Quan Môn

Chương 864: Chương 864: Dụng tâm hiểm ác.




Mặc dù nói hiện tại mối quan hệ ngoại giao của Nam Hàn cùng tq đã được thiết lập, nhưng trong đó vẫn đang quan sát lẫn nhau, song phong đều hi vọng có thể cùng nhau phát triển những chiến lược hợp tác ăn ý, đôi bên cùng có lợi. Dù sao tq là một thị trường vô cùng rộng lớn, mà Nam Hàn lại có được nền công nghiệp sản xuất điện gia dụng lớn số một số hai thế giới, nếu như quan hệ của đôi bên cùng thuận lợi thì sẽ mang lại thị trường vô cùng rộng lớn cho Nam Hàn.

Mượn lấy thị trường của tq, Nam Hàn có khả năng thực hiện lần bay lên thứ hai, vừa sải bước tiến tới thị trường gia dụng điện trên thế giới.

Tuy Lí Hiền Xu là nhân viên bảo an của sứ quán Nam Hàn, nhưng đối với một số tình huống như thế cũng vô cùng rõ ràng, cho nên khi Diệp Khai không lân thêm chút nào, cô cũng duy trì trầm mặc, không muốn thể hiện bất kỳ thái độ gì trong việc này.

Chỉ là vũ bộ của Lí Hiền Xu trở nên hơi cứng nhắc, ngay cả Diệp Khai cũng để ý thấy được.

“Không xong rồi, xem chừng lúc nãy sờ soạng, làm cho cô nàng thấy không vui rồi…”

Trong lòng Diệp Khai cũng khá phiền não.

Vốn đồ vật này là định dùng cho vị mỹ nữ tuyệt sắc kia, không nghĩ tới nhất thời thất thủ, lại bị dính vào bên trong khe mông của Lí Hiền Xu. Hiện tại trên tay Diệp Khai cũng không còn vật nào như thế nữa, nếu đi yêu cầu Tương Hiển Thông mang tới không chừng không kịp. Nhiệm vụ đêm nay coi như thất bại rồi.

Điều này làm cho Diệp Khai cảm thấy vô cùng thất vọng, dù sao cái thứ dính trên mông Lí Hiền Xu kia nhất định không thể gảy ra được. Theo như lời Tương Hiển Thông nói, trừ phi có dung môi chuyên dụng mới có thể tẩy được vật kia xuống.

Thứ đó dính vào cơ thể giống như mọc thêm một chiếc nốt ruồi nho nhỏ vậy.

Diệp Khai ôm lấy vòng eo Lí Hiền Xu, lắc lư chuyển động theo điệu nhạc, trong lòng thầm nghĩ, nếu như bạn trai, hay ông chồng của Lí Hiền Xu ôm lấy eo cô ta, sau đó khi làm chuyện ấy, chợt phát hiện trên mông cô nàng tự nhiên mọc thêm một cái nốt ruồi thì trong lòng sẽ có cảm tưởng ra sao?

Nghĩ tới chuyện này, hắn không khỏi có chút cảm giác khác thường, bộ vị nào đó cũng có chút xúc động, giật giật mấy cái,

Quần áo mùa hè vốn đã khá mỏng, phản ứng của hắn lập tức bị Lí Hiền Xu phát hiện.

Mặt cô nàng đỏ lên, trong lòng cũng không cam khi nghĩ tới người đang đối diện này có ngoại hình khá anh tuấn, kỹ thuật nhảy cũng tốt, thân thể lại không thể chê, thế mà hành vi lại hèn mọn bỉ ổi như thế. Hắn đã làm chuyện như vậy khi đang khiêu vũ, giờ lại còn có phản ứng nữa.

Nếu như không phải là có chỗ cố kỵ, Lí Hiền Xu khẳng định là sẽ ném hắn sang một bên, sau đó nổi giận đùng đùng rời đi.

Nhưng mà bây giờ, cô chỉ còn có thể tiếp tục chịu đựng, trong lòng chỉ mong sao điệu nhảy này nhanh chóng kết thúc.

- Tôi không cố ý chạm vào mông cô…

Diệp Khai bỗng nhiên ghé vào bên tai cô, vẻ mặt vô tội giải thích:

- Ban nãy động tác hơi quá, nhất thời tuột tay, thật xin lỗi.

- Không sao, dù sao anh cũng đã nói là lỡ tảy ồi.

Lí Hiền Xu nghe xong, trong lòng tuy rằng khinh thường nhưng ngoài miệng vẫn rất khách khí tỏ vẻ thông cảm.

Về phần nói trong lòng Lí Hiền Xu nghĩ như thế nào thì Diệp Khai cũng chẳng còn cách nào nữa. Dù sao hắn cũng chỉ là nhân cơ hội này để thể hiện kỹ thuật nhảy của mình, thuận tiện để cho mọi người chú ý tới mình mà thôi, cũng không phải là tính tán tỉnh yêu đương gì với Lí Hiền Xu, đương nhiên không cần quan tâm cách nghĩ của cô nàng.

Điệu nhảy này cuối cùng cũng kết thúc, mọi người bên cạnh giãn ra, Diệp Khai cùng Lí Hiền Xu cũng rời khỏi đám người vẫn đang say sưa nhảy múa, ngồi lại bên đài.

- Thật xin lỗi, tôi muốn đi gọi điện thoại.

Diệp Khai nói một câu với Lí Hiền Xu, sau đó chạy tới một bên, móc di động của mình ra, gọi cho Tương Hiển Thông.

- Diệp Khai, nhanh như thế mà đã thành công rồi á?

Tương Hiển Thông nhận được điện thoại của Diệp Khai, có chút kinh ngạc mà hỏi thăm.

Trên thực tế, nhiệm vụ lần này có độ khó khá cao, Tương Hiển Thông tuy rằng lúc trước định cho Tụng Hữu Nho xuất hiện, thật không cho rằng hắn có thể thành công, chi là hi vọng để vật đó gắn lên áo của đối phương là được rồi.

Nếu Diệp Khai ra mặt, bởi vì thân phận của bản thân hắn cùng với ưu thế trên phương diện này sẽ đề cao thêm tỉ lệ thành công của nhiệm vụ. Chỉ là nhanh như thế đã gọi điện thoại tới cho hắn, có phải là hiệu suất cũng cao quá đáng rồi không?

- Có chút vấn đề.

Diệp Khai nhìn thoáng qua xung quanh, thấy không có ai chú ý tới, liền nói với Tương Hiển Thông:

- Tôi vừa đi tới đã bị một vị trợ lí tham tán của sứ quán Nam Hàn theo dõi. Đúng lúc khiêu vũ lại không để ý, làm cho thứ kia dính tới mông cô ả rồi. Giờ muốn gảy xuống cũng lấy không được, anh nói xem chuyện này làm sao bây giờ?

- Tại sao lại có thể như thế được…

Tương Hiển Thông nghe xong cũng thấy nhức đầu, hắn không nghĩ tới lại xảy ra vấn đề như thế.

Nhưng mà Diệp Khai vừa nói, hắn mới tới đã bị người của sứ quán Nam Hàn theo dõi, điều đó có nghĩa kế hoạch hành động lần này có chút vấn đề. Bởi vì Diệp Khai là mục tiêu quá lớn, khả năng bị người ta chú ý.

- Nói như thế, có phải là tôi xong chuyện rồi không?

Diệp Khai hỏi.

- Khoan đừng rời đi vội…

Tương Hiển Thông liền nói với Diệp Khai:

- Người ở trong đó nói biểu hiện của anh quá nổi bật, không bằng nhân cơ hội đó tiếp cận mục tiêu, cố gắng hết sức bám lấy cô ta, đừng có để cô ả rời đi, chờ chúng tôi sai người mang đồ qua đó.

- Thế thì phải bao lâu? Các người phái ai tới?

Diệp Khai hỏi, việc này cũng không phải vấn đề to tát gì, chỉ là hắn rất muốn biết bọn họ làm sao để mang thứ đó tới.

- Nhanh thôi, tối đa là hai giờ.

Tương Hiển Thông nói.

- …

Diệp Khai im lặng, hai giờ không tính là quá lâu, nhưng mà anh cũng không thể cam đoan vị mỹ nữ tuyệt sắc kia nhất định sẽ ngoan ngoãn ở lại đây trong hai giờ đồng hồ.

Nhất là hiện tại Diệp Khai đã phát hiện bên người vị mỹ nữ tuyệt sắc đó có mấy anh chàng bề ngoài cũng không tệ. mấy anh chàng đó đã xun xoe quanh cô nàng, chẳng may lại có cậu nào đó câu được cô ả, manng đi luôn thì kế hoạch của Tương Hiển Thông coi như bỏ đi hết rồi.

- Chuyện này, dộ khó khá lớn đó.

Diệp Khai trung thực đáp lại.

- Cố hết sức làm việc, tôi tin rằng mị lực của Diệp nhị thiếu gia vẫn tốt lắm.

Tương Hiển Thông khích lệ Diệp Khai trong điện thoại.

Diệp Khai cúp điện thoại, gãi gãi lỗ tai, nghĩ thầm chuyện này quả thật là quá khó, chỉ là mong đợi của Tương Hiển Thông với hắn quá cao, lúc trước hắn lại làm hỏng chuyện cho nên đành kiên trì đi thử một lần. Dù sao chuyện cần làm cũng là đi chiếm tiện nghi của mĩ nữ, cũng không phải là chuyện gì đáng để người ta phiền lòng.

Vì thế Diệp Khai lại quay lại, ngồi xuống đài.

Hắn bưng ly rượu lên uống một ngụm, liền nói với Lí Hiền Xu:

- Vị mỹ nữ bên kia tên là gì thế? Xem chừng đúng là được hoan nghênh nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.