(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
CHƯƠNG 8
Edit:
Beta: Katherine Kim
41.
Trên thực tế, thời điểm thổ lộ không chính xác.
Nam thần suy nghĩ kỹ hồi lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu, từ chối.
Quần lót tinh tỏ tình bị từ chối liền nổi giận!
Dưới cơn tức giận, “bùm” một tiếng hiện về nguyên hình, học theo tình tiết nữ phụ đau khổ trong phim máu chó ở ti vi, nhảy lên cửa sổ, đau đớn gào lên: “Sao anh lại không thích em? Bấy lâu nay em làm ấm giường cho anh, nào ngờ anh lại không thích em!”
“Được! Đã không thích thì em sẽ nhảy từ đây xuống.”
Lông mày nam thần nhíu chặt như thể ép chết được ruồi nhặng, nét mặt nghiêm túc: “Bạch Thước, không được làm liều, mau xuống đây.”
42.
Thật ra quần lót tinh không muốn nhảy, chẳng qua nó nghiện làm trò thôi.
Có điều thực tế lại không như nó muốn.
Đang lúc nó chuẩn bị bước xuống, định làm nũng với nam thần thì một cơn gió lớn thổi qua.
Nguyên dạng của nó quá nhẹ, cơ bản không chống lại được gió mạnh như vậy.
Trong nháy mắt cơ thể nhẹ nhàng bay lên, lộn vài vòng trên không, rồi rơi vèo xuống dưới ánh mắt hoảng sợ của nam thần.
Trường hợp này giống như nữ chính đang rơi xuống vách núi, đong đầy ẩn tình lại lưu luyến nhìn nam chính ở trên vách núi liều mình vươn tay, song không thể cứu được.
Đẹp đến thê lương, cảm động lòng người.
Miệng quần lót tinh run rẩy, hét thật to: “Em sẽ không từ bỏ anh đâu! Em sẽ quay về! Anh hãy chờ đấy!”
43.
Cuối cùng địa điểm nó rớt xuống là bồn hoa ngoài cửa sổ tầng hai.
Quần lót tinh nhìn đám cây dưới thân, không thể nào yêu nổi.
“Ô! Anh bạn nhỏ rớt từ chỗ nào đấy?”
Hoa trong bồn rất cởi mở, nhìn quần lót xa lạ cũng không sợ hãi, còn chủ động chào hỏi.
Khóe miệng quần lót tinh giật nhẹ, xấu hổ cười cười: “Xin lỗi người anh em nha, cản trở cậu phơi nắng rồi.”
“Không sao! Giờ này nắng hại lắm, chiếu vào mặt, có che một ít cũng tốt”.
“Vậy cám ơn cậu.”
” Ha ha ha ha không sao hết.”
Bồn hoa là kẻ nói nhiều, lải nhải không dứt.
Quần lót tinh trò chuyện câu được câu mất với nó, trong lòng thì gào thét: Nam thần, mau tới cứu em!
44.
Nhìn thấy vị trí quần lót tinh rơi xuống, nam thần không kịp suy nghĩ, xỏ dép lê chạy xuống như điên.
“Cốc cốc cốc”.
Nam thần gõ cửa phòng hàng xóm ở tầng hai.
Người mở cửa là một tên nhóc sơ trung, trên mặt còn có mấy nốt mầm tình, dáng vẻ ngông nghênh: “Anh là ai”.
Nam thần khiêm nhường lễ độ giới thiệu bản thân, rồi giải thích nhanh nhưng không thiếu mạch lạc về mục đích đến đây.
Thằng nhóc khoanh tay ngẫm nghĩ một lát, trả lời miễn cưỡng: “Anh chờ đó để tôi đi xem thử”.
“Được được được, đã làm phiền em rồi”.
Nam thần lo lắng đợi ở cửa, chỉ lát sau, cửa phòng tầng hai lại mở ra.
45.
Trên tay thằng nhỏ xuất hiện thêm một cái quần lót trắng.
Đúng là quần lót tinh.
“Có phải cái này không?”.
Nam thần khẽ gật đầu: “Đúng là cái này, cám ơn em, cậu bạn nhỏ”.
“Ê ê ê, đừng vội cám ơn”. Tên nhóc nghịch ngợm quay quay quần lót tinh, ngang ngược hất cằm lên: “Sao tôi biết được nó là của anh, tôi thấy tôi mặc cũng vừa lắm, nói không chừng, còn là của tôi đấy”.
Khóe miệng nam thần khẽ giật.
“Không được, tôi phải thử đã”. Nói xong, nó nhấc chân lên, định xỏ vào.
Trái tim nam thần hẫng một nhịp. Lúc này chẳng còn bận tâm đến lễ nghĩa, tiến lên một bước, cướp quần khỏi miệng cọp, rồi vội vàng trốn khỏi hiện trường.
Để lại thằng nhóc tức giận dậm chân la hét: “Bớ người ta! Ở đây có tên biến thái cướp quần lót!”
Quần lót và nam thần (46-50)
Edit:
Beta: Katherine Kim
46.
Cũng may chỉ là sợ bóng sợ gió.
Về đến nhà, quần lót tinh lập tức hóa thành người, gục vào lòng nam thần khóc rưng rức mong được cưng nựng.
Nam thần vỗ vỗ đầu nó, bất thình lình hỏi: “Chẳng phải em bảo mình không thể tùy tiện thay đổi hình dạng sao?”
“!” Mắt nó đảo đi đảo lại, ra vẻ dễ thương nũng nịu, thút tha thút thít lảng sang chuyện khác: “Em hức… Em cũng không biết, hức hức……. Sau này em không bao giờ … gây chuyện nữa, em sẽ ngoan ngoãn….”.
Nhìn quần lót tinh khóc không ra hơi, nam thần lại một lần nữa mềm lòng ôm nó, dịu dàng nói: “Được rồi, được rồi, quan trọng nhất là em không sao…”
Quần lót nức nở đứt quãng, còn nam thần dịu dịu dàng dàng an ủi.
Đối với chuyện tỏ tình trước đó, hai người ngầm hiểu không nên nhắc lại.
Có điều, quần lót tinh rất nhanh liền tìm được nguyên nhân anh từ chối.
Có thể trong lòng nam thần đã có ánh trăng sáng, nốt ruồi đỏ.
Vì trong kịch bản phim truyền hình máu chó đều viết như thế.
Trích “Hoa hồng đỏ hoa hồng trắng” – nhà văn Trương Ái Linh.
“Có lẽ bất kỳ người đàn ông nào đều từng có hai người phụ nữ như thế này trong đời, ít nhất là hai. Cưới một đóa hồng đỏ, lâu dần, nàng thành vết máu muỗi trên tường còn hồng trắng vẫn là ánh trăng sáng. Cưới đóa hồng trắng, nàng như hạt cơm dính trên áo còn hồng đỏ là nốt ruồi đỏ trên ngực” – Trương Ái Linh.
47.
Ánh trăng sáng và nốt ruồi đỏ ý chỉ một người nào đó.
Mà người này là trúc mã của nam thần.
Quần lót tinh đã xem qua ảnh chụp chung của hai người, cùng kề vai sát cánh bên nhau, nam thần cười vui vẻ như mặt trời tỏa nắng, so với dáng vẻ nghiêm trang của bây giờ quả thực ngỡ như hai người.
Quan trọng là tên trúc mã còn mang gương mặt yêu nghiệt lẳng lơ.
Quần lót tinh ngắm mình trong gương một chút, giơ ngón tay trỏ lên không cam lòng.
48.
Đúng dịp trúc mã kia trở về từ nước ngoài.
Nam thần quần áo chỉnh tề ra sân bay đón.
Quần lót bắt đầu lo sợ bất an.
Nam thần của nó cứ thế chạy theo người khác à?
Nghĩ đến việc nam thần của mình ngủ với người khác trên một cái giường, nó liền nổi điên lên, sốt ruột đến bực bội.
Ngồi chờ chết không phải là cách, nó cần phải chủ động xuất kích!
Quần lót tinh thay quần áo cấp tốc, học theo vị đặc công đẹp trai trong phim, đội mũ đeo kính râm ra ngoài đi theo dõi.
49.
Quần lót tinh theo sát đường đi.
Từ lúc hai người ôm nhau ở sân bay, cho đến lúc cười nói rộn ràng trong nhà hàng, quần lót tinh ghen tỵ thiếu chút nữa cắn nát mười đầu ngón tay.
Nó ngẫm nghĩ một lát, rồi kéo thấp vành mũ bước vào nhà hàng.
Quần lót tinh tìm một góc vắng vẻ, vô cùng thương tâm gọi một ly nước đá, vừa ai oán cắn nửa ống hút, vừa quan sát vị trí bên cửa sổ.
Lúc này, nam thần đang cụng ly với trúc mã, cả hai nhìn nhau cười, bầu không khí thân mật tung tóe.
Tức quá!
Tức thiệt rồi nha!
Úm ba la triệu hồi năng lượng —- Tất cả biến thành thẳng nam ngay !
Quần lót chuyên tâm đọc thần chú rồi vung gậy thi triển phép thuật vài lần về phía nam thần và tên trúc mã, ra sức quấy rầy cuộc hẹn.
50.
Giữa bữa cơm, tên trúc mã kia đứng dậy ra khỏi chỗ, quần lót tinh bám đuôi theo sau, đi vào phòng vệ sinh.
Nó đã nghĩ rồi!
Trùm bao tải lên trên đầu tên đó, xong đánh một trận rồi bỏ chạy!
Nhưng bao tải còn chưa tìm được thì nó đã bị phát hiện.
Quần lót tinh phản ứng không kịp, cánh tay đã bị trúc mã nọ giữ chặt, cả người bị ép dính vào tường.
Tiếp đó tên kia áp sát cười cười.
“Bắt được em rồi, bạn nhỏ dễ thương”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});