Bạch Trọng vừa nói trong khi khí thế của hắn dâng lên cao tạo ra một cơn gió xoáy mạnh làm linh khí chao đảo rung chuyển rầm rầm, những cây cối xung quanh đổ ngã, một cảnh tượng kinh hoàng giống như đang ở trong một cơn bão tố hủy diệt, nhất là linh áp của Bạch Trọng còn trầm trọng, nặng nề quỷ dị khiến cho mặt đất sụp lún xuống tạo thành một vùng trũng rộng mấy trăm mét.
Đây chính là sức mạnh của Quỷ Tôn, cảnh giới Lục Dương sơ kỳ!
Bạch Trọng, thống lĩnh của Ác Quỷ Điện ở Thiên Quy Đảo đã hoàn toàn lộ ra bộ mặt đáng sợ để trừng phạt kẻ dám can đảm phạm vào điều cấm của Ác Quỷ Điện.
Tất cả linh hồn của chúng sinh trên Thiên Quy Đảo đề thuộc về Ác Quỷ Điện! Những kẻ dám làm trái điều đó phải bị tiêu diệt một cách tàn nhẫn nhất!
Hiển nhiên rằng, chuyện gì cũng có ngoại lệ, giống như Dị Hồn không hề bị Bạch Trọng bắt giữ, giữa bọn họ có giao dịch riêng mà không ai biết đến.
Giờ đây, Thanh Vũ đang muốn siêu độ oan hồn, lại còn giữ trên mình một tàn hồn của tu sĩ cảnh giới Pháp Tướng kỳ, điều này khiến Bạch Trọng nảy sinh lòng tham, không thể không dùng biện pháp mạnh, chiếm hết linh hồn thành của riêng.
Thanh Vũ và nhóm Minh Khư Quỷ Vương nghiêm túc nhìn Bạch Trọng, bọn họ cũng biết đến sự tồn tại của Ác Quỷ Điện, nhưng hôm nay, không ngờ lại xảy ra xung đột với thế lực khổng lồ đó, có vẻ như đây là một kế hoạch tấn công Giáo Đình của Dị Hồn, khiến cho Giáo Đình và Ác Quỷ Điện trở mặt thành thù.
Bạch Trọng từ từ lấy ra một cái móc câu khổng lồ, nó được nối bởi một sợi dây xích dài, còn tỏa ra từng luồng khí thể lạnh rét cho thấy nó là một món pháp bảo cấp cao, chỉ cần nhìn thấy nó thôi thì dường như linh hồn của con người cũng phải run sợ.
Một trong các vũ khí của Quỷ Tôn, dùng để tấn công linh hồn!
Một cú móc của pháp bảo này đủ để bắt lấy linh hồn từ một người sống sờ sờ.
Bạch Trọng lạnh lùng nói ra: “Các ngươi có di ngôn gì không?”
Theo như Bạch Trọng nghĩ, Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình dù có tiếng tăm vang dội khắp Tử Vi Châu nhưng cũng chẳng xứng đáng làm đối thủ của hắn, giờ hắn đang đứng ở vị thế chiến thắng tuyệt đối, giống như mèo vờn chuột, cho Giáo Hoàng cùng đám quỷ hồn này cảm thấy sợ hãi trước khi chết.
Nghĩ đến cảnh bắt được nhiều linh hồn quý giá để nộp cho Ác Quỷ Điện, Bạch Trọng không khỏi nở nụ cười tham lam.
Thanh Vũ bình tĩnh nhìn Bạch Trọng, giọng nói từ tốn: “Ngươi có địa vị rất cao ở Ác Quỷ Điện?”
Bạch Trọng nghe vậy, hắn ta cảm thấy Thanh Vũ đang khiếp sợ thân phận của hắn, cho nên hắn kiêu ngạo trả lời: “Thống lĩnh của Ác Quỷ Điện tại Thiên Quy Đảo là ta, tất cả linh hồn ở hòn đảo này đều thuộc quyền sở hữu của ta!”
Thanh Vũ nghe câu trả lời xong, hắn gật đầu nói ra: “Một con cờ có giá trị!”
Minh Khư Quỷ Vương biết Thanh Vũ muốn chiến đấu với Bạch Trọng, ông ta chần chờ truyền âm: “Giáo Hoàng, chúng ta còn có thể thương lượng, giống như Dị Hồn…”
Các Quỷ Vương khác cũng nghĩ như Minh Khư Quỷ Vương, việc xung đột với Ác Quỷ Điện là không khôn ngoan, phải biết rằng Ác Quỷ Điện cũng chỉ là một phần của Luân Hồi Thánh Điện, một thế lực bao trùm toàn cõi âm giới, Giáo Đình làm sao có thể chống lại một thế lực khủng bố giống như vậy chứ?
Lùi một bước, trời cao biển rộng!
Nhưng mà Minh Khư còn chưa nói hết lời, Thanh Vũ lắc đầu nói: “Một Quỷ Tôn mà thôi, hắn không thể chạy thoát khỏi đây!’
Giáo Hoàng đã nói vậy thì các Quỷ Vương cũng không lên tiếng khuyên bảo làm gì nữa, bọn họ đành phải tập trung vào Bạch Trọng, nếu như có cơ hội, bọn họ lập tức dùng pháp thuật tấn công Bạch Trọng, trợ giúp Thanh Vũ trấn áp Quỷ Tôn dù cảnh giới của họ thấp hơn Bạch Trọng rất nhiều.
Bạch Trọng nhìn thấy biểu tình của nhóm Thanh Vũ, hắn ta cười khinh khỉnh: “Thế nào? Bắt đầu cảm thấy sợ ta rồi sao? Có sợ cũng vô ích, các ngươi không còn cơ hội chuộc lỗi lầm!”
Thanh Vũ cười khẽ nói ra: “Ta nghĩ là, kẻ nên sợ hãi chính là ngươi!”
Thanh Vũ vừa dứt lời, một luồng linh linh còn khổng lồ hơn Quỷ Tôn gấp mấy lần bùng phát ra từ Thanh Vũ, nó hoàn toàn áp đảo linh áp của Bạch Trọng, áp đảo một cách nghiền ép không hề có sức phản kháng, dường như Bạch Trọng đang phải đón nhận sức nặng của toàn thế giới này!
“Ngươi có biết, những oan hồn kia đã phải chịu bao nhiêu khổ sở?”
“Ngươi có hiểu, cảm giác bi thương đang tràn ngập trong thế giới này?”
“Ngươi có hay, những kẻ giống như ngươi, không nên tồn tại?”
Thanh Vũ nói trong hắn bay lên cao, một hư ảnh khổng lồ cao hơn một trăm mét hiện ra, Thanh Vũ lơ lửng ở trong phần đầu của hư ảnh gọi là Chiến Thánh Pháp Tướng, bầu không khí trở nên khác lạ, tựa như đau khổ, tựa như thương tiếc, cảm xúc bi thương thấm đẫm trong từng tấc đất, tấc không khí.
Thanh Vũ đã dùng bi thương của chúng sinh để ngưng tụ thành Chiến Thánh Pháp Tướng!
Vô vàn năng lượng phát ra từ chúng sinh dần dần ngưng tụ ở trong người Thanh Vũ, vô số năng lượng kia tạo thành Chiến Thánh Pháp Tướng và khắc họa thẳng vào vầng Mặt Trời thứ ba trong người Thanh Vũ, hay nói đúng hơn, Thủy Tinh Thần Thạch đã hấp thụ năng lượng kia rồi tạo thành một quá trình chuyển hóa thần kỳ.
Chiến Thánh Pháp Tướng, Thanh Vũ cố gắng tu luyện trong nửa tháng qua nhưng không thành công, ngay vào giờ phút này, giống như nước chảy mây trôi, Thanh Vũ luyện thành nó thuận theo tự nhiên vì hắn trực tiếp cảm nhận được sự bi thương của rất nhiều oan hồn.
Thanh Vũ bỗng nhiên nhận thấy điều gì, hắn nhíu mày lẩm bẩm: “Cảm giác này là… khí vận của Giáo Đình? Quang Minh Thần Ấn đang phát ra tín hiệu?”
“Cảnh báo, nếu sử dụng khí vận của Quang Minh Giáo Đình, toàn bộ năng lượng của cảm xúc bi thương phát ra từ chúng sinh trong vùng đất tín ngưỡng sẽ lập tức chảy vào trong ký chủ, lúc đó, ký chủ sẽ bị đồng hóa bởi tín ngưỡng, cần phải sử dụng một cách cẩn thận!” Âm thanh lạnh lùng phát ra từ Hệ Thống làm Thanh Vũ tỉnh lại trong cảm xúc dâng trào và ham muốn kích hoạt Quang Minh Thần Ấn trên bàn tay phải.
Bi Niệm Thủy Thần lần đầu xuất hiện, một hư ảnh màu lam huyền bí cao hơn trăm mét, đầu đội vương miện, đôi mắt như thể đang khóc đang đau lòng vì thấu hiểu nỗi đau của chúng sinh, nỗi đau của rất nhiều oan hồn bị bắt giữ, bị coi làm năng lượng dự trữ, cảm giác đau khổ không có lời nào để tả hết.
“Pháp tướng!” Bạch Trọng kinh hãi hét lên một tiếng, hắn không ngờ Thanh Vũ lại là một tu sĩ Pháp Tướng cảnh chứ không phải là Đại Tôn như trong lời đồn thổi của Tử Vi Châu, hơn nữa, cái cảm giác áp lực trầm trọng khiến người khác khó thở tỏa ra từ Thanh Vũ làm Bạch Trọng lo sợ bất an.
Bạch Trọng vội vàng dùng pháp tướng là một bóng mờ quỷ dữ màu xanh lá cây với ngọn lửa đang bừng cháy, bóng mờ pháp tướng này cũng cầm một cái móc câu màu đang dữ tợn, đôi mắt sâu thẳm kinh hồn, chỉ cần một ánh mắt đủ để cho tu sĩ nhỏ yếu hồn phi phách tán.
Lục Quỷ Pháp Tướng! Một trong các pháp tướng ngưng tụ ra từ Ác Quỷ Thiên Kinh của Ác Quỷ Điện! Nó là một bản pháp quyết tu luyện đạt đến Thiên Cấp, rất quý giá, chỉ thống lĩnh một hòn đảo giống như Bạch Trọng mới được phép tu luyện, cho nên pháp tướng tạo ra từ nó cũng không phải yếu đuối, lực chiến đấu cực mạnh, sức sát thương lên linh hồn càng đáng sợ hơn.
Tuy vậy, dù ở trong trạng thái chiến đấu mạnh nhất, Bạch Trọng vẫn không hề cảm thấy an toàn khi đối đầu với Bi Niệm Thủy Thần của Thanh Vũ.
“Ngươi đã chuẩn bị xong chưa?” Thanh Vũ chậm rãi cất tiếng hỏi với một đôi mắt lạnh nhạt, tựa hồ Thanh Vũ không hề quan tâm đến Bạch Trọng có mạnh mẽ ra sao.
Bạch Trọng phẫn nộ vì thái độ của Thanh Vũ, hắn ta rít rào, vẻ mặt dữ tợn: “Chúng quỷ nô ra đi!”
Mấy chục quỷ hồn điên dại liền bay ra từ cái pháp bảo móc câu của Bạch Trọng, mỗi một quỷ hồn đề đạt cảnh giới Hóa Thần Đại Tôn, trong đó có một quỷ hồn đạt đến nửa bước Pháp Tướng cảnh, đó là quỷ nô bị Bạch Trọng bắt giữ rồi luyện hóa thành nô lệ, phục vụ chiến đấu cho Bạch Trọng, một trong các bí pháp của Ác Quỷ Thiên Kinh của Ác Quỷ Điện.
Nhóm Minh Khư Quỷ Vương lặng người nhìn Bạch Trọng, sức mạnh giữa họ và Quỷ Tôn quá chênh lệch, chỉ cần mấy quỷ nô cũng đủ đánh bọn họ thê thảm rồi chứ chẳng cần Bạch Trọng ra tay, bọn họ hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, cả người căng cứng, chuẩn bị ứng phó tình huống tiếp theo, chiến đấu bên cạnh Giáo Hoàng, không thể lười bước!
Thanh Vũ nhàn nhạt nói ra: “Như vậy mới đúng với thân phận của ngươi, kẻ đến từ Ác Quỷ Điện!”
“Còn bây giờ ngươi có thể cầu xin tha thứ được rồi!”
Thanh Vũ nói xong thì năm vầng Mặt Trời từ từ dâng lên sau lưng Bi Niệm Thủy Thần và tạo thành Pháp Thần Thánh Môn, trong trạng thái này, Thanh Vũ nắm bắt mọi vật trong thần thức, không hề có một góc chết, một ý nghĩ của hắn lập tức tạo thành pháp thuật tấn công hay phòng thủ, khả năng chiến đấu cực cao, áp lực đánh thẳng lên kẻ địch tăng lên gấp bội.
Bi Niệm Thủy Thần nhìn vào Bạch Trọng rồi đưa một bàn tay đè xuống từ trên cao, bàn tay khổng lồ gần như bao phủ toàn bộ Lục Quỷ Pháp Tướng.
Đứng trước đòn tấn công bình thường của Bi Niệm Thủy Thần, Bạch Trọng ngưng trọng, linh lực sôi trào, Lục Quỷ Pháp Tướng dùng sức điều khiển móc câu khổng lồ phóng về phía bàn tay đó, lấy lực phá lực, hắn còn muốn tổn thương đến linh hồn của Thanh Vũ, hắn tin rằng bí pháp tấn công của Ác Quỷ Thiên Kinh sẽ giúp hắn chiến thắng.
Rầm!
Hai luồng sức mạnh lớn va chạm vào nhau, Bi Niệm Thủy Thần bắt chặt lấy móc câu khổng lồ, một cảm giác nhói truyền đến từ Bi Niệm Thủy Thần làm Thanh Vũ kinh ngạc, linh hồn của hắn vừa bị tấn công bởi sức mạnh kỳ dị của móc câu đó nhưng không thể làm Thanh Vũ bị thương, hắn đang mang trên mình niềm bi thương của rất nhiều oan hồn cho nên cường độ linh hồn cứng cỏi, đòn tấn công nham hiểm kia hoàn toàn không thể làm Thanh Vũ bị thương.
Trong lúc đó, mười mấy quỷ nô lập tức rít gào hung dữ, bọn chúng dùng pháp thuật theo bản năng, có quỷ dồn biến lớn thành một hình tượng to lớn rồi dùng móng vuốt tấn công về phía Thanh Vũ, có quỷ hồn há miệng rít rào, âm thanh có sức công phá mạnh, có quỷ hồn thì dùng kiếm đâm tới, các thế tấn công ác liệt nhằm đưa Thanh Vũ vào chỗ chết.
“Hừ!” Nhóm Minh Khư chẳng thể nào đứng yên, bọn họ cũng chuyển sang trạng thái chiến đấu đối phó với đám quỷ nô kia, bọn họ hoàn toàn có thể chống lại quỷ nô vì bọn quỷ nô không có tinh thần giống như bọn họ, chỉ là một đám quái vật bị điều khiển mà thôi và bọn họ cũng né tránh quỷ nô cảnh giới nửa bước Lục Dương, để nó cho Thanh Vũ xử lý.
Ầm!!
Pháp Thần Thánh Môn vận chuyển, linh lực tạo thành từng bức tường vô hình ngăn cản đòn tấn công của quỷ nô, bọn chúng quá yếu, không đủ sức xuyên phá phòng thủ đó nhưng cũng tạo ra tác dụng nhất định là quấy nhiễu Thanh Vũ, làm Thanh Vũ phân tâm.
Nhất là quỷ nô mạnh nhất kia, nó rất linh hoạt, tốc độ di chuyển không thua gì tu sĩ Lục Dương sơ kỳ, thân hình mờ ảo khó có thể nhìn thấy bằng thần thức, tốc độ tấn công nhanh chóng, chớp nhoáng liền biến mất, nguy hiểm cực kỳ, nếu không có Pháp Thần Thánh Môn thì Thanh Vũ sẽ bị nó tổn thương ít nhiều.
Đồng thời Bi Niệm Thủy Thần dùng sức kéo mạnh làm Bạch Trọng mất cân bằng, kéo khoảng cách giữa đôi bên lại gần, Bi Niệm Thủy Thần vung ra một quyền trời giáng đánh trúng thẳng vào phần ngực của Lục Quỷ Pháp Tướng làm nó bị chấn động mạnh, một phần cơ thể bị đánh thành linh khí, nó phải tốn nhiều linh lực để hồi phục phần bị tổn hại đó.
Bạch Trọng không hề chần chờ, hắn ta bỏ phần móc câu của Lục Quỷ Pháp Tướng, một đôi cánh dơi mọc ra sau lưng Lục Quỷ Pháp Tướng, trong nháy mắt thì Bạch Trọng đã rời xa khỏi Thanh Vũ để tìm cơ hội tấn công đáp trả, tuy nhiên, Bạch Trọng không ngờ rằng phạm vi tấn công của Pháp Thần Thánh Môn và Bi Niệm Thủy Thần rất rộng, hắn không hề rời khỏi vùng tấn công đó.
Ầm! Ầm!!
Một sợi dây leo thô to mấy chục mét bỗng nhiên trút xuống làm Bạch Trọng không phản ứng kịp, Lục Quỷ Pháp Tướng bị đánh rơi xuống mặt đất tạo thành một cái hố to, cây cối bên dưới tan nát thành bụi phấn, cả một vùng đất bị rung chuyển mạnh.
Chưa dừng lại, một viên đá khổng lồ đang rực cháy đâm xuống từ bầu trời cao, với sức va đập cực kỳ đáng sợ và ngọn lửa tạo ra từ linh lực của Thanh Vũ, nó đánh trúng vào Lục Quỷ Pháp Tướng và thiêu cháy luôn cả sợi dây leo kia cùng.
Ầm! Ầm! Ầm!!
Tiếng động mạnh mẽ vang lên không ngừng nghỉ, Lục Quỷ Pháp Tướng dù bị tấn công dồn dập nhưng cũng hồi phục rất nhanh, Bạch Trọng vội vàng né tránh pháp thuật của Thanh Vũ và vận chuyển Ác Quỷ Thiên Kinh để hồi phục, đó là bí pháp của một bản pháp quyết cấp cao, cho phép Bạch Trọng giữ vững trước Thanh Vũ.
Bi Niệm Thủy Thần trừng đôi mắt đau buồn vào Bạch Trọng khiến hắn cảm thấy kinh hoàng vì hắn như thể nhìn thấy vô số nỗi đau của oan hồn làm hắn đánh mất tỉnh táo trong ít giây, vào thời gian đó, Bi Niệm Thủy Thần vươn bàn tay cầm lấy một cây thương ánh sáng từ Pháp Thần Thánh Môn rồi đâm thẳng vào phần ngực của Lục Quỷ Pháp Tướng.
Xẹt!!
Thương ánh sáng không hề bị ngăn cản, nó xuyên thủng Lục Quỷ Pháp Tướng làm Bạch Trọng cảm thấy đau đớn, Lục Quỷ Pháp Tướng chao đảo ngã về phía sau, tốc độ hồi phục vết thương cũng giảm mạnh chứng minh Bạch Trọng đã suy yếu rất nhiều so với lúc ban đầu.
“Lục Quỷ Phệ Hồn!” Bạch Trọng bỗng dưng hét lớn, Lục Quỷ Pháp Tướng liền mở miệng hút mạnh và nuốt chửng toàn bộ số quỷ nô đang quấy nhiễu Thanh Vũ vào trong cơ thể, toàn bộ vết thương khỏi hẳn, khí thế lại tăng lên gấp hai lần.
“Một kẻ hung ác!” Minh Khư Quỷ Vương than thở đánh giá Bạch Trọng, ông vội vàng cùng các Quỷ Vương khác lùi ra phía xa, không dám đưa mình vào trận chiến sắp tới, chiến đấu với các quỷ nô cũng làm Quỷ Vương bị thương, bọn họ đã làm hết sức.
Bạch Trọng khổ công bắt giữ quỷ hồn rồi luyện hóa thành quỷ nô, quá trình đó tốn rất nhiều thời gian lên đến hàng trăm năm, vậy mà, Bạch Trọng lại cắn nuốt toàn bộ quỷ nô đó để có lực chiến với Thanh Vũ, một kẻ hung ác đúng nghĩa.
Lục Quỷ Pháp Tướng rút cây thương ánh sáng ra khỏi lồng ngực, cây thương ánh sáng lập tức tan biến thành linh khí trở về với tự nhiên, Bạch Trọng nhìn thẳng vào Thanh Vũ, giọng nói nghiêm túc: “Là ta đã khinh thường ngươi, ngay cả Dị Hồn cũng khinh thường ngươi, toàn bộ người trên Thiên Quy Đảo đều khinh thường ngươi!”
“Ngươi còn có gì?” Thanh Vũ cười khẽ, không vội vàng, thái độ đó càng làm Bạch Trọng âm trầm. Đó không phải là thái độ mà Bạch Trọng thể hiện lúc trước hay sao?
“Lục Quỷ Bí Pháp, Lục Quỷ Phệ Linh!” Bạch Trọng không ngần ngại dùng đến thủ đoạn cuối cùng, Lục Quỷ Pháp Tướng mở miệng hút toàn bộ linh khí xung quanh làm nó biến lớn, cao hơn hai trăm mét, nhìn như quái vật có thể diệt thế, dường như chưa đủ linh khí, Bạch Trọng còn lấy ra rất nhiều linh vật, linh thạch tiếp tế cho Lục Quỷ Pháp Tướng, đến sau cùng, nó cao gần ba trăm mét, gấp ba Bi Niệm Thủy Thần.
Bạch Trọng cúi đầu nhìn Thanh Vũ trong khi Bi Niệm Thủy Thần đang bay lên cao, đứng ngang hàng với Lục Quỷ Pháp Tướng, bằng một vẻ mặt điên cuồng, giọng nói gầm thét của Bạch Trọng vang lên: “Lục Quỷ Bí Pháp, Lục Quỷ Phệ Chủ!”
Ngay tức khắc, Lục Quỷ Pháp Tướng tỏa ra một lực hút đánh thẳng vào Bạch Trọng, nó hút đi năm phần mười sức mạnh linh hồn của hắn khiến cảnh giới của hắn ngã xuống Hóa Thần kỳ, nhưng đổi lại, sức mạnh của Lục Quỷ Pháp Tướng lại tăng đến Pháp Tướng trung kỳ, gần đạt đến hậu kỳ. Quả là một bí pháp đánh đổi lớn nhưng hiệu quả cao, có thể chiến thắng kẻ địch trong lúc nguy cấp như bây giờ.
“Như vậy đã đủ sao?” Bạch Trọng trầm giọng hỏi, trạng thái quỷ thể phù phiếm.
“Dù ngươi rất cố gắng, nhưng tiếc rằng ta vẫn phải nói, như thế vẫn chưa đủ đánh bại ta!” Thanh Vũ mỉm cười đáp lại.
Bạch Trọng không trả lời nữa mà tập trung vận chuyển linh lực tấn công, Lục Quỷ Pháp Tướng mở rộng đôi cánh dơi to bản, thoáng lên liền biến mất ngay ở vị trí cũ rồi xuất hiện bên cạnh Thanh Vũ, móng vuốt sắc bén đâm mạnh tới, nó mang theo năng lượng hủy diệt có thể chôn vùi linh hồn.
Keng!!
Một bức tường vô hình ngăn cản móng vuốt của Lục Quỷ Pháp Tướng, trong khi đó, Bi Niệm Thủy Thần xoay người và đưa bàn tay chộp thẳng vào Lục Quỷ Pháp Tướng,
Bạch Trong nhận thấy nguy hiểm cận kề, hắn liền di chuyển bằng tốc độ cao giống như trước, nháy mắt liền biến mất rồi xuất hiện ở một hướng khác, nhưng nào ngờ, hắn vừa định tấn công tiếp thì một cây gai đá lớn xuyên lên từ phía dưới làm Bạch Trọng phải tránh né một cách vội vàng.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Bạch Trọng nhờ vào lợi thế tốc độ di chuyển để tấn công Thanh Vũ từ khắp mọi hướng, hắn đang tìm kiếm sơ hở của Thanh Vũ và không thành công, điều này khiến Bạch Trọng cảm thấy lạnh toát người, hắn đang đối mặt với một tu sĩ không hề có điểm yếu, phòng thủ toàn phương vị chẳng có góc chết.
Thanh Vũ chỉ đứng yên ở một chỗ, mặc cho Bạch Trọng tấn công thế nào thì cũng vô ích, Bạch Trọng đang tiêu hao linh lực mà thôi.
Pháp Thần Thánh Môn thể hiện một bộ mặt hoàn mỹ của nó, pháp thuật phòng thủ bảo vệ an toàn cho Thanh Vũ và tấn công kẻ địch, Bi Niệm Thủy Thần hấp thụ năng lượng có trong không gian để giúp Thanh Vũ di trì trạng thái chiến đấu tốt nhất, nếu như không có đủ sức mạnh để phá vỡ cục diện này thì Bạch Trọng hoàn toàn thất bại vì tiêu hao hết linh lực, không thể tiếp tục chiến đấu.
“Hừ! Các ngươi chờ đó, nỗi nhục hôm nay, ngày sau ta sẽ tự mình trả đủ!” Bạch Trọng nhận thấy tình huống không ổn của hắn cho nên hắn để lại một câu nói rồi muốn quay người bay khỏi nơi đây, từ bỏ trận chiến với Thanh Vũ.
“Ngươi đi được ư?” Thanh Vũ bình tĩnh nói trong khi lắc đầu. Nếu để Bạch Trọng an toàn rời đi thì hắn ta sẽ mượn nhờ vào thế lực Ác Quỷ Điện để tấn công Giáo Đình, Thanh Vũ không muốn nhìn thấy viễn cảnh đó.
Bi Niệm Thủy Thần trừng đôi mắt kỳ dị thẳng vào Bạch Trọng, Bạch Trong liền cảm thấy rợn người, một cảm giác đè nén bao phủ tâm linh của hắn, toàn bộ không gian xung quanh trở nên ngưng đọng, Lục Quỷ Pháp Tướng bị đứng hình giữa không trung rồi đập mạnh vào mặt đất bên dưới.
Đây là một đòn thần thông của Bi Niệm Thủy Thần gọi là Bi Niệm Thần Nhãn, mượn nhờ năng lượng của chúng sinh ngưng tụ thành thần thông tác dụng lên kẻ địch, vô số năng lượng đó dư sức làm Bạch Trọng đánh mất khả năng chiến đấu, nếu đổi lại là một tu sĩ Ngũ Dương kỳ thì đã tan biến thành tro bụi, giống như khi Thanh Vũ dùng Thánh Giả Chi Bi tấn công Martin Oliver, không để lại một người sống.
Đương nhiên, Thanh Vũ không thể dùng quá nhiều thần thông giống thế, Thanh Vũ phải gánh chịu áp lực của vô số chúng sinh, tạp niệm, cảm xúc, khiến Thanh Vũ cảm thấy mệt mỏi. Phải biết rằng, đây mới chỉ là năng lượng có trong vùng đất mấy trăm km mà thôi, chứ không phải toàn bộ sinh linh sống trong vùng đất tín ngưỡng.
May mắn, Thanh Vũ khống chế được dục vọng đối với sức mạnh, nếu hắn kích hoạt quyền năng của Quang Minh Thần Ấn, hấp thụ toàn bộ năng lượng của vùng đất tín ngưỡng thì hắn đã chúng sinh đồng hóa theo cái cách mà chúng sinh muốn Thanh Vũ trở thành.
“Giáo Hoàng chiến thắng!!” Nhóm Minh Khư Quỷ Vương thở phào nhẹ nhõm, bọn họ rung động nhìn Bạch Trọng đang nằm trong hố sâu, Lục Quỷ Pháp Tướng đang tan biến thành linh khí trở về với trời đất.
Thanh Vũ phất tay, dùng linh lực mang Bạch Trọng đến gần, giờ Bạch Trọng chỉ là tu sĩ Hóa Thần kỳ, không có sức phản kháng Thanh Vũ.
Bạch Trọng hoảng sợ nói: “Ngươi muốn làm gì? Ta là người của Ác Quỷ Điện, các ngươi không biết Ác Quỷ Điện mạnh mẽ đến nhường nào sao? Trong Ác Quỷ Điện thì ta cũng chỉ là một kẻ tầm thường mà thôi, ta khuyên các ngươi hãy thả ta ra, tất cả còn có thể thương lượng!!”
Đó là những gì Bạch Trọng nghĩ ra trong lúc mạng sống gặp nguy hiểm, hắn phải đem tất cả mọi thứ hắn có được ra dọa dẫm Thanh Vũ để Thanh Vũ không dám làm gì hắn.
“Yên tâm đi, ngươi sẽ không chết!” Thanh Vũ mỉm cười nói ra trong khi đưa một viên đan dược vào miệng của Bạch Trọng.
Bạch Trọng muốn chống lại nhưng vô lực, viên đan dược vừa vào trong cơ thể liền bị hấp thụ, một cảm giác huyền diệu khó tả tràn ngập trong Bạch Trọng, hắn vừa tìm thấy tín ngưỡng mà hắn theo đuổi.
“Tham kiến Giáo Hoàng đại nhân!!” Bạch Trọng khom người nói, không còn bộ dạng dữ tợn hay kiêu ngạo nữa. Giáo Hoàng chính là người thay mặt cho Vị Thần Quang Minh hành tẩu ở thế gian, một người như vậy đáng để Bạch Trọng kính úy.
“Ngươi và Dị Hồn có mối quan hệ như thế nào?” Thanh Vũ thản nhiên hỏi.
Bạch Trọng liền đáp lại một cách chi tiết: “Dị Hồn là một trong những kẻ rất mạnh, dù tôi cũng không dám nói rằng bản thân chiến thắng Dị Hồn, với lại Dị Hồn nắm giữ thế lực khổng lồ trên Thiên Quy Đảo, dù tôi là thống lĩnh của Ác Quỷ Điện ở đây nhưng vẫn không thể làm gì Dị Hồn vì sau lưng hắn là một tồn tại mạnh mẽ hơn, Quỷ Hoàng!”
“Ác Quỷ Điện thỏa hiệp với Dị Hồn, cho phép Dị Hồn săn bắt linh hồn vô ích, đổi lại, Dị Hồn sẽ cung cấp cho Ác Quỷ Điện linh hồn mạnh mẽ hơn.”
“Linh hồn vô ích?” Thanh Vũ nhíu mày nói.
“Những linh hồn của phàm nhân được gọi là linh hồn vô ích, Ác Quỷ Điện không tiếp dẫn linh hồn đó trở về Âm Linh Giới cho tổng bộ, chỉ được mang linh hồn của tu sĩ.”
“Âm Linh Giới là nơi nào?” Thanh Vũ nghiêm nghị hỏi.
“Tôi không biết, tôi chỉ phụ trách mang linh hồn đến điểm hẹn, tự có người sẽ thu nhận.” Bạch Trọng cung kính đáp lời.
“Ngươi có biết Quỷ Vương làm việc cho Dị Hồn đang ở đâu không?” Thanh Vũ hỏi tiếp.
“Ác Quỷ Điện có một vật gọi là Ác Quỷ Truy Hồn Đồ, nó là một pháp bảo đặc biệt có thể cảm nhận ra ba động linh hồn, linh hồn càng mạnh thì dao động càng mạnh, tôi tìm đến đây nhờ vào Ác Quỷ Truy Hồn Đồ.” Bạch Trọng nói xong, hắn lấy ra một tấm bản đồ nhỏ trông có vẻ cũ nát, trên bản đồ vẽ địa hình của Thiên Quy Đảo, trên địa hình đó có các điểm sáng khác nhau, linh hồn càng mạnh thì cường độ sáng càng mạnh.
“Ngươi hãy tìm kiếm toàn bộ Quỷ Vương đang làm việc cho Dị Hồn, sau đó đưa vị trí đó đến cho ta, nhớ kỹ, không được để Dị Hồn phát hiện!” Thanh Vũ trầm giọng ra lệnh.
“Vâng thưa đại nhân!” Bạch Trọng khom người nhận lệnh.
“Được rồi, ngươi hãy trở về đi, coi như chuyện ở đây chưa bao giờ xảy ra, không được lộ ra một chút thông tin nào về Giáo Đình!” Thanh Vũ khẽ nói.
“Vâng, tôi xin cáo lui!” Bạch Trọng gật đầu rồi tan biến vào không khí, đến nhanh đi cũng nhanh.
“Đến công việc chính rồi.” Thanh Vũ quay người nhìn các oan hồn đang tập trung ở một hướng.
Trong trận chiến ác liệt phá hủy địa hình mấy chục km rừng núi, động tĩnh lớn truyền ra xa, oan hồn vẫn an toàn vì có một người bảo vệ, đó là Điện Chủ của Trận Pháp Thánh Điện, Hồng Y Giáo Chủ Mặc Hàn, ông ấy nhận thấy sự tồn tại của Bạch Trọng nhờ vào Khóa Giới Trận đang bao phủ Không Vũ Vương Triều, sau đó Mặc Hàn lập tức tiến đến đây không ngừng nghỉ, Mặc Hàn quan sát trận chiến giữa Thanh Vũ và Bạch Trọng từ đầu đến cuối.
Mặc Hàn dùng thiên nhiên có sẵn và gắn kết chúng bằng Trận Pháp Thánh Nhãn, tạo ra một trận pháp tự nhiên phù hợp với huyền diệu của trời đất, bảo vệ an toàn cho oan hồn và các Quỷ Vương, còn ngăn cách tiếng động phát ra từ trận chiến nữa.
Thanh Vũ gật đầu với Mặc Hàn một cái, Mặc Hàn đáp lại rồi biến mất, ông ấy còn bận bịu nhiều việc, nếu Bạch Trọng không tỏa ra linh áp của Quỷ Tôn thì Mặc Hàn còn lâu mới đến nơi này.
“Quang Minh Phổ Chiếu!” Thanh Vũ lẳng lặng nói ra, ánh sáng tường hòa ấm áp giáng xuống từ bầu trời, đưa tiễn các oan hồn tan biến khỏi thế gian, bọn họ được tiếp dẫn đến Quang Minh Thánh Thổ, một thế giới khác, ở nơi đó, bọn họ sẽ được sống một trăm năm hạnh phúc và bình yên.
“Chúc mừng ký chủ siêu độ oan hồn đạt được thành tựu mới!”
“Thành tựu: Siêu Độ Giả sơ cấp.”
“Phần thưởng: Một trăm triệu điểm tín ngưỡng, một Thổ Tinh Thần Thạch, mười Tứ Dương Thánh Quả, mười Đá Thần Thông, mười Đá Ý Cảnh.”
“Chúc mừng ký chủ nhận được nhiệm vụ chi nhánh của nhiệm vụ Kế hoạch của Dị Hồn và một trăm hai mươi tám Quỷ Vương.”
Nhiệm vụ: Siêu độ oan hồn, chuyển dời âm mạch.
Thông tin: Dị Hồn đang bay ra một âm mưu nguy hiểm đe dọa đến rất nhiều người, hãy phá hủy âm mưu của Dị Hồn bằng cách siêu độ oan hồn đang bị giam giữ và chuyển dời âm mạch khỏi vị trí cũ.
Phần thưởng: Một trăm triệu điểm tín ngưỡng, mười Tứ Dương Thánh Quả, năm Ngũ Dương Thánh Quả, một Thiên Phú Chi Tinh, một quyển sách tu luyện Quỷ Hồn Thiên Thư.
- --
Có thể bạn chưa biết, hệ thống xưng hô của thế giới tu sĩ là:
1. Tiểu Yêu = Nhất Dương = Tiểu Quỷ
2. Đại Yêu = Nhị Dương = Đại Quỷ
3. Yêu Tướng = Tam Dương = Quỷ Tướng = Chân Nhân
4. Yêu Vương = Tứ Dương = Quỷ Vương = Chân Quân
5. Đại Yêu Vương = Ngũ Dương = Đại Quỷ Vương = Đại Tôn
6. Yêu Tôn = Lục Dương = Quỷ Tôn = Thiên Tôn
7. Yêu Chủ = Thất Dương = Quỷ Chủ = Hoàng Chủ
8. Yêu Hoàng = Bát Dương = Quỷ Hoàng = Hoàng Tôn
9. Đại Yêu Hoàng = Cửu Dương = Đại Quỷ Hoàng = Đế Hoàng
10. Yêu Đế = Thập Dương = Quỷ Đế = Đế Chủ
Ngoài ra còn có danh hiệu đặc biệt trên là Chí Tôn Đại Đế, người ở phàm giới nhưng lực chiến không thua kém gì tiên nhân.