Quan Thuật

Chương 1402: Chương 1402: Sư đoàn đặc chủng A




Anh, tuy nói hôn nhân đại sự ý kiến cha mẹ rất quan trọng. Nhưng, chúng ta dù sao cũng phải nghe ý kiến Diệc Thu một chút

Tính tình Diệc Thu các anh cũng không phải không hiểu, cứng đầu đến tám đầu trâu đều không kéo trở lại được. Diệc Thu cũng không nhỏ, cũng tới lúc xuất giá rồi

Trước kia cháu ấy không tìm được người thích hợp, hiện tại nếu hợp ý tiểu tử nhà họ Tề, việc này có phải cũng có thể thương lượng một chút đúng không nào?

Hôm nay Diệp Phàm đến đây, phỏng chừng chính là nhà họ Tề ủy thác đến trước bắc cầu. Tuy nhiên, nhà chúng ta hôm nay chẳng nể mặt anh ta gì cả.

Nhà họ Tề tuy nói ở trong kinh không có thế lực gì, nhưng lực ảnh hưởng ở địa phương cũng không nhỏ. Các anh cũng thấy được, đại công tử nhà họ Phí còn gọi Diệp Phàm là đại ca, chứng tỏ Diệp Phàm quan hệ rất tốt với nhà họ Phí

Mai Phán Nhi nói

- Việc này cô quản ít thôi.

Mai Trường Phong khoát tay áo, lạnh giọng nói

- Tôi biết, không phải các anh muốn đem Diệc Thu hứa gả cho con trai Trương Hướng Đông là Trương Vĩ sao. Đừng cho là tôi và Diệc Thu là đồ ngốc. Bằng không, Trương Hướng Đông làm sao lại nhiệt tình như vậy. Trước kia chưa từng thấy ông ta vô cùng thân thiết cùng ông cụ Mai chúng ta

Mai Phán Nhi hừ nói, cũng không sợ anh hai Mai Trường Phong

- Mọi người đừng có mơ.

Một bên Mai Diệc Thu vểnh miệng lên cao, vẻ mặt phẫn nộ

- Con thật muốn bắt đi có phải hay không?

Mai Trường Phong cảm thấy quyền uy của cha mẹ bị khiêu khích. Mai Phán Nhi là em gái của mình, trước mặt ông cụ mình không tiện lớn tiếng giáo huấn cô. Mai Diệc Thu thì không phải vậy, nó là con gái của mình, bàn tay Mai Trường Phong giơ lên.

- Thôi đi, bỏ xuống.

Ông cụ Mai nhíu nhíu mày, hừ nói với con trai

Trầm mặc trong chốc lát hỏi

- Phí Nhất Độ như thế nào gọi Diệp Phàm là đại ca, rốt cuộc sao lại thế này, Thiên Kiệt, cháu không phải ở cùng một chỗ với Diệp Phàm một thời gian dài, hãy nói những điều cháu nghe thấy nhìn thấy

- Người sư phụ này, lúc đầu cháu còn không thể nào phục hắn. Tuổi không hơn cháu nhiều lắm, tuy nhiên, sau đó, cháu cảm giác hắn càng ngày càng thần bí

Ông nói xem, hắn làm cán bộ Phó giám đốc sở địa phương, sao nhiều quan lớn ở Bắc Kinh đều biết. Hơn nữa, không chỉ đơn giản là biết, hình như giao tình rất tốt.

Như Lang Phá Thiên mà nói, sau này cháu mới biết, anh ta đường đường là vệ sĩ đầu lĩnh Trung Nam Hải, nghe nói đảm nhiệm chức cục trưởng cục cảnh vệ văn phòng trung ương.Mai Thiên Kiệt vừa mới nói đến đây, Mai Trường Phong không kìm nổi hỏi

- Tiểu tử, con không nhìn lầm đó chứ, cục trưởng Lang như thế nào có khả năng để ý đến Diệp Phàm. Nghe nói người kia luôn luôn ác nghiệt, rất ít có bạn bè. Trước kia không phải đã nghe nói, chính là người nhà của Phó Thủ tướng, người ta sao nể mặt được.

- Không lầm, con tận mắt nhìn thấy cục trưởng Lang cùng Phó trưởng ban Thiết Chiêm Hùng đi theo sư phụ cùng đến nhà họ Phí. Còn cùng mấy người cao thủ nhà họ Phí so công phu quyền cước. Kết quả là sư phụ thắng, nhà họ Phí bị đánh cho rối tinh rối mù

Mai Thiên Kiệt tương đối đắc ý

- Thiết Chiêm Hùng tôi biết, là lãnh đạo của Diệc Thu. Xem ra thật sự là cục trưởng Lang, ngoại trừ anh ta còn có người nào?

Mai Trường Phong gật gật đầu

- Có phân lượng, con nghĩ đã.

Mai Thiên Kiệt ngẫm nghĩ một chút, nói

- Còn có cảnh vệ khu chúng ta Trấn Trung Lương, người này con vốn không biết anh ta có bối cảnh gì. Tuy nhiên, thời gian trước không phải treo cờ rủ trí sao?

- Người này cùng hắn có quan hệ gì? Đó là ủy viên Trấn.

Mai Bỉnh Quốc hừ nói.

- Đương nhiên là có quan hệ, cháu thấy Chủ tịch và bọn người Thủ tướng đến nhà họ Trấn tưởng niệm. Sau đó mới nhận ra Trấn Trung Lương chính là Đại công tử của ủy viên Trấn Đông Hải. Anh ta đứng ở đầu hàng người nhà, lúc ấy Chủ tịch và Thủ tướng đều bắt tay anh ta. Mà Trấn Trung Lương gọi sư phụ là đại ca, ông và bố xem có kỳ là không, không ngờ anh ta cũng gọi sư phụ là đại ca. Sư phụ thật lợi hai, khắp nơi đều có huynh đệ.

Mai Thiên Kiệt nói

- Trấn Đông Hải, người này đích thực là tâm phúc của Chủ tịch, đáng tiếc. Tuy nhiên, con ông ta Trấn Trung Lương, Chủ tịch cũng không bạc đãi cậu ta, quân hàm lập tức tăng lên một bậc, đã chuẩn bị đảm nhiệm sư trưởng quân đoàn thứ hai mới thành lập ở căn cứ vịnh Lam Nguyệt Thủy Châu. Đây là binh chủng mới, hợp thành tác chiến, cậu ta mới ba mươi tuổi à! Chắc hẳn chỉ vài năm nữa, cậu ta sẽ là tướng quân.

Ông cụ Mai thở dài một tiếng, liếc mắt nhìn Mai Trường Phong một cái

- Người này thật là có chút không nhìn thấu

Mai Bỉnh Quốc có chút nghi hoặc

- Ông đương nhiên không hiểu được hắn

Mai Diệc Thu bĩu môi hừ nói

- Diệc Thu, nói thật cho ông, cháu thực sự thích Tề Thiên?

Vẻ mặt ông cụ Mai nghiêm túc hỏi

- Cháu… thích.

Mai Diệc Thu đỏ mặt, nhưng vẫn dũng cảm nói ra. Liếc mắt nhìn mọi người một cái, nói

- Lần này là chú Tề bảo Diệp Phàm tới, nói là nhờ hắn làm bà mối

- Tề Chấn Đào làm như thế, chắc chắn là biết một chút về Diệp Phàm. Rất đơn giản, chỉ nhờ một cán bộ cấp Phó giám đốc sở như Diệp Phàm, chẳng lẽ nhà họ Tề tìm không ra người thích hợp làm bà mối. Điều này rất kỳ lạ.

Mai Trường Phong nói

- Điều đó đương nhiên không có khả năng, Tề Phóng Hùng là Chủ tịch tỉnh Giang Đô, Tề Chấn Đào là Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Nam Phúc. Nhà họ Tề họ hàng với Phong Thanh Lục ở Bắc Kinh. Tìm một Chủ tịch tỉnh làm bà mối hẳn là không khó. Tuy nhiên, Tề Phóng Hùng tuổi đã lớn, chắc hẳn chức Chủ tịch tỉnh là địa vị cao nhất của ông ta. Tề Chấn Đào mới đến 50, nhưng thật ra rất có không gian bay cao lên. Lần này ông ta vội vã bảo Diệp Phàm làm bà mối, chắc chắn là muốn mượn một chút ảnh hưởng của nhà họ Mai chúng ta, gần đây có ba địa phương còn trống chức Chủ tịch tỉnh. Mục đích của Tề Chấn Đào chính là đây.

Mai Bỉnh Quốc phân tích tương đối thấu tận.

- Ông ấy ngồi không yên, lần này chỗ nhà họ Phượng, cả tập đoàn phải nghiêng toàn bộ lực giúp đỡ Phượng Triều Phong đổi địa bàn tiến vào danh sách chuẩn bị làm Ủy viên bộ Chính trị. Mà chỉ dựa vào mạng lưới quan hệ nhà họ Tề không có khả năng đẩy Tề Chấn Đào ngồi vào vị trí Chủ tịch tỉnh

Ông cụ Mai nhắc nhỏ nói

Buổi tối, Diệp Phàm cùng Tề Thiên đặt bàn ăn ở Hồng Diệp quán, gọi lão Thiết và lão Lang cùng Trấn Trung Lương và Phí Nhất Độ lại uống vài chén, hai người đều có chút buồn bực.

- Đại ca, có lẽ tôi sẽ đến Nam Phúc.

Trấn Trung Lương đột nhiên nói

- Nam Phúc, hoan nghênh nhé.

Diệp Phàm cười nói

- Không phải đến chơi, tôi nói là đến quân đoàn thứ hai Thủy Châu

Vẻ mặt Trấn Trung Lương chân thật, nói. Từ ngày ba cậu ta Trấn Đông Hải mất đi, Trấn Trung Lương cố gắng quan hệ tốt với Diệp Phàm

Bởi vì, thân phận của Diệp Phàm Trấn Trung Lương lúc ấy cũng biết. Lúc đó Trấn Trung Lương tương đối khiếp sợ, không thể tưởng tượng người thanh niên này tuổi còn nhỏ hơn mình đã là thiếu tướng, hơn nữa lại là đại soái thứ tám Tổ nòng cốt, chiếm được thẻ Tổ đặc nhiệm A

Đây là Chủ tịch đích thân cho hắn vinh quang, Trấn Trung Lương thiếu chút nữa phục sát đất. Phải biết rằng, trước kia ba anh ta là thủ trưởng tối cao, nhưng bởi vì đẳng cấp mình không đủ muốn đi vào cũng không được.

Mà Diệp Phàm, người ta đã có thẻ bên người. Tấm kim bài này toàn bộ tổ cũng không có mấy cái, thẻ này đại biểu cho quyền lực. Cho nên, Trấn Trung Lương gọi “đại ca” cũng rất thuận miệng.

Hơn nữa, hiện tại Trấn Trung Lương đã rõ dụng tâm của ông cụ. Ông cụ trước khi chết đã nhắc nhở, ám chỉ, người thanh niên họ Diệp này, tương lai nhất định tiền đồ vô lượng. Chính mình đi theo hắn sẽ không bị thiệt.

Có lẽ Diệp Phàm đã được Trấn hệ coi trọng, coi là người bồi dưỡng. Chẳng qua hiện tại tầng trên chưa biểu lộ ý tứ, Diệp Phàm, đang nằm trong sự giám sát của một hệ cầm quyền.

- Điều qua đó à, tốt.

Thiết Chiêm Hùng cười nói

- Bọn họ cho cậu chức vụ gì?

- Nghe nói thống soái một tổ mới thành lập. Đa binh chủng hợp thành tác chiến kiểu binh chủng mới. Là quân khu chúng tôi muốn làm thí điểm.

Trấn Trung Lương không còn như trước, đã đem chính mình thành quan quân khu Lĩnh Nam, người này đổi khẩu vị nhanh thật.

- Ông em, làm tốt đi. Đa binh chủng cho tới bây giờ chính là một đề tài mới trong quân đội, có thể đảm nhiệm sư trưởng một binh chủng hợp thành như vậy, về sau phương diện đề bạt, thăng tiến sẽ đều ở vị trí chính trị quan trọng.

Thiết Chiêm Hùng nói

- Anh Thiết, việc này, nếu em thực sự đi, anh hãy giúp tôi

Trấn Trung Lương giấu đầu lòi đuôi

- Tôi biết tiểu tử cậu sẽ không có gì lòng tốt, chính là muốn kéo lão Thiết tôi xuống nước. Thôi vậy, nói đi, gấp cái gì?

Thiết Chiêm Hùng đoán được một ít

- Giúp em huấn luyện một đám quan quân trung tầng

Trấn Trung Lương không khách khí

- Ha ha, Diệp Phàm đại nhân đang ở đây. Cậu tìm tôi làm chi?

Thiết Chiêm Hùng liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái cười nói

- Anh ấy bận quá, không rảnh. Hơn nữa, nói thật, về phương diện quả đấm em khâm phục anh ấy, tuy nhiên, ở phương diện tác chiến cụ thể, anh ấy không bằng anh Thiết của em

Trấn Trung Lương nói thẳng không hối

- Lão Thiết, còn muốn đẩy sao?

Diệp Phàm đắc ý liếc mắt quét Thiết Chiêm Hùng một cái, tuyệt không tức giận. Trấn Trung Lương nói chính là sự thật. Đích thân mình mang vài người đi làm công tác đặc thù còn được, nếu nói tác chiến trên diện rộng, bản thân mình đúng là chim non. Căn bản không có kinh nghiệm phương diện này, lý luận suông thôi thì không được

- Thôi vậy, đến lúc đó gọi điện cho tôi một tiếng là được

Thiết Chiêm Hùng khoát tay, Trấn Trung Lương lập tức đứng lên kính ba chén

- Nhất Độ, có rảnh có thể nói cùng Phí Nhất Thanh hay không ?

Diệp Phàm hỏi

- Chuyện gì đại ca, anh nói đi.

Phí Nhất Độ bộ dáng rất tôn kính

- Anh của anh Thiết là Thiết Thác trước kia ở Nam Phúc rất chiếu cố tôi, nếu có cơ hội có thể nói một tiếng với Phí Nhất Thanh không. Bí thư Thiết một lòng vì dân là quan tốt, quan tốt như vậy thật không còn nhiều nữa. Hơn nữa, có năng lực, lập trường kiên định. Trí tuệ rộng lớn, là người có thể làm đại sự

Diệp Phàm cười nói, Thiết Chiêm Hùng trong lòng âm thầm cảm kích, tuy nói mình quan hệ tốt với Diệp Phàm, nhưng cũng không có nghĩa là nhà họ Phí sẽ để ý tới mình

- Việc này, có cơ hội tôi sẽ xem sao.

Phí Nhất Độ nói chuyện khá rõ ràng, đương nhiên, cũng không khẳng định. Trong thể chế, có thể nói mơ hồ đương nhiên sẽ nói mơ hồ. Tuy nhiên, Diệp Phàm nói, Phí Nhất Độ nể mặt, cho nên, nói rõ ràng hơn một chút

- Cảm ơn Phí công tử, tôi kính cậu một ly

Thiết Chiêm Hùng giơ chén rượu lên

- Cùng kính đi, đại ca đã nói, tôi sẽ không quên.

Phí Nhất Độ thản nhiên cười nói, đại ca đương nhiên là nói Diệp Phàm

Chính khi đang uống rượu sướng, Mai Thiên Kiệt gọi điện thoại đến. Người này ấp a ấp úng nói không đâu ra đâu. Cuối cùng bị Diệp Phàm hừ một cái, cuống quít nói là muốn mời sư phụ uống rượu…không lâu sau trực tiếp tới quán Hồng Diệp

- Chuyện gì ấp a ấp úng, cậu sẽ không càng sống càng giống đàn bà chứ?

Diệp Phàm tức giận, hừ nói. Hôm nay bị tức ở nhà họ Mai, đương nhiên tìm cách trả lên người tiểu tử này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.