Quan Thuật

Chương 3532: Chương 3532: Bí mật Thần Xã.




- Là sư phụ không nói cho tôi biết, nhưng mấy năm nay tôi phát hiện chỗ lúc đó tứ đại hộ pháp tướng quân muốn đi nhất chính là bên cạnh Thần Xã.

Bởi vì tôi thường xuyên ở cùng với sư phụ cho nên mỗi lần cần Tuyết Nham mộc sư phụ đểu tắm rửa thay quần áo rất là cẩn thận.

Mỗi lần như vậy tôi phát hiện sư phụ mỗi lần đi chính là đến sườn núi Thần Xã. Nơi đó chính là nơi đặt bài vị và thờ vong linh của tổ tông Đường Thủ Đạo chúng tôi bao năm qua.

- Hiến tế tổ tông phải tắm rửa thay quần áo trang trọng cũng không có gì lạ.

Diệp Phàm nói.

- Việc này cậu không hiểu lắm, Nhật Bản là một quốc gia kết hợp Thần giáo của dân tộc với Phật giáo.

Với người Nhật Bản, sinh mạng ngắn ngủi nhưng sáng lạn như pháo hoa, linh hồn của người chết bất diệt, có thể sống suốt đời.

Cho nên ở Nhật Bản, tế vong linh và truy điệu người chết, cúng bái, cầu phút rất phát triển.

Hoạt động tế tổ cũng có quy luật và thời gian. Nhưng Quy Dã Tam Lang nói Đồn Điền cửu tử đến Thần Xã thời gian không có quy luật nào.

Hơn nữa liên quan đến việc Tuyết Nham mộc mượn tiền ra ngoài. Việc này chứng có Thần Xã có chút vấn đề.

Huyễn Mã giải thích cho Diệp Phàm, người này coi như một nửa người Nhật một nửa người Trung Quốc.

- Đúng rồi Huyễn Ma, cô là người Trung Quốc ao? Còn có Cửu Thiên Thập Địa Ma có phải đều là người Trung Quốc không?

Diệp Phàm hỏi.

- Ha ha, tôi là người Trung Quốc, nhưng Cửu Thiên Thập Địa Ma cũng không phải tất cả đều là người Trung Quốc. Mười chín người chúng tôi tạo thành rất kỳ lạ. Đến từ các nơi trên thế giới, có người Trung Quôc, có người Nga hiện giờ, còn có người da đen ở Châu Phi, cùng với người da trắng ở Mỹ.

Huyễn Ma cười nói.

- Sao lạ thế, mười chin người các cô sao có thể ghép vào một bí kíp võ công của Cửu chỉ?

Diệp Phàm có chút kinh ngạc.

- Ha ha, chỗ chúng tôi phát hiện bí kíp không giống nhau, ví dụ như sư muội tôi Thiên Tâm đến từ vùng Đông nam bộ của Mexico.

Huyễn Ma cười nói.

- Cô là người Mêxico?

Diệp Phàm hỏi.

- Không phải, tôi nói cô đến từ vùng Đông nam bộ của Mexico cũng không phải nói cô là người Mexico. Thật ra cô là người Maya thần bí.

Huyễn Ma cười nói.

- Người Maya thần bí, chính là người của nền văn minh Maya thần bí kia?

Diệp Phàm có chút chấn kinh.

- Đúng vậy, mười chin người chúng tôi lấy được bí kíp cách nhau rất xa. Đến từ khắp các nơi trên thế giới.

Hơn nữa, khi đã đạt đến cảnh giới Thoát thần cảnh sau không ngờ lại đánh cùng nhau một cách kỳ diệu. Ví dụ như mười ma thuật của chúng tôi cuối cùng nhập thành một ma thuật.

- Đây chẳng lẽ là một sự trùng hợp?

Diệp Phàm hỏi.

- Thật ra chúng tôi vẫn luôn tự hỏi vấn đề này, nếu như nói mười chín người chúng tôi cuối cùng hội lại một chỗ là một sự trùng hợp cũng quá trùng hợp đi.

Mười chín người đều là đồ đệ của Cửu Chỉ, đến từ các nơi trên thế giới cuối cùng lại hợp lại một chỗ. Hơn nữa mãi đến cuối cùng lại muốn tàn sát thậm chí làm cho tất cả biến mất.

Việc này hình như Cửu Chỉ đang đùa với cái chết vậy. Tôi nghĩ, đây nhất định là Cửu Chỉ sắp xếp.

Huyễn Ma nói.

- Ôi, bởi vì mười ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Hơn nữa học đều là Cửu Chỉ võ học, cho nên cuối cùng hội lại cùng một chỗ.

Mà Cửu Thiên cũng giống nhau, chín người bọn họ học bí kíp đặc điểm tuy không going nhưng tuyệt đối có chỗ tương đồng.

Cũng chính là Cửu Chỉ làm cho chín người học bí kíp xong bị võ học hun đúc cuối cùng đều có lòng hiệp nghĩa.

Nhưng, Cửu Chỉ làm như vậy rốt cuộc muốn làm gì?

Diệp Phàm nói.

- Tôi cũng luôn luôn tự hỏi vấn đề này. Được rồi, không nói vấn đề này nữa, nói thêm lại đau đầu. Trước tiên cậu cứ đến Thần Xã Tuyết Nham mộc đi.

Huyễn Ma nói.

Diệp Phàm bàn bạc với mấy người, căn cứ vào sự chỉ dẫn của Quy Dã Tam Lang không lâu đã đến sườn núi Thần Xã.

- Nơi này hình như không có người trông coi.

Diệp Phàm nói.

- Môn phái chúng tôi thực hiện chính là ngoài chặt trong phòng. Trạm gác bí mật bên ngoài rất nhiều đến khu trung tâm ngược lại không có mấy trạm gác. Hơn nữa, nơi này nểu là chỗ của tổ tông, mấy khi có người qua xem linh bài đâu?

Quy Dã Tam Lang nói.

- Phạm vi không nhỏ?

Diệp Phàm quét mắt một vòng phát hiện Thần Xã được xây dựng bằng kiến trúc gỗ của Nhật.

Xung quanh phòng ở đều được bao quanh bởi cây cối và hoa cỏ. Đã sắp đến năm mới nơi này không ngờ vẫn tràn ngập hoa.

- Trời lạnh như vậy mà hoa vẫn nở, chẳng lẽ không sợ động lạnh?

Bao Nghị có chút kỳ lạ cầm một đóa hoa lên ngắm nghía.

- Tôi cũng thấy lạ, đây là nơi nhiều hoa nhất, hơn nữa nở quanh năm. Hình như nơi này là thế giới vậy. Hiện giờ là mùa đông, ở đây không ngờ giống như mùa xuân.

Quy Dã Tam Lang nói.

Diệp Phàm cẩn thận quan sát một chút.

- Có phải ở đây có gì đặc biệt, ví dụ như có nơi tỏa nhiệt, sau đó cùng với khí lạnh dung hợp thành một luồng không khí đặc biệt?

Khiến cho ở đây bốn mùa đều là mùa xuân. Cho nên, hoa tuô nở bốn mùa?

Phí Thanh Sơn vuốt cằm nói. Bởi vì ở đây không phát hiện trạm gác ngầm, nhưng thật ra thuận lợi nhiều lắm.

- Thật là có thể, ông xem, hình như có sương mu bao quanh nơi đây vậy. Có phải sương mù này làm cho nơi đây bốn mùa đều là mùa xuân không?

Diệp Phàm nói xong thi triển thủy công ra.

Không lâu, sương mù này ngưng tụ thành một khối băng trong tay Diệp Phàm, Diệp Phàm nhất thời ngẩn cả người.

- Phát hiện cái gì?

Phí Thanh sơn hỏi.

- Khối băng này do đám sương mù kia ngưng tụ thành, ông xem, tôi cảm giác khối băng này có mùi đặc trưng.

Diệp Phàm nói xong đưa cho Phí Thanh Sơn, tất cả mọi người đểu thử rồi gật đầu nói

- Quái, chẳng lẽ sương mù mỏng này từ nội khí dung hợp tạo thành?

Việc này nội khí sao có thể làm được? Cũng không thể mấy cao thủ thay phiên nhau ở lại đây phun nội khí ra.

Để ở đây bốn mùa đều như mùa xuân chắc chắn phải hao tốn nhiều nội khí.

- Đúng vậy, trừ phi có một máy chế tạo nội khí để tạo ra nội khí. Hơn nữa, phải vận dụng một cách cực kỳ thành tạo mới được.

Tiêu Dương Thiên cũng khá khiếp sợ.

- Ngu ngốc, cao thủ Thoát thần cảnh không phải các cậu có thể hiểu được. Nội khí phát tán ra có thể dung hợp với không khí.

Nếu vận dụng thích hợp một chút nội khí có thể bao phủ phạm vi này. Hơn nữa còn có thể dùng bí thuật nhất định để dung hợp nội khí sau đó giữ như vậy.

Có loại nội khí khiến cho nơi đây đều bốn mùa là mùa xuân, cậu xem, thuật phong giới thần kỳ không? Nếu nơi này có thể phát tán phong giới không phải giải quyết được vấn đề này sao?

Huyễn Ma khinh thường hừ nói.

- Phát tán phong giới, có ý gì? Phong giới không phải là giống như một tấm nhựa gắm vào bên trong một khu vực nhất định nào đó sao?

Nơi này ra vẻ cũng không có hơi thở của phong giới. Nếu như nói là là phong giới có thể làm cho bên trong nó bốn mùa đều là mùa xuân thì là nói quá đi.

Nhưng ở đây quả thực nào có phong giới. Nếu có phong giới chúng ta sao có thể vào. Trừ phi là Tứ đại hộ pháp mới có thể vào.

Vừa rồi nghe Quy Dã Tam Lang nói qua, nơi này chỉ cần là đệ tử của Đường Thủ Đạo cũng có thể đi vào.

Hơn nữa, hang năm đều có mấy hoạt động hiến tế lớn. Nếu đệ tử có thể tùy ý ra vào tại sao có thể thể hiện được tác dụng của phong giới.

Diệp Phàm nghi ngờ hỏi.

- Không phải vừa mới nói với cậu về phát tán phong giới sao, phong giới là thủ đoạn cao nhất của cao thủ Thoát thần cảnh.

Cũng là thể hiện của sự vận dụng cao nhất của võ học. hơn nữa thuật phong giới vẫn đang phát triên.

Nhưng các cao thủ chế tạo ra phong giới cũng khác nhau. Hơn nữa hinh thức của phong giới cũng trăm hoa đua nở.

Phát tán phong giới thật ra không có ngăn trở như phong giới. Có ý gì đâu, đây thật ra là một phong giới.

Hơn nữa theo cách thức mở. Cậu có thể tùy tiện đi vào nhưng cao thủ dùng thuật nội khí tinh xảo để đem nội khí dung hợp với không khí làm cho nơi này quanh năm đều giống như mùa xuân.

Cho nên các tổ tông của Đường Thủ Đạo mục đích có lẽ chính là dung hợp để tạo ra nơi này bốn mùa hoa nở.

Cũng không phải gĩ bí mật gì.

Huyễn Ma nói.

- Thật sự là phong giới mở, không ngờ cón có phong giới phát tán.

Diệp Phàm cảm thán nói.

- Vậy chỉ có thể nói người hiện đại các cậu như ếch ngồi đáy giếng thôi, tinh tâm võ học bao gồm rất nhiều lĩnh vực.

Hiện giờ các cậu nhìn thấy chính là một góc của ngọn núi võ học thôi. Thời cổ đại vì không có khoa học kỹ thuật hiện đại nên võ học càng trăm hoa đua nở.

Bởi vì thời điểm đó con người nghiên cứu sâu xa về võ học. Mà xã hội hiện đại vì có khoa học kỹ thuật phát triển nghiên cứu nó thật ra càng ngày càng ít.

Hơn nữa, võ học xuống dốc, bởi vì không ai nghiên cứu nó nó đương nhiên điêu tàn. Đương nhiên, đối với người hiện đại mà nói, võ học trở nên thần bí mà không thể trạm đến.

Ví dụ như cao thủ Tiên thiên thời cổ đại nhiều như chó. Thời kỳ đó một chưởng có thể đánh gãy cây to như thùng nước nhiều.

Xã hội hiện đại có thể làm thế rất ít. Ở xã hội cồ đại có là cái gì?

Huyễn Ma nói.

- Ôi, có lý, nhưng nơi này đều là các cao thủ của Đường Thủ Đạo sáng tạo ra phát tán phong giới sao?

Vậy nơi này chắc chắn cũng rất nhiều điều thần bí. Bọn họ có thể sáng tạo phương thức phát tán phong giới, chẳng lẽ không thể sáng tạo ra cách phong bế hoặc tấn công phong giới sao?

Nơi này là nơi vong linh của các tổ tông yên nghỉ. Tôi nghĩ các cao thủ Đường Thủ Đạo không thể không đề phòng có người đến khinh nhờn tổ tiên bọn họ có phải không?

Diệp Phàm nói.

- Trước mắt tôi không phát hiện phong giới nào khác.

Huyễn Ma nói.

Mấy người cẩn thận đứng trước mặt một cái cửa lớn ẩn trong núi Thần Xã.

Diệp Phàm dùng đôi mắt ưng cẩn thận phân hình, phát hiện cửa lớn của Thần Xã có viết chữ tiếng nhật “Tiên Linh”.

- Tiên Linh, có nghĩa là gì?

Bao Nghị nhỏ giọng hừ nói.

- Chẳng lẽ có ý là nơi linh hồn của tổ tiên an nghỉ?

Tiêu Sắt Nhất nói.

- Bình thường sẽ không lấy tên này, ví dụ như Thần Xã thì nơi này viết là Đường Thủ Đạo Thần xã còn có lý.

Tiên Linh chính là bao gồm các vong linh trên thế giới. Cũng có thể nói là đặc điểm của Đường Thủ Đạo.

Tôi cảm thấy hai chữ Tiên Linh này có chút vấn đề. Hơn nữa, cậu xem, hai chữ này có điêu khắc một đóa hoa quay xunh quanh.

Toàn bộ cánh cửa đều khắc hoa. Tương tự với không gian hoa cỏ xung quanh đây.

Phí Thanh Sơn nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.