Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng

Chương 11: Chương 11: Lại gặp gỡ




Editor: Quỳnh Nguyễn

“Thứ bảy này Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình đính hôn, tiệc đính hôn này vô cùng long trọng, em cũng biết hai năm qua Hoàn Vũ phát triển cực kỳ nhanh, không chỉ có chiếm lĩnh thị trường Âu Mĩ, ngay cả nơi như Trung Đông Châu Phi đều đã trải đường cho sự mở rộng của bọn họ. Sau khi Minh Ý tiếp nhận Hoàn Vũ bắt đầu tiến công bất động sản. Cho nên lần này tiệc Minh nhị thiếu đính hôn, Minh gia có bao nhiêu phô trương liền làm đến bấy nhiêu phô trương.“. Ninh Vĩ Trạch nói.

Minh gia! Danh môn vọng tộc Tân Thị. Lão gia tử Minh gia Minh Vĩ Trạch làm kỹ thuật khai phá năng lượng, Minh lão gia tử về hưu sau đó do Minh Văn Hiên cùng Tống Mạn Vân tiếp nhận công ty. Trải qua mười mấy năm phát triển, tập đoàn năng lượng Hoàn Vũ của Minh gia đã là xí nghiệp số một trong nước.

Minh Văn Hiên có ba người con, con lớn nhất Minh Ý hiện tại làm tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Vũ. Con thứ hai Minh Nhất Kỳ, tổng thanh tra phòng thị trường tập đoàn Hoàn Vũ. Con gái thứ ba, Minh Nhất Hạ, minh tinh mới nổi của làng giải trí Tân Tấn.

“Tôi nhận được thiếp mời.“. Mậu Hinh nói.

“Cái gì?” Ninh Vĩ Trạch cực kỳ ngoài ý muốn, “Minh gia gửi thiếp mời cho em?“.

“Kỳ lạ lắm sao? Cha mẹ tôi lớn lên ở Minh gia, dựa vào quan hệ của tôi và Minh Nhất Kỳ, anh ta gửi thiếp mời cho tôi không phải chuyện rất bình thường sao?“. Mậu Hinh nói.

“Xem ra em sẽ xuất hiện đúng giờ.“. Ninh Vĩ Trạch nói.

“Đương nhiên.“. Đôi mắt Mậu Hinh lóe ra ánh sáng khác thường.

Minh Nhất Kỳ hiện tại là tổng thanh tra phòng thị trường tập đoàn quốc tế năng lượng Hoàn Vũ, quản lý nghiệp vụ khu Châu Á, người Minh gia đều có vị trí hết sức quan trọng ở công ty.

Khảng hai năm trước, Minh Nhất Kỳ gần như sắp được ngồi lên vị trí tổng giám đốc mà Minh Ý ngồi hiện tại. Không nghĩ tới Minh gia đột nhiên phát sinh một biến cố lớn, trong một hạng mục năng lượng xuất hiện một cái sự cố cực kỳ lớn, sự cố lần này thậm chí còn chết vài người, lúc ấy hạng mục đã bị ngừng lại. Mỗi hạng mục năng lượng đều mất vài tỷ, hạng mục dừng lại khiến cho gần như phải động tới vốn gốc của tập đoàn, lúc này ảnh hưởng đến sinh tử tồn vong của tập đoàn Hoàn Vũ.

Ngay sau đó, lão gia tử Minh Vĩ Trạch về hưu nhiều năm phải rời núi bình ổn trường phong ba này. Sau chuyện này Minh Văn Hiên vốn là tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Vũ đột nhiên về hưu, mà phần lớn mọi người trong Hội Đồng Quản Trị đề cử Minh Ý mới từ bộ đội xuất ngũ trở về làm tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Vũ, Minh Nhất Kỳ là tổng giám đốc tập đoàn Hoàn Vũ lúc trước bị phân ra làm tổng thanh tra phòng thị trường, quản lý tuyến nghiệp vụ sản phẩm ở Châu Á, ngay cả Tống Mạn Vân đều phải lui về.

“Hiện tại mọi người rất tò mò đối với việc Minh Ý ngồi trên ghế tổng giám đốc Hoàn Vũ như thế nào, bởi vì hai năm trước Minh Ý vẫn luôn ở ngoài trung tâm quyền lực tập đoàn Hoàn Vũ. Mười tám tuổi anh tòng quân, về sau cũng học trường quân đội, sau đó lại gia nhập bộ đội đặc chủng. Hai năm trước xuất ngũ, không bao lâu đã tiến vào Hoàn Vũ, xoay người biến thành tổng giám đốc Hoàn Vũ.“. Ninh Vĩ Trạch nói.

“Cho nên hiện tại quan hệ giữa Minh Ý và Minh Nhất Kỳ nhất định sẽ không tốt lắm.“. Mậu Hinh nói, thật ra trước kia cũng đã không tốt lắm rồi.

“Quan hệ Minh Ý và Minh Văn Hiên cũng không tốt lắm.“. Ninh Vĩ Trạch nói.

Minh Ý ở Minh gia là cái tồn tại đặc biệt, lão gia tử Minh gia không ở chung với người Minh gia, tình cảm của Minh Ý và những người Minh gia khác đều cực kỳ xa cách. Cho nên đây mới là chỗ rất tốt để chơi đùa, Mậu Hinh nghĩ như vậy.

Kết quả sáng ngày thứ hai, Mậu Hinh đưa con trai đi nhà trẻ, bước vào thang máy liền gặp Minh Ý.

“Chú!“. Tiểu Sâm liếc mắt một cái liền nhận ra Minh Ý, “Chú, buổi sáng tốt lành.“.

“Buổi sáng tốt lành.“. Minh Ý nhìn ý cười trên mặt Tiểu Sâm, anh nhìn Mậu Hinh, Mậu Hinh dường như không định nói chuyện với anh.

“Cuối cùng cũng gặp được chú rồi.“. Ấn tượng của Tiểu Sâm đối với Minh Ý rất tốt, nhìn thấy Minh Ý liền lộ ra nụ cười rực rỡ, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn lộ ra má lúm đồng tiền ngọt ngào.

“Phải!“. Minh Ý cảm thấy nói chuyện với đứa nhỏ mà từ trên cao nhìn xuống thì không hay, vì thế chậm rãi ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào bé.”Cháu phải đi học sao?“.

“Cháu phải đi nhà trẻ.“. Tiểu Sâm nói xong, không mấy vui vẻ dẩu miệng một chút.

“Cháu không thích đi nhà trẻ?“. Minh Ý cảm nhận được Tiểu Sâm không vui.

Tiểu Sâm liếc mắt nhìn Mậu Hinh mặt không chút thay đổi một cái, sau đó nhếch miệng: “Bình thường!“.

“Chúng ta đến nơi rồi!“. Thang máy đến chỗ tầng 1, một tay Mậu Hinh cầm cặp tài liệu của mình, vai phải là túi sách nhỏ của Tiểu Sâm, cúi đầu nhìn con trai.

“Chú, chào tạm biệt.“. Tiểu Sâm chào Minh Ý.

“Tạm biệt.“. Minh Ý vẫy tay với bé, anh phải đi gara lầu một lấy xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.