Ấn tượng ban đầu của Lâm Tuyền với người Đức tới từ Willy Brandt,
tháng 12 năm 1970 thủ tướng liên bang Đức Brandt tới thăm Ba Lan, đã quỳ xuống trước tấm bia tưởng niệm 1.5 triệu nạn nhân do thái bị Đức Quốc
Xã tàn sát thế chế thứ hai, biểu thị tạ tội.
Ông ngoại y từng
bình luận Willy Brandt là nhân vật vĩ đại vượt phạm trù chính khách,
trên người ông phát ra khí chất người dân Đức.
Sau cuộc tuyển cửa vừa rồi của nước Đức, lực lượng chính trị phát sinh biến hóa rõ ràng,
các đảng phái đều giữ ý kiến của mình về chính trì, vì thế nhà phân tích không đánh giá cao khả năng bọn họ nhất trí ở chính sách năng lượng
mới.
Nước Đức là một dân tộc sẵn sàng chịu trách nhiệm, đặc biệt
khi Đức rất muốn phát huy ảnh hưởng lớn hơn trên trường quốc tế, nên Lâm Tuyền tin tính cách Đức sẽ làm bọn họ vượt qua chia rẽ giữa các chính
khách.
Dưới tình huống tất cả đều không rõ ràng đó, Lâm Tuyền vẫn có niềm tin rất lớn.
Lâm Tuyền yêu cầu đại diện công ty Stambachr được gặp ngài Stambachr chủ tịch công ty.
Trên quốc tế Liên hợp Tĩnh Hải chỉ là công ty vô danh, sản lượng của Tân
Năng Liên Hợp chỉ bằng 1/10 của Stambachr, thực lực quyết định tiếng
nói, nên Lâm Tuyền phải theo lịch trình của Stambachr, trong vòng một
tuần ông ta không có thời gian rảnh.
Lâm Tuyền không vội, cũng không cảm thấy bị xem thường:
- Tôi còn ở Châu Âu một thời gian, tới khi nào ngài Stamchr có thời gian mới thôi.
Khi đại biểu công ty Stambachr đi rồi, Lâm Tuyền lại vội vàng dặn Trương Nhã:
- Tính cách cẩn thận của người Đức khiến bọn họ thường không lạc quan vào tương lai, tôi đi Birmingham trước, chị giúp tôi liên hệ với công ty
MSMM, Liên hợp Tĩnh Hải sẵn lòng mua toàn bộ tinh thể si mà MSMM bán vào nước ta trong vòng 10 năm.
Một nửa số tinh thể Si trong nước do
MSMM nhà cung ưng tinh thể Si lớn nhất toàn cầu cung cấp, năm 03, dự
kiến sản năng của Tân Năng Liên Hợp sẽ là 25MW, chiếm 50% sản năng quang điện toàn quốc, hợp đồng mua đứt tinh thể Si mà MSMM bán vào trong nước gần như có thể thỏa mãn toàn bộ nhu cầu của Tân Năng Liên Hợp, nhưng
Tân Bác Khuê Nghiệp năm sau đi vào sản xuất, sản lượng đủ cung cấp cho
Tân Năng Liên Hợp sản xuất 100 MW pin quang điện, Liên hợp Tĩnh Hải
không cần vào thị trường quốc tế tranh đoạt nguồn cung cấp tinh thể Si.
Cuối tháng 8 Lâm Tuyền sang Anh, đoàn du lịch mua sắm cũng vừa tới Anh càn
quét, chỉ có đội ngũ của Hứa Hồng Phát là tiếp tục ở lại Đan Mạch.
Tổng bộ nước Đức nghiệp vụ bao chùm khắp Châu Âu, ở Anh còn lập văn phòng
chuyên môn, Liên hợp Tĩnh Hải bỏ tiền mua biệt thự trang viên của Vệ Tư
Minh ở ngoại ô Birmingham cho văn phòng sử dụng, có ba nhân viên, tính
thêm Tiểu Sơ nữa là bốn, Tiểu Sơ chủ yếu phụ trách giao lưu và hợp tác
kỹ thuật với ĐH Birmingham.
Ở Anh thoải mái hơn rất nhiều, trừ
ngày đầu tiên đi thăm ĐH Birmingham ra thì không có công việc gì cả,
thời điểm này trong nong ở Châu Âu cũng nóng chẳng kém gì trong nước,
Lâm Tuyền không có hứng thú mua sắm như bọn họ, nhìn Tiểu Tư Vũ mới ở
Châu Âu một tuần mà đen nhẻm đi, y thà ở lại trang viên yên tĩnh đọc
sách, không theo đội đi London.
Hoàng hôn, Lâm Tuyền rảnh rỗi đi
lang thang trong khuôn viên Đh Birmingham, y từng có ý định tới đây du
học, cho dù không có duyên với Trần Vũ, có lẽ cũng có thể tình cờ gặp
nhau trong trường.
Nghĩ thế khó tránh khỏi làm người ta thương
cảm, ánh chiều tà chiếu lên người chân dẫm lên thảm cỏ rậm rạp, đi sâu
vào trong rừng phong, không gian tịch mịch làm người ta không thoải mái
chút nào, không giống ở cao nguyên bao la, chỉ muốn hét lên cho sảng
khoái.
Rời rừng phòng là KTX, Đh Birmingham có du học sinh tới từ hơn 100 quốc gia, Tiểu Sơ vào trường nửa năm xin vào KTX trường, rời khỏi
nhà Vệ Tư Minh. Căn phòng Tiểu Sơ ở có bốn người, nhà tắm và bếp dùng
chung, trừ Trần Thần ra còn có hai du học sinh tới từ trong nước.
Đầu tháng sau mới khai giảng, có điều người trong trường rất đông, đa phần
là du học sinh ở lại làm công, Tiểu Sơ hiện giờ có thể coi là nhân viên
Tân Năng Liên Họp, bị kéo đi London làm phiên dịch.
Người trong nước khá nhiều, Lâm Tuyền tới đây không có cảm giác đang ở nơi
đất khách quê người, tới bên hồ, mua một cốc cà phê, ngồi dưới chiếc ô
nhìn những người xa lạ đi lại và cảnh sắc hồ, nước hồ rất trong, cây cối um tùm, mang phong cách trung cổ, ngồi đây đọc sách cảm giác không tệ.
- Tiểu Ba? Là anh thật sao, em còn tưởng là một người nào đó giống anh.
Trần Thần cầm một cốc cà phê đi tới, nhìn thấy chàng trai giống hoàng tử
bạch mã trong mộng, chân cứ theo bản năng đi tới, đến khi Lâm Tuyền
ngẩng đầu cười với mình, Trần Thần mới không dám tin vào mắt mình rụt rè ngồi xuống đối diện với y:
Giọng Trần Thần rất ôn nhu, chẳng hề giống cô bạn đanh đá mà Tiểu Sơ miểu tả, Lâm Tuyền cười:
- Anh tới hôm kia.
- Tiểu Sơ đâu ạ, không thấy bạn ấy về KTX.
- Nó bị kéo đi London làm phiên dịch rồi, chắc ngày mốt sẽ về.
Trần Thần đã không còn non nớt và thẹn thùng như hai năm trước nữa, khuôn
mặt có ba phần giống Trần Vũ, ngũ quan tinh xảo, làn da bị mặt trời ngày hè chiếu thành màu ô liu lại vô cùng nhắn nhụi, mặc chiếc áo thun xanh
lục ôm sát cơ thể phổng phao, chiếc quần jean cộc dài tới gối. Cảm giác
so với hai năm trước còn cao hơn một chút, toàn thân phát tán sự khỏe
khoắn thanh xuân, cái vợt treo ở ghi đông xe đạp bên cạnh, Tân thành Nam Cảng có sân chơi squash, nhưng Lâm Tuyền chưa bao giờ thử.
- Vậy là ít nhất anh ở tới ngày mốt rồi?
Trần Thần không che dấu được niềm vui trong ánh mắt:
- Vậy em làm hướng dẫn viên cho anh nhé, nơi này là trường học có cảnh sắc đẹp nhất nước Anh đấy.
Không ai từ chối được lời mời của cô gái trẻ xinh đẹp như vậy, Lâm Tuyền gật đầu:
- Vậy làm phiền em.
Trần Thần dẫn Lâm Tuyền tới chỗ bọn họ ở, căn phòng khá rộng rãi, phòng
khách đặt chiếc ghế sô pha sặc sỡ đủ bốn người ngồi, một cái TV lớn,
gian bếp ngay bên cạnh, còn có cửa sổ lớn, điều kiện rất tốt.
-
Anh cứ tự nhiên nhé, tủ lạnh của bọn em lúc nào cũng có đồ uống và thức
ăn vặt, phòng Tiểu Sơ thứ hai bên trái ấy, em gọi điện mắng Tiểu Sơ một
cái đã.
Trần Thần cười duyên dáng, đi qua một bên, ước chừng Lâm
Tuyền không nghe được tiếng của mình, bấm số Tiểu Sơ, quả nhiên giọng
khác hẳn:
- Con bé kia, về đây thì chết với bà, sao không nói Tiểu Ba sang Anh hả?
- Hi hi, định giành cho bạn một niềm vui bất ngờ mà, anh ấy đâu? Mình
định mua cho anh ấy vài thứ, không biết anh ấy có thích không?
- Đang tham quan phòng của bạn...
Tiểu Sơ lập tức hét toáng lên:
- Ngăn anh ấy lại, tuyệt đối không cho anh ấy vào phòng mình.
Nhưng đã quá muộn rồi, Lâm Tuyền đã bước vào gian phòng chả khác gì chiến
trường, cứ như cô em gái này về nước tị nạn vậy, quần lót áo lót vứt cả
đống trên giường, Lâm Tuyền chỉ còn biết trách mẹ quá chăm chỉ, khiến
năng lực tự chăm lo sinh hoạt của bản thân quá kém.
Ngó nghiêng quanh phòng một hồi, thấy trên bàn có hai bức ảnh, một là bức ảnh gia đình,
một là bức ảnh Tiểu Sơ ôm hông một người con trai, cười rất tươi, chỉ là người kia bị quần lót màu hồng che mất rồi, không rõ là ai, Lâm Tuyền
lấy một cái que kều chiếc quần lót kia, té ra người đó là y, ảnh chụp
hai anh em đi chơi công viên Tết năm ngoái.
Lại tiếp tục quan
sát, có rất nhiều sách vở học tập cùng sách về tài nguyên năng lượng
mới, xem ra Tiểu Sơ bỏ khá nhiều công sức vào mặt này. Không tìm thấy
vật dụng nguy hiểm đại loại bao cao su hay thuốc tránh thai, thuốc lá mà mẹ y lo lắng, Lâm Tuyền có thể yên tâm quay về báo cáo sứ mạng của mình rồi.