Diệp Phàm lại tới văn phòng phó chủ tịch Thái Cường để báo cáo công việc có liên quan đến vấn đề góp vốn.
“ Lão hồ ly Thái Cường này miệng thì nói “ủng hộ” nhưng thực ra là không nói gì.”
Diệp Phàm cũng không có ý kiến gì, anh ta biết Thái Cường không muốn can dự vào. Chỉ là anh ta làm vậy là có ý tôn trọng lãnh đạo thôi.
Nhưng lúc Diệp Phàm đi tới cửa, Thái Cường vẫn nói một câu:
- Đồng chí Diệp Phàm, cậu phải chuẩn bị tâm lý đi. Việc bổ nhiệm bí thư đảng ủy Hoành Không ước chừng không lâu sau sẽ được tiến hành.
- Cảm ơn chủ tịch Thái đã nhắc nhở, tôi sẽ cố gắng.
Diệp Phàm nói.
Vừa mới trở về trụ sở Hoành Không.
Trương Ẩn Hào gọi điện tới, phẫn nộ nói:
- Chủ tịch Diệp, việc này, e là không thể bỏ qua như vậy được.
- Sao vậy?
Diệp Phàm hỏi.
- Về đến bộ, không ngờ rằng vừa bước vào văn phòng của phó trưởng ban, tôi đã thấy chủ tịch Ngô Trung Bảo của tập đoàn cơ giới Trung Quốc cũng có mặt ở đó.
Lúc đó tôi có chút nổi cáu, tôi báo cáo công tác với phó trưởng ban, chủ tịch Ngô có tư cách gì đứng bên cạnh nghe.
Nhưng lúc đó trưởng ban cũng không có ý để anh ta ra ngoài, tôi đành đứng trước mặt anh ta báo cáo kết quả điều tra của tổ điều tra lần này.
Đồng thời còn kèm theo nghị quyết, nói việc này đã điều tra rõ ràng, chỉ là cạnh tranh thương mại bình thường, tập đoàn cơ điện Hoành Không không tồn tại vấn đề cạnh tranh bất chính…
Trương Ẩn Hào nói.
- E là lúc ấy chủ tịch Ngô ở bên cạnh nghe đã rất tức giận, đúng vậy chứ?
Diệp Phàm cười lạnh rồi nói.
- Đúng vậy, chủ tịch Ngô phản bác lại ngay tức khắc. Đồng thời còn chỉ trích tổ điều tra chúng tôi thiên vị cho tập đoàn Hoành Không.
Còn ám chỉ chúng tôi đã nhận lợi từ các anh. Yêu cầu bộ thay đổi người đi điều tra lại.
Còn muốn xét xử những hành vi không thỏa đáng của một số đồng chí trong tổ điều tra lần này. Cái này đương nhiên là chỉ tôi rồi.
Hơn nữa, lúc ấy ông ta còn nói rất nhiều lời không dễ nghe về Hoành Không. Tôi không nói nữa.
Trương Ẩn Hào nói.
- Vậy thái độ của trưởng ban thế nào?
Diệp Phàm hỏi.
- Thái độ của trưởng ban Vu rất dứt khoát, nói là phải điều tra rõ ràng mới có thể chứng minh sự thật. Hơn nữa ông ta còn nói chúng tôi chỉ là tổ điều tra lần một, thành viên tổ điều tra lần hai không lâu nữa sẽ được cử xuống.
Hơn nữa, nghe nói lần này tổ trưởng tổ điều tra do cấp dưới- người mà trưởng ban tin tưởng nhất đảm nhiệm. Cấp bậc cũng là Giám đốc sở.
Các anh nên sớm chuẩn bị đi, tôi đang nghĩ, cái này có phải là chủ tịch Ngô cố tình làm ra chuyện không.
Việc này thật ra cũng không phải là chuyện gì to tát, ông ta gây sức ép như vậy, chẳng qua là vì muốn ép chết tập đoàn Hoành Không các anh.
Khiến các anh mệt mỏi ứng phó với tổ điều tra. Còn bên này đến hiệp đàm sản xuất cũng không có thời gian làm. Hơn nữa, còn có đơn hàng lớn nào đó nữa.
Người ta vừa nghe nói Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước đang điều tra tập đoàn Hoành Không, cho rằng tập đoàn Hoành Không chắc chắn là có chuyện gì đó, e là đến lúc đó nghe thấy chuyện này, các anh sẽ phải chịu ảnh hưởng rất nghiêm trọng. Nếu như trưởng ban Vu thật sự thiên vị cơ giới Trung Quốc, vậy thì các anh còn phải chịu phạt nữa. Chủ tịch Diệp, anh phải chuẩn bị sớm đi.
Đương nhiên, bên này có tình hình gì tôi sẽ báo anh ngay lập tức.
Trương Ẩn Hào nói.
- Cảm ơn, tôi biết rồi.
Sau khi Diệp Phàm cúp điện thoại, vẻ mặt tái mét, anh ta lập tức gọi điện cho Phí Hương Ngọc rồi kể tình hình. Phí Hương Ngọc nói sẽ gọi điện cho chị Hướng ngay lập tức.
Tổ điều tra thứ hai của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước hành động đúng giờ, sáng hôm sau liền thành lập, hơn nữa lúc đi còn triệu tập cuộc họp thành viên.
Còn có phó trưởng ban đích thân tới nơi ra chỉ thị.
Lúc phó trưởng ban với vẻ mặt nghiêm chỉnh ngồi ở ghế chủ tọa nói văng cả nước bọt, không ngờ thư ký đã đến nói thì thầm bên tai rằng chủ nhiệm Cao Nhất Thiên bảo ông ta lập tức qua đó một lát.
Vu Tiên Lý vừa nghe, liền giao chỗ này cho cấp dưới, rồi chạy đến văn phòng phó chủ nhiệm thường vụ Cao Nhất Thiên. Cao Nhất Thiên là phó trưởng ban thường vụ của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, người đứng thứ hai trong bộ. Vu Tiên Lý vẫn là cấp dưới của ông ta.
- Ngồi xuống đi chủ nhiệm Vu.
Cao Nhất Thiên vẻ mặt nghiêm nghị mời phó chủ nhiệm Vu ngồi xuống, Vu Tiên Lý vừa nghe thấy, trong lòng lẩm bẩm.
Trước đây, khi Cao Nhất Thiên gặp ông ta một mình thường gọi ông ta là “ ông Vu”. Hôm nay không hiểu sao lại đổi xưng hô. Sự thay đổi này mặc dù nhỏ nhưng lại khiến người ta phải suy nghĩ.
Gọi ông Vu nghe thân thiết, nó chứng tỏ rằng quan hệ cá nhân giữa hai người khá tốt. “ chủ nhiệm Vu” là cách gọi chức vụ, thường thì ở trong các dịp chính thức mới gọi như vậy. Mà hiện tại chỉ có hai người. Gọi tên chức vụ có chút hơi lạ lẫm.
Sự thay đổi nhỏ này của Cao Nhất Thiên không khỏi khiến trong lòng phó trưởng ban Vu có chút khó chịu. Trên quan trường thì một sự thay đổi rất nhỏ cũng đại diện cho thái độ của lãnh đạo đối với mình.
Một khi thái độ lãnh đạo thay đổi, vậy thì cấp dưới có chút phiền phức rồi.
- Nghe nói ông đã chỉ thị thành lập tổ điều tra thứ hai, đang chuẩn bị xuống dưới để điều tra một số chuyện nhỏ giữa tập đoàn cơ giới Trung Quốc và tập đoàn cơ điện Hoành Không?
Cao Nhất Thiên đầu tiên đem tính chất sự việc đổi thành “ việc nhỏ”.
Phó chủ nhiệm Vu vừa nghe thấy đã cảm nhận được có gì đó không ổn, liền vội vàng nói:
- Cái này không phải là chúng tôi cử người đi điều tra lại, chủ yếu là bên tập đoàn cơ giới Trung Quốc có ý kiến.
Bọn họ đuổi đến rất nhanh, còn chủ tịch Ngô Trung Bảo lại đích thân tới bộ. Nếu như bộ không có phản ứng, tôi sợ lúc đó sẽ gây ra chuyện lớn hơn.
Tôi cũng muốn sớm cử người đi điều tra rõ ràng, để việc này lắng xuống, tránh gây sức ép đi gây sức ép lại khiến mọi người đều thấy phiền phức.
Mà một số đồng chí trong tổ điều tra lần trước có chút vấn đề. Ví dụ như tổ trưởng Trương Ẩn Hào hình như không làm tròn bổn phận, từ báo cáo và ngôn từ của anh ta mà nói thì rõ ràng là đang thiên vị. Với vai trò là tổ trưởng tổ điều tra, cán cân điều tra có sự thiên lệch tự nhiên sẽ dẫn đến kết quả điều tra không công bằng.
Vì thế trong tình hình tập đoàn cơ giới Trung Quốc lại một lần nữa khiếu nại, chúng tôi không thể không cử người đi điều tra, lần điều tra này phải điều tra cho rõ ràng, triệt để.
Đưa ra kết luận công bằng cho cả hai bên, chúng ta là đơn vị quản lý, nếu như tập đoàn trực thuộc khiếu nại mà không để ý đến, tôi sợ các đồng chí cấp dưới sẽ oán hận.
- Ha ha, nếu đã điều tra không rõ ràng vậy ông làm sao biết được tổ trưởng Trương có sự thiên vị?
Cao Nhất Thiên cười hết sức thản nhiên.
- Từ phương diện lời nói và việc làm của cậu ta mà tôi có chút phỏng đoán, hơn nữa, báo cáo của cậu ta chính xác là thiên vị tập đoàn Hoành Không.
Phó chủ nhiệm Vu nói.
- Cái này, ông có chứng cớ chứng minh không?
Cao Nhất Thiên nói một cách thảnh nhiên.
- Cái này tạm thời tôi không có bằng chứng chứng minh, chỉ là trực giác. Nhưng tổ điều tra thứ hai một khi đã xuống.
Nếu như kết quả điều tra không giống với lần trước, vậy thì có thể chứng minh đồng chí Trương Ẩn Hào đã không làm tròn nhiệm vụ rồi.
Đến lúc đó, tôi sẽ nghiêm khắc xử lý người chịu trách nhiệm về chuyện này. Thật hết chỗ nói, bộ cử cậu ta xuống điều tra, cậu ta không ngờ lại “chơi trò chơi” với tôi sao?
Đây là biểu hiện của hành vi không có trách nhiệm đối với công việc của mình, đem công việc của bộ thành trò chơi, đây là thái độ gì, phải vậy không?
Phó chủ nhiệm Vu nói.
- Chơi trò chơi, rốt cuộc là ai đang chơi trò chơi? Một chút việc cỏn con như vậy không ngờ lại phải cử hai tổ điều tra xuống điều tra.
Họ thật sự cho rằng nhân viên của Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước rảnh rỗi đến sinh bệnh, phải vậy không? Chỉ là một đơn đặt hàng 80 triệu thôi phải vậy không?
Sao lại làm quan trọng lên như vậy. Có phải bộ chúng ta đã làm hư một số đồng chí rồi.
Một số đồng chí thật sự cho mình là người chèo đò trong ngành, có thể nói tùy tiện sao. Hơn nữa, cái ông nói là thánh chỉ, nếu như người ta có chút gì đó, ông có thể đứng lên giáo huấn họ.
Hiện trạng của Hoành Không tôi và ông đều rất rõ, đã sắp tới bước phải đóng cửa rồi, tiền lương công nhân đều không trả nổi. Chúng ta đều cảm thấy đau đầu.
Người ta không dễ dàng gì mới có được chút hy vọng, lẽ nào thật sự bắt người ta phải nôn ra sao? Có lúc làm người phải trải lòng ra một chút, để người ta có chút cơm mà ăn.
Nếu như Hoành Không có thể phát triển lên, chúng ta đều thoải mái hơn. Nếu không thì ngày nào phiền phức cũng tới thì chúng ta cũng phiền phức lớn.
Phó chủ nhiệm Vu thật sự không ngờ rằng chủ nhiệm Cao lại phê bình tập đoàn Trung Quốc dứt khoát như vậy.
Mặc dù nói không chỉ mặt gọi tên nhưng “ những người này” mà ông ta nói đến thì đến kẻ ngốc cũng có thể nghe ra là đang nói về tập đoàn cơ giới Trung Quốc.
- Việc này, tôi….
Phó chủ nhiệm Vu có chút bị chèn ép.
- Việc này tôi đang muốn thương lượng một chút với chủ nhiệm Vu, về việc nâng đỡ tập đoàn Hoành Không, tôi đang chuẩn bị gặp một vài đồng chí dưới đó.
Sau đó sẽ báo cáo về kế hoạch bằng văn bản chính thức với chủ nhiệm, rồi đưa lên đảng bộ thảo luận.
Một khi được thông qua, năm nay bộ sẽ đưa ra các dự án hỗ trợ tập đoàn Hoành Không cùng với sự hỗ trợ về một số chính sách.
Về mức đơn đặt hàng và một số dự án sẽ có sự hỗ trợ nhất định. Việc này tôi nói với ông trước.
Được rồi, nếu như ông có việc thì đi trước đi.
Cao Nhất Thiên bộ dạng dứt khoát, quyết đoán.
Vu Tiên Lý vừa ra khỏi đã lập tức gọi điện thoại cho cấp dưới, nói lập tức hủy bỏ tổ điều tra thứ hai, bởi vì sự việc đã rõ ràng, tập đoàn Hoành Không không tồn tại hành vi vi phạm quy định.
- Cái gì, Hoành Không không tồn tại hành vi vi phạm quy định. Đây là cái gì với cái gì vậy?
Chủ tịch Ngô Trung Bảo của tập đoàn cơ giới Trung Quốc vừa nhận được điện thoại từ bộ, không thể tin vào tai mình, liền vội vàng tới văn phòng của Nạp Mãi Lâm Đề -bí thư đảng ủy tập đoàn cơ giới Trung Quốc.
- Tổ điều tra thứ hai còn chưa xuống điều tra, tại sao có thể biết Hoành Không không tồn tại hành vi vi phạm quy định. Bộ làm như này rốt cuộc là muốn giở trò gì?
Nạp Mãi Lâm Đề sau khi nghe chủ tịch Ngô nói đã vuốt mấy cọng râu của mình, ông ta cảm thấy khó hiểu.
- Lúc mới đầu khi tôi khiếu nại với chủ nhiệm Vu, ông ta còn rất ủng hộ điều này, mà sau khi Trương Ẩn Hào báo cáo, ông ta liền đập bàn rồi cử tổ điều tra thứ hai xuống một lần nữa.
Nghe nói cấp bậc của tổ trưởng tổ điều tra thứ hai là giám đốc sở. Hơn nữa, tôi còn nghe nói anh ta là cấp dưới thân cận của chủ nhiệm Vu.
Sau đó, nghe nói chủ nhiệm Vu buổi sáng còn đích thân tới tổ điều tra ra chỉ thị, chỉ là không lâu sau đó thì nhận được điện thoại của chủ nhiệm Cao qua chỗ ông ta.
Sau khi trở về đã thay đổi hoàn toàn, chắc chắn chuyện này có liên quan tới Cao Nhất Thiên. Liệu có phải là người bên Hoành Không đã đến chỗ Cao Nhất Thiên nói chuyện không?
Chủ tịch Ngô nói một cách giận dữ.
- Bọn họ đã làm chuyện nham hiểm này không ngờ lại dám đi cáo trạng, trên đời này còn có người mặt dày như thế sao?
Nạp Mãi Đề Lâm nói.
- Trên đời này loại người nào cũng có, nếu không, Hoành Không cũng sẽ không làm ra chuyện này sau lưng chúng ta.
Chủ tịch Ngô nói.
- Nếu như chuyện này chủ nhiệm Cao đã nhúng tay, hơn nữa từ thái độ của chủ nhiệm Vu mà nói thì e là chủ nhiệm Cao đã dặn dò gì đó, nếu không chủ nhiệm Vu sẽ không thay đổi một cách chóng vánh như thế.
Nếu chủ nhiệm Cao nhúng tay, nếu chúng ta còn muốn thông qua bộ mà gây sức ép chuyện này thì e là không thể.
Trừ phi có thể lay động chủ nhiệm, cái này rất khó. Hơn nữa, chủ nhiệm cũng phải nể mặt chủ nhiệm Cao, đúng vậy không?
Trong mắt ông ấy chúng ta không bằng chủ nhiệm Cao.
Nạp Mãi Đề Lâm chau mày nói.