Quan Môn

Chương 465: Chương 465: Diệp Khai ra tay.




- Có đạo lý.

Diệp Tử Bình sau khi nghe xong, nhẹ gật đầu, lộ ra biểu tình đã tiếp nhận ý kiến của Diệp Khai.

Ngày hôm sau, vào lúc mười giờ sáng, mọi người cùng lái xe đến Phổ Giang Đông Khu thị sát.

Bởi vì đã sớm biết đây là nơi trọng điểm mà Phương lão thị sát, cho nên mọi người ngay từ đầu đã làm tốt bố trí, theo lộ tuyến mà Phương lão cần dừng lại quan sát, đều an bài kín đáo, để hắn có thể trong thời gian ngắn nhất, chứng kiến mặt tốt nhất của Phổ Giang Đông Khu.

Bất quá Phổ Giang Đông Khu gần đây mới xây rất nhiều hạng mục, khắp nơi đều là công trường, bên trên mặt đường có khá nhiều nước bùn, tân nhiệm khu ủy Thư ký Trữ Thiên Hòa từng đưa ra vấn đề cần tránh đi những nơi này, bất quá Diệp Khai liền tỏ vẻ không quan trọng.

- Hãy để cho Phương lão chứng kiến mọi người khí thế ngất trời xây dựng công trường, kỳ thật cũng có thể đầy đủ nói rõ Phổ Giang Đông Khu phát triển, là có chuyển biến từng ngày.

Diệp Khai cho ra ý kiến liền rất được hoan nghênh.

Dựa vào phương diện này cân nhắc, lộ tuyến xuất hành của nhóm người Phương lão, cũng không có tận lực tránh đi mấy hạng mục mới xây kia.

Chỉ có điều tại thời điểm tới những cái công trường kia, Trữ Thiên Hòa sẽ kịp thời đem một bức bản đồ đã sớm chế tác tốt đưa ra, lại để cho đám người Phương lão xem qua, giảng cho bọn họ một chút sau khi kiến thiết Phổ Giang Đông Khu sẽ phồn thịnh như thế nào, vân vân.

Làm như thế hiệu quả rất là rõ ràng, Phương lão đang nhìn tình hình công trường thực tế, lại nghe báo cáo về Phổ Giang Đông Khu, theo hiệu quả của những bản kế hoạch kia cùng suy nghĩ một chút về tương lại của Phổ Giang Đông Khu sẽ phồn vinh như thế nào, trong nội tâm cũng là phi thường cao hứng, có thể nói là khiến lão an lòng.

- Trước kia Phổ Đông, thì không thể nói ra, lời lão nói rất tốt, muốn cho Phổ Tây một cái giường thì cũng đừng cho Phổ Đông một gian phòng lớn.

Trữ Thiên hòa cũng hơi xúc động nói:

- Bây giờ Phổ Giang Đông Khu dũng cảm sáng tạo cái mới, cái cần chính là tinh thần cổ vũ, dùng cải cách cởi mở gấp rút phát triển, dùng mạch suy nghĩ quốc tế hóa kết hợp với hình thức phát triển của thành thị bản địa, quy hoạch kiến thiết phương tiện trụ cột, phát triển kỹ thuật mới ở tiêu chuẩn cao và hiện đại hóa nghề phục vụ, chế tạo hướng ngoại hình, nhiều chức năng, hiện đại hóa. Nội thành, cố gắng kiến thiết thành khu vực kinh tế, tài chính, mậu dịch, vận tài đường thủy đạt tiêu chuẩn quốc tế.

- Tương lai Phổ Đông sẽ là đầu mối giao thông then chốt nhất của thành phố Minh Châu, Dương Sơn Thâm Thủy cảng, phi trường quốc tế của Phổ Đông cùng với cảng Takahashi bên ngoài và các cảng khu khác, đây đều là những việc nằm trong kế hoạch của chúng ta.

- Nơi này kiến thiết thành hệ thống bến cảng hậu cần tiêu chuẩn quốc tế, vận chuyển hàng không, quỹ đạo vận chuyển đường sắt, thành đường cao tốc giao thông nối ba nơi, nhất là hệ thống thủy, bộ và hàng không. Khiến cho Phổ Đông cách thế giới vẻn vẹn một bước ngắn. Cầu lớn ử Phổ Giang, đường hầm dưới đấy biển, đường sắt, tàu điện ngầm tạo thành mạng lưới giao thông dày đặc kết nối chặt chẽ khu Phổ Đông cùng khắp nới trên toàn quốc.

Sau khi Phương lão xem xong, liền nói:

- Ý nghĩ của các ngươi rất tốt, ta đã sớm nói, bước chân muốn lớn hơn một chút, tốc độ phải nhanh một chút, ta đã là một lão nhân về hưu, đều có thể nghĩ thông, các ngươi là những người trẻ tuổi thì càng phải giải phóng tư tưởng, đại lực đẩy mạng sự nghiệp cải cách.

Ngừng một chút rồi lão lại nói:

- Nếu như tất cả mọi người đều chậm chạp, khi nào mới có thể đuổi kịp và vượt qua quốc gia phát triển?

- Phương lão nói rất đúng.

Diệp Khai liền thuận miệng nói một câu.

- Bất quá bây giờ Phổ Giang Đông Khu còn là một cơ cấu khu cấp thành phố, muốn chủ sự nhiều hạng mục lớn như vậy, cùng phương diện liên lụy rất nhiều, nếu như có thể mong chóng lên đến cấp phó tỉnh mà nói, ràng buộc sẽ ít đi rất nhiều, cũng có thể tập trung lực lượng mà phát triển.

Hắn vừa nói như vậy, Cổ Kiến Nhung cùng Đàm Thắng Kiệt cũng không nhịn được liếc nhìn Diệp Khai một cái, trong lòng tự nhủ tiểu tử này ngược lại là tận lực kéo chỗ tốt cho Diệp Tử Bình nha.

Ai cũng biết, Phổ Giang Đông Khu hiện giờ thư ký khu ủy là Trữ Thiên Hòa, chính là do Diệp Tử Bình kéo tới, hơn nữa công việc gần đây cũng đều làm được tốt, nhưng mà khoảng cách lên cấp phó tỉnh, tựa hồ vẫn còn khiếm khuyết một chút, dù sao thời gian Trữ Thiên Hòa đảm nhiệm phó cán bộ cấp sở cũng không bao lâu, làm sao có thể liền một lần là xong, vọt thẳng lên đến vị trí cấp phó tỉnh bộ?

Nhưng mà lúc này Diệp Khai trước mặt Phương lão nói như vậy, ngược lại có thể đem chuyện này nâng lên trước mặt các cao tầng rồi, nếu như Phương lão không phản đối, chuyện này thật có khả năng thực hiện.

- Cần phải lên cấp, vì cái gì không thể lên cấp đây?

Phương Hòa đồng chí tựa hồ rất cho Diệp Khai mặt mũi, quay đầu nhìn Diệp Khai, liền nói:

- Dùng tình huống của Phổ Giang Đông Khu hiện tại đến xem, cơ cấu cấp thành phố hiển nhiên là không thích hợp, sớm ngày nang lên cấp bậc phó tỉnh bộ, cũng có lợi cho các phương diện công tác triển khai, mở rộng, ta cho rằng đây là có thể được.

Diệp Khai lại hỏi Cổ Kiến Nhung đồng chí:

- Cổ thư ký, ngài nói ý kiến của Phương lão có phải là thích hợp không?

- Khục khục…

Cổ Kiến Nhung bị Diệp Khai hỏi khiến tý nữa bị sặc, trong nội tâm không khỏi cười khổ nói, nơi nào lại có người bức vua thoái vị như vậy hay sao?

Phương lão nói đồng ý, ta có thể ở ngay trước mặt lão nói không thích hợp sao? Khẳng định cũng phải bảo hoàn toàn đồng ý.

Vì vậy Cổ Kiến Nhung đồng chí liền tỏ vẻ nói:

- Ý kiến của Phương lão là nhìn xa trông rộng, Phổ Giang Đông Khu lên cấp, quả thật có lợi cho khắp cả vùng tân khu phát triển, có lợi cho toàn bộ thành phố Minh Châu phát triển, thậm chí có lợi cho khắp các tỉnh Hoa Đông phát triển, ta cho rằng đây là một đại hảo sự, ta hoàn toàn đồng ý với ý kiến của Phương lão.

- Chủ nhiệm Đàm, ý kiến của ngài thế nào?

Diệp Khai lại quay đầu hỏi Đàm Thắng Kiệt:

- Ngài là đại quản gia của đồng chí Giang Thành, lại là người phụ trách mưu trí đoàn của trung ương, ngài đối với chuyện này, nhất định là có cách nhìn tương đối khoa học đấy.

Đàm Thắng Kiệt thật muốn nhổ bãi nước bọt vào mặt Diệp Khai, trong lòng tự nhủ chỗ nào lại có người không ý tứ như vậy, tại hiện trường bức vua thoái vị, muốn trở thành sự thật a! Loại cách làm này thật quá ghê tởm!

Bất quá hắn đồng dạng không thể nói không thích hợp rồi, chỉ có thể cười híp mắt tỏ vẻ nói:

- Ta hoàn toàn đồng ý với cách nhìn của Phương lão và Cổ thư ký, liền cần có chút sáng tạo cái mới, Phổ Giang Đông Khu lên cấp là chiều hướng phát triển.

Diệp Khai nghe xong, quay đâì lại nói với bí thư:

- Phương lão và Cổ thư ký, còn có Đàm chủ nhiệm đã chỉ thị lên cấp cho Phổ Giang Đông Khu, trọng yếu phi thường, nhất định phải nhớ rõ, quay lại ta sẽ nói cho cha ta, muốn hắn nhất định phải coi trọng chuyện này, không thể để cho chỉ thị của các lãnh đạo rơi vào không khí.

Phương lão nghe xong, mỉm cười, nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.