Quần Lót Và Nam Thần

Chương 6: Chương 6




(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

CHƯƠNG 6

Edit: GÀ MÚP

Beta: Katherine Kim

26.

Quần lót tinh có thể quản được quần lót xấu tính, nhưng không quản được người đê tiện.

Biết nam thần được nhiều người theo đuổi, nhưng không ngờ gặp phải một kẻ to gan lớn mật, nửa đêm vẫn lẳng lơ trêu ghẹo.

Quần lót tinh liếc nhìn nam thần còn đang ngủ say, nhẹ nhàng cầm lấy di động đang phát sáng trên đầu giường, dựa vào sự quan sát thường ngày, nắm ngón trỏ tay phải của nam thần ấn vào vị trí khóa vân tay.

Mở rồi!

Quần lót tinh còn chưa kịp cảm thán về chỉ số thông minh của mình, thì đã bị đoạn tin nhắn làm cho tức giận, thiếu chút nữa bốc hỏa tận trời !

Là con hồ ly lẳng lơ nhà ai ? !

Một bức hình nóng bỏng với độ phân giải cực lớn hiện trên màn hình.

Trong ảnh chụp là một thanh niên ưa nhìn mặc nội y gợi cảm lộ liễu, tư thế uốn éo. Phía dưới còn kèm theo một câu, “Trầm tổng, trong mơ không có anh nên em chẳng thể ngủ được”.

Đù đù đù!

Làm cái lỗ sau của ngươi thành cối xay gió!

Quần lót tinh nộ khí xung thiên vội vàng xóa bỏ.

Tuy rằng trong danh bạ của nam thần lưu tên con hồ ly lẳng lơ là Người qua đường giáp nhưng quần lót tinh vẫn không yên lòng.

Bên ngoài yêu nghiệt nhiều như vậy, nếu không ra tay, ông xã sẽ bị cướp mất!

27.

Quần lót tinh là tuýp người theo phái hành động.

Nói ra tay là ra tay.

Mua trang bị, học giáo trình, quyết định phải tóm được nam thần.

Bên này, quần lót tinh tràn đầy tự tin, còn bên kia nam thần lại ngẩn tò te.

28.

Gần đây, nam thần cảm thấy kiểu mở cửa của anh có lẽ sai rồi.

Ngày đầu tiên mở cửa phòng, quần lót tinh mặc áo sơmi cỡ lớn của anh, để lộ ra đôi chân trần, thẹn thùng mỉm cười: “Tiên sinh, anh đã về “.

Ngày hôm sau mở cửa phòng, quần lót tinh hóa thân thành cô hầu gái, quỳ gối ở cửa, cười dịu dàng: ” Chủ nhân, anh đã về “.

Ngày thứ ba mở cửa phòng, quần lót tinh lại hóa thành y tá, ngồi vắt chéo chân trên sô pha, cười đầy gợi cảm: ” Bác sĩ, anh đã về “.

Ngày thứ tư mở cửa phòng, thiên biến vạn hóa quần lót tinh chuyển sang mặc váy sườn xám xẻ tà cao, nằm nghiêng khêu gợi trên giường, cười khiêu khích: ” Đại nhân, anh đã về “.

………

Kế đó tạo hình nhân vật càng thêm bất thường.

Chẳng lẽ, phong cách ăn mặc và gu thẩm mỹ của yêu quái không giống con người?

Nam thần xoa nhẹ cái mũi đang ngứa.

29.

Một tuần liên tục cosplay, tuy rằng khiến thú tính của nam thần trỗi dậy, nhưng nhận được quần áo tự tay nam thần mua, vừa thấy đã biết có lời rồi!

Quần lót tinh cười tít mắt, vui vẻ phấn khởi mặc quần áo mới. Xoay người hỏi nam thần có đẹp không.

Trong mắt nam thần có chút thấp thỏm không rõ, song gương mặt vẫn không chút cảm xúc: “Trông rất đẹp, em có thích không?”.

“Dĩ nhiên! Thích lắm luôn ý!”. Hai tay quần lót tinh vẽ thành vòng tròn, khoa chân múa tay miêu tả mức độ yêu thích.

Nam thần như trút được gánh nặng: ” Vậy là tốt rồi”.

Tiện đà nói thêm lời thật lòng: “Thật ra, mấy bộ trước em mặc cũng đẹp nhưng gu thẩm mỹ có hơi khác với con người, quần áo như này mới là kiểu ngày thường tụi anh mặc”.

“…………”

Quần lót tinh ngồi trên ghế sa lon ủ rũ héo hon.

Thôi rồi phải làm sao bây giờ ?

Quyến rũ không xong còn bị coi là dở hơi.

Mấy vị tay lái dày dạn kinh nghiệm tình trường đâu hết rồi!

Từ gốc « lão lái xe » – ngôn ngữ mạng, ý chỉ những người lão luyện, dày kinh nghiệm về một lĩnh vực.

Cứu cứu em với!

Các chiến thuật này không xài được rồi!

30.

Chiến thuật không rõ ràng.

Quần lót tinh vốn là tay mơ, quyết định vứt xe bỏ chạy.

Nó tức giận ném đống áo quần lố lăng đi, thay đổi sách lược, dùng tình yêu và ấm áp chiếm lấy trái tim nam thần.

Quần lót tinh buộc băng đô màu đỏ viết hai chữ ” Phấn đấu ” trước trán.

Nắm tay siết chặt kiên định, hô vang khẩu hiệu.

Bảo vệ của quý của nam thần cũng như bảo vệ nam thần!

Quyết chiến! Quyết chiến!

31.

Nam thần đi tiếp đối tác, mãi đến tối khuya vẫn chưa về nhà.

Quần lót tinh đứng trước cửa sổ, nhìn mưa bên ngoài rơi tí ta tích tách, bỗng nhiên nghĩ ra gì đó, đập tay một cái.

Ông trời thật tốt, quả nhiên tặng cơ hội tốt để hâm nóng tình cảm!

Trong đêm tối lạnh lẽo vắng vẻ đơn côi, giữa cơn mưa phùn giá rét, nó cầm ô đứng dưới cột đèn đầu phố, chờ anh về nhà.

Tưởng tượng đã thấy ấm rồi, quan tâm thiệt nhiều nha!

Nói không chừng, khoảnh khắc đó nam thần yêu nó luôn thì sao.

Hai người hôn nhau đắm đuối dưới mưa.

Oa ha ha ha ha!

Quần lót tinh nhảy cẫng lên vì kích động.

Không nói thêm gì, cầm ô và cái chìa khóa, chạy lạch cạch xuống lầu.

32.

Mưa vẫn rơi.

Đầu phố vẫn là đầu phố đó.

Đèn đường vẫn là đèn đường đó.

Hơn 1 tiếng trôi qua, ngay cả cái bóng của nam thần cũng chưa thấy.

Bao hào hứng hăng hái đều tan biến từ lâu.

Quần lót tinh hắt xì một cái, làm cho con chó hoang trong khu phố gâu gâu sủa loạn xạ. Bả vai nó rũ xuống, ngán ngẩm đá hòn đá nhỏ ở dưới chân.

” Ô cậu nhóc đẹp trai, đang cô đơn hả ? Để mấy anh chơi với em một chút ! “.

Vài tên côn đồ cao lớn thô kệch bước ra từ trong bóng đêm.

33.

Quần lót tinh mặt đẹp da trắng, mông lại cong.

Miệng cũng xinh, nhìn là biết cực phẩm trong cực phẩm.

Nhất là khi quần lót tinh dịu dàng điềm đạm đứng một mình nơi đó, quả thực thơm ngon như thịt dê non, khiến đám sói đói xung quanh thèm nhỏ dãi, tất cả đều rạo rực.

Bọn côn đồ vây quanh nó, cười cợt xấu xa.

Trong đó có một tên mang hình xăm tiến lên một bước, ánh mắt dung tục nhìn nó chằm chặp, vuốt cằm cười đểu cáng: “Em trai đáng yêu có một mình thôi à?”.

Quần lót tinh bình tĩnh gật đầu: ” Uhm”.

“Trong túi mang bao nhiêu tiền thế? Cho bọn anh một ít nào!”

“Một đồng cũng không có”

“Vậy thì tụi anh chỉ có thể cướp sắc thôi nhể?”

Quần lót tinh vui vẻ, khinh khỉnh lắc lắc ngón tay: “Có lẽ không được đâu”.

“Được hay không không phải do mày!” Trong mắt tên hình xăm lộ ý ***, phất phất tay bảo: “Mấy anh bắt lấy nó, tôi làm trước một phát”.

34.

Chân thành mà nói, quần lót tinh thật sự không để bọn họ vào mắt.

Mấy kẻ phàm tục muốn ra tay với nó, quả thực không biết tự lượng sức mình!

Dù sao thì nam thần vẫn chưa về nhà, mà chờ cũng chán, coi như giết thời gian vậy.

Quần lót tinh quyết định chơi đến cùng với họ.

Giây tiếp theo, nó biến thân thành hiệp sĩ quần lót. Điêu luyện lướt xuyên qua đám hỗn loạn đó, như thể chơi bịt mắt bắt dê, khiến cho bọn họ không tài nào bắt nổi.

Quần lót tinh đang chơi vui vẻ, bỗng một chiếc xe con quen thuộc từ đằng xa chạy đến, sau đó nam thần xuất hiện như một thiên thần.

“Tụi bay buông em ấy ra”.

35.

Nam thần bản lĩnh cao cường, lại thành thạo nhanh gọn, bọn côn đồ bị đánh sợ đến mức tè ra quần, nằm dưới đất gào khóc thảm thiết.

Quần lót tinh ngây người ngắm phong thái của nam thần, chỉ biết giương ô, đứng ngơ ngẩn tại chỗ, vẻ mặt đầy si mê.

Nam thần xử lý xong, gầm nhẹ một tiếng “Cút”, sau đó quay sang ôm nó, nét mặt ân cần hỏi han: “Em có sao không, có bị gì không?”

Quần lót tinh ngơ ngác lắc đầu.

Nam thần gấp gáp bảo: “Đêm hôm khuya khoắt, em ra đây một mình làm gì! Không biết bên ngoài nguy hiểm lắm hả?”

“Ngoài trời đang mưa, em sợ anh không mang ô nên đứng đây chờ anh về”.

Quần lót tinh nắm góc áo nam thần, kéo kéo nịnh nọt: “Đừng giận mà, lần sau em không ra ngoài một mình nữa, chuyện gì cũng nghe theo anh hết, sẽ ngoan ngoãn mà, được không anh?”

Đối diện với đôi mắt cún con đáng thương, toàn bộ giận dữ của nam thần xẹp xuống. Anh ôm vai nó: “Đi thôi, mình về nhà nào.”

Trong nháy mắt, hơi thở nam thần bao phủ toàn thân.

Quần lót tinh như người say rượu, mơ mơ màng màng nghĩ: Cám ơn đám người xấu kia đã giúp đỡ thật nhiều nha!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.