Cát vàng bay lượn đầy trời, cách đó không xa là chỗ nghỉ ngơi của binh lính. Mà y cứ như vậy bị nam nhân áp trên mặt cát, bởi vì cưỡi ngựa mà hai cái huyệt bị mài thành đỏ tươi bị hai mắt nam nhân hàm chứa dục vọng nóng bỏng không hề che giấu nhìn thẳng. Bị ánh mắt như vậy nhìn thẳng làm y xấu hổ nhưng lại có chút hưng phấn.
Đoạn đường dằn vặt, huyệt động bị dằn vặt có chút thê thảm, bị nam nhân nhìn kỹ càng ngày càng khát khao khó nhịn đến nhuyễn ra, *** thủy lẫn vào dịch thể nam nhân cùng tràn ra, ướt cả quần dưới.
Tạ Ngự Khi hô hấp có chút gấp gáp nhìn địa phương đã không còn thánh khiết, hoàn toàn trở thành màu đỏ tươi. Kéo hai tay trắng nõn đang khép hờ tại nơi riêng ra, hắn nhìn chằm chằm Giác tiên sinh đã nới rộng thịt huyệt, âm vật to hơn ngón cái đã cứng rắn, thoát khỏi bao bọc mạnh mẽ đứng thẳng.
“A… Đừng xem…” Ánh mắt nóng bỏng của hắn làm y nhịn không được phát ra một tia khẩn cầu, y tình nguyện bị hắn làm, không muốn hắn cứ như vậy thị gian nơi riêng tư của y.
Hai cái thịt huyệt thật khó chịu, bên trong dù cắm phân thân vào nhưng vẫn hi vọng có thể có đồ vật xuyên vào bên trong hảo hảo làm y, nghĩ như thế, một luồng chất lỏng lần thứ hai tràn ra ngoài. Lâu Minh Tuyết cảm thấy mình muốn điên rồi, bị nam nhân nhìn như vậy, không cần làm gì cũng có thể đạt đến cao trào.
Quần áo trên người xốc xếch, ***g ngực trắng nõn nửa kín nửa hở, lộ ra vòng eo nhỏ nhắn vẫn còn đeo dây xích hắn đưa cho y, càng lộ rõ vòng eo tinh tế nhỏ nhắn chưa đủ một nắm tay.
Tạ Ngự Khi cảm thấy mình cũng sắp điên rồi, cảm thấy y như là độc dược, chỉ cần nhìn thôi cũng có thể câu dẫn hắn sắp bùng nổ. Ngón tay thô ráo mò xuống mép môi tiểu hoa trong suốt đang được phân thân chống đỡ, cảm nhận được người dưới thân vì hành động của hắn mà run nhẹ lên, hắn vững vàng lại hô hấp, ngón tay thô ráp theo khe hở cắm vào.
“A… Hảo phồng không muốn…” Y động động thân mình lại bị hắn ấn xuống có chút hoảng hốt, nhìn hắn đột nhiên chen ngón tay vào lại càng bất an, y không biết hắn muốn làm gì nhưng cảm giác như bị xé rách kia làm y theo bản năng từ chối.
“Dâm huyệt này của ngươi chỉ một cái phân thân sao có thể thỏa mãn, ân, thả lỏng chút để côn thịt nam nhân của ngươi có chút chỗ, hảo hảo xuyên ngươi!” Nghe hắn nói, y chợt hiểu ý đồ.
“Không… Không được… Hội hỏng…” Lâu Minh Tuyết lo lắng nam nhân nếu thật sự làm như vậy sẽ hỏng mất, sợ đến *** cũng lui lại mấy phần, khí cụ nguyên bản đứng thẳng đều mềm nhũn ra, giãy dụa muốn trốn chạt lại bị một tay ấn lại bắp dùi, ngón tay cắm ở hoa huyệt lại tăng thêm một cái.
“A… Không được… Hội hỏng… Nha nha… Đem… Đem nó lấy ra đi…” Thấy ý đồ rõ ràng như thế, y ý thức mình không thể cự tuyệt, chỉ có thể khẩn cầu hi vọng nam nhân có thể đem Giác tiên sinh rút ra, có thể giảm bớt bất an của y.
Nhưng hắn lại ngoan tuyệt từ chối: “Yên tâm, tao huyệt của ngươi, xuyên không xấu.”
Nói xong hắn liền rút ba ngón tay ra, đem nóng rực của mình đặt tại lối vào, nhìn y cả người đã ửng hồng, khuôn mặt anh tuấn là bất an cùng căng thẳng, một hơi cắm vào!
“A… Đi ra ngoài… Đau… Nha nha…”
Miệng huyệt khéo léo bị kéo căng nhất từ trước tới giờ, Lâu Minh Tuyết chỉ cảm thấy mình sắp bị xé rách rồi. Tạ Ngự Khi cũng bị khe huyệt nhỏ hẹp này đè ép tê cả da đầu, cảm nhận được người dưới thân căng thẳng cùng cứng ngắc, hắn đem phân thân kéo ra một chút, cúi đầu ngậm đầu nhũ trước ngực y, ngón tay chai sần theo kỷ xảo xao siêu tuốt động tính khí hắn, nhượng người trong lòng nhanh chóng thích ứng.
“A…” Trong hoa huyệt chảy ra nhiều chất lỏng hơn, vách tường nóng bỏng thoải mái, hắn chậm rãi cắm vào một cái, cảm nhận được trùng trùng nóng bỏng liền nở nụ cười.
Hút mạnh đầu nhũ trong miệng một chút, chọc y một trận run rẩy, ngẩng đầu nhìn hắn híp mắt cau mày hô hấp dồn dập, hắn một tay cầm lấy phân thân cùng nhau một vào một ra như chơi trốn tìm trong hoa huyệt.
“Ân… Quá nhanh… Chậm một chút… Nha nha… Hảo phồng… A…” Môi đỏ hé mở không kịp nuốt ngụm nước chảy ra, đùi thon trắng nõn bị nam nhân đánh rất mạnh, miệng huyệt đỏ tươi bị côn thịt thô to của nam nhân cùng Giác tiên sinh cùng ra vào, vách thịt theo động tác của hắn bị kéo ra nhét vào, chất lỏng tại *** huyệt kêu xì xì, đem nơi đó biến thành địa phương cực kỳ *** mỹ.
“A… Muốn hỏng… Tao huyệt muốn hỏng… Bên trong hảo chua… Nha nha… Đừng cắm… A a… Hừ hừ…”
Rõ ràng chỉ có một cái huyệt bị cắm, nhưng hậu huyệt ngậm lấy phân thân lại giống hoa huyệt, bị nam nhân song song kéo ra kéo vào. Hoa tâm không hề bị gián đoạn, côn thịt vừa đi phân thân liền bị hắn đỉnh vào. Y gào khóc muốn trốn tránh lại bị nam nhân gắt gao ép dưới thân đùa bỡn, hoa huyệt bị xuyên chảy nước giàn giụa, nhiệt độ sắp cháy.
Tạ Ngự Khi điên cuồng, Lâu Minh Tuyết cảm thấy một khắc sau thôi y liền sẽ chết đi.
“Nha nha… Không muốn… A…” Một luồng rượu vàng từ hai đường tiết niệu phun ra, không chỉ dính vào mặt mình, còn bắn tung tóe lên thân nam nhân.
“Thoải mái như vậy sao, không thể khống chế thủy triều sao, ba nơi cùng đạt đến cao trào, rất sảng khoái đi, ân, Tiểu Tuyết?”
Lâu Minh Tuyết hoàn toàn đắm chìm trong cao trào cùng xấu hổ, híp mắt vô thần nhìn bầu trời, toàn thân run rẩy nằm dưới thân nam nhân. Tình dục tồn đọng mấy ngày nay bị hắn hung ác đùa bỡn lại quỷ dị thỏa mãn y.
Tạ Ngự Khi rút côn thịt ra, cầm Giác tiên sinh bị ném qua một bên, nhìn hoa huyệt vừa trải qua “song long đi vào”, cửa vào đã mở lớn như một cái động nhỏ không đóng lại được liên tục phun chất lỏng, một luồng sền sệt theo hô hấp chảy ra bên ngoài. Hắn đưa tay sờ mò thấy quả thực chỉ bị sưng lên, không có bị xé rách, mới yên tâm lại.
Rút phân thân ở hậu huyệt ra, đem côn thịt cứng rắn xen vào huyêt ấm, hôn lên cái trán ẩm ướt của Lâu Minh Tuyết, chậm rãi trừu sáp.