Quang Minh Giáo Đình Tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 463: Chương 463: Một đống Thánh Vật và một đống nhiệm vụ




“Hệ Thống, hình như người tính thiếu một cái rồi.” Thanh Vũ hít sâu một hơi, ổn định tinh thần đang ở ranh giới hưng phấn gần tan nát, hắn hỏi Hệ Thống bằng giọng nói nghi ngờ.

“Thiếu cái gì?” Hệ Thống lạnh nhạt nói.

“Tiệm Tạp Hóa Quang Minh chứ gì?” Thanh Vũ lập tức trả lời, nét mặt đắc ý giống như vừa bắt lấy cái đuôi của Hệ Thống.

Tưởng chừng như đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, Thanh Vũ bắt được sai lầm của cái Hệ Thống chết tiệt đen tối này, nhưng không, Hệ Thống vẫn bình thản, mặc dù giọng nói vẫn không ẩn chứa một chút cảm xúc gì, nhưng Thanh Vũ biết Hệ Thống đang khinh bỉ hắn.

“Tiệm Tạp Hóa nhỏ đó không tính.”

“Tại sao không tính? Ngay cả bầy sói xám của Đại Cẩu cũng được tính vào trong bộ phận hung thú thần phục Giáo Đình mà!” Thanh Vũ liền phản bác lại.

“Cái tiệm nhỏ đó không giúp gì được cho Giáo Đình, ở đây, chỉ cần một Cửa Hàng đổi bằng điểm cống hiến và điểm tín ngưỡng là đủ.” Hệ Thống lạnh nhạt nói, trả lời cực kỳ dứt khoát làm cho Thanh Vũ trợn mắt vì độ bá đạo này.

“Được, ngươi giỏi nhất.” Thanh Vũ hừ một tiếng rồi nói.

“Tất nhiên, Hệ Thống là tồn tại đặc thù giữa muôn vàn thế giới.” Hệ Thống rất đồng ý với lời nói của Thanh Vũ.

“Dẹp! Đừng có mà tự dát vàng lên mặt mình.” Thanh Vũ đưa tay lên ngăn cản.

“Hệ Thống không có mặt để dát vàng.” Hệ Thống bình thản nói.

“Ngưng cho ta!” Thanh Vũ tức muốn điên.

“Giờ là lúc kiểm tra phần thưởng.” Thanh Vũ chờ mong nói trong khi bay lượn, còn đám người đang bị trói ở dây xích thì không nghe gì bởi vì gió lớn làm họ ù tai.

“Các loại bảo vật đều bị phong ấn và chỉ mở một tầng phong ấn?” Thanh Vũ xụ mặt khi đọc mất dòng giới thiệu của Hệ Thống về các Thánh Vật mà Hệ Thống vừa ban thưởng cho mình.

Luyện Đan Thánh Đỉnh: Làm từ tuyệt thế thần kim, độc nhất vô nhị, là Thánh Vật dùng để luyện đan, người có được vật này tương đương với việc làm chủ Luyện Đan Đường. Đã bị phong ấn nhiều tầng, hiện tại đang mở một tầng phong ấn, quyền năng: Tỉ lệ luyện đan thành công tăng một trăm phần trăm, tăng cao số lượng đan dược được luyện chế trong một lần, tăng cao phẩm chất của đan dược lên mức độ Tuyệt Phẩm Đan, giúp cho người sử dụng luyện đan vượt một cấp, tăng cao cảm ngộ khi luyện đan gấp hai lần.

Luyện Khí Thánh Chùy: Làm từ tuyệt thế thần kim, độc nhất vô nhị, là Thánh Vật dùng để luyện khí, người có được vật này tương đương với làm chủ Luyện Khí Đường tại Giáo Đình. Đã bị phong ấn nhiều tầng, hiện tại đang mở một tầng phong ấn, quyền năng: Tỉ lệ luyện khí thành công tăng một trăm phần trăm, tăng cao phẩm chất của pháp bảo lên mức độ Tuyệt Phẩm Pháp Bảo, giúp cho người sử dụng luyện khí vượt một cấp, tăng cao cảm ngộ khi luyện khí gấp hai lần.

Luyện Phù Thánh Bút, Tuần Thú Thánh Bổng cũng có quyền năng giống như hai Thánh Vật kia.

Còn lại, Trận Pháp Thánh Nhãn là một con mắt với các ký hiệu huyền bí thay cho nhãn cầu, có ánh sáng mờ nhạt thoáng hiện trông rất kỳ dị và đẹp mắt, nó có thêm một quyền năng ngoài các quyền năng thông thường kia là giúp cho người sở hữu nhìn thấu mọi trận pháp và truy tìm Tâm Trận, còn tăng lực lượng tinh thần lên gấp mười lần, đương nhiên là có thể giúp người sử dụng bố trí ra đại trận vượt cấp rồi.

Công Lý Thánh Ấn là Thánh Vật của Hội Đồng Thẩm Phán, dùng để đóng dấu đại diện cho công lý của Giáo Đình, con dấu kia là một thứ dẫn đến ngục giam gọi là Thất Dạ Ngục, mỗi người bước vào trong kia, tùy theo tội lỗi sẽ ở trong đó với thời gian một đêm, hai đêm cho đến bảy đêm, mỗi một đêm đều là ác mộng kinh khủng nhất, cho con người nếm trải đủ thứ tình cảm và thanh tẩy linh hồn của họ, mỗi một lần thanh tẩy thì họ sẽ vượt qua một đêm, cho đến khi hình phạt kết thúc, người không vượt qua sẽ kẹt lại ở đêm đó vĩnh viễn, và tuổi thọ của họ không bao giờ trôi đi.

“Một nhà ngục giam kinh hoàng đối với những người xấu xa.” Thanh Vũ cảm khái một tiếng và không hề có ý muốn đi tham quan Thất Dạ Ngục làm gì.

“Vật này dành cho Diêu Nguyệt sử dụng.” Thanh Vũ mỉm cười.

“Kế tiếp nào.” Thanh Vũ tiếp tục xem xét các vật phẩm còn lại.

Vạn Vật Thánh Thổ, một loại đất chứa quyền năng bất diệt, giúp cho linh dược phát triển nhanh hơn gấp năm mươi lần, bảo vệ bất kỳ một tồn tại nào dưới dạng thực vật khiến cho chúng bất diệt, làm linh dược phát triển tốt và cho sản lượng gấp mười lần, tuy nhiên, cần bổ sung năng lượng cho Vạn Vật Thánh Thổ với chu kỳ một năm một lần, một mẫu Vạn Vật Thánh Thổ đòi hỏi một triệu linh thạch hạ phẩm một năm.

“Đây là máy nuốt linh thạch chứ đất đai gì?” Thanh Vũ cười khổ nói.

Huyễn Linh Chiến Trường, thời gian nhanh hơn bên ngoài năm mươi lần, là một không gian đặt tại ranh giới giữa hư và thực, thường có nhiều huyễn ảnh xuất hiện với số lượng lớn, chúng rất khát máu nên Huyễn Linh Chiến Trường thường được dùng để luyện binh.

“Chiếc nhẫn này là chìa khóa mở lối đi đến Huyễn Linh Chiến Trường.” Thanh Vũ cầm chiếc nhẫn màu đỏ như máu, với một viên ngọc màu trắng tinh khiết, phảng phất là sự đối lập giữa sống và chết, giữa máu tươi và yên bình.

“Huyễn Linh Chiến Trường là phần thưởng dành cho các quân đoàn.” Thanh Vũ bình tĩnh nói.

“Sau này bọn họ nên luyện tập ở đây để đạt kết quả tốt nhất.”

Đan Phương của Huyết Mạch Thăng Cấp đan, một loại đan dược ẩn chứa quyền năng ngoài tầm tưởng tượng, giúp tăng cao huyết mạch, nguyên liệu chính để luyện chế là: Huyết Thần Thảo, Dị Linh Thần Quả.

“Huyết Thần Thảo, Dị Linh Thần quả đều là nguyên liệu quý hiếm có sẵn trong Hệ Thống với giá cả là năm mươi ngàn điểm tín ngưỡng cố định, hai thứ là một trăm nghìn.”

“Một trăm ngàn điểm tín ngưỡng cố định luyện chế một viên Huyết Mạch Thăng Cấp đan, cái giá này khá lớn, tuy nhiên nó đáng để thử nghiệm một lần.” Thanh Vũ đưa tay lên cằm rồi trầm tư.

“Quyền năng của Giáo Chủ, Thánh Thổ Siêu Phàm?” Thanh Vũ nhìn tới phần thưởng cuối cùng.

Mỗi Giáo Chủ khi nhận quyền quản lý một vùng đất lớn thì sẽ có quyền năng Thánh Thổ Siêu Phàm, dựa vào độ phồn vinh của vùng đất để nhận được các loại phúc lợi.

Độ Phồn Vinh: từ 1 đến 100, sự phồn thịnh của một thế lực dưới sự cai quản của Giáo Chủ, ba gồm số người, mức độ xã hội và sự hài lòng về cuộc sống, sức mạnh trung bình của mỗi người, khi đạt đến 60, thiên phú của Giáo Chủ sẽ tăng lên một bậc, thông số chính xác: 60 - 1, 70 - 2, 80 - 3, 90 - 4, 100 – 5, những người tham gia quản lý đều nhận được tăng thêm. Chúng chỉ tồn tại trong lãnh thổ của Giáo Chủ, khi ra ngoài cần phải sử dụng Vận Mệnh Thánh Giả để tăng phúc trong một khoảng thời gian ngắn.

Vận Mệnh Thánh Giả là một dấu ấn thiêng, chỉ Giáo Hoàng mới có thể ban phát cho Giáo Chủ, người nhận được dấu ấn phải được người của Giáo Đình thừa nhận tư cách. Vận Mệnh Thánh Giả xuất hiện sau khi hoàn thành nhiệm vụ về Thánh Thổ.

“Cái quyền năng này hơi khủng thì phải?” Thanh Vũ kinh ngạc thốt lên thành lời. Nét mặt chưa tin tưởng cho lắm, đời nào cái Hệ Thống keo kiệt này lại cho Thanh Vũ hay Giáo Đình quyền lợi lớn cỡ này chứ?

“Hệ Thống, độ phồn vinh ở Không Vũ quốc là bao nhiêu.” Thanh Vũ cười hỏi Hệ Thống.

“Không Vũ quốc đang có độ phồn vinh là mười sáu.” Hệ Thống lạnh nhạt trả lời.

“Mười sáu!” Thanh Vũ trợn mắt.

“Ngươi có nhầm lẫn không, ta nhìn thấy Không Vũ quốc rất phát triển mà.” Thanh Vũ tức giận hỏi.

“Không Vũ quốc có diện tích là ba trăm bảy mươi hai ngàn ngàn km2, dân số là năm trăm tám mươi ba ngàn người, tính toán sự phồn thịnh dựa trên nhiều yếu tố là số người, mức độ xã hội, sự hài lòng về cuộc sống, sức mạnh trung bình của mỗi người, tất cả cho thấy Không Vũ quốc đang có sự phồn thịnh rất thấp.”

“Hệ Thống đã tính toán mười triệu sáu trăm ngàn năm trăm tám mươi mốt lần và quyết định đưa ra đánh giá này.” Hệ Thống nói ra một tràng làm Thanh Vũ im lặng.

“Được, ngươi giỏi lắm.” Thanh Vũ gật đầu, nghiến răng và biết nói gì hơn bây giờ.

“Tất nhiên, Hệ Thống là tồn tại đặc thù giữa---“ Hệ Thống vô cảm nói.

“Ngưng!” Thanh Vũ đưa tay lên ngăn cản sau đó bụm mặt vì hết cách với cái Hệ Thống này.

“Các Thánh Vật đều có thể dùng như vũ khí để chiến đấu, xem ra mình không cần bận tâm về vấn đề này nữa rồi.” Thanh Vũ nở nụ cười vì tìm ra một đặc điểm nữa của Thánh Vật.

“Cách tính toán ban thưởng về nhiệm vụ này cũng không quá khắc khe lắm.” Thanh Vũ tìm hiểu về cách hoạt động của nhiệm vụ, nó dài như một cuốn sách đọc từ trên xuống và không thấy cuối cùng.

Luyện Đan Đường cấp hai: có một Luyện Đan Sư cấp hai và một trăm Luyện Đan Sư cấp một, ban thưởng một Thiên Phú Chi Tinh và Luyện Đan Thánh Đỉnh giải một tầng phong ấn.

Hung thú thần phục Giáo Đình: có một bầy đàn hung thú với con đầu đàn đạt sức mạnh Nhị Dương kỳ, một trăm con khác đạt Nhất Dương kỳ, ban thưởng một Thiên Phú Chi Tinh và Đan Phương của Huyết Mạch Thăng Cấp Đan.

Quyền năng của Giáo Chủ: có một Giáo Chủ quản lý vùng đất bằng với thế lực một sao, Giáo Chủ đạt cảnh giới Nhị Dương kỳ trở lên, ban thưởng một Thiên Phú Chi Tinh và quyền năng Thánh Thổ Siêu Phàm.

Hội Đồng Thẩm Phán: người quản lý đạt cảnh giới Nhị Dương kỳ trở lên, xét xử một trăm tội nhân có tội một cách công bằng liêm chính, ban thưởng một Thiên Phú Chi Tinh và Công Lý Thánh Ấn.



Hội Đồng Thẩm Phán: người quản lý đạt cảnh giới Tứ Dương kỳ, xét xử công bằng tuyệt đối, làm giảm tỷ lệ tội phạm xuống phân nửa, ban thưởng Thẩm Phán Giới Luật.

Thẩm Phán Giới Luật cho phép người tiến vào trong đó trở thành Thẩm Phán Giả, nhận Thẩm Phán Nhãn, dùng Thẩm Phán Kiếm, sử dụng Thẩm Phán Lôi, có bảy loại Thẩm Phán Giả tính bằng cách số đêm họ vượt qua tại Thất Dạ Ngục.

Thẩm Phán Giả, Chấp Thánh Luật,

Thấu Nhân Quả, Phán Thiện Ác!

Mỗi một Thẩm Phán Giả đều là tu sĩ cực mạnh, có khả năng khiêu chiến vượt cấp, đánh vỡ giới hạn về Thiên Phú, người mạnh nhất vượt bảy cấp độ, đạt tới tình trạng khủng bố! Là người giữ gìn luật lệ cũng là thanh đao mạnh nhất của Hội Đồng Thẩm Phán, chỉ có người quản lý hội đồng mới có thể sai khiến họ làm việc.

“Thẩm Phán Giả sao? Đây là nhiệm vụ cuối cùng của Hội Đồng Tuyên Án, xem ra Thẩm Phán Giả chính là tồn tại mạnh nhất của hội đồng đó rồi.” Thanh Vũ lẩm bẩm một mình và tiếp tục nhìn nhiệm vụ.

Các nhiệm vụ kế tiếp chưa hoàn thành với mức độ khó tăng dần, tạm thời Thanh Vũ không thể hoàn thành được một nhiệm vụ nào nữa.

“Quyền năng của Giáo Chủ, tiếp theo là có một Giáo Chủ cảnh giới Tứ Dương kỳ quản lý một lãnh thổ ngang với thế lực hai sao, và độ phồn vinh đạt tới sáu mươi trở lên, ban thưởng mười bộ Hồng Y Giáo Chủ Sáo Trang và một số lượng Thiên Phú Chi Tinh, mười Linh Mạch cao cấp, một Linh Hồn Của Tự Nhiên nằm trong năm thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.”

“Linh Hồn Của Tự Nhiên là vật phẩm cần thiết để tu luyện một trong những Thánh Thức của Thánh Kỵ Sĩ và là nguyên liệu để mở ra Pháp Thần Thánh Môn.”

“Linh Hồn Của Tự Nhiên là một tồn tại đặc thù vô hình vô chất, nằm giữa ranh giới giữa ảo và hư, là một nguồn sức mạnh khổng lồ, dùng để điều khiển các nguyên tố ở môi trường xung quanh, người sở hữu nó có được quyền năng không thể đo lường.”

“Không thể mua Linh Hồn Của Tự Nhiên từ Hệ Thống mà chỉ mua được Linh Hồn Châu, vật phẩm dùng để chứa đựng Linh Hồn Của Tự Nhiên, mỗi Linh Hồn Châu có giá là mười ngàn điểm tín ngưỡng cố định.”

“Mấy nhiệm vụ khác cũng có ban thưởng là Linh Hồn Của Tự Nhiên, xem ra nó là một vật quan trọng để bước vào cảnh giới Ngũ Dương kỳ, tu luyện ra Thánh Thức và Pháp Thần Thánh Môn.” Thanh Vũ ngẫm nghĩ nói.

“Được rồi, bỏ qua các nhiệm vụ chưa hoàn thành kia ở một bên, nên làm việc cần làm ở trước mắt thì hơn.” Thanh Vũ thở ra một hơi, xóa hết suy nghĩ vu vơ về phần thưởng, tập trung vào hai Thiên Phú Chi Tinh vừa được Hệ Thống ban thưởng vì Giáo Đình đạt cấp hai.

Các bộ phận chia thành hai loại: Luyện Đan, Luyện Khí, Luyện Phù, Tuần Thú, Linh Dược, Trận Pháp, Hung Thú thần phục Giáo Đình, thì có nhiệm vụ tăng dần từ cấp một đến cấp chín, tóm lại muốn hoàn thành thì phải có người đạt cấp độ nghề nghiệp bằng với cấp độ nhiệm vụ và một trăm người nhỏ hơn một cấp.

Còn mấy nhiệm vụ bộ phận còn lại như: Quyền năng của Giáo Chủ, Hội Đồng Thẩm Phán, Các Quân Đoàn thì tính riêng biệt, phần thưởng cao nhưng yêu cầu thì rất lớn, Thanh Vũ cũng không cần chú ý quá mức vì khi nào hoàn thành thì Hệ Thống sẽ tự động thông báo. Không đẩy nhanh tiến độ nhiệm vụ được vì quá rắc rối và phức tạp.

“Khốn kiếp, Hệ Thống, tại sao Ảnh Bộ không có Thánh Vật? Chỉ là mấy viên Thiên Phú Chi Tinh không vậy?” Thanh Vũ chợt phát hiện có gì đó không đúng.

“Ảnh Bộ là một bộ phận vừa đạt chuẩn, chỉ ban thưởng Thiên Phú Chi Tinh.” Hệ Thống lạnh nhạt trả lời.

“Nếu ký chủ muốn Thánh Vật? Chúc mừng ký chủ nhận được một đôi giày rách.”

Đôi giày rách: được bện từ lá cây cỏ dại, giúp người sử dụng không bị đau chân khi đi đường.

Thanh Vũ: “...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.