“Được rồi, tôi đã kiểm tra xong, chúng ta đạt chỉ tiêu vào hôm nay, còn thừa lại thuộc về chúng ta, mọi người hãy đến đây nhận lấy phần của mình.” Rose mở miệng nói ra, cô chia từng phần tinh thể tiến hóa rồi lần lượt đưa cho mỗi nhóm hai người, ai nấy đều nở nụ cười khi nhận lấy.
Ở thời đại trước, họ chỉ là những người bình thường không có gì nổi trội, sau khi tai nạn đến, họ được vệ binh của công chúa chiêu mộ, phân phát vũ khí để họ có thể giết lũ Venger, thu thập tài nguyên về cho công chúa, chỉ cần đạt đủ số lượng tinh thể tiến hóa mà vệ binh yêu cầu, họ có thể nhận lấy số còn lại.
Vũ khí là của người khác, bọn họ có thể giết Venger dễ dàng là nhờ nó, vì vậy, họ vui vẻ làm việc cho công chúa mà không một lời oán trách nào.
“Đây là phần của cô.” Rose không tình nguyện đưa cho Akina. Bọn họ có một cam kết, dù thu hoạch của nhóm nào ra sao, đều phải chia đồng đều, còn nếu có nhóm lười biến, dẫn đến thu hoạch không đủ, thì nhóm kia sẽ bị cô lập, thậm chí là rời khỏi đội săn giết Venger, cho nên mỗi nhóm đều ra sức hết mình.
“Cảm ơn cô, Rose.” Akina cười trả lời, khiến Rose nghiến răng nhìn.
“Raymond, anh có biết tại sao công chúa lại triệu tập chúng ta về gấp như vậy không?” Max cất tiếng hỏi.
Raymond lắc đầu trả lời: “Tôi không biết chi tiết, nhưng nghe được, việc này rất quan trọng.”
“Có thể công chúa và vệ binh muốn hành động lớn gì chăng?” Một người khác suy đoán.
“Chắc hẳn là vậy đi, lần trước chúng ta dẫn dụ cả đám Venger từ một thị trấn rồi tiêu diệt toàn bộ bằng cách phục kích, trận chiến kia quá đã rồi, phần thưởng cũng rất phong phú.” Người này vừa nói vừa hồi tưởng lại cảnh tượng khi đó, hàng chục ngàn Venger xông tới và bị giết sạch bởi các loại vũ khí hiện đại, thậm chí có hỏa tiễn nữa, chúng bị oanh tạc thành mấy mảnh.
“Nghe nói công chúa Fiona kiếm được vài viên tinh thể biến dị từ lần hành động đó.” Rose ước ao nói, có một viên tinh thể biến dị nghĩa là Rose có thể có năng lực tiến hóa.
“Đừng có mơ mộng nữa, không tới phiên cô nhận lấy tinh thế biến dị đâu.” Akina nhàn nhạt nói.
“Tại sao lại không? Tôi cũng không cần, có thể vài ngày nữa tôi sẽ thức tỉnh năng lực và năng lực kia mạnh hơn cô gấp ngàn lần.” Rose phản bác.
“Cứ ở đó mà tưởng tượng đi.” Akina trả lời.
“Tốt, mọi người đã nghỉ ngơi đầy đủ, tôi nghĩ chúng ta nên trở về thôi.” Raymond cắt ngang trận chiến đấu khẩu giữa hai cô gái. Hơn hai mươi người gật đầu, đồng ý với Raymond.
“Chúng ta hãy đi theo đường cũ để trở về, nghe nói một số vệ binh đã quét dọn đường đó, vì vậy nó ít nguy hiểm hơn.” Raymond lấy ra một tấm bản đồ, ông chỉ theo một con đường được vẽ bằng bút mực.
“Mọi người lên đường thôi, nên tranh thủ về đến căn cứ trước khi trời sáng.” Raymond dàn xếp xong, ông đứng lên rồi xách lên cái ba lô bước ra khỏi căn phòng, đám người đi theo Raymond.
Có khoảng ba trăm vệ binh trong biệt viện để bảo vệ công chúa Lambert Fiona, thời đại kỹ thuật phát triển cấp tốc, có nhiều người sẽ dùng nó để ám sát, gây hại đến thành viên hoàng tộc nhằm tạo ra một cuộc xung đột không đáng có, vì thế cho nên, mỗi một người trong hoàng tộc đều được bảo vệ cẩn thận, và được trang bi vũ khí tân tiến nhất, ví dụ như các bộ giáp kim loại phục vụ cho chiến tranh.
Khi thời đại tiến hóa tới, ba trăm vệ binh dùng các loại vũ khí đó tiêu diệt Venger, thu hoạch được tài nguyên kinh người, tiến hóa cấp tốc, có hơn mười người đạt đến cấp ba, tương đương với Tam Dương kỳ, và bốn năm người có năng lực tiến hóa, biệt việt của công chúa Fiona bị cô lập, cô không thể đột phá để trở về gia đình, vì vậy Fiona bàn bạc với các vệ binh, quyết định chiêu mộ nhân viên, phân phát vũ khí, tìm kiếm tinh thể biến dị và chờ đợi cơ hội.
Thân là một hoàng tộc, Lambert Fiona biết nhiều căn cứ chứa vũ khí của quốc gia Niyensa, cô đã đột nhập vào các căn cứ gần đó và lấy đi hết số vũ khí hiện đại, Fiona chiêu mộ được bốn trăm người, bọn họ có nhiệm vụ tìm về tài nguyên, phát hiện một số cá thể Venger biến dị để Fiona săn giết.
Nhóm người Raymond mất khoảng bốn tiếng để trở về biệt việt của hoàng tộc, đó là một khu đất sang trọng với các loại kiến trúc hùng vĩ đẹp đẽ, có nhiều vệ binh mặc bộ giáp chống đạn cao cấp, trên tay là các loại vũ khí hiện tại, đầu súng đen ngòm lạnh lẽo, bọn họ đang đi tuần xung quanh.
Raymond nhìn thấy nhiều đội săn bắn cũng đã trở về, đôi lúc ông bắt tay chào hỏi một số người quen, nói đùa vài câu rồi trở về căn nhà của nhóm.
“Raymond, ông đã trở lại rồi à.” Một người vệ binh đi tới, hắn nhìn thấy Raymond liền nói.
“Đúng vậy, Paul, khi nghe được mệnh lệnh từ anh, tôi liền trở về ngay tức khắc, đây là số thu hoạch của ngày hôm nay.” Raymond cười nói rồi đưa một cái túi da cho Paul.
“Cực khổ cho bọn anh rồi, chúng tôi rất lấy làm tiếc vì triệu tập bọn anh một cách đường đột như vậy.” Paul áy náy nói, thông thường, mỗi một đội sẽ hoạt động ba ngày rồi mới về đây báo cáo, nhóm của Raymond vừa đi không đến một ngày, thu hoạch không có bao nhiêu còn mất công di chuyển gian khổ.
“Không có gì, nếu như không có các anh và công chúa thì chúng tôi đã không sống đến tận bây giờ rồi, chúng tôi rất muốn trả lại ơn tình này cho công chúa Fiona.” Raymond lắc đầu nói.
“Thôi thì tôi sẽ làm chủ cho anh, mọi người hãy giữ lại một phần, chỉ cần nộp một phần là đủ rồi.” Paul suy nghĩ một chút rồi nói, hắn đổ ra một số tinh thể tiến hóa vào túi da khác rồi đưa lại cho Raymond.
“Làm vậy sao được chứ? Anh có thể bị phiền phức đấy.” Raymond không nhận lấy.
Paul kiên quyết nói: “Cứ lấy đi, tôi có một số quyền nhất định, sẽ không gặp phải chuyện gì đâu.”
“Vậy thì cảm ơn anh Paul.” Raymond bất đắc dĩ nói, ông nhận lấy túi da, ông không thể từ chối nữa, dù ông không lo cho mình, nhưng các đồng đội của ông đang đứng kế bên, Raymond không muốn làm họ bị thiệt thòi.
“Paul à, anh là người tốt nhất mà tôi từng biết.” Max cười nói.
“Paul, anh có biết công chúa triệu tập chúng tôi về đây là có chuyện gì không?” Akina bỗng nhiên hỏi.
Paul nói nhỏ: “Chúng ta gặp nguy hiểm lớn rồi, khoảng sáu giờ sáng, mọi người hãy đến phòng họp, công chúa sẽ đích thân nói cho mọi người.”
“Chúng tôi hiểu rồi, còn số vũ khí này thì sao?” Raymond gật đầu một cái rồi hỏi tiếp. Có vẻ mọi chuyện đang trở nên nghiêm trọng vượt ngoài tầm kiểm soát của công chúa Fiona, cô có một đội vệ binh tinh nhuệ mạnh mẽ có thể đương đầu với hàng chục ngàn Venger. Việc gì khủng khiếp đến Paul phải nói ra từ nguy hiểm lớn chứ? Lòng của mọi người nặng nề hơn.
“Mọi người cứ giữ lấy và bổ sung đan dược hết mức có thể đi.” Paul trả lời, hắn nhìn thấy một nhóm săn bắt vừa trở về, thế là Paul nói ra: “Tôi còn có việc, không làm phiền mọi người nữa.”
“Tạm biệt.” Raymond nói ra, cả đám chào Paul để hắn đi tiếp đãi các nhóm săn bắt, Raymond trở lại căn nhà to lớn.
“Ở nhà là thoải mái nhất.” Rose duỗi người, đường cong uốn lượn, vài tòa núi cao nhô ra khỏi cơ thể mềm mại khiến mấy thanh niên kia không dời nổi ánh mắt.
“Tôi đi tắm đây.” Akina để lại một câu nói rồi đi mất.
“Mọi người nghỉ ngơi một lát đi, chúng ta còn khoảng bốn mươi lăm phút nữa.” Raymond cười nói ra.
“Tôi sẽ đi lấy thức ăn cho mọi người, ai muốn ăn gì cứ nói.” Max nhiệt tình nói.
“Tôi muốn ăn một con gà rán.” Một người hô to.
“Cậu cứ lấy mỗi thứ một phần cho tôi.” Một người hơi béo nuốt một ngụm nước bọt rồi nói.
…
“Thưa công chúa, tất cả đội săn bắt đã trở về đầy đủ.” Một người mặc bộ trang phục tao nhã, có vóc dáng cao to khoảng một mét chín, cơ thể cường tráng, hắn đang nói với một cô gái có mái tóc màu đen mượt mà.
Cô gái kia là công chúa, một thành viên của hoàng tộc, Lambert Fiona, cô cao khoảng một mét bảy, vóc người mảnh mai, có thể nhìn thấy gân xanh ở trên cổ, khuôn mặt đẹp rạng ngời, có một chút gì đó u buồn và cao quý. Fiona đang mặc một bộ váy dài máu trắng, cô nhìn người hộ vệ một chút rồi trả lời:
“Ta biết rồi Shiron, ta cảm thấy vui vì mọi người đều an toàn.”
“Còn đám Venger kia thì sao? Bọn chúng có gì thay đổi hay không?”
“Thưa công chúa, đám Venger kia đang hướng thẳng đến thành phố Hivat, không thay đổi tuyến đường, nếu cứ như thế, bọn chúng sẽ đi ngang qua biệt viện này.” Shiron bình tĩnh trả lời.
“Tại sao một đám Venger lại rời khỏi thành phố Nikasa vậy chứ.” Fiona cau đôi mày liễu lại rồi nói, khuôn mặt hơi lo lắng.
“Tôi không biết thưa công chúa, tôi nhận được một tin tức rằng có một tổ chức gì đó ở gần thành phố Nikasa, tin tức do người của chúng ta truyền lại.” Shiron trả lời, ông cũng đang lo sợ về một tương lai gần, đám Venger khổng lồ có số lượng hàng trăm ngàn đột nhiên tiến thẳng đến biệt việt, dù khoảng cách từ đó đến đây là rất xa, nhưng với tốc độ hiện tại, đám Venger chỉ cần mười ngày là đến nơi.
“Chúng ta không thể làm gì khác sao?” Fiona nhỏ giọng nói.
“Tôi nghĩ rằng chúng ta nên di chuyển khỏi nơi này.” Shiron đề nghị.
“Bọn chúng quá đông để chúng ta có thể chống lại.”
“Ta biết điều đó, nhưng Shiron, chúng ta có thể đi đâu bây giờ?” Fiona nói bằng giọng ảm đạm. Đã hơn nửa năm qua, Fiona chưa từng gặp lại cha mẹ, cô rất lo về an nguy của họ, nhưng cô không có khả năng trở về nơi ở của hoàng tộc, đoạn đường kia cực kỳ dài và có rất nhiều nguy hiểm.
Shiron là vệ binh trưởng, một người có uy vọng cao, hết mực trung thành với Fiona, vì Shiron là cô nhi, được hoàng tộc nuôi lớn và bồi dưỡng thành chiến binh dũng mãnh. Fiona tin tưởng vào Shiron, vì cô được Shiron bảo vệ mạng sống rất nhiều lần, có lần Shiron còn đỡ lấy một viên đạn, che chắn Fiona.