Quan Sách

Chương 160: Chương 160: Chủ tịch mới nhậm chức






Huyện ủy, Thư Trị Quốc vừa thay đổi hình tượng nhạy cảm trầm lặng thường ngày, bước về văn phòng làm việc, tỏ vẻ có chút hưng phấn.

- Cốc, cốc!

Hai tiếng gõ cửa vang lên. Thư Trị Quốc trấn tĩnh lại, nói:

- Vào đi!

Hoàng Tiểu Hoa đẩy cửa vào, nhẹ nhàng đóng cửa lại, toàn bộ động tác nhẹ nhàng cẩn thận, giống như làm công việc âm thầm bình thường, không đợi y mở miệng nói, Thư Trị Quốc nói trước:

- Anh xem tiêu điểm bài phóng sự hôm qua chưa?

Hoàng Tiểu Hoa ngạc nhiên, không biết sao Thư Trị Quốc vội vàng nói tới bài phóng sự!

Bình thường Hoàng Tiểu Hoa xem tin tức, nhưng đúng lúc tối qua y có việc không có quan tâm tới tiêu điểm phóng sự và tin tức phát sóng, không biết tiêu điểm phóng sự hôm qua là nói cái gì.

- Mảnh đất phi pháp bên phía mấy tỉnh tây nam, tài nguyên đất ruộng bỏ lâu không dùng. Chính phủ Quốc hội bên đó tiến hành chỉnh đốn tu sửa chuyên môn. Tiêu điểm phóng sự hôm qua chính là chuyện này. Tỉnh Tây Nam có huyện Ngân Phong, khu kinh tế cũng là mấy chục ngàn mẫu đất để trống không dùng. Trọng điểm hôm qua chính là làm phóng sự của huyện này, phóng sự xâm nhập rất sâu, rất làm người ta suy nghĩ.

Thư Trị Quốc nói.

Hoàng Tiểu Hoa sửng sốt một hồi, trên mặt lộ ra chút tươi cười.

Y vào cửa thì phát hiện thần sắc khác thường của Thư Trị Quốc. Không ngờ lại là chuyện lần trước Trần Kinh nói nội các Chính phủ kiểm tra đất phi pháp mấy tỉnh tây nam, bây giờ cuối cùng được chứng minh là đúng.

Thấy Hoàng Tiểu Hoa trong lòng có chút chua xót. Trần Kinh bây giờ ở Lễ Hà nghiễm nhiên là người may mắn lớn, từ trên trời rơi xuống, há miệng nói chính là Trần Kinh.

Lần này Trần Kinh lại lộ diện trước mặt Thư Trị Quốc. Lần này, hắn sẽ gây nên sóng gió gì?

Hoàng Tiểu Hoa trầm ngâm một hồi, nói:

- Về vấn đề buổi tiệc tối chào đón chủ tịch huyện Lỗ đã chuẩn bị xong rồi, đặt ở nhà khách Phòng Sơn, anh thấy thế nào?

Thư Trị Quốc nhíu đầu chân mày, mỉm cười lắc đầu nói:

- Phòng Sơn là đơn vị tiếp đãi huyện ủy. Tôi hy vọng buổi tiệc chào đón lần này sẽ theo khuynh hướng bên phía chính phủ một chút. Chúng ta đổi chỗ khác đi, đặt ở nhà hàng Kim Ngọc.

- Nhà hàng đi!

Hoàng Tiểu Hoa gật đầu, trong lòng lại càng chua xót. Nhà hàng Kim Ngọc trước giờ Thư Trị Quốc vẫn không thích, mấy lần yến tiệc gần đây y lại nhiều lần chọn chỗ này.

Hoàng Tiểu Hoa biết rõ, đây là có liên quan với Trần Kinh. Lần trước Trần Kinh và Thư Trị Quốc bàn chuyện, địa điểm chọn chính là nhà hàng Kim Ngọc. Bữa cơm đó hai người bàn chuyện gì, Hoàng Tiểu Hoa chủ nhiệm văn phòng huyện ủy này cũng không biết chút gì.

Thư Trị Quốc dường như không có để ý tới suy nghĩ của Hoàng Tiểu Hoa. Chính y đã hoàn toàn bị tình cảm phấn kích lấn át. Y hoa tay múa chân trước Hoàng Tiểu Hoa, giọng điệu phấn kích không nói nên lời:

- Chủ nhiệm Tiểu Hoa, Phòng thương mại kinh tế Trần Kinh nắm giữ ấn soái, chúng ta là chọn đúng người rồi!

- Hắn đi làm mới mấy ngày, liền tạo ra thành tích, anh vẫn chưa nghe nói sao. Đồng chí thu hút đầu tư của chúng ta liên hệ với tập đoàn Hồng Thành xí nghiệp gia công điện tử lớn nhất Đài Loan. Người phụ trách của bọn họ tỏ ý có ý đầu tư Lễ Hà chúng ta! Đoàn khảo sát đầu tháng sau sẽ tới.

- Tiểu Hoa à, tin tức này lại làm lòng người ta phấn chấn khó lường đó. Nếu cái đầu tư này có thể thành công, Lễ Hà chúng ta chắc chắn chào đoán cơ hội phát triển chưa từng có đến nay. Diện mạo lạc hậu của Lễ Hà chúng ta, hi vọng trong ba năm được đổi mới hoàn toàn.

Hoàng Tiểu Hoa giật mình hít một hơi, nói:

- Cái gì? Tập đoàn Hồng Thành? Chuyện này tôi thấy không phải nhỏ đâu. Một tập đoàn người ta lớn như vậy, có thể tìm một cái huyện trấn nhỏ nhoi chúng ta đầu tư? Cho dù là chúng ta đàm phán, lãnh đạo trong thành phố trong tỉnh đó sẽ ngăn cản bọn họ, thật làm chúng ta chiếm được thuận lợi?

Thư Trị Quốc lắc đầu nói:

- Chúng tôi nhìn chuyện không cần có tư tưởng này. Chỉ cần Hồng Thành có thể đến, đây chính là chuyện vui! Về cuối cùng bọn họ quyết định thế nào, chúng ta bây giờ đều không biết. Lễ Hà chúng ta làm sao không có điều kiện thu hút bọn họ đầu tư chứ?

Hoàng Tiểu Hoa ngượng ngùng cười, không nói!

Y lúc này vẫn đang suy nghĩ, Trần Kinh muốn thổi gió từ chỗ nào. Y nghĩ mãi không ra, hành động của Trần Kinh đã tới rồi!

Miếng mồi lớn này, há miệng là nuốt một cái. Khó không thành y cũng phải cùng y ra ngoài huyện ủy hoạt động?

- Sắp xếp như vậy đi! Mấy lãnh đạo chủ chốt chính phủ huyện ủy chúng ta nhanh chóng sắp xếp một cuộc họp. Chúng ta gặp mắt thương lượng chuyện này trước. Anh phụ trách thông báo!

Thư Trị Quốc nói, y giơ tay xem đồng hồ thì ba giờ chiều, lúc anh thông báo Trần Kinh, nói cậu ta là hai giờ rưỡi họp, thằng nhóc đó có quan niệm thời gian không nhiều, để cho cậu ta chuẩn bị.

- Nhưng buổi trưa chủ tịch huyện Lỗ vừa đến!

Hoàng Tiểu Hoa mở miệng:

- Lần này chủ tịch huyện Lỗ lên chức, là phó trưởng ban cán bộ ban tổ chức thành ủy. Chúng ta....

- Tôi biết ý của anh!

Thư Trị Quốc giơ tay chặn lời của y. Chúng ta phải nắm bắt cơ hội này, với chuyện làm chấn động lòng người này đến nghênh đón chủ tịch huyện Lỗ gia nhập bộ máy Lễ Hà ta. Hội nghị của chúng ta chính là bắt đầu ba giờ, chúng ta còn phải nhân cơ hội này, đem tin vui này thông qua phó trưởng ban Vương truyền tới thành phố.

Chúng ta làm việc, bất luận thành công hay thất bại, trước tiên phải có thái độ. Có thái độ, thì có tinh thần, gặp khó khăn, chúng ta có tự tin và dũng khí khắc phục. Bằng không, chúng ta cứ luôn nhìn trước ngó sau, suy nghĩ quá nhiều, làm sao chúng ta có được thành tích chứ?

Thủ tướng Nam Tuần nói rõ giải phóng tư tưởng. Chúng ta ngày ngày treo bên miệng cũng là giải phóng tư tưởng, nhưng suy nghĩ của chúng ta thật sự giải phóng chưa? Tôi thấy chưa chắn, có một số đồng chí của chúng ta vẫn còn suy nghĩ rất hạn chế, có lối suy nghĩ thiết thực, chính là năng lực thiết thực, quan niệm này, chúng ta nhất định phải làm rõ ràng.

Hoàng Tiểu Hoa thấy Thư Trị Quốc tình cảm xúc động mãnh liệt, y giữ lời nói trong cổ họng không có nói ra ngoài.

Y theo Thư Trị Quốc nhiều năm như vậy, Thư Trị Quốc trước giờ đều trầm lặng khó nắm bắt. Sở trường nhất của Thư Quốc Trị chính là không biểu lộ ý nghĩ của mình, làm người phía dưới tranh đoán, còn người bên cạnh y thờ ơ lạnh nhạt. Cuối cùng lơ đãng dẫn dụ triển khai của chuyện vào vào ý đồ của y.

Không nói khoa trương, Thư Trị Quốc hôm nay đối với Hoàng Tiểu Hoa mà nói rà rất xa lạ. Thư Trị Quốc giữa đột nhiên thay đổi mãnh liệt, trở nên tràn đầy ý chí, trở nên lập trường rõ ràng dứt khoát như vậy, đây còn là Thư Trị Quốc không?

Hoàng Tiểu Hoa âm thầm nghiêm nghị, y đối với Trần Kinh biết nhiều hơn một chút.

Trần Kinh so với tưởng tượng của mình còn lợi hại hơn nhiều. Không nói khác, đơn giản mà nói hắn có thể chỉnh sửa điểm thất thố Thư Trị Quốc như vậy, thằng nhóc này chính là một nhân tài.

Trần Kinh còn nắm bắt một điểm khác, đó chính là nội bộ huyện ủy. Ngoài trừ tôn trọng Thư Trị Quốc, đối với bất cứ người khác, hắn âm thầm có biểu lộ tự ngạo.

Trước kia, Hoàng Tiểu Hoa cảm thấy Trần Kinh là tuổi trẻ tự ngạo, hơi đắc ý có chút quên có thể. Nhưng bây giờ xem ra, lúc này là chỗ tinh túy lợi hại của Trần Kinh. Loại khác biệt lớn của Trần Kinh đối với người, hoàn toàn là nguyên nhân được Thư Trị Quốc xem trọng.

Nếu hắn đối với mỗi người huyện ủy đều khách khí, làm sao có thể thể hiện ra cảm giác ưu việt.

Sở trường nhất của Hoàng Tiểu Hoa chính là suy đoán tâm lý con người. Y bình thường làm việc, cũng là cao thủ đánh tâm lý. Lễ Hà đều đồn y là vuốt mông ngựa, đó chính là bởi vì do y hiểu tâm lý con người.

Mà bây giờ, Hoàng Tiểu Hoa phát hiện mầm móng Trần Kinh này. Thằng nhóc này rất giỏi ngụy trang, giả mình trẻ tuổi đắc chí. Bộ dạng tuổi trẻ cao ngạo, hắn xem đây là yểm hộ. Chuyện thầm nghĩ trong lòng, chuyện chuẩn bị làm lớn thế nào?

Ủy ban thường vụ huyện Lễ Hà thông báo đồng chí Lỗ Quyền đảm nhiệm phó chủ tịch huyện chính phủ nhân dân huyện Lễ Hà. Bổ nhiệm quyền chủ tịch huyện, coi đây là dấu hiệu, kể từ này Lỗ Quyền đến từ văn phòng chính phủ thành phố Đức Cao chính thức gia nhập vào Ủy ban nhân dân huyện.

Vì chào đón Lỗ Quyền, huyện ủy mở đại hội cán bộ toàn huyện. Trong cuộc họp, ban tổ chức cán bộ thành ủy phó trưởng ban Vương tuyên bố bổ nhiệm tổ chức. Thư Quốc Trị huyện ủy phát biểu nói hơn sáu trăm ngàn bà con huyện Lễ Hà nghênh đón nhậm chức chủ tịch chuyện của Lỗ Quyền.

Lỗ Quyền vừa mới bốn mươi tuổi, còn rất trẻ, dáng người cao lớn, thoạt nhìn đều không giống là từ văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố đến, ngược lại giống như là từ nhân vật từ cơ sở đề bạt lên. Cảm giác của ông ta cho người ta là mãnh liệt, thực lãng, lời nói của ông ta càng mãnh liệt dạt dào.

Nghe qua ông ta nói một lượt, Lễ Hà gần như thay đổi so với thành thị vùng duyên hải có ưu thế phát triển hơn. Ưu thế của Lễ Hà là ưu thế, hoàn cảnh xấu có thể khéo léo hóa thành ưu thế, tương lai Lễ Hà, trong lời nói của Lỗ Quyền gần như đã xác định hướng đi rồi.

Tiếng vỗ tay trong cuộc họp rất náo nhiệt, cảm xúc mãnh liệt Lỗ Quyền cũng càng ngày càng tăng cao, tới cuối cùng, ông ta nói:

- Các đồng chí, Lỗ Quyền tôi tới Lễ Hà, không phải tới làm quan, cũng không phải tới hưởng phúc an nhàn.

- Tôi đến là làm việc, chúng ta cùng nhau nắm tay, cùng nhau nỗ lực. Tôi tin, tương lai của Lễ Hà chúng ta, là tốt đẹp vô hạn, tiếng vỗ tay như sấm.

Trong tiếng vỗ tay sấm dậy, Lỗ Quyền kết thúc bài diễn thuyết.

Y từ đài diễn thuyết đi xuống, bắt đầu bắt tay với từng bộ máy chính phủ và Đảng ủy Lễ Hà, cả hội trường đứng dậy vỗ tay, không khí nóng lên.

Trần Kinh trốn trong tiếng vỗ tay của đám đông, mắt lại nhìn lên đài xem xét. Cái chủ tịch huyện này năng lực tạm thời không bàn, nguồn không khí này ngược lại rất sôi sục, trên dưới Lễ Hà, bây giờ gần như thiếu chính là điểm này. Hy vọng lần đến của Lỗ Quyền, có thể thay đổi không khí nặng nề của đấu trường chính trị Lễ Hà.

Trần Kinh giơ tay nhìn đồng hồ đã hai giờ rồi. Tin tức hắn nhận được là hai tiếng rưỡi tới họp huyện ủy, hội nghị do đích thân Thư Trị Quốc chỉ trì.

Nhưng bây giờ tất cả lãnh đạo đều vẫn đang họp, thời gian họp có thể chính xác không?

Từ sâu trong nội tâm hắn, trong lòng Trần Kinh còn có chút không an. Chuyện tập đoàn Hồng Thành có ý đầu tư Lễ Hà, hắn báo huyện ủy đã có mấy ngày rồi. Hắn là trực tiếp báo cáo chuyện này cho Thư Trị Quốc, nhưng mấy ngày qua, chuyện này không có tin tức, hội nghị hôm nay là thảo luận chuyện này phải không?

Trần Kinh trong lòng có chút lo. Mà lúc này, người xung quanh lần lượt ngồi xuống. Phó bí thư đảng ủy thị trấn Dịch Chu, chủ tịch thị trấn Lương Thu tới gần Trần Kinh cười cười:

- Trưởng phòng Trần, cậu thật là nhìn xa trông rộng đó!

- Vấn đền lần trước cậu xử lý khu kinh tế, chúng tôi còn có chút băn khoăn lo nghĩ. Bây giờ xem ra, cách xử lý của cậu là chính xác!

Tiêu điểm thảo luận hôm nay đã đưa ra rồi, vấn đề trung tâm chính là kiểm ta đất thu hồi phi pháp.

- A!

Trần Kinh giật mình, ngay lập tức trong lòng hắn ổn định lại, bất giác hô một câu:

- Thật là trời cũng giúp ta!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.