Quân Y Khó Làm (Quân Y Nan Vi)

Chương 24: Chương 24




Tiểu huyệt được rót đầy dịch thể nam nhân vẫn ngậm lấy côn thịt to lớn, hậu huyệt cũng ngậm lấy Giác tiên sinh suốt một đêm dài, sáng sớm tỉnh lại y chỉ thấy hai cái huyệt trướng không thể tả, thân thể cũng không còn chút sức lực nào.

Cảm nhận được động tĩnh người trong ngực, Tạ Ngự Khi bàn tay thô ráp vuốt ve cái lưng bóng loáng: “Tỉnh rồi?”

“A…” Lâu Minh Tuyết không tự chủ được khẽ rên nhẹ, tiểu huyệt theo bản năng co rút nhúc nhích một chút, cảm giác được côn thịt còn vùi trong huyệt lý dần dần bành trướng.

Ý thức được điều sắp xảy ra, Lâu Minh Tuyết giãy dụa muốn đứng lên nhưng lại bị nam nhân đè xuống, hai cánh mông vểnh lên bị hắn chộp lấy suồng sã nhào nặn, đồ vật chôn ở hai huyệt dần dần chứng minh sự tồn tại, cách một tấm màng mỏng cọ xát lẫn nhau, y hỉ cảm thấy hai địa phương bị sử dụng quá độ đang dần nổi lên *** đãng.

“Không muốn… bên trong hảo tê…” Lâu Minh Tuyết chưa hoàn toàn tỉnh, cả người đều mềm mại, Tạ Ngự Khi ôm y, tay vẫn nắm chặt vò lấy hai bao thịt mềm mại đã in dấu tay hắn: “Ngoan, làm tiếp một lần.”

“Ngươi… A…” Y không nghĩ người này đã muốn mình cả một đêm còn chưa thỏa mãn, buổi sáng còn muốn đè y một lần nữa.

Thế nhưng thân thể nhạy cảm hoàn toàn không chịu nổi nam nhân tiến công, huyệt rất nhanh liền nóng lên, đa tình chảy *** thủy.

“A… Chậm một chút… Quá sâu… Hừ hừ… Thoải mái… A…”

Lâu Minh Tuyết ôm đầu nam nhân chôn ở ngực mình ngậm láy đầu nhũ, hai chân gắt gao quấn ở eo hắn, cánh mông đong đưa nhận lấy hắn, không chỉ có *** huyệt phía trước bị đốt cháy, hậy huyệt phía sau cũng bị hắn vừa đâm vừa kéo ra kéo vào phục vụ phi thường sảng khoái.

Thịt đế bị giày xéo cả một buổi tối bây giờ lại bị lông đen cứng rắn đâm vào gãi mạnh, vừa đau vừa sướng khiến y chỉ cảm thấy mình sắp hỏng thật rồi. Côn thịt phía trước bị nam nhân liên tục đụng chạm bắn ra dòng tinh thủy mỏng manh, cổ họng đã khàn vẫn nhẹ giọng rên rỉ, ánh mắt mơ hồ bất lực.

“A… Muốn nước tiểu…” Sáng sớm vẫn chưa vệ sinh cá nhân đã bị hắn áp lên giường xâm phạm, nước tiểu tích trữ bên trong theo hoạt động của hắn mà lay động, cảm giác càng lúc càng rõ ràng, càng ngày càng nồng đậmm, cuối cùng cũng không thể khống chế tiểu ra.

Nước tiểu nóng bỏng làm hai nơi đang dính vào nhau càng dính chặt hơn, mà Tạ Ngự Khi lại yêu chết khoảnh khắc Lâu Minh Tuyết bị hắn làm đến bắn nước tiểu, ngón cái thô bạo nắn bóp thịt huyệt, nhìn hai cái đường tiết niệu không thể khống chế, nhếch miệng cười.

Phảng phất tự sâu trong linh hồn là một mảnh rung động

Thật vất vả mới tiểu xong, nam nhân vẫn không ngừng xâm phạm y, đưa y đến cao trào, *** thủy hộc ra nhượng y hét lên, gắt gao quấn chặt nam nhân: “Hỏng… Tao huyệt muốn hỏng…”

Tạ Ngự Khi cũng đạt cao trào bắn vào bên trong, nằm sấp trên người y thở dốc một hồi mới chậm rãi rút thịt cụ đã chôn trong động huyệt một đêm ra, dịch thể sền sệt chảy ra cùng *** thủy, hắn lấy Giác tiên sinh từ hộp gấm nhỏ bên cạnh, một lần nữa cắm vào, để huyệt động ngậm lấy dịch thể đầy ắp. Nhìn hai cái huyệt đều ngậm lấy phân thân thô to, hắn nhẹ nhàng xoa bóp cho y: “Sau này cứ mang như vậy đi.”

Lâu Minh Tuyết nằm thở dốc vô lực nghe vậy có chút khó chịu, nhìn nam nhân thần thanh khí sảng, tâm lý càng buồn bực hơn, nhấc chân đạp bả vai hắn: “Khó chịu, cho ta tẩy rửa.”

“Lập tức chuẩn bị nước nóng cho ngươi.” Hắn nắm lấy bàn chân trắng nõn, khẽ hôn lên, mặc quần áo vào đi ra ngoài.

Y chờ hắn đi rồi mới ngồi dậy, dạng chân cúi đầu nhìn thịt huyệt đang ngậm lấy phân thân, chỉ cảm thấy nam nhân quả thực vừa hạ lưu lại vô sỉ, chính mình không thể thời thời khắc khắc cắm vào liền đem đồ vật đến trấm giữ địa bàn. Bất quá y biết đây chỉ là do tâm lý của mình, không thể không thừa nhận hai cái đồ vật người kia mang đến gải tỏa rất nhiều khát khao của *** huyệt đã quen được thao làm.

Mà y cũng rất thích cảm giác hai cái huyệt đều no đủ.

Thời điểm nam nhân ôm y vào thùng nước tắm, y nhìn chằm chằm nam nhân đã lộ ra góc cạnh tra của mình, hung hăng cắn ở vai hắn một cái. Tạ Ngự Khi theo bản năng muốn đẩy ra chống lại, nhưng lo lắng tổn thương người trong ngực, cuối cùng vẫn là miễn cưỡng tiếp tục chống đỡ.

Nhìn vai hắn đã bị mình cắn ra máu, y duỗi lưỡi liếm một chút: “Thả ta xuống dưới, ta tự mình tẩy, ngươi chỉ cần thoa xà phòng, không được làm loạn.” Nghe y sai khiến, hắn cười gật đầu.

“Hảo hảo, vi phu nhất định đem nương tử tẩy trắng trắng nộn nộn.”

“Ai là nương tử, cũng không xem lại chính mình, xấu chết người rồi, nhanh đem râu mép của ngươi cạo, phía dưới cũng phải cạo cho ta!” Nghĩ đến khi nãy bị hắn cọ đến ý loạn tình mê, tự mình xem qua, âm thần sưng lên rồi, lát nữa mặt tiết khố vào không biết sẽ khó chịu như thế nào đây!

“Mặt trên có thể cạo, phía dưới không thể được, đêm qua nương tử bị lông vi phu cọ không phải rất thoải mái sao?”

“Câm miệng của ngươi lại, ăn nói hàm hồ liền cút ra ngoài!” Bị người nhìn thấu tâm tư, y có chút tức giận.

Nằm nhoài bồn tắm hung hăng trợn mắt liếc nam nhân một cái, quay đầu nhắm mắt lại, hai chân giấu trong nước không tự chủ chồng lên nhau ma sát một chút, cảm giác bên trong mình đang chảy nước, trên mặt xuất hiện một tia đỏ ửng.

Thật vất vả tắm xong, Lâu Minh Tuyết vận bạch y đứng trước mặt Tạ Ngự Khi, khuôn mặt cao lãnh diễm lệ, đôi mắt tích nước long lanh, môi đỏ hé mở khiến hắn cảm giác nếu tiếp tục nhìn sẽ không nhịn được cởi y phục y.

Ổn định tâm thần, hắn nói: “Mấy ngày nay man tộc đại khái sẽ có hành động, đến lúc đó, kính xin đại phu cẩn thận nhiều hơn.”

“Ngươi tự lo mình thật tốt đi.” Lâu Minh Tuyết nói xong liền vén rèm lên đi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng rời đi của đối phương, đáy mắt Tạ Ngự Khi xẹt qua một tia ôn nhu.

Đi đến thao trường nhìn Tả phó tướng khập khễnh đi tới, hắn nhíu mày, chờ Hữu phó tướng thần thanh khí sảng xuất hiện, Tạ Ngự Khi liền dặn dò.

“Hầu gia!” Hữu phó tướng cung kính hướng hắn thi lễ.

“Ta không quản ngươi và Tả phó tướng là quan hệ như thế nào, đại chiến gần tới đừng để xảy ra sự cố cho ta!” Nhìn Hữu phó tướng giống một thư sinh trắng bạch, hắn chẳng thể nghĩ tới nam nhân thô hán Tả phó tướng sẽ ở bên dưới nha!

Hữu phó tướng ôn hòa nở nụ cười, cũng không ngại sự tình của mình bị Hầu gia biết, gật đầu đáp: “Hầu gia yên tâm, ta sẽ không để cho hắn có chuyện.”

“Như vậy là tốt rồi!” Tạ Ngự Khi cũng không phải là người thích bát quái, thấy Hữu phó tướng cũng là có trước sau, không nói thêm nữa quay người đi.

Chỉ có điều hắn mới vừa đi, gương mặt Tả phó tướng liền như hung thần ác sát đi lại: “Ngươi và Hầu gia nói cái gì? ”

“Nói với hắn, ta muốn lấy ngươi làm vợ, cả đời làm ngươi, hi vọng Hầu gia tác thành, hắn chuẩn!” Hữu phó tướng vừa nói một bên cực kỳ lộ cốt nhìn Tả phó tướng.

Rõ ràng là đang mặc quần áo nhưng hắn lại một loại có cảm giác bị lột sạch, đối với Hữu phó tướng vô liêm sỉ, Tả phó tướng đã có một lĩnh ngộ cao cấp, nhưng nghe hắn nói như vậy, Tả phó tướng vẫn tức giận.

Nhưng mà hắn biết hắn không thể bằng người đó, vì điểm cách biệt lớn nhất giữa hắn và Hữu phó tướng là hắn thuộc tuýp người dám nói nhưng không dám làm, mà Hữu phó tướng lại hoàn toàn là dám nói cũng dám làm.

Cho nên nghe thấy Hữu phó tướng nói, Tả phó tướng chỉ cảm thấy vô cùng tức giận, người này làm sao vô sỉ như vậy, thân liền hùng hổ hướng về phía Hữu phó tướng đi lên bắt chuyện.

“Ôi chao, cẩn thận, xem ngươi có tinh lực như vậy, có thể thấy được ta đêm qua còn chưa đủ nỗ lực.” Hữu phó tướng vừa nói chuyện, tay vừa sờ soạng mông Tả phó tướng, ám muội ghé vào tai người đó nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.