Quan Sách

Chương 561: Chương 561: Đức Cao-Người bạn cũ!




Trần Kinh trở lại Đức Cao, sau khi rời Đức Cao, đây là lần đầu tiên hắn quay lại Đức Cao để điều tra thị sát.

Lần này quay lại Đức Cao đối với Trần Kinh có ý nghĩa rất là quan trọng.

Trưởng ban Tổ Chức Thị Ủy Trịnh Khang Khang đích thân tới đón Trần Kinh, lễ đón tiếp được của hành rất long trọng.

Hiện tại thì các cán bộ của Đức Cao đều biết, từ khi Trần Kinh rời khỏi Đức Cao ra nhập vào Ban Tổ Chức Tỉnh Ủy, địa vị ngày càng cao, tầm ảnh hưởng cũng ngày càng lớn, rất nhiều cán bộ của Đức Cao sau khi vào tỉnh đều không thể nào quên được Trần Kinh.

Cái gọi là trong triều có người sẽ dễ làm việc, Trần Kinh hiện tại đang ở Ban Tổ Chức Tỉnh Ủy, những thứ khác không nói, chỉ nói riêng về phương diện tin tức, cả cách xử lý công việc thành thục, có Trần Kinh, tất cả những cán bộ khi vào đến cửa của Ban Tổ Chức Tỉnh Ủy đều cảm thấy yên bình sao?

Cùng Trần Kinh đi chuyến này có tân chủ nhiệm chủ nhiệm phòng Biên Thạc Lâm, Phó phòng giám sát Vương Nhữ Bối, Phó phòng Thượng Vinh và cả những nhân viên của các khoa bốn, năm, sáu; mục đích của cuộc điều tra lần này là xác định rõ vùng thí điểm và địa điểm sẽ tiến hành cải cách tổ chức.

Trước khi đến, Trần Kinh và Ngũ Đại Minh đã nói chuyện với nhau, về nguyên tắc thì Ngũ Đại Minh rất ủng hộ Trần Kinh, nhưng về phía Trịnh Khang Khang, đối với việc cải cách tổ chức thì anh ta rất hứng thú, anh ta thấy rằng Đức Cao hoàn toàn có khả năng làm được việc khó này.

Nhưng khi nói tới việc làm cụ thể, Trần Kinh và Trịnh Khang Khang lại có suy nghĩ khác nhau, cuối cùng Trịnh Khang Khang đã đồng ý cho Trần Kinh chọn một vài vùng thí điểm, thông qua việc thí điểm này, từng bước tiến tới cải cách, đồng thời cũng khống chế những nguy hiểm có thể xảy ra.

Đến tối, Ban Tổ Chức Thị Ủy có một buổi tiệc, Trịnh Khang Khang đích thân tiếp đón, điều này khiến cho những người ở trong Phòng giám sát cảm thấy rất vinh dự.

Đặc biệt là mấy vị Phó phòng, bọn họ sớm đã biết Trần Kinh là từ Đức Cao đi lên, nhưng Trần Kinh ở Đức Cao có quan hệ rộng rãi và uy danh như vậy, vẫn khiến cho họ rất là ngạc nhiên.

Bình thường, nếu có một đơn vị nào về điều tra thị sát thì cũng không ảnh hưởng gì tới Ủy Ban Thành Phố, trừ phi là khảo sát cán bộ, thì do Trưởng Ban Tổ Chức Thị Ủy đích thân tiếp đón và đi cùng đoàn khảo sát. Thường là do Phó ban hoặc những lãnh đạo cao hơn dẫn đoàn đi thì mới được hưởng đại ngộ như vậy.

Nhưng hôm nay Trần Kinh tới, Thị Ủy Đức Cao rất là coi trọng việc này, trước cửa khách sạn đề to dòng chữ “Hoan nghênh các vị lãnh đạo của Ban Tổ Chức Tỉnh Ủy về Đức Cao điều tra thị sát”, đãi ngộ như vậy, hoàn toàn ngược lại với nhưng đãi ngộ dành cho những chức danh dưới Phó ban.

Sau khi bữa tiệc kết thức, Trần Kinh từ chối tất cả những cuộc hẹn về sau, vì lý do hắn muốn nghỉ ngơi, thực ra là hắn đã hẹn với Vương Học Bình trước rồi.

Nơi Trần Kinh chọn thí điểm lần này chính là Đức Thủy.

Nhưng tình hình ở Đức Thủy bây giờ có chút đặc biệt. Bí thư Quận ủy Đức Thủy là Cao Bá Khang đã nắm rõ được toàn bộ tình hình, Chủ tịch quận là Đường Chiêu Chiêu cũng thuận theo chiều gió, ngay cả Vương Học Bình cũng về phe của Cao Bá Khang.

Căn cứ vào cách nói của Trịnh Khang Khang, phản ứng của Cao Bá Khang về việc thí điểm cải cách tổ chức rất lạnh nhạt.

Nguyên nhân thì có hai điều, thứ nhất đó là việc thí điểm này từ trước đã không đạt được sự đồng nhất giữa các ban ngành trong Tỉnh, thí điểm như vậy thì bao nhiêu quyền uy nằm trong tay đây, có thể thực sự giải quyết vấn đề không, có tác dụng không, đây vẫn là một dấu hỏi lớn.

Ngoài ra, Cao Bá Khang còn lo về việc Đường Chiêu Chiêu vì muốn nắm bắt được lý do của việc cải cách này. Anh ta chắc chắn một lần nữa cải tổ bộ máy ở đây, nên nhớ Đương Chiêu Chiêu xuất thân từ Ban Tổ Chức. Nếu anh ta muốn cải tổ thì Cao Bá Khang không thể không đề phòng.

Trần Kinh hiểu rõ ý của Trịnh Khang Khang, Trịnh Khang Khang nói những lời khó nghe trước, vì nếu kết quả của cái cách không tốt, anh ta còn có đường lui.

Hơn nữa, Trịnh Khang Khang lần này cũng là nhắc nhở Trần Kinh, cái gọi là quan huyện không bằng quan hiện đang giữ chức. Trên có chính sách dưới có đối sách, ở cơ sở công tác tư tưởng đã không tốt thì không thể khiến người dưới tâm phục khẩu phục được. Sự việc cuối cùng mười phần** thì làm sẽ không thành.

Tại nhà hàng Kim Ngọc, Ân Hồng nghe nói Trần Kinh sẽ tới đây ăn cơm, cô ta kinh ngạc suýt nữa thì ngã ra.

Hiện tại cô ta rất giàu có, tay cô ta cầm một cái ví, trên người thì mặc một bộ váy dài màu đen, quanh chân thì bị những diềm tơ lụa bao quanh, trông rất là gợi cảm và cao quý.

Cô ta đi thẳng về phía phòng của Trần Kinh, mới bước vào nhìn thấy Trần Kinh, cô ta ngẩn người ra, nói:

-Trần…Cục Trưởng Trần, anh…anh lại về với Đức Cao của chúng ta rồi sao?

Trần Kinh nhìn về phía Ân Hồng, nói:

-Các cô tới cũng nhanh thật đó, Chị Từ mới đi xong, cô liền tới! Sao? Tôi không dễ gì về được Đức Cao một chuyến, tới đây ăn cơm mà lại khiến mọi người lo lắng vậy sao?

Mặt Ân Hồng hơi đỏ, liền khua tay nói:

-Không lo lắng, không lo lắng, chúng tôi mừng quá đó thôi, cuối cùng lại nhìn thấy anh Cục Trưởng Trần!

Từ Lệ Thanh lúc đó cũng đẩy cửa đi vào, cầm theo một bộ dụng cụ pha trà màu trắng chạm khắc rất đẹp, cô ta nhìn Ân Hồng, nói:

-Tới giúp tôi một chút đi, chúng ta cùng để dụng cụ pha trà này xuống đi, Cục Trưởng Trần không dễ gì tới được đây, chúng ta cũng không có gì…

Hai người phụ nữ bắt đầu bận rộn bầy những dụng cụ pha trà ra, những nhân viên phục vụ đứng bên cạnh nhàn rỗi không có việc gì.

Hai cô gái chịu trách nhiệm phòng này thì ngơ ngác nhìn, không kịp làm gì.

Họ không biết Trần Kinh là nhân vật lớn nào, tại sao khi hắn tới đây lại khiến cho hai bà chủ lớn ở đây đích thân tới hầu hạ, đặc biệt là Ân Tổng, bình thường là một người rất là kiêu ngạo, nghe khẩu khí của cô ta, trong Đức Cao này thì chẳng có mấy người cô ta coi ra gì.

Nhưng hôm nay, nhìn bộ dạng rất nhiệt tình của cô ta, nụ cười trên mặt cô ta đầy vẻ nịnh nọt.

-Được rồi, được rồi! Các cô đi làm việc của mình đi, tôi còn có khách nữa!

Trần Kinh nhìn hai cô khua tay.

Vừa đúng lúc đó, Vương Học Bình gõ cửa đi vào.

Vương Học Bình, Ân Hồng và cả Từ Lệ Thanh đều quen biết nhau, chào hỏi nhau, nói chuyện một hồi xong, những người khác đều ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người Trần Kinh và Vương Học Bình.

Vương Học Bình có chút hổ thẹn, nói:

-Phó bí thư Trần, người trong giang hồ không thể làm chủ được mình. Tôi đã phụ sự kì vọng của anh rồi, thực sự là rất hổ thẹn…

Trần Kinh khẽ cười nói:

-Mỗi người đều có con đường riêng của mình, mọi người đều là vì Đảng vì dân phục vụ cả, chỉ cần nhiệm vụ này không thay đổi, thì có gì khác nhau đâu! Anh cũng không cần vì việc này mà hổ thẹn.

Trần Kinh biết rõ Vương Học Bình và Đường Chiêu Chiêu có chút mẫu thuẫn với nhau, hai người này đều đang tranh giành nhau cái gọi là tài nguyên.

Đường Chiêu Chiêu dựa vào chức Chủ tịch mà mình đang giữ, muốn biến tất cả những tài nguyên của Trần Kinh đều thành của anh ta, Vương Học Bình thì không được gì hết.

Ngoài ra, Đường Chiêu Chiêu không chỉ muốn độc chiếm tài nguyên mà Trần Kinh để lại, anh ta còn muốn chỉ riêng mình có quan hệ tốt với Trần Kinh.

Anh ta dựa vào chức Chủ tịch của mình để liên hệ, mỗi kì nghỉ lễ, anh ta đều chuẩn bị một phần lễ tặng Trần Kinh, nhưng Vương Học Bình lại không biết gì về chuyện này.

Vì việc này mà Vương Học Bình và Đường Chiêu Chiêu càng ghét nhau hơn.

Mà Cao Bá Khang vẫn muốn lôi kéo Vương Học Bình về phía mình, nhiều lần do dự, nhưng cuối cùng Vương Học Bình cũng về phe của Cao Bá Khang.

Chính trị là tàn khốc như vậy đó, Vương Học Bình đưa ra lựa chọn này, là hoàn toàn đi theo một con đường khác, anh ta và Đường Chiêu Chiêu lại càng không đội trời chung, không thể nào làm dịu đi được quan hệ giữa hai người.

Trần Kinh hôm nay gọi mấy món ăn rất quen thuộc, hắn cầm chén rượu lên, nói:

-Lão Vương, mục đích tới đây lần này của tôi chắc anh cũng biết, hôm nay tôi tìm anh tới đây là muốn tìm hiểu một chút về những điểm khó và còn hồ nghi của các anh, tính của tôi anh cũng đã rõ, anh nói đi không phải ngần ngại gì cả!

Trần Kinh mở lời như vậy, trong lòng Vương Học Bình tự nhiên có chút lo lắng.

Anh ta có cảm giác như quay lại những năm mà anh ta dưới sự lãnh đạo của Trần Kinh, mỗi lần phải báo cáo tình hình công việc với Trần Kinh.

Chuyện đã xảy ra rất lâu rồi, Vương Học Bình thấy khung cảnh ấy như lại hiện ra trước mắt, trước mặt Trần Kinh anh ta dường như không tiến bộ lên chút nào, vẫn giống những năm đó, trong lòng anh ta càng lo lắng, điểm này của Trần Kinh thì xưa nay không ai bằng!

Vương Học Bình từ từ kể tỉ mỉ tình hình hiện nay của Đức Thủy cho Trần Kinh.

Thông qua báo cáo của anh ta, Trần Kinh hiểu rõ, hóa ra Cao Bá Khang đối với việc thí điểm cải cách lần này cũng rất nhiệt tình.

Nhưng khi nói về những băn khoăn, Cao Bá Khang băn khoăn về lòng người ở trong tổ chức không ổn định, ngoài ra, anh ta còn băn khoăn về việc vì cải cách tổ chức, sẽ ảnh hưởng tới mục tiêu phát triển kinh tế trong năm nay. Ngoài ra, Cao Bá Khang cũng rất hi vọng việc điều chỉnh bộ máy của Đức Thủy có thể đưa ra được phương hướng phát triển có hiệu quả hơn.

Vì vậy anh ta hi vọng việc điều chỉnh bộ máy lần này có thể dựa vào những phương pháp cải cách mà thi hành, điều này còn phải nhìn vào thái độ của Ban Tổ Chức Thị Ủy.

Nghe được báo cáo của Vương Học Bình thì hắn cũng hiểu rõ được Trịnh Khang Khang, yêu cầu Ban Tổ Chức Thị Ủy chính thức xác nhận Đức Thủy là vùng thí điểm cải cách tổ chức, về sau không chỉ cán bộ của Đức Thủy có thể biết tới những tư tưởng mới, mà còn được thực hiện những phương pháp mới đó.

Việc điều chỉnh bộ máy của Đức Thủy, có thể đưa ra những phương pháp tuyển chọn tốt, từ đó mà có thể phất lên, và mở rộng tầm ảnh hưởng.

Khi cùng với Trịnh Khang Khang có chung quan điểm, do Trịnh Khang Khang ra mặt hẹn nói chuyện với Cao Bá Khang, Trần Kinh nói với Cao Bá Khang về những được mất của việc thí điểm cải cách tổ chức, đã được đưa vào hệ thống tuyển chọn cán bộ. Những cán bộ do Thành phố quản lý thì không cần nói, vì đây không nằm trong phạm vi kiểm soát của Trần Kinh.

Nhưng việc quản lý cán bộ do Tỉnh quản lý thì Trần Kinh bảo đảm, những cán bộ tích cực tham gia vào việc thí điểm cải cách, hơn nữa những cán bộ kết hợp với tổ chức có kết quả vượt trội, Tổ Chức nhất định suy xét về việc thăng chức!

Toàn bộ Quận Đức Thủy, tất cả cán bộ đều do Cao Bá Khang quản lý, những lời Trần Kinh nói đều là nói cho Cao Bá Khang nghe cả.

Còn đối với Cao Bá Khang, việc mà anh ta lo lắng nhất là Trần Kinh sẽ vượt mặt anh ta can thiệp vào công việc ở Đức Thủy, nếu như vậy thì anh ta sẽ rơi vào tình thế rất khó xử.

Nhưng hiện nay, biểu hiện của Trần Kinh lại rất là tôn trọng anh ta, hơn nữa từ đầu tới cuối, Trần Kinh đều không có liên hệ gì với Đường Chiêu Chiêu, hắn lộ rõ điệu bộ là không quan tâm tới Đường Chiêu Chiêu, không biết là thật hay giả, nhưng điều này khiến cho Cao Bá Khang rất cảm động.

Tiếp nhận chỉ thị của Trần Kinh, Cao Bá Khang vỗ ngực bảo đảm rằng, Quận Đức Thủy sẽ là nơi đầu tiên làm được cái việc khó này, công tác cải cách tổ chức ở Đức Thủy nhất định sẽ đạt được những thành quả lớn.

Mà trong lúc đó, Trần Kinh liên tiếp nhận được ba cuộc gọi từ Đường Chiêu Chiêu,Trần Kinh đều đưa điện thoại cho Biên Thạc Lâm nghe cả.

Nếu Đường Chiêu Chiêu là một người thông minh, anh ta chắc hẳn đã rõ, tình hình trước mắt, không phải là lúc thích hợp để anh ta gọi điện cho Trần Kinh.

Hiện tại Trần Kinh xác định rõ việc thí điểm cải cách cán bộ là việc lớn, trước cục diện lớn như vậy, một người phải chịu thiệt thòi thì có là gì? Tới ngay một đạo lý đơn giản như vậy mà Đường Chiêu Chiêu cũng không hiểu, một cán bộ như vậy có thể nghỉ hưu được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.