Quan Thuật

Chương 1865: Chương 1865: Lỗ Tiến già rồi




-… Lão Lưu, người ta đã có sáu mươi triệu rồi?

Chủ tịch Chúc giống như phán quan Địa phủ, hừ một tiếng

-Cho các cậu sáu mươi triệu, các cậu cứ nhận đầy đủ đi. Ủy ban kinh tế Thương mại tỉnh cùng nhà máy Đường Dương Xuân một chút quan hệ cũng không có? Chỉ là quyền nhân sự, chỉ cần Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đồng ý, thành phố Đông Cống các cậu có thể do các cậu điều chỉnh

Lúc này, Lưu Thạch kiên trì nói

Hắn lộ vẻ là một trợ lý Chủ tịch tỉnh, lấy sáu mươi triệu là rất khó khăn, nhưng, gần đây Ủy ban Kinh tế Thương mại vẫn có khoản thu vào

Tuy nhiên, dù là như vậy, khóe miệng đồng chí Lưu Thạch vẫn nói liên miên. Mà khi nói ra, Diệp Phàm cảm giác được, dường như, lời nói đồng chí Lưu Thạch còn thấy rõ có chút nghẹn ngào

Lão già này cũng biết khóc. Diệp lão đại buồn cười trong bụng

-Không nên, không nên!

Diệp Phàm xua tay

-Được rồi, việc này cứ định như vậy. Hôm nay Chúc Nham Phong tôi ở đây làm nhân chứng. Nhà máy đường Đường Dương Xuântừ này về sau trực thuộc thành phố Đông Cống

Ủy ban Kinh tế Thương mại tỉnh từ này về sau không quan hệ gì tới nhà máy Đường Dương Xuân. Mà Ủy ban Kinh tế Thương mại tỉnh trợ cấp cho Ủy bân nhân dân thành phố Đông Cống sáu mươi triệu để trợ cấp giải quyết nhà máy Đường Dương Xuân

Về quyền điều chỉnh nhân sự nhà máy Đường Dương Xuân, tôi thấy cũng phải cho các đồng chí phía dưới quyền nhân sự nhất định mới được, bằng không, làm sao có thể quản lý nhà máy

Việc này, tôi cùng Trưởng ban Lôi thương lượng một chút. Quyền nhân sự với nhà máy Đường Dương Xuân từ cấp Cục trưởng trở xuống sẽ do thành phố Đông Cống bổ nhiệm

Mà cán bộ cấp sở thành phố Đông Cống đề nghị thay mặt điều chỉnh được không, sau đó báo lên tổ chức Tỉnh ủy tán thành là được

Chủ tịch Chúc quyết định một lèo xuống dưới, rất có khí phách

-Chủ tịch tỉnh, nhà máy Đường Dương Xuân một lần nữa tổ chức lại muốn cải cách theo hình thức đầu tư cổ phần. Theo kết quả điều tra của chúng tôi là vốn không đủ để gán nợ, vẫn còn nợ bên ngoài vài trăm triệu. Cục diện rối rắm vậy ai cũng không muốn nhận, ngay cả Ủy ban Kinh tế Thương mại trợ cấp sáu mươi triệu, nhưng còn một trăm triệu thua lỗ. Tình trạng kinh tế của thành phố Đông Cống chúng tôi Chủ tịch tỉnh cũng hiểu được, một trăm triệu thật là không đủ.

Diệp Phàm lại kêu khổ, đương nhiên là muốn moi thêm tiền trong hầu bao của Chúc tiên tửu rồi.

-Ha ha, đồng chí Tiểu Diệp, cậu thực sự nghĩ rằng Chúc Nham Phong tôi phải mở ngân quỹ có phải hay không? Vừa mới cho cậu sáu mươi triệu, khoản tiền đó hoàn toàn có thể đầu tư vào thôi. Như vậy hợp lại, cũng không kém lắm. Làm Ủy ban nhân dân thành phố Đông Cống, nhà máy Đường Dương Xuân ở trong địa bàn của các cậu, cũng phải có trách nhiệm nhất định có phải hay không? Hơn nữa, nhà máy Đường từ thịnh trở lên suy, các cậu cũng phải có trách nhiệm nhất định

Cũng không phải đổ tất cả lên đầu Ủy ban Kinh tế Thương mại tỉnh có phải hay không?

Chủ tịch Chúc lại khôi phục danh hiệu “Chúc keo kiệt” Hơn nữa hai bên đều là đánh bài ngửa, xem như cũng là nể mặt Chủ nhiệm Lưu Thạch một chút

-Chủ tịch Chúc, sáu mươi triệu kia không phải là gà đẻ trứng vàng. Nếu đầu tư vào nhà máy Đường sẽ có thể không đẻ trứng

Đến lúc đó, tôi e rằng…

Diệp Phàm lập tức đưa ra điều kiện

Đương nhiên, các đồng chí khác có mặt ở đây đều nghe không hiểu ra sao. Cái gì mà gà đẻ trứng vàng, việc này, chỉ có Chủ tịch Chúc cùng Diệp Phàm là hiểu ý tứ trong đó

-Tiểu tử ngươi, quả là giảo hoạt

Chủ tịch Chúc tức giận đến mức không ngờ mỉm cười, tay chỉ vào Diệp Phàm nửa ngày vẫn không nói lên lời, người bên cạnh nhìn thấy thế thì trợnmắt há mồm. Chưa từng thấy Chúc tiên tửu bị ai ép cho như thế bao giờ.

Mà giọng điệu Chủ tịch Chúc đột nhiên tỏ ra thân thiết, lại khiến các đồng chí khác đoán hai người có quan hệ gì. Về phần Trần Tân Lễ cùng Giang Khải, đã sớm há hốc mồm. Không thể tưởng tượng được Chủ tịch Diệp lại có lai lịch như vậy, dường như thật sự có quan hệ với Chủ tịch Chúc.

-Là tôi ăn ngay nói thật, không có cách nào. Ngài là Chủ tịch tỉnh lớn, dù sao cũng xin đừng chấp

Diệp Phàm nói

-Thôi vậy, nói không lại với cậu, cho cậu thêm hai mươi triệu, như thế là thành tám mươi triệu. Chỉ có một yêu cầu, tôi muốn trong hai năm nhìn thấy nhà máy Đường Dương Xuân một lần nữa đứng lên. Hơn nữa, phải khôi phục huy hoàng hơn ngày xưa, đồng chí Diệp Phàm, có làm được không?

Chủ tịch Chúc vẻ mặt nghiêm túc, nhìn chằm chằm Diệp Phàm nói

-Ngài cấp cho tôi toàn quyền điều chỉnh nhân sự nhà máy Đường, bao gồm Bí thư Đảng ủy nhà máy Đường cùng cán bộ phía dưới. Nếu Diệp Phàm tôi không thể cứu sống nhà máy Đường, cái mũ ô sa này, tôi sẽ từ bỏ

Lời nói Diệp Phàm tương đối có trọng lượng, còn chỉ lên chính đầu mình mà thề.

Khí thế cao thủ cửu đẳng phát ra, thật đúng là có thể hù dọa người. Mọi người ngồi ở đây đều có cảm giác kỳ quái

Hình như đồng chí Diệp Phàm đột nhiên cao lớn lên. Việc này, đương nhiên là chỉ hình tượng, chính là mặt tinh thần gì đó

-Thống nhất vậy

Chủ tịch Chúc một quyền nện lên mặt bàn sau khi nói vang vang.

Sau đó tan họp

Chủ tịch Chúc lại quay qua bảoDiệp Phàm:

-Cứu sống nhà máy Đường, Chúc Nham Phong tôi ủng hộ cậu

Sau đó, Chủ tịch Chúc mới chịu đi

-Hừ

Phó chủ tịch tỉnh Y Kiệt Minh hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi nốt.

-Ôi…

Trợ lý Lưu thở dài, liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái nói

-Cậu lấy nhà máy Đường thì được nhà máy Đường thôi, làm sao lại đổ lên đầu Lý Khê Mãn. Ngươi ta bỏ đi rồi, cậu sao phải cứng rắn mà lôi lại? Tiểu tử, làm người phải có lòng khoan dung độ lượng. Có một số việc, nếu muốn có hậu sự tốt.

-Trợ lý Lưu, cũng hy vọng anh có thể thu nhận mười mấy lão chức phó nhà máy Đường về Ủy ban Kinh tế Thương mại tỉnh. Một nhà máy Đường nho nhỏ không chứa được nhiều đại thần như vậy phải không?

Diệp Phàm lời nói khẩn cầu. Viêc này, quả thực là vấn đề khó khăn

Gần ba mươi cán bộ cấp sở, một nhà máy Đường, nghiễm nhiên trở thành một thành phố cấp 3. Những người này đều là từ Ủy ban Kinh tế Thương mại cứng rắn nhét xuống dưới, nên xử lý thế nào, cũng rất khó làm.

-Ha ha, sáu mươi triệu ngày mai tôi sẽ chuyển tới cho các cậu. Việc này, vừa rồi Chủ tịch Chúc có nói qua, nhà máy Đường và Ủy ban Kinh tế Thương mại chúng tôi không có chút quan hệ nào

Đồng chí diệp phàm, có lẽ ngày mai, Chủ tịch Chúc cùng phó Bí thư, Bí thư Lôi bàn bạc xong, thực sẽ đem quyền nhân sự cấp dưới giao cho đồng chí Diệp Phàm cậu điều chỉnh

Ha ha, đồng chí Diệp Phàm, quyền lực của cậu thật lớn, cấp giám đốc sở có thể điều chỉnh cán bộ cấp Giám đốc sở. Cứ sử dụng đi, tự giải quyết cho tốt.

Đồng chí Lưu Thạch cười gượng một tiếng, rồi thình lình đi thẳng.

Bởi vì, vừa rồi đau lòng với tiền của chính mình, bây giờ, cũng nhân dịp mà khiến đồng chí Diệp Phàm khó giải quyết vấn đề. Lão già Lưu Thạch này còn có thể tiếp tục làm chính mình khó chịu.

Đây không phải là thằng ngốc sao?

Cáo già, dám chê cười ta! Nhìn bóng dáng trợ lý Lưu đi xa, Diệp Phàm có chút cảm thán, tuy nhiên, cảm thấy tâm địa lão già này cũng không tệ lắm, còn có thể nhắc nhở chính mình một tiếng

Những đồng chí như vậy, có chút phức tạp. Ít nhất, ông ta chỉ xét sự việc chứ không xét con người. không giống một số người, là đem con người và sự vật để lẫncùng một chỗ. Trong công việc mà lại đem nhập vào cả phần ân oán cá nhân.

Mà hôm nay cùng Y Kiệt Minh chắc chắc có quan hệ rồi. Tuy nhiên, nghĩ tới Vi Lý Quốc đầu tóc bạc phơ, nghĩ tới tâm nguyện của Chủ tịch Chúc, Diệp Phàm đột nhiên tràn trề sức lực. Kể cả đắc tội với bất cứ người nào, cũng phải làm việc cho thật tốt

Cùng thời gian đó, trong phòng hội nghị tổng bộ Tổ đặc nhiệm A, các thành viên trung tâm bộ máy Tổ đặc nhiệm A đang ngồi

Thủ trưởng tổng bộ Lỗ Tiến giống như già đi không ít, người cũng gầy, mặt rất tiều tụy

Thượng tướng Phục Đạt Lôi kéo tay áo, hình như lo lắng thay thủ trưởng điều gì đó

Lỗ Tiến thay thế vị trí Cố Toàn trước kia. Trung tướng Cố Toàn đã chính thức về hưu, ở nhà cùng con cháu

Thời gian trước còn phối hợp với lão già Lý Khiếu Phong giúp đỡ Tổ đặc nhiệm A làm việc. Tuy nhiên, gần đây bệnh cũ Cố Toàn lại tái phát, không thể tiếp tục làm việc

Cũng tốt, cấp trên định ra người nối nghiệp trung tướng Kế Vĩnh Viễn, vừa lúc hôm nay Kế Vĩnh Viễn không vắng mặt, vẻ mặt ngay ngắn, mặc y phục trung tướng, rất có tinh thần

Việc này, có thể vào Tổ đặc nhiệm A đảm nhiệm chức tổ trưởng phó tổng bộ kiêm tổ trưởng, đồng chí Kế Vĩnh Viễn vẫn tương đối linh động. Nơi này, đối với anh ta mà nói, hết thảy đều mới mẻ và thần bí

Đồng chí Kế Vĩnh Viễn là Thứ trưởng thường trực bộ An ninh Quốc gia được điều chỉnh tới Tổ đặc nhiệm A đảm nhiệm chức phó tổ trưởng. Đối với vị trí phó tổ trưởng đội đặc nhiệm A, Kế Vĩnh Viễn cũng có chút coi trọng

Bởi vì, Kế Vĩnh Viễn biết được, Tổ đặc nhiệm A là tổ chức bí mật của quốc gia, bao gồm cục tình báo quân ủy, cục bảo mật quốc gia và lãnh đạo lớn nhất

Như bộ An ninh Quốc gia mà nói, tuy tên tuổi hơn các đồng chí cùng cấp của Tổ đặc nhiệm A, nhưng, ở tình huống đặc biệt, bộ An ninh Quốc gia chỉ có thể làm tiểu đệ của Tổ đặc nhiệm A, chỉ có thể trợ thủ là được.

Mà mỗi lần hành động đặc biệt cần bộ An ninh Quốc gia phối hợp, người phụ trách hành động luôn luôn là đội viên chính thức Tổ đặc nhiệm A. Một đội viên chính thức tổ đặc nhiệm A không có quan chức, ở giai đoạn đặc biệt, thậm chí có thể lãnh đạo cấp cục trưởng hay giám đốc sở của bộ An ninh Quốc gia.

Đôi khi một số đồng chí trong bộ An ninh Quốc gia cũng có ý kiến, bố đường đường là cán bộ cấp Giám đốc sở, ngang hàng với quân đội, ít nhất cũng phải là đại tá…

Mà thành viên chính thức Tổ đặc nhiệm A nhiều nhất cũng chỉ là trung tá mà thôi. Trung tá chỉ huy đại tá, việc này, đương nhiên khiến một số đồng chí có ý kiến

Tuy nhiên, ý kiến cũng chỉ là ý kiến, cũng không có đồng chí nào dám đề xuất ra. Tin rằng chỉ cần đồng chí ấy dám đề xuất, phỏng chừng, lập tức bị đá ra khỏi bộ an ninh quốc gia đến Ban chỉ uy Quân sự làm chút việc vặt đi. Quyền uy của Tổ đặc nhiệm A là thần thánh không thể xâm phạm.

Giống như Lỗ Tiến muốn thu thập đồng chí Diệp Phàm cũng thế, nói mấy câu về quân chức Diệp Phàm, cái gì Phó trưởng ban Bộ tổng tham mưu, Phó tư lệnh viên vịnh Lam Nguyệt, bao gồm quân hàm thiếu tướng đều được kê trống trơn hết.

May là Lỗ Tiến còn không biết Diệp Phàm còn kiêm một chức Phó giám sát trưởng, bằng không, việc này, tuyệt đối khó lọt khỏi lòng bàn tay ông ta. Điều này cho thấy lãnh đạo đất nước cảm thấy Tổ đặc nhiệm A có trọng lượng thế nào.

Trần Hằng Phong, đại công tử họ Trần Bắc kinh, tiền nhiệm chánh văn phòng Phó Thủ tướng. Phụ trách cảnh vệ, cơ yếu và phương diện nghiệp vụ

Kỳ thật, anh ta còn có một thân phận khác, anh ta cũng là thành viên chính thức Tổ đặc nhiệm A. Khi diệp phàm ở Việt Đông anh ta từng giúp đỡ Diệp Phàm phá đại án Ngư Đồng. Thủ tướng thay đổi người, Trần Hằng Phong cũng không làm người hầu ở văn phòng Thủ tướng nữa

Hiện tại, anh ta đã thay đổi chỗ. Tuy nhiên, giờ phú này, ngồi ở hội nghị tay cầm ít tài liệu anh ta có chút bất an. Tuy nói anh ta là đội viên chính thức tổ đặc nhiệm A, nhưng bên trong Tổ đặc nhiệm A, anh ta gần như là ở vị trí thấp nhất

Không quan không chức, chỉ có thể xem là đội viên chính tức, quân hàm đại tá. Ngay cả chức tổ phó tổ trưởng đều không có, đương nhiên, cũng là do Trần Hằng Phong vẫn còn trẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.