Quan Môn

Chương 862: Chương 862: Bị chú ý tới.




Cũng may là Diệp Khai đối với ý nghĩ của Lê Đại rất ủng hộ, chi nên cũng không để ý hắn sẽ dùng thêm mấy ngàn vạn, để chế tạo lối đi bí mật như vậy.

Hôm nay, sau khi Diệp Khai tự mình thể nghiệm sự tiện lợi của loại thông đạo bí mật này, trong nội tâm liền đối với ý nghĩ ban đầu của Lê Đại, càng thêm khẳng định, hẳn quả nhiên là một người làm công tác tình báo lão luyện, thiết lập loại chuyện này, xác thực rất khiến cho người khác yên tâm.

Lúc đi ra, hai tay Diệp Khai đã khô ráo, hắn từ bên trong khay của một nhân viên phục vụ, lấy một ly rượu đỏ, cầm trên tay, sau đó phong độ nhẹ nhàng đi vào bên trong đại sảnh.

Trong đại sảnh có rất nhiều người, nhìn lên thì có khoảng hơn hai trăm người, có rất nhiều thành phần, ở giữa đại sảnh đặt một vũ đài nhpr, bên trong có người đang biểu diễn, có người đang hát, cũng có khiêu vũ đấy, đương nhiên, cũng là loại nhạc tương đối cao đấy, chứ không phải là nhẹ nhàng.

Dù sao đây là tương đối chính thức tụ hội ngoại giao, cùng hoạt động đêm của quán ăn là hoàn toàn bất đồng.

Diệp Khai quét mắt qua một cái, liền phát hiện có người Hàn Quốc, cũng có người Nhật Bản, người Mỹ, người Anh, người Pháp, cùng với người Nga, vân vân, cũng có người của một ít quốc gia khác, Diệp Khai nhận thức không rõ ràng lắm, chỉ thấy được mỹ nữ tóc vàng xuất hiện, cũng không biết là của nước Đức hay Thụy Điển đấy, dù sao khiến cho cảm giác của con người có một loại kinh diễm.

Thời điểm trước kia, tuy Diệp Khai gặp nhiều mỹ nữ, nhưng cũng chỉ là ở trong nước, đối với mèo lông vàng hay gì gì đó, xác thực không có chú ý quá nhiều, cho nên lúc này nhìn thấy, không khỏi phải nhìn thêm vài lần.

Người Diệp Khai cũng đủ cao, lớn lên cũng là đẹp trai tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, cho nên đi đến bên trong đại sảnh liền đưa tới rất nhiều ánh mắt nhìn xem, nhất là phái nữ mặc quần áo hoa lệ kia, thấy được Diệp Khai, con mắt cũng đều tỏa sáng một chút.

Đối với chuyện đẹp trai anh tuấn, kỳ thấy quan điểm của các quốc gia cũng không kém nhau là bao, dù sao tất cả mọi người đều thuộc về tầng lớp chủ lưu trong xã hội.

Diệp Khai nhìn nhìn, ở phía trước 20m, có một quầy bar thích hợp để uống rượu, hắn liền cầm chén rượu trong tay, chậm rãi đi tới.

- . . . *% *%"

Có một mỹ nữ tóc vàng đi tới, rất hứng thú theo sát Diệp Khai nói vài câu.

Ngược lại là Diệp Khai cũng muốn cùng nàng nghiên cứu thảo luận về cuộc sống một chút, nhưng đáng tiếc là hoàn toàn nghe không hiểu nàng nói gì, đành phải mỉm cười lắc đầu, dùng tiếng Anh nói một câu, là nghe không hiểu.

Trình độ tiếng Anh của mỹ nữ tóc vàng cũng không phải là quá giỏi, tuy có thể đơn giản nghe hắn đối thoại được, nhưng mà muốn xâm nhập sâu hơn mà nói, thật là không thể được rồi, đành phải tiếc nuối lắc đầu, nhưng lại rất nhiệt tình kéo Diệp Khai lại, cho hắn một cái ôm.

- Thảo, gái Tây thật là cởi mở a!

Lúc Diệp Khai bị mỹ nữ ôm, cũng cảm giác được mùi nước hoa nồng nặc, hẳn là Chanel number 5 rồi.

Hắn lập tức liền nghĩ đến một chuyện khác, nghe nói mùi trên thân thể của gái Tây rất nồng, cho nên nước hoa chính là công cụ xã giao, bằng không mà nói, mùi vị khác thường của cơ thể là che không được, chính là sẽ khiến ấn tượng của người khác về mình giảm bớt đi nhiều.

Nghe nói nước hoa của Pháp sở dĩ nổi danh như vậy, cũng là bở vì vương thất nước Pháp căn bản không hay tắm rửa, có mùi hôi trên người, nhưng dùng nước hoa phun phun một cái, cho nên dần dà, đã khiến bọn hắn nghiên cứu ra một con đường phát tài như vậy.

Cho tới bây giờ, nước hoa của Pháp đã được tiêu thụ trên toàn thế giới, truy cứu căn nguyên, ngược lại là bởi vì lão tổ tông bọn hắn không tắm rửa tạo thành, cái này chỉ có thể nói là tiền nhân không tắm rửa, hậu nhân hưởng món lợi kếch sù rồi, nhất ẩm nhất trác, hẳn là tiền định.

Diệp Khai thật vất vả mới đẩy được vị mỹ nữ tóc vàng nhiệt tình quá phận này ra, đã cảm thấy trên mặt mình bị cô gái Tây này hôn cho mấy lần, cũng không biết có phải hay không là đã dính son môi đầy mặt?

Hơn nữa trong thời gian ngắn tiếp xúc với vị mỹ nữ kia, lại vẫn ở trên bờ mông của Diệp Khai hắn sờ soạng mấy lần, sau đó mới thỏa mãn rời đi, điều này khiến cho Diệp nhị thiếu gia thật sự là cảm thấy có chút không chịu nổi a.

Thường ở chung với hoa, lại bị gái Tây vô lễ.

Hắn đi tới bên cạnh quầy bar, vừa mới ngồi lên cái ghế chân cao, còn chưa kịp uống một ngụm rượu đỏ, đã có người bu lại.

- Tiên sinh, ngài là người Trung Quốc?

Đến đây, là một vị mỹ nữ cao gầy có tướng mạo phi thường tinh xảo, chiều cao cũng khoàng 1m7, mang giầy cao góc lấp lánh, trên người mặc một chiếc váy dài toàn thân, đem thân thể thon thả lộ ra hoàn mỹ không một chút tỳ vết.

Ở sau lưng thì thiết kế xẻ ra một đoạn dài, đem da thịt mỹ nữ này lộ ra, nhất là lỗ khảm nơi sống lưng, càng dễ dàng khiến cho nam nhân có cảm giác.

- Đúng vậy, mỹ nữ cô là?

Diệp Khai rất có hứng thú nhìn nhìn nàng, sau đó liền nhận ra quốc gia của nàng:

- Người Hàn Quốc?

- Nhãn lực của tiên sinh thật tốt, tôi là trợ lý viên chức ngoại giao ở đại sứ quán Hàn Quốc, tên là Lý Hiền Xu.

Mỹ nữ nhìn xem Diệp Khai nói:

- Tụ hội đêm nay, chúng ta hình như không có mời một người còn trẻ trung, tuấn tú như vậy chứ?

- Ha ha, có ít người, tổng là có thể đạt được đãi ngộ đặc thù.

Diệp Khai nhìn nhìn vị mỹ nữ kia, liền thấy trên mặt của nàng tuy bảo trì dáng vẻ tươi cười, nhưng mà đó chỉ là dạng tươi cười theo lễ tiết, trong ánh mắt lại là tràn đầy cảnh giác cùng hoài nghi, vì vậy hắn nới:

- Cô đại khái không biết thân phân của ta, nhưng mà cô nhất định rất rõ ràng tổ phụ ta là ai.

- Xin hỏi, tổ phụ của tiên sinh là vị nào?

Lý Hiền Xu hỏi, thanh âm của nàng xấp xỉ giống tiếng phổ thông, nhưng lại có một chút giống Đài Loan.

Rất hiển nhiên, vị mỹ nữ Hàn Quốc này, trước kia rất có thể là công tác ở Đài Loan.

Phải biết, Hàn Quốc cùng Trung Quốc thiết lập quan hệ ngoại giao, cũng chỉ là sự tình chưa bao lâu, nhân viên sự vụ ngoại giao không nhiều lắm, cũng rất bình thường, từ bên phía Đài Loan lấy một ít nhân viên đến, cũng không phải là chuyện gì hiếm lạ.

- Tổ phụ của ta gọi là Diệp Tương Kiền, là một trong mấy vị đại nhân vật của nước Trung Quốc.

Diệp Khai không chút nào không dám nói xuất thân của chính mình:

- Thân phân như vậy, đương nhiên là có lý do xuất hiện ở nơi này à nha?

- Diệp Tương Kiền…

Sau khi Lý Hiền Xu nghe xong, chỉ là hơi chút do dự một chút, lập tức ánh mắt sáng lên nói:

- Nguyên lai là Diệp công tử, thật sự là ngưỡng mộ đã lâu, ngài có thể xuất hiện nơi này, là vinh hạnh rất lớn của chúng ta! Đại sứ tiên sinh cũng nhất định đối với việc ngài đến đây, mà cảm thấy vô cùng vui vẻ!

- Cũng nên chào hỏi đại sứ tiên sinh.

Diệp Khai gật đầu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.