Bành Tân Vũ càng nghe càng
chột dạ, lau mồ hôi luôn miệng bảo đúng. Phương Xương Hữu cũng nhận ra
điều khác thường, không nói thêm nữa.
- Vậy vụ án này liệu có khả năng có thao tác ngầm không, có cần truy cứu người có trách nhiệm không nhỉ?
Lâm Tuyền nhướng mày lên, giọng đột nhiên trở nên nghiêm khắc, nhìn thẳng vào Bành Tân Vũ:
- Nói không chừng các quan tòa khu Cổ Thành đều chấp pháp công bằng,
biết đâu đấy. Ấy, ông Bành sao toát mồ hôi thế? Như giám đốc Phương nói
đấy, chúng ta nói chuyện Trương Cường mà, có liên quan gì tới ông Bành
đâu.
Phương Xương Hữu tim giật thót một cái, hắn chợt hiểu ra lời Lâm Tuyền
có ý cảnh cáo, bọn họ có thực lựa mượn ảnh hưởng xã hội của vụ án này
điều tra triệt để những ẩn tình trong tòa án khu Cổ Thành, sẽ không tiếc mọi giá truy tới Cty Kim Các, truy tới đầu Bành Tân Vũ.
Bành Tân Vũ và Phương Xương lòng đầy tâm trạng cáo từ.
- Bành Tân Vũ liệu có ngoan ngoãn khuất phục không?
Lưu Thanh Sơn lo lắng hỏi:
- Trên tỉnh liệu có được mấy người đủ sức ngáng chân bí thư Cố?
Lâm Tuyền hỏi ngược lại:
- Mọi người đều hiểu ngầm trong lòng là được rồi, tới cấp bậc bọn họ,
làm việc sẽ không trở mặt với nhau đâu. Bành Tân Vũ mấy năm qua kiếm
chác được bao nhiêu lợi lộc? Thị trưởng Lưu, xem ra còn cần ông đi vỗ về một chút, bên Kim Các sẽ không có vấn đề gì.
Rời thang máy, Bành Tân Vũ còn chưa hoàn hồn, đi ra ngoài đại sảnh,
"rầm" một tiếng, va đầu vào cảnh cửa kính, chẳng bận tâm tới những tiếng cười khúc khích, đi thật nhanh ra bãi đỗ xe.
- Giám đốc Bành, giám đốc Bành ...
Phương Hữu Xương ở đằng sau đuổi theo, gọi:
- Chúng ta phải làm sao bây giờ?
- Làm sao là làm sao?
Bành Tân Vũ đứng lại tức giận nhìn Phương Xương Hữu:
- Hốt hoảng cái gì, trời còn chưa sập xuống.
- Vâng, vâng, trời còn chưa sập, thị trưởng Chu nhất định sẽ ủng hộ chúng ta.
Bành Tân Vũ nhìn Phương Xương Hữu với ánh mắt khinh bỉ, thầm chửi: Cái
đồ ngu, họ Chu kia năm xưa kết oán với Cố Hiến Chương, nhưng đó là va
chạm giữa đồng nghiệp, đâu phải là mâu thuẫn địch ta không thể hóa giải, nếu Kim Các gây ra chuyện gì, họ Chu kia chắc chắn phủi sạch liên quan. Mấy năm qua họ Chu kia bị Cố Hiến Chương ép cho không ngẩng đầu lên
được, lần này còn muốn giở thủ đoạn sau lưng, nếu ông ta có năng lực như thế đã chẳng chịu nín nhịn."
Dưới sự thúc đẩy các phương diện, ngày 13 tháng 7, hai tòa nhà Thiên
Nhuận và Tĩnh An được bán đấu giá quyền chủ nợ chỉnh thế, giá sàn được
định ở mức 390 triệu.
Nhưng điều kiện đi kèm là cùng lúc với quyền sở hữu chuyển giao hoàn
thành, phải trả hết khoản tiền liên quan, công bố đấu giá được đưa ra
trước nửa tháng, công ty có năng lực trong vòng một tháng gom được 400
triệu không nhiều, huống hồ tình hình hai tòa nhà này khá phức tạp.
Lạc Ích Hoàng nhìn thấy Lâm Tuyền xuất hiện ở cuộc bán đấu giá thì không có gì bất ngờ, nhưng Diệp Kính Cường ngồi bên cạnh y cầm tấm biển nhỏ
dùng trong cuộc bán đấu giá thì hơi ngớ ra, muốn lấy tấm biển tham gia
đấu giá phải nộp 20 triệu tiền đặt cọc. Xem ra Tinh Hồ đúng là đã có sự
chuẩn bị rồi, đi tới bên cạnh Lâm Tuyền ngồi xuống, cười nói:
- Nghe nói anh Lâm tới Kiến Nghiệp là để trị liệu phục hồi chức năng kia mà, chuyện lớn thế này mà con bé Tiểu Tình không nhắc với tôi tiếng
nào.
- Tôi cũng không nghe giám đốc Lạc nói là ông Lạc sẽ về Kiến Nghiệp đâu đấy.
Lạc Ích Đồng cười ha hả, chuyện tới đây dấu diếm thành vô nghĩa rồi:
- Lần đấu giá này giảm so với lần trước 1.4 triệu, vả lại còn đấu giá
trọn gói, cho nên không khỏi ngứa ngáy. Chẳng lẽ cậu cũng ...
Lâm Tuyền gật đầu thừa nhận.
- Cuộc bán đấu giá trông thì có vẻ sạch sẽ, nhưng đằng sau vẫn còn những cạm bẫy, ví dụ như bản công văn điều giải mà tòa án cấp cao tỉnh đưa
ra, An Thạch chỉ có hiệp nghị với Thần Thánh, phải biết rằng Thần Thánh
sở hữu 51% cổ phần của Kim Các chỉ là danh nghĩa, vấn đề ở chỗ Thần
Thánh mới trả 5 triệu tiền đặt cọc, hiện đang bị Kim Các kiện, yêu cầu
gải trừ hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, nếu Kim Các thắng, hiệp nghị
giữa An Thạch và Thần Thánh không có giá trị, Kim Các tiếp tục truy tố,
cuộc bán đấu giá kia sẽ vô hiệu, việc chuyển giao tài sản sẽ lại bị đóng băng ...
Đây chính là nguy hiểm lớn nhất của cuộc bán đấu giá này, nếu như An
Thạch không trả lại tiền bán đấu giá, như thế sẽ sa lầy vào trong tranh
chấp tài vụ không bao giờ dứt với Kim Các và An Thạch.
Cho nên không ai dám tùy tiện ra tay.
Lâm Tuyền hạ thấp giọng nói:
- Kim Các có ký một hiệp nghị với Tinh Hồ, nếu Tinh Hồ mua được quyền sở hữu Thiên Nhuận, Tĩnh An, bọn họ sẽ bỏ truy tố, bộ phận nguy hiểm ngầm đó cũng bị giải trừ.
Lạc Ích Đồng chợt hiểu:
- Nói như thế tháng 5 cậu vội vàng lên Kiến Nghiệp là vì bận rộn chuyện này?
- Nếu như sẵn lòng trả thêm 50 triệu, giải quyết luôn tranh chấp cổ phần giữa Thần Thánh và Kim Các thì nguy cơ này tất nhiên giải trừ. Huống hồ giá bán hai tòa nhà giảm xuống 120 triệu rồi, cho dù gánh thêm bộ phận
tiền tranh chấp kia, thực tế cũng đã hạ 70 triệu, ông Lạc có nghĩa như
thế không?
Lạc Ích Đồng thở dài:
- Cậu có ưu thế giá hơn tôi 50 triệu, tôi không tranh với cậu nữa, có thể tham dự chút cổ phần không?
Những người biết tin tới tham dự cuộc bán đấu giá này không ít, nhưng
phần nhiều vẫn mang tâm thái nghe ngóng, cho nên công tác chuẩn bị tiền
kỳ làm sao chu đáo bằng Tinh Hồ được, nhưng không phải không có những
tập đoàn thực lực hùng mạnh hơn Tinh Hồ rất nhiều nhúng tay vào, bọn họ
có không ít tinh anh, chỉ cần đánh giá cao sức nóng thị trường địa ốc
sau này giống y, bọn họ hoàn toàn không ngại bỏ thêm trăm triệu vào hai tòa nhà đó.
Nhất là sự xuất hiện của Lạc Ích Đồng làm không ít người phấn chấn, Hòa
Hoàng cũng tham gia tranh hạng mục này, chắc chắn cho bọn họ tăng thêm
lòng tin không ít.
Lâm Tuyền phải đảm bảo Lạc Ích Đồng giữ im lặng trong quá trình bán đấu
giá này, nếu những người ngoài thấy Lạc Ích Đồng biết khó mà lui, sẽ
càng thêm khó khăn. Đối với Lâm Tuyền mà nói, quan trọng nhất là Thực
nghiệp Hòa Hoàng có kinh nghiệm trọng việc kiến thiết tòa nhà cao tầng,
đó là điều mà hiện Tinh Hồ còn thiếu sót.
Để Hòa Hoàng tham gia bao nhiêu, Lâm Tuyền đã tính cả rồi:
- Chi phí hoạt động tiền kỳ là 50 triệu, nếu ông Lạc có ý đó, chúng tôi có thể nhường 25% cho Hòa Hoàng.
50 triệu, thêm vào 390 triệu tiền bán đấu giá, như vậy Hòa Hoàng phải bỏ ra ít nhất 110 triệu, còn chi phí tiền kỳ Tinh Hồ dùng là bao nhiêu,
Lạc Ích Đồng không muốn truy cứu rõ ràng, ông ta cho rằng công tác tiền
kỳ Lâm Tuyền làm xứng đáng với số tiền đó.
Khi Lâm Tuyền bị tai nạn, Cố Hiến Chương đích thân tới Tĩnh Hải thăm
bệnh, Lạc Ích Đồng sớm đoán ra quá nửa là vì hai tòa nhà Thiên Nhuận,
Tĩnh An rồi. Lạc Tình mặc dù phụ trách sự vụ nhân lực, nhưng Lâm Tuyền
lại triệu tập Cố Lương Vũ, Thiệu Binh, Diệp Kính Cường làm việc này, Lạc Ích Đồng nhận ra, tới hậu kỳ, công tác khẩn trương, sẽ cần rất nhiều
nhân viên, tới lúc đó thực lực của Tinh Hồ sẽ không đủ ứng phó, cần có
đối tác phối hợp. Lâm Tuyền không nói gì cả, Lạc Ích Đồng cũng rất kiên
nhẫn, tới hôm nay mới làm bộ tình cờ gặp nhau.
Lạc Ích Đồng đưa tay phải ra, ý là thỏa thuận xong, Lâm Tuyền bắt tay ông ta.
Toàn bộ quá trình bán đấu giá tiến hành trong thời gian rất ngắn, khi
người chủ trì tuyên bố giá sàn, rất nhiều người không hẹn mà cùng chú ý
tới Lạc Ích Đồng, còn Lạc Ích Đồng cứ như quên mất chuyện bán đấu giá,
cùng chàng thay niên bên cạnh nói chuyện rất vui vẻ. Khi người chủ trì
giơ cao cái búa nhỏ màu vàng chuẩn bị gõ xuống, Diệp Kinh Cường mới miễn cưỡng giơ biển lên.