(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
CHƯƠNG 5
Edit: GÀ MÚP
Beta: Katherine Kim
21.
Cứ như vậy, quần lót tinh quang minh chính đại tiến dần từng bước.
Vì sớm ngày theo đuổi được nam thần, nó quyết định phô bày tất cả ưu điểm xuất sắc của bản thân.
Nào là giặt quần áo, nấu cơm, quét tước để nam thần từ từ quen với sự hiện hữu của mình đến mức không thể rời khỏi!
Quần lót tinh rất vui vẻ mặc định mình là chủ nhân khác trong căn nhà, ngân nga một điệp khúc, rồi chuẩn bị cơm chiều cho nam thần.
Vì thế, khi trở về nhà sau lúc tan tầm, nam thần nhìn một bàn đầy nhóc đồ ăn vô cùng kinh hãi, hoang mang hỏi lại: “Em làm hết đấy à?”
Quần lót tinh tràn đầy tự tin: “Đương nhiên, em biết làm nhiều chuyện lắm”.
Nam thần cười hỏi: “Còn biết làm gì nữa?”.
Quần lót tinh chớp chớp mắt, ngây thơ cười đáp: “Làm ấm giường”.
22.
Làm ấm giường không phải nói suông.
Đêm đó, quần lót tinh tự giác tắm rửa sạch sẽ, trần trụi nhẵn nhụi chui vào chăn của nam thần, đàng hoàng làm ấm giường.
Chăn của nam thần thơm quá……
Cái cảm giác này tựa như được nam thần ôm thật chặt vào ***g ngực…………..
Quần lót tinh suy nghĩ vẩn vơ, nằm trên giường đạp chân phấn khích.
Thế nên lúc nam thần đẩy cửa phòng ngủ ra, anh nhìn thấy một vật thể không xác định đang lăn lộn trên giường mình.
23.
Vẻ mặt nam thần hắc tuyến, giọng nói có phần ngắc ngứ: “Em đang làm gì đó?”
Quần lót tinh từ từ ló cái đầu quả dưa ra, dùng đôi mắt cún con ngập nước nhìn nam thần, khe khẽ nói: “Em có thể ngủ với anh không? Em sợ bóng tối lắm”
Nam thần im lặng vài giây, có vẻ rối bời suy nghĩ.
Biểu cảm của quần lót tinh càng đáng thương hơn, như thể sẽ òa khóc ngay giây kế tiếp.
Nam thần thở dài, đành an phận nằm xuống, mặt lạnh tanh hỏi tiếp: “Em ngủ có ngoan không ?”.
Quần lót tinh gật đầu lia lịa.
“Vậy thì được”. Nam thần xoa xoa đầu nó, khẽ bảo: ” Ngủ ngon”.
A a a a !!
Xoa đầu kìa!!
Nam thần thật tốt !!
Toàn thân quần lót tinh nhũn ra như nước, trên đầu còn bốc khói.
Nó e thẹn ngại ngùng xoay người, nhích sát sát về phía nam thần, trong lòng lặng lẽ nói: ” Ông xã ngủ ngon “.
24.
Ngày chủ nhật.
Nam thần làm việc trong phòng sách, còn quần lót tinh dọn dẹp nhà cửa.
Tình huống này tựa như một cặp đã kết hôn, vừa hòa hợp vừa tốt đẹp.
Quần lót tinh phấn khởi vui vẻ gấp quần áo.
Bỗng nhiên, nó nảy ra ý một ý tưởng.
Nó xoắn tay áo, lục hết tất cả quần lót của nam thần ra, bắt tụi kia xếp hàng, lần lượt dạy bảo.
Phải kiểm định, phải kiểm tra chất lượng.
Hắn phải giúp nam thần chọn ra quần lót ưu tú đạt yêu cầu.
25.
Quần lót tinh giống như một vị chỉ huy uy nghiêm, chắp tay sau lưng, thong thả bước đi trước mặt đám quần lót.
“Nghe đây, các ngươi có đạt chuẩn hay không còn phải xem chất lượng tổng thể, với kết quả cuối cùng, không được phép kháng nghị”
Phía dưới lặng ngắt như tờ.
Quần lót tinh khẽ gật đầu hài lòng, tiếp đó đặt mông ngồi dưới đất, chăm chăm chú chú chọn lựa.
Quần tam giác, không tốt cho bi, OUT !
Quần da báo, quá hoang dã, OUT !
Dần dần một đống quần lót không đạt yêu cầu bị vứt qua một bên.
Phàm là quần lót có chút thông minh đều không dám lên tiếng với Bạch Thước.
Đương nhiên, luôn luôn có ngoại lệ.
Lúc này, một cái quần lót lưới đứng dậy. Xì xồ một tràng ngoại ngữ cãi nhau với quần lót tinh.
Quần lót tinh liếc mắt nhìn nó.
Hừ! Không hiểu!
Hàng nhập khẩu thì giỏi à! Lôi xuống chém!
—–
Hí hí, lại có người nhảy hố giùm tui đọ
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});