Hoàng Cương Đao Tông quản lý 67 thế lực một sao, lãnh thổ rộng lớn, người dân đông đúc, nhưng bên cạnh đó cũng có vấn đề rắc rối của riêng họ như hung thú rừng sâu, mâu thuẫn giữa yêu và người kéo dài qua nhiều thế hệ, Tà Đồ âm thầm hoạt động, ma tu hoành hành, chiến tranh giữa các thế lực một sao.
Hoàng Cương Đao Tông nổi danh tinh thông đao thuật, phần lớn đệ tử tông môn đi con đường luyện thể, tu luyện linh lực đặt sang một bên, ngay cả nữ đệ tử cũng hùng dũng oai phong, bá khí bất phàm.
Tông môn lập nghiệp nhờ vào buôn bán sản vật vốn có, đặc biệt là bọn họ có nhiều mỏ khoáng thạch, trong đó một mỏ khoáng thạch tốt nhất là Hoàng Cương Kim Thiết ở ngay trên tổng bộ của Hoàng Cương Đao Tông, từng có truyền ngôn nói, bọn họ từng thu thập luôn cả Hoàng Cương Kim Thiết cấp sáu, dư sức chế tạo thành vũ khí cho tu sĩ Pháp Tướng kỳ.
Hơn nữa, Hoàng Cương Kim Thiết sản sinh ra Hoàng Cương Kim Khí, một loại bảo vật hệ kim Địa vật hạ phẩm, một khi hấp thụ nó vào cơ thể, điều khiển nó thì tu sĩ sẽ mạnh mẽ hơn, có khả năng khiêu chiến vượt hai cấp độ nhỏ, bằng thiên tài hai sao, lực công kích còn vượt trội nữa.
Tổng bộ Hoàng Cương Đao Tông nằm trên một ngọn núi cao ngất trời, đình đài lầu các san sát, tu sĩ bay lượn ra vào trên bầu trời, có cả tu sĩ cưỡi hung thú mạnh mẽ khiến người người chú ý, khí tượng hoành tráng của một môn phái tu tiên hai sao.
Khi tin tức về sự xuất hiện của Lam Sương Thiên Điểu truyền vào tổng bộ Hoàng Cương Đao Tông, cả tông môn liền trở nên trang trọng, nghiêm túc, tu sĩ không bay trên bầu trời, tất cả đều chỉnh chu bản thân, chuẩn bị tiếp đón Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình.
Lam Sương Thiên Điểu đặt chân xuống ngoài cổng lớn dưới chân núi trước ánh mắt choáng ngợp, ngạc nhiên của mọi người, chỉ là một thú cưỡi của Giáo Hoàng nhưng nó lại tỏa ra khí thế áp đảo còn hơn cả trưởng lão trong tông môn, một số trưởng lão mạnh mẽ thì kinh hãi không thôi, rõ ràng Lam Sương Thiên Điểu còn nổi bật hơn cả Tông Chủ của bọn họ.
Tông Chủ là một người đàn ông cao hơn hai mét, lực lưỡng, cơ bắp rắn chắc khỏe mạnh, đôi mắt vừa sắc bén vừa trầm ổn, màu da màu vàng đồng, gương mặt kiên nghị với mái tóc ngắn màu đen, ông ta chỉ cần đứng yên ở đó thôi cũng đủ tạo ra khí tràng đặc biệt, không ai dám phớt lờ ông.
Ông chính là Mạc Ảnh Khang, cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ, tuổi tác ngoài năm trăm, vì là một thể tu luyện khó sinh con, nên chỉ có một đứa con duy nhất là Mạc Ảnh Quân.
Ngoài ra còn có Nhị Trưởng Lão Mạc Trung Kiên, người tu luyện Cửu Linh Thể Pháp, phân thân thêm tám người, nếu như chín người hợp nhất, cảnh giới và lực chiến tăng lên đỉnh điểm, tiếc rằng ông ta mất đi một phân thân cảnh giới Nguyên Anh ở Vạn Thú Uyên vì bảo vệ Mạc Ảnh Quân.
Đại Trưởng Lão Lê Xuân Đinh cảnh giới nửa bước Hóa Thần đang dẫn đội ở Vực Sâu Vong Sương, chỉ huy liên quân các thế lực dưới quyền đánh chiếm lãnh địa ở vực sâu, khai thác tài nguyên là linh thạch ngũ hành và hồn châu rơi ra từ quỷ hồn không có thần trí, mấy thứ trên là tài nguyên quan trọng và hiếm có.
Nhóm người còn lại là Mạc Ảnh Quân với gương mặt vui vẻ và các trưởng lão, có cả đệ tử tài giỏi tư chất tốt nữa.
Bọn họ rất chờ mong gặp gỡ Giáo Hoàng thần bí của Quang Minh Giáo Đình, người đánh bại luôn cả Đại Yêu Vương Thạch Ma Khải của Đại Lực Xích Hùng tộc.
“Tôi là Mạc Ảnh Khang, Tông Chủ của Hoàng Cương Đao Tông, hân hạnh khi được tiếp đón Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình!” Mạc Ảnh Khang nhã nhặn nói trong khi bước lên đứng trước Thanh Vũ.
Thanh Vũ đưa tay ra bắt lấy tay của Mạc Ảnh Quân, giọng nói từ tốn: “Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, Trần Thanh Vũ, đã làm phiền quý tông rồi!”
Ảnh Khang khá bất ngờ vì Thanh Vũ không có vẻ gì là bị thương nặng như lời đồn bên ngoài, ông không hỏi nhiều, tiếp tục giới thiệu tu sĩ của tông môn, hai bên chào hỏi lẫn nhau.
Sau một hồi, Ảnh Khang cười nói: “Xin mời Giáo Hoàng!”
Thái độ của Thanh Vũ tự nhiên, nói chuyện một cách thân thiện, nhưng Ảnh Khang lại nhận thấy sự tự tin của Thanh Vũ, và ông cũng khiếp sợ vì linh áp của Lam Sương Thiên Điểu quá đỗi khủng bố, ông cho rằng bản thân không thể sống sót nếu như Lam Sương Thiên Điểu muốn làm hại ông, thế là Ảnh Khang kính trọng Thanh Vũ hơn.
“Đúng như lời Ảnh Quân nói, Giáo Đình không đơn giản!” Ảnh Khang nghĩ thầm trong lúc đi song song với Thanh Vũ lên núi, chuẩn bị vào đại điện bàn bạc việc chính.
Vì phạm vi hợp tác giữa Hoàng Cương Đao Tông và Quang Minh Giáo Đình lớn hơn Khai Sơn Tông gấp nhiều lần, Thanh Vũ đã cho người gửi văn kiện cho Mạc Ảnh Khang, cho ông ta có thời gian xem xét trước.
Ảnh Quân và thế hệ trẻ tuổi của tông môn lại không được phép tham gia cuộc họp, thế là Mạc Ảnh Quân đưa ra đề nghị đấu giao hữu với nhóm Thiên Hải, Thanh Thu.
Thiên Hải, Thanh Thu thản nhiên đồng ý, chỉ là một vài trận đấu giao lưu mà thôi, bọn họ không sợ, bọn họ từng lên chiến trường đối đầu trực diện với tử vong.
Cung điện trên đỉnh núi xa hoa lộng lẫy, rộng lớn hùng vĩ, cảnh vật đẹp đẽ một cách khó tin, quả là nơi thích hợp để tiếp đón khách đến từ xa.
Mạc Ảnh Khang dẫn đầu bước vào bên trong, nội tâm ông đang suy nghĩ đủ điều, chuẩn bị tốt tâm lý cho cuộc họp quan trọng giữa hai thế lực lớn trên Thiên Quy Đảo, nào ngờ đâu, Mạc Ảnh Quân nhìn thấy một cô gái lạ mặt đang ngồi bên trong cung điện, cô ta còn đang thưởng thức một ly trà ngon với thái độ thản nhiên nữa.
Mạc Trung Kiến và các trưởng lão giật mình nhìn cô gái lạ kia rồi chuyển sang trạng thái cảnh giác cao độ, một cô gái trẻ lại đi vào cung điện tổng bộ tông môn, không một người nào hay biết về sự hiện diện của cô ta chứng minh cô gái này không hề bình thường, thậm chí sẽ làm cho cả tông môn gặp tai ương.
Cô gái trong cung điện hơi nâng đầu nhìn Ảnh Khang, sau đó lại nhìn Thanh Vũ rồi nở nụ cười mỉm.
Mạc Ảnh Khang định lên tiếng chất vấn thì nghe thấy tiếng nói ngạc nhiên của Thanh Vũ: “Lilith? Tại sao cô lại ở đây?”
Thanh Vũ nói xong, hắn nhìn sang Mạc Ảnh Khang như thể đang hỏi ý tại sao lại không nhắc Thanh Vũ về Lilith.
Lilith, người đứng đầu bộ ngoại giao của Giáo Đình, kiêm luôn vị trí Điện Chủ của Bảo Vật Thánh Điện, quản lý bảo vật của Giáo Đình, bao gồm cả tài sản chung, tất cả hoạt động liên quan đều phải được sự cho phép của Lilith.
“Xin chào, tôi là Lilith, người sẽ hỗ trợ Giáo Hoàng trong việc liên quan đến sự hợp tác giữa hai bên.” Lilith đứng lên tự giới thiệu.
Nghe thấy Lilith nói thế, Thanh Vũ cười khổ quay đầu nói với Mạc Ảnh Khang, bọn họ vẫn còn đang ngây người vì không biết tại sao một người của Giáo Đình lại đứng trong đây.
“Đây là Lilith, một Điện Chủ của Giáo Đình! Tính cách của Lilith là tùy tiện thoải mái như vậy, Tông Chủ đừng trách cứ!”
“Lilith?!” Mạc Ảnh Khang suy nghĩ, không tìm thấy bất cứ thông tin liên quan đến Lilith, một người chưa từng xuất hiện trên Thiên Quy Đảo, tên gọi cũng kỳ quái. Nhưng vì năng lực Lilith vượt qua sự hiểu biết của họ nên họ đành phải cười cười đón tiếp.
Hoàng Cương Đao Tông phòng vệ nghiêm mật, lại có thêm cả đại trận hộ tông, một người vượt qua tất cả lớp phòng vệ đó chắc chắn rất đáng sợ!
Không khác với gì nhóm Mạc Ảnh Khan suy đoán, Lilith thừa sức dùng năng lực tiến hóa điều khiển nhận thức của cả tông môn của Mạc Ảnh Quân và chưa nói tới truyền thừa Siêu Thức Thần Học còn đáng sợ hơn nữa, không ai biết giới hạn của Lilith nằm ở đâu, ngay cả Thanh Vũ cũng thế, Lilith trở nên quá mờ ảo, xa xôi khó thăm dò.
Lần này, Lilith đến Hoàng Cương Đao Tông là để thực hiện bổn phận của bộ trưởng bộ ngoại giao, giúp đỡ Thanh Vũ thiết lập quan hệ với thế lực hai sao, không muốn để Thanh Vũ một mình, và còn việc khác nữa là cô muốn tìm hiểu về thế giới tu sĩ.
Ảnh Khang gật đầu, miễn cưỡng nói: “Nếu là người của Giáo Đình, vậy thì chúng ta bắt đầu vấn đề chính đi!”
Mọi người mỉm cười ngồi vào chỗ, Thanh Vũ và Mạc Ảnh Quân tiến hành nói chuyện, thảo luận vấn đề hợp tác, vấn đề lợi ích giữa đôi bên và cả vấn đề truyền bá tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh trên lãnh thổ của Hoàng Cương Đao Tông cùng với các thế lực dưới quyền, tận 67 thế lực một sao, số lượng người dân đạt đến con số khổng lồ.
Nhờ sự giúp đỡ tuyệt vời từ Lilith, một người tài giỏi vì được huấn luyện khắc nghiệt từ nhỏ, tìm mọi cách để bản thân có lợi mà không để người khác thấy thua thiệt, hai bên vui vẻ bắt tay chào mừng quan hệ đồng minh.
Tóm lại, Hoàng Cương Đao Tông muốn thu mua đan dược của Giáo Đình và kết giao một thế lực mạnh mẽ, góp phần củng cố địa vị của họ trong Tử Vi Châu. Giáo Đình thì muốn truyền bá tín ngưỡng, nhờ Hoàng Cương Đao Tông tạo sự thuận lợi, gửi một mệnh lệnh cho các thế lực dưới quyền giúp đỡ Giáo Đình, không xung đột với Giáo Đình.
Nếu như không có mệnh lệnh từ thế lực hai sao, các thế lực một sao sẽ phản ứng dữ dội, không cho Giáo Đình phát triển trên lãnh thổ của họ.
Bên cạnh đó, Giáo Đình muốn tham gia vào chuyện khai thác Vực Sâu Vong Sương, sẽ cử tu sĩ trợ giúp Hoàng Cương Đao Tông.
Thanh Vũ không quên nhiệm vụ của Hệ Thống tại Vực Sâu Vong Sương, hắn đang tạo tiền đề để Giáo Đình mạnh mẽ đánh chiếm toàn bộ Vực Sâu Vong Sương, thuận tiện xây dựng lại trật tự hỗn loạn chiến tranh liên miên rồi hoàn thành nhiệm vụ.
Lilith uống một ngụm trà nóng, cô nhẹ nhàng nói trong khi giương mắt nhìn Mạc Ảnh Khang, ngón tay chỉ chỉ mặt đất: “Tông Chủ, ông bị thương bởi con quái vật bên dưới này phải không?”
Mạc Ảnh Khang biến sắc, ông kinh hãi nói: “Làm sao cô biết?”
Lilith cười khẽ: “Quái vật bên dưới khá mạnh và đặc biệt!”
Thanh Vũ, Mạc Trung Kiên, các trưởng lão còn lại nhíu mày, họ không hiểu cuộc đối thoại giữa hai người.
Thần thức Thanh Vũ xuyên thấu xuống lòng đất, xem xét qua mỏ kim loại Hoàng Cương Kim Thiết, hắn đi sâu hơn nữa, đến kim loại cấp ba, cấp bốn, cấp năm rồi đến cấp sau, khi đó, Thanh Vũ nghe thấy một tiếng hống bá đạo lăng liệt như một thanh đao muốn chém nát thần thức Thanh Vũ.
Thanh Vũ khẽ nói: “Quái vật này đặc biệt thật!”
“Nó là một cây đao!” Lilith thản nhiên lên tiếng.
“Một cây đao?” Ảnh Khang cùng với nhóm người còn lại nghi ngờ. Ngay cả Ảnh Khang cũng không biết rằng ông bị quái vật là một cây đao đánh tới trọng thương