Đứng trên mái nhà tòa cao ốc quân bộ hướng về công trình xây cảng đảo Đông Sơn nhìn ra xa, mặt biển như một màn sa tanh bằng nhung xanh thẫm, công trường bên đảo Đông Sơn cũng ngày đêm không nghỉ, đèn đuốc sáng trưng, giống như một viên minh châu khảm trên màn sa tanh, cần trục tháp cao vót cũng mơ hồ có thể thấy được.
Công trường trong khu công nghiệp Cảng Khẩu phía bắc cũng ngày đêm không nghỉ, Giang Tĩnh Hàm chắp tay sau thắt lưng, nói: - Quy hoạch trước đó cũng không thể tưởng tượng ra cảnh tượng lúc này, vùng đất này xem như là chạy bộ tiến vào công nghiệp hoá rồi. Có động cơ mạnh mẽ này, kinh tế của tỉnh Giang Nam sẽ phát triển nhanh thôi...
Kế hoạch công trình kỳ một của cảng Đông Sơn cùng khu công nghiệp Cảng Khẩu trước năm 2002 sẽ toàn bộ hoàn thành, tổng ngạch đầu tư sẽ vượt quá 10 tỷ USD. Trước khi công trình xây cảng đảo Đông Sơn khởi động, tổng GDP của TP.Tân Đình mới 8 tỷ, năm 99 đột nhiên tăng đến 19 tỷ, tài chính địa phương thu vào có cả lợi nhuận của đất đai mà chưa bao giờ đến 1 tỷ, đột nhiên tăng đến 2.2 tỷ.
Trước đó kinh tế của TP.Tân Đình tại tỉnh Giang Nam đều thuộc tầm trung, chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi liền nhảy lên vị trí số 2, gần với TP. Kim Sơn. Đợi công trình kỳ một của cảng Đông Sơn cùng khu công nghiệp Cảng Khẩu hoàn thành, GDP của TP.Tân Đình sẽ dễ dàng đột phá 50 tỷ, thu nhập của tài chính địa phương cũng sẽ đuổi sát TP. Hải Châu phía bắc. Nếu như TP. Kim Sơn không cố gắng, rất khả năng hai ba năm sau sẽ bị TP. Tân Đình vượt qua.
Đối với tỉnh Giang Nam GDP năm 99 mới chỉ 180 tỷ, công trình xây cảng đảo Đông Sơn sẽ trực tiếp thúc đẩy nền kinh tế toàn tỉnh vượt lên 5%, đích xác có thể được xem là một động cơ có động lực mạnh.
Đối mặt với bản kế hoạch kinh tế kích động nhân tâm, trong lòng Trương Khác lại suy nghĩ đến việc phó chủ nhiệm Uỷ ban Mậu dịch kinh tế quốc gia Giang Mẫn Chi sắp xuất hiện đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh Đông Hải.
So sánh với các quan viên bất đồng về lý niệm kinh tế chính trị, tham quan ô lại sẽ dễ ứng phó hơn.
Những năm gần đây, một đoạn thời gian tương đối dài trong tương lai cũng như vậy, chính sách kinh tế của trung ương đang bảo trì phương hướng chỉnh thể bất biến, đồng thời cũng có độ không ổn định với mức độ tương xứng.
Đối với vấn đề chính sách phát triển của thể chế kinh tế phi công hữu ở trong nước, hiện tại trung ương càng là phái ủng hộ cấp tiến, cũng có phái chống lại tương đối bảo thủ. Giang Mẫn Chi là một trong những nhân vật trong Bộ uỷ TW đại biểu cường hóa địa vị của tư bản quốc hữu, chống lại thể chế kinh tế phi công hữu quá độ mở rộng, đặc biệt là lĩnh vực sản nghiệp trụ cột, đều kiên quyết chống lại buông lỏng với vốn dân doanh.
Căn cứ vào tình thế kinh tế bất đồng, sẽ chủ đạo hướng đi của chính sách kinh tế trung ương. Cách nghĩ chung quy sẽ hợp thời xuất hiện một số điều chỉnh vi diệu, nhưng loại điều chỉnh vi diệu này truyền đến địa phương, độ không ổn định sẽ trở nên lớn hơn nữa, dù sao cách chấp chính trên địa phương trước mắt có chứa rất nhiều phong cách cùng dấu vết của cá nhân rõ nét. Một châm dự phòng với cách thức tìm tòi trước khi hành động này của tiền phó thủ tướng Giang Tĩnh Hàm quả thật khiến người khác hơi lo lắng.
Trong lòng mặc dù suy nghĩ, khi cùng Giang Tĩnh Hàm nói đến tình thế phát triển của Tân Đình cũng hết sức vui vẻ, hình như căn bản không có tâm sự gì, chỉ có nỗi vui mừng ngoài ý muốn vì tiền phó thủ tướng đêm đến thăm công trường.
※※※※
Trương Khác cùng các quan viên Tân Đình đưa Giang Tĩnh Hàm đến Giang gia ở trấn Tây Hương, cũng không nán lại đó, liền cáo từ ra về.
Ứng với thỉnh cầu của Giang Tĩnh Hàm mọi việc không kinh động địa phương, ngày mai trong thành phố sẽ không phái xe cảnh sát hộ tống họ rời khỏi. Tuy là nói vậy, Khám Duy Đào vẫn căn dặn cục Công an thành phố tăng cảnh sát trị an đến Tây Hương, bảo đảm tiền phó thủ tướng cùng gia nhân tuyệt đối sẽ không có thể nghiệm gì không thoải mái tại Tây Hương.
Nhà cũ của Giang gia ở phía đông trấn Tây Hương, khu vực khác ngay cả đường trong hương trấn cũng không hoàn toàn làm cứng. Trấn Tây Hương từ lâu đã thông đường nhựa mỗi thôn, dọc theo đường còn treo đèn đường, trắng đêm đèn đuốc sáng trưng.
Giang Tĩnh Hàm cũng biết có một số việc là địa phương làm cho ông ta xem, cho nên những năm gần đây ông rất ít khi về quê, lần này là một trưởng bối trong gia tộc có huyết thống tương đối gần qua đời, trước kia từng chịu ơn người ta, lúc này mới phải về Tân Đình.
Xe đến cửa thôn, Giang Tĩnh Hàm bảo Giang Mi đi cùng ông về nhà cũ.
Căn nhà cũ từ lâu đã được Chính phủ trấn bỏ vốn tu sửa, viện tử gạch sống lợp ngói năm đó, lúc này đã như một lâm viên trang hoàng. Từ đường cái có một ngõ rẽ đi vào trong nhà.
Cửa ngõ có một người cao lớn đang đứng đó hút thuốc, dưới ngọn đèn đường kéo ra một cái bóng cao gầy. Thấy Giang Tĩnh Hàm cùng Giang Mi trở về, hắn ném điếu thuốc vào bờ ruộng bên đường và hỏi: - Nói là đi nhìn một chút, sao đi lâu vậy?
- Ba đoán ông với con gặp được ai? Giang Mi giả vờ thần bí hỏi, lại quay đầu nói với Giang Tĩnh Hàm: - Anh ta cũng đâu có chỗ nào đặc biệt đâu, một mũi hai con mắt, không nhiều hơn người khác, không ít hơn người khác.
- Trùng hợp thế sao. Tại tầng lớp trên trong nước, cậu ta còn nhận được quan tâm hơn cả Ủy viên TW.
Giang Mẫn Chi biết ngày hôm nay Trương Khác ở Tân Đình, ăn xong cơm tối, con gái cùng cha già đến công trường cảng Đông Sơn một chuyến, gặp được họ cũng không khiến người khác cảm thấy bất ngờ. Hắn lại móc thuốc lá từ trong túi quần ra châm hút: - Cẩm Hồ tại Đông Hải xem như là căn cơ vững chắc, người bình thường đều không thể động vào, cho dù con cảm thấy trong chính sách sản nghiệp kinh tế hiện có của Đông Hải có điều chỉnh cần thiết, cũng sẽ không tận lực nhằm vào Cẩm Hồ, con làm việc chỉ cầu không thẹn với lương tâm. . .
Trong hạo kiếp 10 năm, Giang Tĩnh Hàm phải chịu phê phán không công chính, Giang Mẫn Chi cùng em trai, em gái lúc đó còn chưa thành niên đều về quê nhà. Khi đó tình cảnh ở Tân Đình cũng rất gian nan, được lão nhân trong nhà chở mới sống qua 10 năm hạo kiếp. Lần này là lão nhân đó đã qua đời, dù vô cùng bận rộn Giang Mẫn Chi cũng phải cùng cha già về quê. - Nói là nói như vậy, người ta chưa hẳn sẽ nghĩ như vậy. Trước đó đúng là ta có lo lắng này, cũng cảm thấy lão già này còn có chút mặt mũi.
Giang Tĩnh Hàm khẽ thở dài, chắp tay đứng. Quần áo ông đơn bạc, trong màn đêm gió lạnh, tóc trắng xoá, gầy trơ xương, người lại rất có tinh thần: - Người ta cũng gặp rồi, cảm thấy có vài thứ không cần phải điểm thấu. . . Làm chuyện gì, con chỉ cần không thẹn với lương tâm là được rồi.
- Làm thế nào, con tự có chừng mực. . . Giang Mẫn Chi nói.
- Trong đám thanh niên thế hệ này, cơ trí thông minh, chưa thấy ai bằng cậu ta. Trước khi chưa gặp, cảm thấy Cẩm Hồ có được sự nghiệp to lớn như lúc này, thật có thể nói là kỳ tích. Sau khi gặp qua, cảm thấy hẳn là không ai có thể làm ra thành tựu này, vừa đúng là cậu ta. - Giang Tĩnh Hàm nói.