- Tôi nghĩ, có phải do Đạt ma Cát Thành Tư làm không. Diệp Phàm nói.
- Người này cũng là nhân vật mấu chốt, hơn nữa, người này lợi hại hơn anh trai y. Có lẽ là cao thủ Thoát thần cảnh đại viên mãn. Thiên Hạo Tử nói - Hiện giờ cậu mất đi con dơi, mà Bá Vương kim thương giờ cậu cũng không thể dùng.
Khả năng tấn công của cậu thấp đi rất nhiều. nhưng mất đi là bởi vì cậu tiêu hóa hồn khí của Đạt ma Hạo Nguyệt. Tuy chỉ là một chút hồn khí còn sót lại.
Nhưng hiện giờ cậu thật sự đã đến cảnh giới Tiên thiên đai viên mãn. Hơn nữa, đan điền của cậu cũng tràn trề.
Về thực lực, cậu hoàn toàn có thể đánh gục một cao thủ tiên thiên đại viên mãn.
- Chuyện chưa được kiểm chứng tôi cũng không dám khẳng định, nhưng tôi đánh bại cao thủ tiên thiên đại viên mãn là rất có khả năng. Diệp Phàm nói.
- Ôi, tôi nhờ hết vào cậu. Thiên Hạo Tử thở dài.
- Yên tâm, có một phần trăm sức lực tôi cũng làm. Diệp Phàm nói.
Sau đó hắn thi triển toàn bộ kình khí, phát hiện Thần hành chi thuật đúng là tuyệt kỹ.
Vừa tiến vừa lui hơn một ngàn thước hơn nữa, hai chân dưới sự tương trợ của đan điền bên ngoài, lợi dụng phản xạ, Diệp Phàm có thể nhảy cao đến mấy trăm mét.
Hơn nữa vừa trượt đi khoảng cách đã hơn ba nghìn mét.
Quyền cước làm đất đá tung hết lên, bữa tiệc này đánh vô cùng thoải mái. Hơn nữa tổn thất của việc mất đi con dơi cũng được bổ sung trở về.
- Diệp lão đạo, công phu kinh thân của anh đã vượt qua phi hành gia. Lang Phá Thiên vẻ mặt hâm mộ.
- Đúng vậy, ngay cả khinh thân của tôi cũng không bằng cậu.
Dương Đinh Thiên thở dài, ra vẻ có chút buồn bực.
- Công lực của tôi tăng lên đối với phái Võ Đang cũng là một chuyện tốt có phải không? Diệp Phàm cười nói.
- Đó là đương nhiên. Dương Đinh Thiên gật gật đầu.
- Tên hỗn đản nào đã chạy đi đâu, không ngờ chuồn mất La Trại Tuyết tức giận dậm chân bên trong hội sở Thất Bảo.
- Việc này tôi hỏi nhân viên trong hội sở xem có tìm được về hai người kia không. Lão già bị đánh rụng răng nói.
- Ha ha, muốn biết lai lịch của hắn sao? Lúc này một tiếng cười vang lên.
- Ông biết? La Trại Tuyết sửng sốt hỏi.
- Đương nhiên. Cái Phi Dương vẻ mặt khí phách.
- Nói tôi nghe một chút? La Trại Tuyết hỏi.
- Tổng giám đốc của Tập đoàn Hoành Không thành phố Hạng Nam Diệp Phàm. Người tôi không rõ lắm nhưng có thể tìm đến Diệp Phàm thì sẽ có thể tìm được có phải không? Cái Phi Dương cười nói.
- Diệp Phàm tôi nhớ kỹ. La Trại Tuyết hừ nói.
- Trưởng lão, cứ như vậy có thể gây ra phiền toái không? La Trại Tuyết đi rồi một đệ tử nói.
- Phiền toái, tôi chưa bao giờ sợ phiền toái. Cậu nghĩ lại xem, đến lúc đó để cho Phi Hồ Sương Hồng Ngọc cùng Diệp Phàm đấu mấy chiêu, sẽ có chuyện vui. Cái Phi Dương dài dọng nói.
- La Trại Tuyết cùng Sương Hồng Ngọc rốt cuộc có quan hệ gì?
Đệ tử hỏi.
- Việc này có lẽ rất thân, có thể là cháu gái của Sương Hồng Ngọc không cũng khó nói. Cái Phi Dương nói.
- Sương Hồng Ngọc? Có lẽ không phải là đối thủ của Diệp Phàm. Hiện giờ lục tôn của Trung Quốc hình như thực lực không được tốt lắm. Đệ tử phái Hoa Sơn nói.
- Nhà họ La sẽ không đơn giản như vậy, Sương Hồng Ngọc có lẽ cũng đạt đến cảnh giới bán tiên thiên đi. Nhưng nhà họ La là một gia tộc lớn, biết đâu còn có cao thủ lợi hại hơn. Một đại gia tộc có cao thủ thần bí. Cái Phi Dương cười nói.
Nội bội khí đã bước vào giai đoạn lắp ráp cuối cùng. Dưới sự tương trợ của mấy cao thủ, sự bài trừ hồn khí cuối cùng của Thiên Hạo Tử hỗ trợ, nội bội khí cuối cùng đứng trong sơn động ở núi Xương Bối.
Hơn nữa, Diệp Phàm lấy cớ giải quyết việc ở Việt Đông, nếu không, đồng chí Nhậm Thời Mãn lại lắm mồm. Đương nhiên Diệp Phàm không về cuộc sống của Nhậm Thời Mãn cũng thoải mái hơn.
- Tiền bối, cái này hình như hiệu quả tốt hơn dự định? Diệp Phàm cười nói.
- Ôi, ban đầu tưởng rằng chỉ cao bằng tòa nhà hai tầng, hiện giờ rút nhỏ không ít, chỉ bằng một chiếc xe tải vừa.
Hơn nữa, nội bội khí chất lượng cũng tốt không ít. Nhưng thứ này cũng không thể dùng thường xuyên.
Nói cách khác, chỉ sợ không chịu đựng nổi. Tuy nói các anh đã làm dịu nội khí.
Nhưng dù sao so với phương pháp luyện vật vẫn kém không chỉ vài lần. Cho nên, không đến thời khắc mấu chốt không cần dùng. Thiên Hạo Tử nói.
- Việc này tôi hiểu được, bình thường không có công việc đều không dùng. Diệp Phàm nói.
Nghĩ ngơi tĩnh dưỡng suốt một ngày.
Mấy đại cao thủ đều tụ tập bên trong hang trong núi Xương Bối. Huyết cương Thiền Mị năm bên cạnh.
Không lâu, nội khí lớn được đưa vào bên trong nội bội khí. Sau đó khí đi ra thật đúng là dọa người. Hang đá dường như cũng bị chấn động.
May mắn vẫn trong phạm vi khống chế, nếu không, thật đúng là làm cho hang đá sụp đổ.
Một tiếng sau, một mành màu xanh biếc như ẩn như hiện trên không trung.
- Ôi, đã có hình thức ban đầu, tăng thêm sức mạnh để ổn định phong giới là được rồi. Thiên Hạo Tử nói.
Thời gian lại một tiếng trôi qua, mấy cao thủ đều đã sắp hết sức. Nhưng Diệp Phàm cuối cùng cũng ổn định lại phong giới, sau đó đem toàn bộ lồng vào trong phong giới.
Lúc nấy con rối thật lớn biến mất trước mắt các cao thủ. Trước mặt các cao thủ lúc này chỉ là hang đá trông trơn.
- Vũ khí này rất thần bí. Dương Đinh Thiên cũng không khỏi thở dài.
- Đúng vậy, lão tổ tông phát minh người hiện đại chúng ta cũng có thể thực hiện. Tuy nói chúng ta không tốt nhưng cuối cùng cũng làm ra phong giới. Đây đối với võ thuật truyền thống của Trung Quốc chúng ta mà nói cũng là một sự kiện quan trọng. Tiêu Dương Thiên của phái Hoa Sơn vuốt cằm có chút cảm thán.
- Đúng vậy, cao thủ Thoát thần cảnh mới có thể làm ra chúng ta hợp lực cũng có thể làm ra. Đó là một sáng kiến vĩ đại. Nội bội khí này chính là một vật rất tốt. Không thể tưởng tượng được Diệp Phàm lại là một kiến trúc sư, không đơn giản. Tiêu Sắt Nhất cũng thấy vui.
- Thứ này nếu phái Hoa Sơn chúng ta cũng có một cái thì tốt rồi, nhìn xem có thể thương lượng với Diệp Phàm để chúng ta tự làm ra một cái. Tác dụng rất lớn. Tiêu Dương Thiên nói.
- Có lẽ rất khó, chúng ta hợp nhiều cao thủ như vậy mới có thể làm ra một cái. Chỉ dựa vào một môn phái có lẽ khó khăn. Tiêu Sắt nhất lắc đầu - Hơn nữa, Diệp Phàm không có khả năng cho chúng ta bản vẽ thiết kế của nội bội khí.
- Có một số việc trước lợi ích rất lớn có thể thay đổi suy nghĩ. Nhưng vấn đề nhân lực cũng là một vấn đề lớn. nhưng nếu môn phái chúng ta ra mặt mời một số cao thủ đến hẳn là có thể. Tiêu Dương Thiên hình như hứng thú.
- Việc này có thể thử xem Tiêu Sắt Nhất nói.
Nghỉ ngơi một ngày xong mọi người lại đến hang đá.
Hôm nay phải giải quyết chính là nhiệm vụ quan trọng, cấy trái tim cho Huyết cương.
- Có lồng phong giới này, mặc dù là Đán Phi Tử có ở đây cũng không cần sợ.
Dù sao Đán Phi Tử là một người chết, hơn nữa trải qua mấy nghìn năm năng lượng cơ thể cũng tiêu hao không ít.
Nếu không tôi thật không sám bảo cậu lộn xộn. Thiên Hạo Tử cũng rất tin tưởng.
Dù sao, nếu huyết cương có thể sống lại hoặc khôi phục công lực thì tương đương việc tăng thêm cho Diệp Ph àm một cao thủ tiên thiên.Đây đối với việc nắm được U hỏa cũng đảm bảo thêm.
Mấy đại cao thủ truyền nội khí tới, Diệp Phàm liều mình khống chế, dưới sự chỉ đạo của Thiên Hạo Tử nhập vào phong giới bay đến trái tim của con rối.
Diệp Phàm ra tay quyết đoán, lơi dụng nội khí của mấy đại cao thủ, hồn khí của Thiên Hạo Tử cũng đi ra. Bá Vương kim thương cũng toát ra những đốm lửa ở đầu mũi tên.
Hung hăng chém về phía tơ hồng
Ken két tiếng va đập vang lên. Giống như là đang hàn điện vậy. Tơ hồng không ngờ rất cứng cỏi, dưới sự thiêu đốt của u hỏa không ngờ không ngừng.
- Không tốt, đây là thiên thiết. Lúc này giọng Thiên Hạo Tử vang lên.
- Là gì vậy? Diệp Phàm cả kinh vội vàng hỏi.
- Nghe nói đồ vạt này đến từ ngoài trái đất, như thời nay nói là thiên thạch.
Nhưng thứ này đúng là hiếm thấy, chẳng những có sự mềm dẻo mà rất cứng rắn.
Có thể tấn cống đối thủ như dây thừng, lực công kích rất đáng sợ. Nhưng, thư này cũng khó chặt đứt, phiền toái. Thiên Hạo Tử nói.
- Thứ này nếu dùng đế luyện vật chế khí chẳng phải lợi hại giống trói thiên sao? Diệp Phàm hỏi.
- Không sai biệt lắm. nhưng trói thiên là truyền thuyết, còn Thiên thiết có thể luyện ra vật và binh khí thật sự. Chẳng qua uy lực không đến thập nhị đẳng, liền cùng cấp độ với Vương kim thương. Phẩm chất không bằng sắt bây giờ. Cho nên, mặc dù có u hỏa tương trợ cũng không thể chặt đứt nó. Thiên Hạo Tử nói.
- Nói như vậy cũng không phải không có hi vọng? Diệp Phàm hỏi.
- Thật sự không có hi vọng, với sự hợp lực của các cậu không thể loạn động vào nó. Trừ phi gặp cao thủ Hồn ly cảnh viên mãn mới có thể làm. Dù sao, với nội khí lớn Bá Vương kim thương có thể phát ra ngọn gió siêu tuyệt. Thiên Hạo Tử thở dài - Tôi thấy vẫn là nỏi sau, lui đi.
- Không được, rút lui có lẽ Huyết cương sẽ mãi mãi không tỉnh lại được. Ông thấy không, Huyết cương có phản ứng.
Diệp Phàm nói.
- Lạ nhỉ, trên người Thiền mị không ngờ có con rết Cửu U đi ra Thiên Hạo Tử nói. Lúc này Diệp Phàm mới phát hiện cơ thể của Huyết cương có phản ứng.
Một vật tím bầm từ trên người nó đi ra, không lâu ngưng tụ thành giống như một con giun tím bần trên người nó.
Thứ này giang đôi cánh như chim bay lên, xoay xung quanh bên trên hình như đang tìm gì đó.
- Con rết của nó có hiệu quả giống như con dơi của cậu. Hình như cũng là một vật đặc biệt được nội khí ngưng tụ thành. Nhưng không hoàn toàn như vậy, xong giống như là nội khí. Thiên hạ này còn có vật kỳ lạ như vậy thật ra cũng lạ. Thiên Hạo Tử cũng thấy lạ thật.