Quan Thuật

Chương 2739: Chương 2739: Anh ta là người của các ông?




Nước trong bể màu xanh, giữa bể còn đặt một vài núi giả. Trung tâm núi được đặt một cái bàn hình chữ nhật. Bên cạnh bày vài cái ghế.

Thấy đám người Diệp Phàm đi vào, một người trung niên có sống mũi cao, mặc bộ âu phục đặt điếu xì gà trên tay xuống đứng dậy, cười nói:

Tháp tiên sinh là khách quý của Bố Lan Thác Lý tôi, không ngờ quán quân của cuộc thi hanh bá quyền vương lần này lại trẻ vậy. Thật khiến Bố Lan Thác Lý tôi kinh ngạc.

Ông hông tôi như vậy chứ thực ra tôi đã gần bốn mươi tuổi rồi. Ngược lại ông chủ Bố Lan Thác Lý khiến Tháp mỗ tôi cảm thấy kinh ngạc hơn.

Một người hào phóng như thế, Tháp Bố đã tưởng tượng nhiều lẩn không biết là nhân vật bí ẩn nào.

Hôm nay cuối cùng cũng đã gặp được, Tháp mỗ cảm thấy vô cùng hân hạnh.

Diệp Phàm bắt tay nói với Bố Lan Thác Lý.

Tháp tiên sinh có hài lòng với cách bài trí ở đây không? Bố Lan Thác Lý hỏi.

Rất tốt, đem đến cho người ta cảm giác thanh tao. Trên khoang thuyền mà sắp đặt được khung cảnh như thế này chắc đã mất rất nhiều công sức.

Diệp Phàm nói đáp lại.

Đương nhiên rồi, Bố tổng đặc biệt mời đạo diễn Porrent nổi tiếng Hollywood đến

thiết kế.

Bởi vì, Bố tổng nói, ba người đứng đầu ữong cuộc thi võ lần này chắc chắn đều là những quyền vương kiệt xuất.

Bố tổng rất xem họng các anh, cho nên đã tốn rất nhiều công sức cho việc tổ chức bữa tiệc này.

La Cách Tạp Nhĩ cười nói.

Cảm ơn thịnh tình của Bố tổng.

Diệp Phàm khách sáo nói, mỉm cười, quay người nhìn người mặc áo đen ngồi phía bàn đối diện, giật mình nghĩ thầm vì sao Dạ Đương cũng ở đây , nếu vậy tối nay cũng muốn chơi ở đây ư?

Tuy nhiên, Diệp Phàm vẫn tỏ ra lịch sự nói:

Tôi vẫn chưa nói lòi cảm ơn với vị tiên sinh này, hôm ấy Không Trạch Bản Tú

đánh lén tôi, cũng may được sự giúp đỡ của vị tiên sinh này. Không thì, Tháp mỗ cũng không qua được vòng thi đấu đầu.

Haha, ông ấy là cao thủ hàng đầu của quyền hội chúng tôi, chắc là các vị lần đầu nghe tên, Mr. Peter, biệt danh Dạ Đương.

Bố Lan Thác Lý giới thiệu.

K.

- ...

Peter tôi không dám nhận là cao thủ hàng đầu của quyền hội, đó chỉ là do rũỄíttng người nhàn rỗi dựng nên thôi.

Dạ Đương đứng dậy, chỉ hững hờ gật đầu coi như chào Diệp Phàm.

Sau một hồi chào hỏi, hai bên ngồi xuống, Diệp Phàm ngồi đối diện với Bố Lan Thác Lý. Còn Vương Nhân Bàng với thân phận vệ sĩ nên không thể ngồi.

Mặt anh ta lạnh tanh đứng phía sau Diệp Phàm. Kiều Nhuế Vô Khinh nhẹ nhàng ngồi bên phải Diệp Phàm.

ĐâylàLatíte năm 1986, không tồi

La Cách Tạp Nhĩ lấy chai rượu vang ra, cô phục vụ xinh đẹp bên cạnh nhẹ nhàng mở ra rót rượu vào ly của mỗi người .

Vừa ngồi xuống uống hết ly rượu, La Cách Tạp Nhĩ nhận được một cuộc điện lÉỊì. Sau đó đến nói thầm với Bố Lan Thác Lý vài câu, Bố Lan Thác Lý nói với Dạ Đương:

Dạ Đương, anh lên xem thế nào, có vẻ như có vài tên rỗi việc. Mặc dù cuộc thi đấu đã kết thúc, nhưng việc bên lề thật không ít.

Dạ Đương đáp lại một câu rồi vội vàng rời bàn tiệc, không lâu sau, Vương Nhân Bàng sau khi nhận được điện thoại, dùng mật hiệu đến báo cáo với Diệp Phàm việc Dạ Đương

thực sự rời khỏi đây, hơn nữa còn ngồi thuyền đi.

Bố Lan Thác Lý làm như vậy lẽ nào đang đan rọ cho ta chui vào, để ta yên bụng uy hiếp hắn. Lẽ nào ông ta còn có con át chủ bài nào khác ngoài Dạ Đương? Ngoại trừ Dạ Đường ta còn sợ ai? Diệp Phàm nhẩm tính trong bụng.

Sau khi hò chuyện một hồi, hai bên chuyển sang chủ đề về đồ cổ.

Đột nhiên, Bố Lan Thác Lý cười nhạt nói: mới đây,tôi mua được một món đồ cổ.

Nói đến đây, Bố Lan Thác Lý ra hiệu cho La Cách Tạp Nhĩ và nói:

n đem bức tượng cỗ ra cho Tháp tiên sinh xem. Bản thân tôi thấy rất thú vị.

Oh, đồ cổ gì vậy. Bố tổng là người học sâu hiểu rộng đều cảm thấy thú vị, vậy thì món đồ cổ này thực sự đặc biệt. Tháp mỗ cũng cảm thấy hứng thú rồi.

Trực giác của Diệp lão đại mách bảo Bố Lan Thác Lý muốn ném lá bài gì xuống rồi.

Quả nhiên, La Cách Tạp Nhĩ đi đến một căn phòng khác, không lâu sau quay về cẩm

hên tay một hộp đồ tinh xảo. 4

Chiếc hộp này mua sau đó, hộp chính của bức tượng người bán không đưa cho tôi.

Bố Lan Thác Lý cười nói, La Cách Tạp Nhĩ cầm lấy chiếc hộp nhẹ nhàng đặt trước mặt Diệp Phàm.

Chiếc hộp được mở sau đó, quả nhiên đúng như trực giác của Diệp Phàm trước đó.

Sau lớp lụa vàng trong chiếc hộp được mở ra, lộ ra bức tượng của một người con gái mặc hang phục kimono Nhật Bản truyền thống. Bức tượng to bằng hai ngón tay,không rõ chất liệu làm ra bức tượng là gì, hình như làm bằng xương lại không phải là xương.

Mặc đù Diệp Phàm không đoán ra được bức tượng làm từ chất liệu gì, tuy nhiên, Diệp Phàm cảm thấy bức tượng kia nhất định là hàng Tây Bối.

4

Chẳng lẽ Hoành Mộc Thôi Nhị nói dối? Diệp Phàm cảm thấy nghi ngờ.

Tuy nhiên, hắn đã quyết định thực hiện rồi. Hắn liếc mắt nhìn qua Vương Nhân Bảng,

bất chợt quay lưng 360 độ trong không trung đến phía sau Bố Lan Thác Lý, ngón tay ấn chặt vào cổ BỐ Lan Thác Lý, rồi nhanh chóng nép chặt lưng vào tường. Làm vậy sẽ đề phòng được có kẻ phía sau bắn lén.

Còn Vương Nhân Bàng cũng nhanh chóng vọt lên trên khoang thuyền và dựa vào bức vách, rồi vội vàng rút một chiếc súng ngắn từ đế giày khua khua trước mặt như thể tìm gì

đó xung quanh. 4

Cậu làm cái gì thế Tháp Bố Tư?

BỐ Lan Thác Lý có vẻ không run sợ, bình tĩnh hỏi vậy.

Chúng ta nói thẳng móng heo ra nhé, bức điêu khắc này là giả, nhanh đưa hàng thật ra đây. Còn nếu không, bàn tay thô bạo của tôi sẽ vặt nghéo cái cổ của ông đi.

Diệp Phàm lạnh lùng chất vất, mắt liếc nhìn Kiều Nhuế Vô Khỉnh, nói tiếp,

- Em nhanh ngồi nấp phía sau Giả Sơn, đề phòng sẽ có người bắn lén.

Tháp...Tháp Thiếu, có chuyện gì thế?

Kiều Nhuế Vô Khinh với vẻ mặt bàng hoàng hỏi. Nhưng, hắn cũng ngoan ngoãn làm theo, lập tức cả thân người nhảy về phía hướng Giả Sơn ẩn nấp.

Không kịp giải thích cho em nữa, cái cần làm bây giờ là đề phòng người của Bố Lan Thác Lý sẽ hạ thủ em.

Diệp Phàm giải thích :

Bố Lan Thác Lý đã giăng bẫy hết rồi, bây giờ chúng ta phải sát cánh nhau cùng xông lên may ra mới bảo toàn được tính mạng.

Bố Lan Thác Lý bình tính phản ứng,

Tôi không hiểu các ngươi đang nói cái gì?.

Đừng giả bộ nữa, Người của ngươi được phái đến chính là muốn người khác bị mắc câu, bây giờ thì đến rồi đó.

Nhanh giao nộp pho tượng người nữ ra, mà phải là hàng thật đó, độ kiên nhân của tôi chỉ có hạn. Nếu như tôi đếm từ 1 đến 10, ông vẫn chưa giao nộp.

Vậy tôi đây chì còn cách là thử cái cổ của ông cứng hay bàn tay của Tháp Bố Tư tôi cứng mà thôi.

Diệp Phàm dường như quyết lật đến quân bài cuối cùng

Lúc này cũng chẳng cần thiết phải nói dông dài làm gì- Tất nhiên, Diệp Phàm chưa tiết lộ thân phận của mình.

Còn với chiếc chìa khóa kia, không riêng gì tổ bọn a muốn, mà xem chừng tất cả các tổ hành động đặc biệt của các nước khi biết việc này cũng đều muốn.

Thôi thì để Bố Lan Thác Lý tự mình đoán thân phận mình vậy.

về phần Diệp Lão Đại, hắn đã bắt đầu đếm, và xem ra không cho Bố Lan Thác Lý cơ hội. Hơn nữa, Diệp Phàm cũng lo láng đêm dài lắm mộng. Nếu quả thật là như vậy thì xem ra sẽ chẳng có ai thoát được.

4

1..2...3..4.

Khi đếm đến 9, Bố Lan Thác Lý không nhịn được nữa, liền nói:

Tạp Nhĩ, đưa cỗ Đồng cho họ.

Rất nhanh, La Cách Tạp Nhĩ từ trong động Giả Sơn lấy ra một chiếc hộp. Diệp Phàm sau khi xem xét kiểm tra, đã nghĩ rằng nó đúng là hàng thật.

BỐ Lan Thác Lý liền nói, - Thế nào, các anh đã có được thứ các anh cần, bây giờ có thể thả bọn tôi ra được rồi chứ.

Ông còn phải tiễn bọn tôi lên thuyền.

Diệp Phàm mồm nói, tay chi vào cái hộp đang trong khoảng không, rồi đưa noBay vào trong cái bọc phía sau lưng

Đúng lúc này...

Xẹt xẹt xẹt...

Bỗng có tiếng máy móc vang tới, Diệp Phàm tập trung lắng nghe. Phát hiện ra vách tường trái trên khoang thuyền đang ập sang hai bên.

Đừng có chọc giận tôi chứ, cái cổ của ông sắp bị vặt đi rồi đó.

Diệp Phàm trừng mắt tức giận.

Ha ha ha ha... Bố Lan Thác Lý bỗng cười ha hả, tiếng cười như lọt tim gan trong khoang thuyền kín mít ấy.

Anh là thần chết à?

Bố Lan Thác Lý hỏi, tay chi chiếc cửa trượt ra, phát hiện bên trong có một chiếc lồng sắt khổng lồ.

Bên trong còn giang giữ một người, người này bị những sợi dây xích lớn khóa lại, tay chân cũng bị khóa lại.

Diệp Phàm thấy, chiếc lồng sắt ấy rất khó để phá vỡ. Nếu có dùng thuốc nổ cũng khó mà phá vỡ trong một thời gian ngắn được .Tình huống này có vẻ giống với Tiếu Ngạo giang HỒ bản hiện đại khi mà Nhiệm Ngã Hành bị khóa vậy. Dưới con mắt chùn Ưng, cho dù nói tóc dài che khuất cả khuôn mặt. Áy vậy, lúc này, La Cách Tạp Nhĩ vừa nhấn nút cơ quan. Nước từ bên trên phun thẳng xuống phía dưới, làm họ ướt từ đẩu tới chân.

Nước này chắc là nước băng tan, rất lạnh, người ở trong lồng sắt cũng đã tình. Hắn ngẩng đẩu lên, Diệp Phàm và Vương Nhân Bàng suýt chút nữa đã gọi tên, bởi vì đó chính là Xa Nhất Đao đã mất tung tích bây lâu

Suy nghĩ ấy, dường như La Cách Tạp Nhĩ hiểu được, liền hỏi:

Hắn là người của các ông hả, thẩn chết?

Tôi không hiểu ông đang nói gì.

Diệp Phàm phủ nhận, và tất nhiên là sẽ không thừa nhận rồi

Bọn tôi muốn trao đổi hắn với Bố Lan Thác Lý.

La Cách Tạp Nhĩ nói.

Thả người ra mau.

Diệp Phàm nói.

La Cách Tạp Nhĩ cười nhạt, nói:

Anh có bản lĩnh thì tự mình làm đi.

Diệp Phàm nắm chặt tay, Hừ...Bố Lan Thác Lý như không chịu được, nhún mày hét lớn lên.

Các anh dám hãm hại chủ nhân của ta, hôm nay ba người các anh khó mà thoát ra được khoang thuyền này.

La Cách Tạp Nhĩ rống lên một tiếng, mắt hằn học nhìn Diệp Lão Đại

Xoach....

Kiều Nhuế Vô Kinh tương đối cơ trí, bất ngờ từ dưới Giả Sơn nhảy lên, trong nháy mắt đã vọt tới trước chiếc lồng sắt.

Trong tay chìa ra một thanh đao sắc nhọn màu vàng, sống đao hơi có màu đen, xoay tròn quanh chiếc trụ lồng to như cánh tay trẻ con.

Rắc rắc, không ngờ chiếc trụ sắt cứng như vậy đã nứt ra, và Kiều Nhuế Vô Khinh nhảy lên đạp một cước, chiếc trụ liền vỡ toang ra.

Còn Kiều Nhuế vô Khinh thì mặt mỏ đỏ bừng bừng, vừa rồi chắc là đã sử dụng hết nội công tu luyện được truyền vào thanh đao nên mới có uy lực lớn đến thế.

Kiều Nhuế Vô Khinh đang trong lúc hăng máu, liền đánh gẫy thanh sắt thứ nhất, thứ hai rồi thứ ba, chiếc lồng xem ra đã có một cái lỗ đủ đề một người chui ra.

Xem ra, Bố Lan Thác Lý đã trong tay Diệp Phàm, người của ông ta cũng không dám có bất cứ hành động nào manh động.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.