Quan Môn

Chương 461: Chương 461: Đại thu hoạch




- Cũng là động tác của chúng ta rất nhanh, bọn hắn cũng thật không ngờ chúng ta nhanh như vậy liền tập trung vào mục tiêu, lấy hữu tâm tính vô tâm, đương nhiên là dễ như trở bàn tay.

Lê thúc nói ra:

- Hiện ở bên Minh Châu đã động thủ, mới có thể nắm giữ đầy đủ chứng cớ.

- Những người này sẽ xử lý như thế nào?

Diệp Khai hỏi, hắn đối với cái này tương đối quan tâm.

Vấn đề gián điệp quốc tế, gần đây đều tương đối phức tạp, nhất là đối với những người ngoại quốc làm gián điệp mà nói, bọn hắn trên cơ bản đều có thân phận hợp pháp và tư cách yểm hộ, cũng tỷ như lúc này hạ thủ người Hàn Quốc, cũng phải dùng thân phận cố vấn người chế tạo thuyền đến căn cứ Hoa Đông thần vận hoạt động.

Bởi vì căn cứ Hoa Đông thần vận cần đại lượng nhân viên kỹ thuật có kinh nghiệm, cho nên đối với phương diện này quản lý cũng khá rời rạc, nhất là phương diện sản phẩm dân dụng, trên căn bản là quản lý cởi mở, còn về phương diện quân phẩm, vấn đề an toàn là do quân đội đến phụ trách, Chung Ly Dư không cần quá hao tâm tổn trí.

Nếu như không phải là bọn hắn cố ý lộ ra một bộ phận sơ hở, người của đối phương cũng không thể nhanh như vậy âm thầm tiến vào văn phòng của tổng giám đốc trong căn cứ, đến đó để lấy phần “Kế hoạch tuyệt mật”.

Tiếp theo đối phương liền bi ai rồi, đã tơi vào tay của Lê thúc, quả nhiên chính là người của Hàn Quốc.

- Đối với những loại người này, bình thường đều thông qua đường dây bí mật để xử lý tình huống.

Lê thúc cũng không giấu diếm cái gì, trực tiếp nói ra với Diệp Khai:

- Trừ phi là người phạm tội sát nhân, hoặc là tham dự một sự kiện phi thường nhạy cảm, nếu không rất ít gián điệp ngoại quốc bị xử tử hoặc sử dụng hình phạt, còn như bình thường đều là nuôi dưỡng, đợi đến lúc tất yếu sẽ ném ra với tư cách là thẻ đánh bạc.

Những quốc gia giao phong với nhau, gián điệp là một bộ phận nhân tài đặc thù không thể thiếu, bản thân giá trị của bọn hắn rất cao, hơn nữa rất có thể cất dấu một ít bí mật, cho nên mọi người bắt được gián điệp đối phương, bình thương đều giam lại trước, sau đó lại nghĩ biện pháp từ trong miệng bọn hắn móc ra một số tin tức hữu dụng.

Sau đó mà nói, muốn nhìn xem đối phương có đáng giá để nuôi hay không, nếu là địa vị quá thấp, không chừng liền xử lý xong, tránh khỏi lãng phí lương thực, tinh lực, nếu như là nhân vật vô cùng trọng yếu, cái này liền cần đưa đến chỗ đặc biệt để quản thúc.

Lại qua bốn giờ, liền nhận được tin tức Lê thúc đã đến Minh Châu.

Mặc dù là một đường đến đây có chút mệt mỏi, nhưng khí sắc Lê thúc vẫn phi thường tốt, hắn vừa nhìn thấy Diệp Khai liền nói:

- Lúc này thế mà thu hoạch lớn a, một lần hành động liền phá hủy hang ổ tình báo của người Hàn Quốc, tra ra nguồn gốc, bắt được hơn hai mươi người, đây chính là phá được gián điệp nước ngoài lớn nhất những năm gần đây.

- Ha ha, chúc mừng Lê thúc.

Diệp Khai vừa cười vừa nói.

Lại nói tiếp, cũng là bởi vì Diệp Khai có ấn tượng, đã chọn người Hàn Quốc làm chỗ đột phá, cho nên động tác của Quân tình bộ mới có thể nhanh chóng như vậy, chuẩn như vậy, khiến thể diện của Lê thúc trong Quân tình bộ tăng lên.

Bởi vì có gian tế bên trong Quốc an, đã tạo thành sự kiện Hoàng Tùng Minh, chẳng những tổn thất người sống, đồng thời cũng tổn thất một tên phó cục trưởng là đặc công, có thể nói là tổn thất nặng nề, mà Quân tình bộ vừa ra tay, liền cho thấy đầy đủ lực chiến đấu mạnh mẽ, chẳng những xác định chỗ đột phá, càng là trong khoảng thời gian ngắn đem đối đem người và tang vật đều bắt được, có thể nói là toàn thắng.

Ban thưởng của bên trên nhất định là không thiếu được, hơn nữa hành động trừ gian của Quốc an, cũng cần Quân tình bộ cung cấp một bước trợ giúp, lúc này đây mặt mũi của Tương Hiển Thông có thể ném đi được rồi.

Hắn đem cái đại phiền toái này nhờ Vân thủ tướng đá sang cho Quân tình bộ, chưa chắc đã không được xem náo nhiệt, ý nói là việc Quốc an chúng ta không làm được, thì đồng dạng Quân tình bộ các ngươi cũng vô kế khả thi, nhưng là vượt quá dự liệu của hắn, Lê thúc ngay cả 3 ngày cũng không dùng đến, liền đem đối phương bắt gọn, xác thực khiến Tương Hiển Thông kinh ngạc, vận mạng của mình nhiều trắc trở, sinh không gặp thời, hết lần này đến lần khác lại để cho Lê thúc vượt mặt.

- Chuyện của ta xem như giải quyết triệt để rồi, chuyện của ngươi giờ mới bắt đầu, niên kỷ của Phương lão cũng lớn, đoán chừng đây là lần cuối cùng hắn thị sát Minh Châu, ngươi nhất định phải chiêu đãi cho tốt, không thể phớt lờ.

Lê thúc đối với Diệp Khai dặn dò:

- Dù sao, nếu như không có Phương lão ủng hộ, cấp phó cục trưởng của ngươi cũng không phải dễ cầm như vậy, chứ đừng nói chi đến chức vị Thiếu tướng, ngay cả lực lượng của Diệp gia cũng không làm được dễ dàng như vậy.

Diệp Khai gật đầu nói:

- Uống nước nhớ nguồn a, cái này thì ta hiểu.

Bất quá Diệp Khai cũng biết, Lê thúc nói không sai, trong trí nhớ của hắn, từ năm nay trở về sau, Phương lão liền không còn hoạt động thị sát này nữa, tối đa chỉ là có chút ngày lễ trọng yếu, lộ mặt ở trên ti vi một chút, biểu hiện ủng hộ một ít với lãnh đạo tập thể đời thứ ba và vân vân.

Lúc này đây, Phương lão lại để cho Diệp Khai đi cùng, trên thực tế cũng là một cái cơ hội.

Đã đến buổi tối, bên phía Lê thúc cũng đã thẩm tra xử lý ra một ít kết quả.

Quả nhiên, Hoàng Tùng Minh chính là gián điệp của bọn hắn, chuyện tình giam giữ đám thường ủy bọn họ cũng là do bọn chúng hiệp trợ hoàn thành, bởi vì những vật này thoạt nhìn giá trị không lớn, mà bọn hắn thân là người ngoại quốc cũng không phải rất thuận tiện, cho nên những băng ghi hình này đều do Hoàng Tùng Minh bảo quản lấy.

Lại thật không ngờ Hoàng Tùng Minh xảy ra chuyện, những vật này đều bị Diệp Khai tịch thu đi, đã dẫn phát ra một hồi thanh trừ lớn, mà người Quốc an cũng không dự liệu được kết quả như vậy, vội vã muốn đem Hoàng Tùng Minh trở về, đã tao ngộ người Hàn Quốc toàn lực chặn giết, rốt cuộc toàn quân bị diệt.

Bộ trưởng Quốc an bộ Tương Hiển Thông bởi vì nguyên nhân xuất hiện gian tế bên trong, không thể không đem vụ án này giao cho Quân tình bộ, lại thật không ngờ vận khí của Lê thúc so với hắn tốt hơn rất nhiều, rõ ràng chỉ cần 2 ngày liền phá án.

Lại từ miệng của những người bên trong hỏi được một chút sự việc, có chút tình huống tương đối mẫn cảm, Lê thúc không tiện nói với Diệp Khai, chỉ là hắn cùng bộ trưởng Quốc an bộ Tương Hiển Thông điện thoại qua lại nhiều lần.

Đã đến nửa đêm, bộ trưởng Quốc an bộ Tương Hiển Thông rốt cục động thủ, một lần hành động từ bên trong cục thứ 8 và cục thứ 10 bắt được 6 người hiềm nghi, những người này đều là đặc công có chút chức vị.

Những người này ngoại trừ đối với kỹ thuật lãnh phóng cảm thấy vô cùng hứng thú, đồng thời cùng với sách lược hàng không mẫu hạm của nước Cộng hòa và kỹ thật viễn trình đạn đạo cản thấy hứng thú.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.