Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 634: Chương 634: Mira tỉnh lại, đội Hộ Vệ, Công Hội Mạo Hiểm Giả thành lập!




“Giáo Hoàng là người đó ư? Tại sao tóc của anh ta lại chuyển thành màu trắng bạc vậy?” Mira hơi nhíu chặt lông mày trong lúc hỏi.

Không hiểu tại sao, từ lúc ngửi thấy mùi thơm của thức ăn thượng hạng thì Mira lại biết rõ từng chi tiết về các món ăn và biết cách đầu bếp chế biến ra chúng như thế nào, tỉ mỉ đến từng công đoạn và từng giây phút nấu nướng.

Thậm chí, khi nghe thấy Nguyễn Thanh nhắc đến Giáo Hoàng Thanh Vũ thì đầu của cô tự động phân tích tất cả mọi thứ gọi là “dữ liệu” ở trong căn phòng, từ mùi hương cho đến dao động của linh lực, dấu vết bàn tay chạm vào các phần đĩa đựng thức ăn hay thậm chí là những chuyển động nhỏ nhất.

“Tại sao cô lại biết tóc của cậu ta là màu bạc?” Nguyễn Thanh bất ngờ hỏi với vẻ mặt hiếu kỳ, cô âm thầm quan sát Mira và cảm thấy Mira rất lạ lẫm và thần bí, mái tóc dài màu nâu vàng mơ mộng, dường như chẳng một thứ gì có thể ẩn nấp trước đôi mắt trí tuệ hút hồn đó.

“Tôi bỗng nhiên biết…” Mira ngập ngừng nói, sau đó hình như cô cảm thấy chuyện gì, vẻ mặt thay đổi một cách đột ngột thành chăm chú.

Mira đưa mắt nhìn Nguyễn Thanh rồi mở miệng lên tiếng: “Tôi đã thức tỉnh năng lực tiến hóa phải không?”

“Đúng vậy.” Nguyễn Thanh đáp lại hết sức nhanh gọn.

“Vậy thì đúng rồi, tôi cảm thấy tinh thần của tôi rất mạnh, thậm chí có thể phân tích mọi “dữ liệu” trong môi trường, khả năng suy nghĩ hay nói đúng hơn là trí tuệ lẫn trí nhớ của tôi đã tăng lên gấp hàng chục lần.” Mira chớp chớp mắt rồi điềm tĩnh nói tiếp.

“Có vẻ như năng lực tiến hóa của cô liên quan đến tinh thần?” Nguyễn Thanh suy đoán, nội tâm đang cảm thấy vui vẻ cho Mira vì cô ấy rất xứng đáng nhận được một món mà từ sự tiến hóa sau những gì Mira đã làm được.

“Đúng như lời cô nói, bây giờ, tôi đã tìm ra cách giải quyết căn bệnh của Nhan Ngọc Khuê rồi.” Mira nhẹ nhàng gật đầu.

“Cô có thể chữa cho Nhan Ngọc Khuê thật sao?” Nguyễn Thanh ngạc nhiên thốt ra, bởi vì Nguyễn Thanh cũng tham gia vào việc chữa trị cho Nhan Ngọc Khuê, cô từng tìm đủ loại đan dược nhưng không có một đan dược nào hiệu quả cả, mọi đan dược trong tầm hiểu biết của cô điều thất bại.

“Chắc chắn chín mươi lăm phần trăm.” Mira nói với âm thanh nghiêm túc.

“Thậm chí tôi đã suy tính việc phát triển kỹ thuật của các loại súng tân tiến, đầu tiên là mượn nhờ năng lực của Rinka để nghiên cứu các dữ kiện cần thiết, sau đó quan sát chuyển động của các hạt tế bào lửa của Dieter, rồi nghiên cứu chế tạo ra nhiều loại vũ khí như súng lửa điện nhờ sự kết hợp của Dieter và Phó Đoàn Trưởng Lucas, anh ta sở hữu năng lực Điện Năng.”

“Tôi tin mình có thể làm được trong vòng năm ngày! Vũ khí đó chắc chắc sẽ đánh bại luôn cả quái vật cấp bốn trở lên!” Mira cao giọng nói.

“Vậy thì tốt quá!” Nguyễn Thanh vui vẻ nói.

“Không cần chần chờ gì nữa, chúng ta hãy chữa trị cho Nhan Ngọc Khuê nào!” Nguyễn Thanh vừa đứng lên vừa nói, cô không muốn nhìn thấy kẻ si tình Phong Thanh Dương suốt ngày đứng nhìn người tình ở trong phòng hồi sức, đơn giản là vì Nguyễn Thanh cảm thấy khó chịu khi đứng nhìn người khác đau khổ.

Giống như tấm lòng lúc làm một Y Sư trong ngôi làng nhỏ, Nguyễn Thanh không thích nhìn người bệnh nhân của cô đau đớn vì căn bệnh hay vết thương.

“Được! Tôi cần chuẩn bị một phòng phẫu thuật ngay lập tức và cần một ít đan dược chữa thương của cô, hãy nghiền chúng thành bột rồi trộn với phần nước linh khí, …” Mira liền đứng lên trong khi nói chuyện, nhưng không ngờ khi cô vừa định bước đi thì một cơn vô lực ập tới bao phủ lấy toàn bộ thân thể của cô.

“Mira!!” Nguyễn Thanh lập tức đỡ lấy Mira, vẻ mặt lo lắng.

“Suy nghĩ quá nhiều làm cơ thể tôi không còn năng lượng…” Mira nói nhỏ, nét mặt nhợt nhạt không còn một giọt máu.

“Vậy thì hãy ăn trước đã, tất cả đều là thức ăn chứa nhiều năng lượng, và còn có viên tinh thể này nữa.” Nguyễn Thanh dìu dắt Mira đến gần cái bàn ăn hình tròn, sau đó cô đỡ Mira ngồi xuống rồi hỗ trợ Mira bổ sung năng lượng.

“Đừng suy nghĩ quá nhiều việc trong một lúc, thời gian của chúng ta mặc dù không nhiều nhưng cũng không thiếu, hãy quan tâm đến chính mình trước đã.” Nguyễn Thanh nghiêm mặt căn dặn Mira.

“Cảm ơn cô, tôi đã biết phải làm thế nào, năng lực của tôi rất tuyệt vời nhưng nó đòi hỏi một nguồn năng lượng vật chất lẫn tinh thần cực mạnh, sau này, có lẽ tôi phải nhờ cô chế tạo ra nhiều đan dược bổ sung năng lượng vật chất và tinh thần rồi.” Mira nhẹ nhàng nói ra.

Mira vừa nhận được năng lực tiến hóa nên cô đã xả hết năng lực trong một lần, tính toán và phân tích quá nhiều “dữ liệu” làm cô mệt mỏi, tinh thần yếu ớt đi, sau này Mira cần sử dụng năng lực một cách cẩn thận hơn, nếu như vượt qua giới hạn chịu đựng thì thậm chí nó sẽ giết chết Mira.

“Việc đầu tiên là hãy nghĩ xem cô nên đặt tên nào cho năng lực đó trước đã.” Nguyễn Thanh cười đùa, chuyển chủ để làm cho tâm trạng Mira thoải mái hơn.

Mira mỉm cười nói: “Tôi cảm thấy, một cánh hoa màu trắng vừa nở rộ bên trong tâm trí tôi, vậy thì hãy gọi nó là Bông Hoa Của Tri Thức.”

“Một cái tên rất hay đấy, đây có thể là năng lực mạnh nhất bằng với năng lực Tiên Tri của Celena và Nhận Thức của Lilith.” Nguyễn Thanh nói khẽ.

Tiên Tri của Celena làm cô bé trở thành một nhân vật quan trọng hàng đầu Quang Minh Giáo Đình, bất kỳ lúc nào cũng có mười thành viên mạnh nhất có năng lực tiến hóa của Quân Đoàn Gaia bảo vệ cô bé, mỗi một người đều mạnh ngang với Phó Đoàn Trưởng, họ thuộc tiểu đội đặc biệt, một tiểu đội chỉ toàn người thức tỉnh năng lực hay có được năng lực từ hấp thụ tinh thể biến dị.

Điều đó đồng nghĩa với việc bọn họ có thể chiến đấu vượt mấy cấp độ.

Theo như những gì Mặc Hàn, Lilith, hay những người khác trải nghiệm thì năng lực tiến hóa có thể thăng cấp.

Hấp thụ một viên bằng với thiên tài một sao.

Hấp thụ ba viên bằng với thiên tài hai sao.

Sáu viên là thiên tài ba sao, mười hai viên là thiên tài bốn sao, hai mươi bốn viên là thiên tài năm sau, không biết có thể hấp thụ nhiều hơn nữa không vì tất cả những thông tin đó chỉ là suy đoán phiến diện của mọi người nhờ vào một ví dụ thực tế.

Mặc Hàn đã hấp thụ hai viên năng lực hệ thủy.

Ngạc Thiên Quang đã hấp thụ ba viên năng lực hệ thủy.

Dieter là ba viên năng lực hệ hỏa, cũng là Quân Đoàn Trưởng có sức công phá mạnh nhất ở diện tích lớn.

Rinka là hai viên năng lực Điều Khiển Năng Lượng, một mũi tên chứa đầy năng lượng bị ép chồng chất lên nhau sẽ có uy lực rất mạnh.

Richard là ba viên năng lực hệ Tăng Tốc.

Derek là ba viên năng lực Tái Sinh.

Lucas là hai viên năng lực Điện Năng.

Fergal, Fergus chưa tìm thấy viên tinh thể biến dị phù hợp với Nham Thạch nên chỉ hấp thụ mới được một viên duy nhất.

Thanok tự thức tỉnh năng lực Cảm Xúc Phẫn Nộ và đang trong quá trình đau khổ để kiểm soát nó.

Ngoài ra, rất nhiều thành viên trong Quân Đoàn Gaia có năng lực tiến hóa từ các loại kim thiết, cây cối, hỏa diễm, nước lạnh nước nóng, đất cứng, đất sét, đất băng, đất nóng, … quá nhiều năng lực làm mọi người phân loại theo năm hệ dễ dàng nhất là Tự Nhiên, Biến Hình, Điều Khiển – Khống Chế, Linh Hồn, Cảm Thức.

Tự Nhiên là chỉ các năng lực như Dieter, Mặc Hàn, Ngạc Thiên Quang, đủ các hệ kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, thậm chí là có năng lực lai tạp giữa các hệ khác giống như Fergal, Fergal khi sử dụng năng lực thì cao to giống như một đống nham thạch, sau này khi tiến hóa hơn nữa, có lẽ đống nham thạch kia sẽ còn phát ra một lượng nhiệt như ở trong núi lửa, cháy bừng lên mãnh liệt, thiêu cháy kẻ địch.

Cũng có thể xem Linda thuộc hệ Tự Nhiên vì khả năng Dịch Chuyển Tức Thời của cô phụ thuộc vào một hiện tượng vật lý của một loại hạt thần bí, chúng có thể tráo đổi vị trí cho nhau, đương nhiên, bác sĩ Mira đã nghiên cứu năng lực đó rất nhiều lần nhưng không đạt được kết quả như mong muốn của cô – tạo ra một cổng dịch chuyển từ nơi này đến nơi khác.

Biến Hình là năng lực biến đổi các phần cơ thể thành những hình thù, sinh vật khác, điển hình là người biến thành quái vật Sư Thứu, gã đó là Nolan, người từng bị Thanh Vũ quất cho một bạc tay rồi bay đụng đầu vào mặt đất.

Hệ Điều Khiển – Khống Chế thì khá phức tạp nhưng cũng dễ phân biệt, ví dụ là Amoty, người khống chế cả đám thuộc hạ liều mạng với Quân Đoàn Gaia, Amoty sở hữu một đôi mắt có thể điều khiển tâm trí của người khác.

Hệ Linh Hồn thì khá đơn giản, giống như Davine hay con quái vật từng tấn công một căn cứ ở gần Thập Linh Hỏa thành, vào lúc đó, Thanh Vũ bị nó tấn công bằng lực lượng linh hồn khiến Thanh Vũ cảm thấy đau đầu không thôi, sau cùng nó bị tên sát thủ Knin của tổ chức Zero giết chết rồi đoạt lấy tinh thể biến dị.

À tên Knin thì là kẻ thuộc hệ Điều Khiển – Khống Chế, hắn có thể nắm giữ tất cả thực vật ở xung quanh rồi dùng chúng phục vụ nhiều mục đích khác nhau.

Hệ Cảm Thức là mộ thế bí ẩn, huyền bí khó để diễn tả, giống như năng lực Tiên Tri của Celena và năng lực Nhận Thức của Lilith, hay Bông Hoa Của Trí Thức vừa mới thuộc về Mira, khả năng của năng lực đó đã vượt qua tầm hiểu biết của nhân loại.

Nhờ vào nơi đổi vật của Quân Đoàn Gaia nên các Quân Đoàn Trưởng thu về khá nhiều viên tinh thể biến dị với giá cao ngất ngưỡng, nhưng vì để gia tăng sức mạnh trong thời thế khó khăn cho nên họ không quan tâm nhiều lắm, mất hết linh thạch còn có thể tìm lại nhưng mất mạng sống là mất hết.

Bên cạnh đó còn Lilith hết sức bí ẩn và một Linda với khả năng Dịch Chuyển Tức Thời, có vẻ như họ bị ảnh hưởng bởi tính cách khi còn làm Sát Thủ cho tổ chức Zero nên không muốn chia sẻ quá nhiều thông tin về bản thân họ cho người khác biết, vì vậy, ngay cả Thanh Vũ cũng không biết chính xác Lilith, Linda mạnh cỡ nào.

Có lẽ là khoảng chừng Tứ Dương kỳ?

Hoặc cũng có thể là Ngũ Dương kỳ?

Nói đúng hơn là đừng nên trêu chọc!

Nói đi cũng phải nói lại, Lilith có năng lực rất tuyệt vời, cô làm người bàn bạc các cuộc giao dịch và lúc nào cũng thắng một cách áp đảo, đem về cho Giáo Đình một nguồn tài nguyên rất lớn.

Thậm chí ngay cả Mặc Hàn và những người khác cũng cật lực đề cử Lilith làm người quản lý cho Tiệm Tạp Hóa Quang Minh.

Nhưng làm vậy hạn chế khả năng tuyệt vời của Lilith, Thanh Vũ quyết định cho cô ấy đi làm Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao vì muốn Lilith đi du lịch ở nhiều nơi, làm tất cả những việc cô ấy thích, lúc này, việc đó là cứu giúp người khốn khổ.

Mà ở các căn cứ ngoài Thập Linh Hỏa thành, tỷ lệ người chết đói hay bị chính con người giết chết đang tăng cao.

Thanh Vũ không thể nào gì khác ngoài đi tới từng bước một, cứu được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, một quốc gia khá nhỏ nằm ở phía đông bắc Tây Châu còn chưa ra khỏi thì lấy tư cách gì bảo vệ toàn bộ người ở Hành Tinh Gaia, với lại có một nhiệm vụ ở Trung Châu đang chờ đợi Thanh Vũ.

Yêu cầu thấp nhất để hoàn thành nhiệm vụ đó là Thanh Vũ phải đột phá tới Ngũ Dương sơ kỳ trở lên, có thể nói, thực tế thì yêu cầu đó càng tăng cao hơn nữa cho thấy sự nguy hiểm ở Trung Châu, nơi bắt đầu thời đại tiến hóa cho toàn thể Hành Tinh Gaia.

Với lại, muốn đi đến Trung Châu cần vượt qua cả một vùng biển rất rộng lớn, dạo gần đây, một ít sinh vật biển như bạch tuộc khổng lồ, cá kình đại dương, đủ loại các biến dị, thậm chí là một con sao biển có xúc tu chạy tới khúc sông Jimith.

Ngạc Thiên Quang dạo này hay thoắt ẩn thoắt hiện ở khúc sông Jimith và Thập Linh Hỏa thành, nhờ vào Ngạc Thiên Quang nên đám sinh vật biển không có cơ hội gây hại cho người dân đang đánh bắt cá ở ngay trên con sông đó.



“Giáo Hoàng?!” Một người bán cá ăn mặc rất kỳ lạ, dùng một miếng vải màu đen trùm đầu, để lộ ra đôi mắt nhỏ, lâu lâu đôi mắt đó lại lóe lên một vệt sáng kỳ dị.

“Ngươi chính là người đã bán Cua Đại Hoàng Đế cấp bốn cho Giáo Đình ư?” Thanh Vũ mỉm cười nhìn người bán cá đó.

Sạp hàng của người bán cá khá lớn, nằm ở phần ngoài khu chợ chung, người đông tấp nập, tiếng người ồn ào náo nhiệt, có tiếng rao hàng vang dội, có tiếng người cãi nhau vì không thống nhất ý kiến.

Tuy nhiên, hàng cá của người này thì rất bắt mắt bởi vì ba bốn con cá khổng lồ tỏa ra uy áp cấp ba đỉnh phong, thậm chí có một con cua khổng lồ màu đỏ còn sống, thân thể to như một chiếc xe tải cỡ lớn, người nào đi ngang đều dõi theo sạp cá này với ánh mắt hiếu kỳ lẫn kiêng kỵ.

Mấy ngày trước, ít tên đến đây gây sự, sau cùng con cua khổng lồ màu đỏ kia thổi ra bong bóng, nhốt bọn chúng vào bên trong, chuyện này làm náo động cả một đội Vệ Binh Thành Trì, sau đó người bán cá không bị gì, chỉ biết các Vệ Binh rất sợ sệt khi nói chuyện với người bán cá.

“Đúng vậy, Cua Đại Hoàng Đế gì đó chính là con này, nó là con cua ngon ngon với cái vỏ khá cứng!” Người bán cá điều chỉnh tâm tình đang căng thẳng rồi dõng dạc nói lớn, vẻ mặt kiêu ngạo lướt qua khuôn mặt của những người đứng quan sát, tựa hồ hắn rất thích cảm giác này.

“Rất tốt! Rất có ý chí!” Thanh Vũ nhìn ba bốn con cá khổng lồ lẫn con Cua Đại Hoàng Đế, hắn ngẩng đầu nhìn vào người bán cá rồi nói vài tiếng, kế tiếp Thanh Vũ liền rời khỏi khu chợ.

“Giáo Hoàng? Chẳng lẽ tu luyện nhiều quá nên bị tâm thần như quyển sách “Một trăm cách bảo vệ sức khỏe” từng nhắc nhở?” Người bán cá nghi ngờ lẩm bẩm vài tiếng rồi tiếp tục chào hàng.

Rất ít người dân đủ khả năng chi trả cho một con quái vật cấp ba đỉnh phong nên việc buôn bán của người bán cá kéo dài tận cả một tuần lễ mới bán hết được, người thu mua chủ yếu là Quân Đoàn Gaia, các bộ phận của Quang Minh Giáo Đình hay những người dân làm chủ một đoàn đội lớn, tu vi Tam Dương đỉnh phong trở lên.



“Không ngờ con cá sấu đần kia cũng làm việc chăm chỉ để lo cho cuộc sống, rất tốt.” Thanh Vũ vừa nói vừa bước đi theo con đường lớn để trở về Tòa Tháp Cao.

“Mình phải chăm chỉ gấp mười lần như thế!” Thanh Vũ hào hứng nói, một lần lý do là bởi vì Thanh Vũ sợ con cá sấu khổng lồ kia khi dễ.

Nói giỡn, con cá sấu kia nhờ vào Huyễn Linh Chiến Trường cho nên tu vi đã đến Tứ Dương hậu kỳ, thiên phú hai sao! Nghĩa là thực lực hơn cả tu sĩ nửa bước Ngũ Dương kỳ.

Nếu ở trạng thái bình thường, Thanh Vũ chẳng thể nào đánh lại con cá sấu đó được, ngược lại, còn bị nó chà đạp thừa sống thiếu chết một phen.

Ai bảo Thanh Vũ còn thiếu nó một căn nhà làm từ tinh thể tiến hóa hay cả đống thức ăn cấp ba, cấp bốn nhân lên mấy tháng trời làm gì?

Ít nhất thì Ngạc Thiên Quang đã và đang nghĩ như vậy? Nợ này không đòi, không làm cá sấu!

Sau một hồi, Thanh Vũ đã trở lại khu vực gần Tòa Tháp Cao nằm ở trung tâm Thập Linh Hỏa thành, nó hơi chếch về phía tây một chút.

Hiện giờ, rất nhiều Hộ Vệ canh giữ khu vực này, Mặc Hàn tự tay lựa chọn từng người làm chức vụ Hộ Vệ khu vực quan trọng của Thập Linh Hỏa thành, bọn họ được trang bị một bộ giáp trắng bạc và một thanh kiếm Thánh Kỵ Sĩ khá dài cùng với một cây cung tinh mỹ và một bao đựng cung tên có khắc đầy Luyện Khí Ngữ, Trận Pháp Ngữ hay cả Phù Ngữ, chúng gia trì tăng cao lực công phá cho các mũi tên.

Hơn nữa, các Hộ Vệ đều huấn luyện theo một lịch trình dày đặc, gian khổ, người không vượt qua sẽ bị khai trừ ra khỏi đội Hộ Vệ, qua các lần rèn luyện đó thì tu vi của họ cũng tăng lên, chừng hai trăm hộ vệ, mỗi một người đều có sức mạnh ngang với Tam Dương kỳ trở lên.

Người nổi bật đạt đến nửa bước Tứ Dương kỳ, có thêm năng lực tiến hóa nữa.

Vì cuộc họp quan trọng bậc nhất Giáo Đình chuẩn bị diễn ra nên hai trăm người Hộ Vệ tập trung đầy đủ, đứng canh giữ xung quanh khu vực quan trọng, không cho kẻ xấu lợi dụng cơ hội để tấn công.

“Tham kiến Giáo Hoàng đại nhân!” Hai trăm người cùng nhau khom người, giọng nói to rõ, ẩn chứa một sức mạnh cứng cỏi.

“Amoty, Nolan?” Thanh Vũ ngạc nhiên nhìn hai người quen đứng đầu các Hộ Vệ.

“Giáo Hoàng!” Amoty, Nolan hơi cúi đầu nói.

Hai người không canh gác Thế Giới Thông Đạo nữa, họ chuyển sang đội Hộ Vệ của Mặc Hàn, đây là lực lượng riêng do chính ông ấy đào tạo, với lại, Thanh Vũ từng mở lời cho phép Mặc Hàn có quyền tìm kiếm thêm người làm việc cho ông ta.

Dù sao Mặc Hàn là Hồng Y Giáo Chủ, cần phải có quyền lực nhất định.

Cách tốt nhất để thể hiện quyền lực là nắm giữ nhiều nguồn sức mạnh ở trong tay.

“Các ngươi tiến bộ rất nhiều đấy.” Thanh Vũ vỗ vai hai người, khen ngợi một câu rồi bước vào bên trong phòng họp tối cao.

Vào lúc này, tất cả thành viên cấp cao đều đã có mặt ở trong căn phòng, bao gồm cả Hội Trưởng của Công Hội Mạo Hiểm Giả là Nguyễn Vu cùng tất cả người đứng đầu các bộ phận khác.

“Đầu tiên, hãy báo cáo lại tình hình của các bộ phận trong thời gian một tháng nay!” Thanh Vũ ngồi ở cái ghế cao nhất, hắn chậm rãi lên tiếng trong nhìn nhìn thoáng qua mọi người.

“Bắt đầu từ Nguyễn Vu Hội Trưởng trước đi!” Ánh mắt Thanh Vũ dừng lại ở trên người Nguyễn Vu, người đàn ông cao lớn với các tia sát khí tản mát ra xung quanh, ánh mắt băng lãnh trông rất uy nghiêm.

“Vâng!” Nguyễn Vu cao giọng đáp lại.

Kế tiếp, ông ta đứng thẳng người, tướng tá hùng dũng, giọng nói đầy sức mạnh vang lên: “Công Hội Mạo Hiểm Giả đã đi vào hoạt động hơn một tháng trời, hướng hoạt động dựa theo kế hoạch của Giáo Hoàng, tuy có nhiều việc không suôn sẻ lắm nhưng tổng thể thì rất tốt.”

“Công Hội Mạo Hiểm Giả xác nhận danh tính, thân phận, thông tin của hơn sáu mươi ngàn Tín Đồ, Tín Sứ muốn rời khỏi Không Vũ quốc, Kinh Hồng Quốc, hay chưa không gia nhập Giáo Đình, bọn họ cũng tham gia vào công hội với tư cách một thành viên chính thức ở cấp bậc Đồng!”

“Thành viên của công hội chia thành các bậc Đồng, Bạc, Vàng, Bạch Kim, Kim Cương, Truyền Kỳ, Sử Thi và Huyền Thoại, cuối cùng là Truyền Thuyết, cần có điểm cống hiến cho công hội để thăng cấp, quyền lợi sẽ gia tăng theo từng cấp bậc đủ để những thành viên ra sức làm việc.”

“…”

Mọi người yên lặng để nghe bản báo cáo chi tiết của Nguyễn Vu Hội Trưởng, lâu lâu bọn họ lại trầm trồ thán phục vì cách hoạt động mới lạ của Công Hội Mạo Hiểm Giả.

Chỉ những người đăng ký trở thành thành viên mới được phép rời khỏi lãnh thổ Không Vũ quốc, Kinh Hồng quốc, hơn nữa, họ còn nhận được phúc lợi hàng tuần tùy theo cấp bậc, khi gặp nguy hiểm có thể gửi tin cho công hội để cầu cứu.

Người không đăng ký mà tự ý rời khỏi lãnh thổ sẽ bị bắt lại, nhẹ thì phạt tiền, nặng thì giam giữ hoặc tước bỏ chức danh trong Giáo Đình.

Thanh Vũ cho phép Nguyễn Vu làm căng chuyện này vì bảo đảm không một Tín Đồ, Tín Sứ nào làm hại người vô tội, nếu không trách nhiệm nặng nề nhất thuộc về Giáo Đình vì đã cho bọn họ quyển sách để tu luyện.

Người đã đăng ký trở thành thành viên chính thức là người đủ năng lực, hành động và tinh thần thì bình thường, hay nói cặn kẽ hơn là phải vượt qua bài kiểm tra sức khỏe tổng quát.

Bên cạnh đó, Nguyễn Vu nghĩ ra nhiều cách hạn chế hành động tùy ý của Tín Đồ, Tín Sứ như là hành động tố giác người phạm tội sẽ nhận được phần thưởng.

Dù có nhiều luật lệ nhưng những người đó vui vẻ chấp hành, tạm thời không xảy ra chuyện xấu gì.

Thanh Vũ thì bình tĩnh nghe Nguyễn Vũ nói và còn chờ đợi, sau cùng hắn nghe thấy một thanh âm lạnh lẽo quen thuộc đến từ Hệ Thống

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thành lập Công Hội Mạo Hiểm Giả.”

“Phần thưởng: một viên Thiên Phú Chi Tinh.”

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phát triển Công Hội Mạo Hiểm Giả có hơn năm mươi ngàn thành viên.”

“Phần thưởng: hai viên Thiên Phú Chi Tinh, một đấu trường gọi là Chiến Thần Vinh Quang!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.