Quan Sách

Chương 787: Chương 787




Đoàn đại biểu tỉnh Tô Bắc đến thăm Lĩnh Nam, đội hình có thể nói là thanh thế rất lớn.

Lần này đoàn đại biểu do Bí thư Tỉnh ủy Sa Minh Đức đích thân dẫn đầu, đoàn khảo sát bao gồm cán bộ cơ quan Tỉnh ủy, cán bộ cơ quan trực thuộc tỉnh ủy, những người phụ trách chủ yếu của các huyện quận các thành phố ở Tô Bắc, còn có các cán bộ đến từ Trường Đảng Tỉnh ủy, Trung tâm nghiên cứu chính sách Tỉnh ủy.

Ngoài các bộ, thì đại biểu giới kinh doanh tỉnh Tô Bắc, nhân sĩ nổi tiếng giới tài chính, giới kinh tế tỉnh Tô Bắc, phóng viên đi theo đoàn tỉnh Tô Bắc, tổng cộng cũng hơn 100 người.

Đoàn đại biểu tỉnh Tô Bắc thuê máy bay đến Việt Châu, Ủy viên Thường vụ tỉnh Lĩnh Nam, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Quân dẫn đầu đoàn lãnh đạo trọng yếu đến sân bay nghênh đón.

Vì việc khảo sát của đoàn đại biểu Tô Bắc lần này, Lĩnh Nam chuẩn bị tổng cộng ba chiếc Coaster cộng thêm hai chiếc xe buýt Kim Long, đoàn đại biểu ngủ lại ở khách sạn Lưu Niên Việt Châu, toàn bộ khách sạn đã được bao, khí thế rất kinh người.

Bên ngoài khách sạn Lưu Niên, khách sạn cắm cờ màu, biển quảng cáo hoan nghênh đoàn đại biểu, tất cả các con đường xung quanh khách sạn đều có khẩu hiệu: “Hoan nghênh đoàn đại biểu Tô Bắc đến Việt Châu”, khắp nơi đều tràn ngập không khí ngày hội.

Tương ứng với đoàn đại biểu Tô Bắc là đoàn giao lưu chuyên môn do phía Lĩnh Nam lập nên.

Đội hình đoàn giao lưu cũng rất mạnh, cơ quan trực thuộc tỉnh, ngành kinh tế Lĩnh Nam, người nổi tiếng của các doanh nghiệp, còn có người đứng đầu các huyện quận thành phố, tổng cộng cũng bảy tám mươi người, đêm trước khi đoàn đại biểu Tô Bắc đến, tất cả mọi người đều đã đến.

Ủy viên Thường vụ tỉnh ủy, Phó bí thư tỉnh ủy Hồ Tuấn Trung tiếp kiến toàn thể nhân viên đoàn giao lưu, và phát biểu những lời quan trọng.

Trong phát biểu, Bí thư Hồ nhấn mạnh, trước mắt hai tỉnh phát triển nhất trên cả nước là Lĩnh Nam và Tô Bắc, giao lưu và thăm hỏi giữa hai tỉnh, cấp độ rất cao, đồng thời rất quan trọng, rất được mọi người quan tâm.

Hai tỉnh anh em cùng học hỏi kinh nghiệm cải cách lẫn nhau, giao lưu trao đổi lẫn nhau về kinh nghiệm phát triển, cùng nhau tìm kiếm con đường phát triển, mấy năm nay đã trở thành thường lệ.

Hồ Tuấn Trung cho biết, trước mắt định vị quan hệ giữa Lĩnh Nam và Tô Bắc, nên là Lĩnh Nam là anh cả, Tô Bắc là em.

Cho nên đối với sự viếng thăm của đoàn đại biểu, Lĩnh Nam là anh cả phải tiếp đón nhiệt tình, nghiêm túc, phải ra dáng làm anh.

Mà lần này Tỉnh ủy tổ chức đoàn giao lưu, đại diện cho cả hình tượng Tỉnh ủy Lĩnh Nam, cho nên ông ta hi vọng lần giao lưu này, tất cả mọi người có thể mở rộng lòng, đều có thể phát huy kinh nghiệm của mình, có thể thực sự làm cho cuộc giao lưu đạt được tác dụng nên có.

Từ trong lời nói của Hồ Tuấn Trung không khó để nhận ra, hai tỉnh Tô Bắc và Lĩnh Nam bề ngoài là anh em, trên thực tế thì âm thầm so đo lẫn nhau.

Lĩnh Nam với tư cách là một tỉnh cải cách mở cửa sớm nhất cả nước, mười mấy năm đầu cải cách, có thể nói là tuyệt vời, vượt xa các tỉnh khác.

Nhưng Tô Bắc sau này dựa vào ưu thế khu vực và tài nguyên của mình, đồng thời tiếp thu kinh nghiệm phát triển của Lĩnh Nam, dần dần từ phía sau đuổi kịp, vài năm cuối, xu thế phát triển của nó đặc biệt mạnh mẽ.

Mấy năm gần đây, từ chỉ tiêu kinh tế mà nói, mỗi năm khoảng cách giữa Tô Bắc và Lĩnh Nam lại thu nhỏ lại.

Sự thu nhỏ như vậy khiến cho Lĩnh Nam cảm thấy áp lực lớn.

Hơn nữa hiện tại ở bên ngoài rất nhiều người nói, mô hình của Tô Bắc có có tiềm năng phát triển hơn Lĩnh Nam, đồng thời liệt kê ra rất nhiều vấn đề mà Lĩnh Nam gặp phải trong quá trình phát triển, bao gồm nhiều vấn đề tích lũy trong thời gian dài, dùng nó để chứng minh Tô Bắc sẽ đuổi kịp và vượt qua Lĩnh Nam, trở thành tỉnh đứng đầu cả nước về kinh tế.

Trong bối cảnh như vậy, áp lực của Lĩnh Nam rất lớn, mà Lĩnh Nam từ trên xuống dưới đối với lần thăm hỏi của đoàn đại biểu Tô Bắc này cũng tự nhiên rất coi trọng.

Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Tô Bắc, Bí thư tỉnh ủy Miêu Kỳ đã đặc biệt chỉ thị công tác tiếp đón, yêu cầu bất kể là thế nào, phải thể hiện được khí tượng mới của Lĩnh Nam với tỉnh anh em, tuyệt đối không thể làm mất mặt Lĩnh Nam.

Ai làm hỏng việc, ông ta sẽ cách chức, hiển nhiên, những lời như vậy rất nghiêm khắc.

Mà nghiêm khắc như vậy cũng khiến cho đoàn giao lưu mà Trần Kinh ở trong đó đóng cửa học tập ba ngày, chủ yếu tìm hiểu rõ kinh tế Lĩnh Nam, hiểu rõ lịch trình giao lưu.

Theo như Trần Kinh thấy, giao lưu như vậy, có ý nghĩa triển lãm nhiều hơn, so bì lẫn nhau, phỏng chừng mùi thuốc súng rất nặng.

Vào buổi tối mà đoàn đại biểu Tô Bắc đến Lĩnh Nam, Trần Kinh nhận được điện thoại của Cổ Lâm Phong.

Cổ Lâm Phong cười to nói:

-Trần Kinh, bây giờ cậu đang ở đâu? Tôi đã đến Lĩnh Nam rồi, cậu là chủ nhà cũng phải có chút gì chứ?

Trần Kinh nói:

-Anh Lâm Phong, nói thật, các anh đến, làm cho chúng tôi cực kỳ bận. Hai ngày trước tôi đã đến Việt Châu rồi, chính là vì chuẩn bị giao lưu trao đổi công việc với các anh, thể diện của các anh lớn thật đấy!

Cổ Lâm Phong vừa nghe Trần Kinh nói đang ở Việt Châu, anh ta vui mừng quá đỗi, nói:

-Vậy thì tốt, tối nay tôi vừa đến Việt Châu, thành phố Việt Châu lớn quá, tôi muốn đi ra ngoài thăm thú một chút phong tình Việt Châu, không có ai dẫn đường tôi sợ bị lạc. Thế này đi, cậu làm người dẫn đường cho tôi, chúng ta tiến hành giao lưu trước!

Trần Kinh trầm ngâm một chút, theo như yêu cầu, trước khi bắt đầu giao lưu, đoàn giao lưu không muốn mọi người tiếp xúc nhiều với cán bộ Tô Bắc, nhưng Cổ Lâm Phong rất đặc biệt, Trần Kinh cũng không thể thất lễ.

-Được! Nửa tiếng nữa tôi đến cửa khách sạn Lưu Niên đợi anh, chúng ta vui vẻ thưởng thức cảnh đêm Việt Châu.

Trần Kinh và Cổ Lâm Phong đã vài năm không gặp, Cổ Lâm Phong vẫn như trước, chỉ khác một điều là anh ta làm lãnh đạo ở bên dưới trong thời gian khá dài, uy nghiêm càng ngày càng lớn.

Buổi tối ra ngoài, anh ta mặc một áo gió dài, đeo kính gọng vàng, bước chân thư thả, mấy người đi theo anh ta ra ngoài, anh ta khiến người ta cảm thấy rõ ràng là nổi bật giữa đám đông.

Trần Kinh đỗ xe ở cửa khách sạn Lưu Niên, xuống xe, Cổ Lâm Phong vừa hay từ trong khách sạn đi ra.

Anh ta bước nhanh đến bên Trần Kinh, không nói không rằng ôm Trần Kinh một cái, sau đó cười ha ha nói:

-Trần Kinh, cậu thay đổi nhiều thật! Mấy năm không gặp, ngày càng phong lưu phóng khoáng, phong thổ Lĩnh Nam tốt thật!

Trần Kinh cười nói:

-Anh Lâm Phong mới thay đổi nhiều, chấp chính ở bên dưới lâu rồi, quan uy ngày càng đậm.

-Cậu chế giễu tôi hả?

Lâm Phong giả vờ giận giữ nói, sau đó liền cười phá lên.

Anh ta quay lại giới thiệu với Trần Kinh mấy người sau lưng, Trần Kinh vừa nghe liền bất ngờ, một người là Phó bí thư Ban cải cách và phát triển Tỉnh ủy Ngũ Học Văn, một người là Chủ nhiệm phòng nghiên cứu chính sách Tỉnh ủy Tô Bắc Dương Trường Kiếm, còn một người nữa là Bí thư Quận ủy Quận Hoài Giang thành phố Hoài Dương Mã Không Nhiên.

Trần Kinh lần lượt bắt tay bọn họ, Cổ Lâm Phong ở bên cạnh nói:

-Đây là người anh em của tôi Trần Kinh, tài tử Sở Giang đến Lĩnh Nam đánh bóng, hiện tại là con cưng thế hệ trẻ Lĩnh Nam.

Một phen giới thiệu như vậy, mấy người không thể không hàn huyên một trận.

Trần Kinh hỏi Cổ Lâm Phong:

-Anh Lâm Phong, Bí thư Sa ở đâu…

Đúng lúc đó, ở cửa khách sạn xuất hiện một người, tuổi tác tầm bốn mươi, hơi gầy, nhưng ánh mắt toát lên vẻ bình tĩnh và nhạy bén, khiến người ta vừa thấy liền cảm giác thân phận của ông ta không bình thường.

-Chủ nhiệm Tả!

Cổ Lâm Phong quay đầu lại chào một tiếng, mấy người khác cũng vội vàng quay đầu lại chào.

Người trung niên liếc nhìn Trần Kinh, Cổ Lâm Phong vội nói:

-Trần Kinh, đây là Chủ nhiệm Tả, cậu không phải muốn hỏi Bí thư Sa sao? Ông ấy chính là người bên cạnh Bí thư Sa!

Trần Kinh lập tức phản ứng, vội giơ tay ra nói:

-Anh là Chủ nhiệm Tả Suất? Chào anh! Chúng ta đã từng nói chuyện qua điện thoại, tôi là Trần Kinh...

Tả Suất là thư kí của Sa Minh Đức ở Tô Bắc, ông ta hơi ngạc nhiên một chút, giơ tay ra bắt tay thật chặt với Trần Kinh, vẻ mặt tươi cười.

Ông ta cười, lộ ra hàm răng trắng bóng, khiến người ta cảm thấy rất thân thiết.

-Bí thư Trần! Thật là nghe danh không bằng gặp mặt, quả nhiên tuổi trẻ tài cao, Bí thư Sa lần này đến đây nói nhiều về cậu! Sao? Cậu đến gặp Bí thư Sa?

Trần Kinh xấu hổ cười, vội khoát tay nói:

-Chủ nhiệm Tả, hôm nay tôi không chuẩn bị cái gì. Là Chủ tịch Cổ gọi tôi đến, nhất định bắt tôi làm hướng dẫn viên cho anh ta, tôi lỗ mãng đến đây…

-Không sao, không sao! Hôm nay Bí thư đi đường mệt mỏi, bây giờ đang nghỉ ngơi, tôi tranh thủ ra ngoài đi bộ, muộn một chút ông ta có thể muốn đến thăm hỏi Bí thư Miêu của các anh, hôm nay thời gian rất ít!

Tả Suất nói.

Ông ta dừng một chút, nói:

-Nhưng Bí thư Trần yên tâm, Bí thư Sa đến Lĩnh Nam, những người khác không gặp cũng không sao, ông ấy nhất định gặp cậu. Tôi về sắp xếp một chút, chúng ta liên lạc qua điện thoại!

Trần Kinh nói:

-Vậy cảm ơn Chủ nhiệm Tả!

Tả Suất tán gẫu một chút, lại tiêu hao mất một ít thời gian, chia tay Tả Suất, ngoài trời đã tối rồi.

Cổ Lâm Phong nói:

Trần Kinh, hôm nay cậu là chủ nhà, tất cả hoạt động do cậu sắp xếp, tôi với mấy vị lãnh đạo này, hôm nay đều nghe cậu chỉ huy, thế nào?

Trần Kinh khoát tay nói:

-Đi ăn trước đã! Ăn xong chúng ta nói tiếp!

Trần Kinh lái xe, mấy lãnh đạo bình thường dậm chân một cái thì mặt đất rung chuyển hôm này lại không ngờ phải chen chúc trong chiếc xe này, điều này lại khiến Trần Kinh có cảm tình với bọn họ.

Trần Kinh lái xe đến Nam Việt lầu.

Nam Việt lầu là sản nghiệp của Kim Lộ, một nơi rất khiêm tốn, nhưng khiêm tốn chỉ là bề ngoài, trang trí bên trong lại rất xa hoa.

Nam Việt lầu hiện tại đã dần dần trở thành câu lạc bộ cao cấp ở Lĩnh Nam.

Ưu điểm của Nam Việt lầu là ẩm thực, ở đây có thể thưởng thức hải sản chính cống, cơm Tây thuần khiết, Kim Lộ bốc phét với Trần Kinh, nói dấm chua và xì dầu của Nam Việt lầu đều là tự làm, có thể thấy câu lạc bộ này làm cẩn thận đến mức nào.

Theo cách nói của Kim Lộ, việc kinh doanh của Nam Việt chỉ để tiếp đón hội viên.

Không phải hội viên của câu lạc bộ, thì tiền có nhiều đến đâu cũng không vào được, Trần Kinh đương nhiên là hội viên cao cấp của câu lạc bộ, nói theo cách của Kim Lộ, hắn là hội viên trọn đời.

Trần Kinh dẫn mấy người đến Nam Việt lầu, vừa bước vào, đám người Cổ Lâm Phong là những người hiểu biết nhiều về xã hội, bọn họ lập tức ý thức được rằng nơi này không tầm thường.

Nam Việt lầu tên cũng giống với ý nghĩa, nơi này bộc lộ văn hóa tâm tỉnh Nam Việt, chính là loại cảm giác cầu nhỏ nước chảy, mưa rơi chuối tây, ngoài ra còn có hoa bông Nam Việt, giấy dầu tán, tất cả đều là thực cảnh, toàn bộ văn hóa Nam Việt nồng đậm gộp lại, dường như vừa bước vào đã đập vào mắt, khiến người ta đột nhiên dường như đặt mình vào trong Nam Quốc xa hoa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.