Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 33: Chương 33: Cãi Nhau




33. Cãi Nhau...

Trải qua ngày hôm qua-một ngày gây sức ép, hôm nay Tiễn Tiểu Háo hoàn toàn ngủ, thà ngốc ở nhà cũng không muốn đi, nhưng buổi sáng vẫn bị Sở Cố Hoài đánh thức ném tới trên xe.

“ Chị Cố Hoài...... Chị đánh thức em làm chi?”

“ Đi quán trà, ngốc ở nhà mắc công lại nghĩ vớ vẩn.” Sở Cố Hoài thật sự nói.

“ Ừm...... Chị theo giúp em?” Tiễn Tiểu Háo quay đầu hỏi.

“ Chị nào có thời gian, sự vụ sở còn một đống việc kìa, em ngoan ngoãn ở đó, buổi chiều chị tới đón em đi ăn cơm.” Sở Cố Hoài hống Tiễn Tiểu Háo.

“ Áh...... Ừm.”

“ Em muốn ăn cái gì?”

“ Không biết, chị quyết định đi......”

“ Ừm, ăn hải sản nha, đi bờ biển ăn......” Sở Cố Hoài nghĩ nghĩ nói.

“ Sao cơ, chính là loại hải sản tươi ngư dân mới vừa đánh lên sau đó đem đi khách sạn chế biến thêm phải không?” Tiễn Tiểu Háo hưng phấn hỏi.

“ Ừ.”

“ Hì hì, em phải ăn miến sò xào tỏi, còn có cua, còn có tôm...... Còn có......” Tiễn Tiểu Háo nồng nhiệt kể kể, càng kể càng đói.

“ Tùy em.”

Đến quán trà, Tiễn Tiểu Háo cười mị mị mắt tặng Sở Cố Hoài xe tuyệt trần mà đi. Tâm tình dần dần chuyển tốt, hết thảy quá khứ đều quăng đi, chỉ cần nàng còn tại, chỉ cần nàng không rời đi, Tiễn Tiểu Háo nghĩ như vậy, liền cảm thấy tiền đồ một mảnh quang minh, nàng phải nỗ lực khiến cho Cố Hoài chính miệng đáp ứng, như vậy liền viên mãn.

Tiễn Tiểu Háo ở quán trà bận rộn nhiều việc tới giữa trưa, thật vất vả khách mới vắng một chút,bên trong có trà nghệ sư giảng giải, bên ngoài có Tiểu Vi trông coi, Tiễn Tiểu Háo cảm thấy mình rốt cục có thể nghỉ ngơi, nàng vừa mới ngồi xuống uống một ngụm trà, liền thấy Tiễn mẹ mẹ dắt Tiễn Tần Tây tiến quán trà.

“ Mẹ, Tần Tây. Đến bên này ngồi.” Tiễn Tiểu Háo hô.

“ Ai.” Tiễn mẹ mẹ cùng Tiễn Tần Tây ngồi xuống.

“ Hôm nay như thế nào tới đây?” Tiễn Tiểu Háo vừa châm trà cho hai người vừa hỏi.

“ Còn không phải lo lắng cho con, sợ con nghĩ không thông, từ nhỏ đã bướng bỉnh.” Tiễn mẹ mẹ oán trách nói.

“ Đây là nguyên tắc vấn đề.”

“ Ai nha, mẹ mặc kệ con cái gì nguyên tắc hay không nguyên tắc , chung quy con không thể ngay cả nhà cũng không về đi, mẹ nuôi con lớn như vậy!” Tiễn mẹ mẹ có chút sốt ruột.

“ Không phải con không muốn về, mẹ theo ba nói đi nha.” Tiễn Tiểu Háo buồn buồn nói.

“ Mẹ nói ổng rồi, ông ấy thật sự rất ngang ngược, con cùng ông ta giống nhau như đúc, thật sự là , không thể nhường một bước sao.”

“ Không thể, con không thích A Giai, người con thích chính là......”

“ Là ai?” Tiễn Tần Tây trừng lớn ánh mắt hỏi.

“ Không nói cho em.” Tiễn Tiểu Háo bụm lại miệng, trừng mắt nhìn Tiễn Tần Tây.

“ Ơ kìa, con nên lấy cái gì nhét vào miệng đi!Đúng là không nên mang con đến đây!” Tiễn mẹ mẹ cũng nén giận, Tiễn Tần Tây ủy khuất không biết nên nói cái gì mới tốt, hắn đây là đụng phải nòng sung rồi.

“ Ai, A Giai đứa nhỏ kia thật sự không tệ, thật vất vả mới có người vừa lòng ba mẹ , con không thể xem lại một chút sau?” Tiễn mẹ mẹ khuyên bảo hết lời.

“ Không thể.” Tiễn Tiểu Háo quả quyết cự tuyệt.

“ Ai, quên đi, từ nhỏ lời mẹ nói chưa bao giờ lay được con, con muốn làm gì thì làm, mẹ đã có tuổi rồi không hơi sức đâu mà quản con.” Tiễn mẹ mẹ nói xong liền đứng dậy rời đi.

“ Mẹ giận chị rồi.” Tiễn Tần Tây nhỏ giọng nói với Tiễn Tiểu Háo, sau đó vội vàng chạy ra đuổi theo Tiễn mẹ mẹ.

Tiễn Tiểu Háo không nhúc nhích, mặt chau mày ủ nhìn chén trà trước mặt, nghĩ hiện tại nàng rốt cuộc nên làm sao bây giờ, Tiễn Tiểu Háo nghĩ một hồi liền nghĩ tới Quách Mỹ Mỹ, lừa ngươi-phá đám đây là sở trường của nàng , dù sao Tiễn ba ba từ nhỏ cũng coi nàng như con gái ruột, nói không chừng có thể nghe lọt tai mấy lời ngụy biện của nàng.

Vì thế, Tiễn Tiểu Háo không nói hai lời xuất ra di động gửi tin nhắn cho nàng, còn gửi luôn ảnh chụp cho nàng, ảnh chụp bộ dáng đáng thương hề hề của nàng ......

“ Tiểu Háo.” Tiễn Tiểu Háo đang âm thầm chơi đùa, lại nghe được bên tai truyền đến giàu có từ tính nam nhân thanh, giống như, là A Giai thanh âm, Tiễn Tiểu Háo nghĩ thầm, ngẩng đầu lên, quả nhiên là Chung Giai ngồi ở bên cạnh mỉm cười sủng nịch nhìn mình.

“ A, a......” Tiễn Tiểu Háo bối rối lên tiếng, mặt bắt đầu dần dần biến hồng, không biết nên nói cái gì mới tốt.

“ Mặt đỏ.” Chung Giai hé miệng cười một chút, lấy tay đụng đụng mặt đỏ của Tiễn Tiểu Háo.

“ Tôi...... A Giai, tôi......” Tiễn Tiểu Háo lắp bắp hô Chung Giai một tiếng.

“ Anh mang đến phiền toái cho em phải không?” Chung Giai ôn nhu hỏi.

Tiễn Tiểu Háo giờ phút này phi thường phi thường muốn gật đầu, hung hăng giữ vững đầu, thế nhưng nàng lại mềm lòng, vừa thấy Chung Giai bất đắc dĩ hơn nữa sủng nịch tươi cười lòng chua xót .

“ Không có......” Tiễn Tiểu Háo nhỏ giọng trả lời.

“ Vậy tốt.”

“ Ngày hôm qua......Tại anh hấp tấp quá, dọa đến em rồi? Thực xin lỗi......” Chung Giai giải thích.

“ A, không, không phải, tôi mới nên giải thích.” Tiễn Tiểu Háo càng nói càng nhỏ giọng.

“ Thật khờ, đâu liên quan gì đến em.” Chung Giai sờ sờ đầu Tiễn Tiểu Háo.

“ A Giai, tôi......” Tiễn Tiểu Háo nhẫn tâm, nghĩ muốn nói cho hắn biết mình có ý trung nhân, còn không chờ nàng nói xong, liền bị Chung Giai đánh gảy.

“ Chúng ta vẫn là bằng hữu?”

“ Ừ.” Tiễn Tiểu Háo không chút do dự gật đầu.

“ Anh hẹn em đi ra em sẽ không cự tuyệt anh chứ?”

“ Sẽ không.” Tiễn Tiểu Háo hô hấp có chút không đủ.

“ Anh đây, một lần nữa theo đuổi em.” Chung Giai híp nhãn cười nói.

“ A......” Tiễn Tiểu Háo nới rộng miệng ra, cảm thấy trên trời đánh xuống một đạo lôi.

“ Anh sẽ không buông tay .” Tiễn Tiểu Háo trong nháy mắt sửng sốt, cảm thấy lời này vô cùng quen thuộc, vô cùng quen thuộc a, ở đâu nghe qua rồi ta, sửng sốt hơn mười giây mới nhớ tới lời này là mình từng nói với Cố Hoài.

“ Có thể cho cái ôm không?” Chung Giai cười hỏi, lần này hắn cũng không có đợi Tiễn Tiểu Háo trả lời, hỏi xong liền oai quá thân mình ôm lấy Tiễn Tiểu Háo. (Thằng khốn này >,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.