Edit: quynhle2207
Nhìn người phụ nữ đang có vẻ mặt xúc động trước mắt mình, mặt của Nhan Duệ hết sức mờ mịt, có ai có thể nói cho anh biết chuyện gì đang xảy ra hay không, người phụ nữ trước mắt anh chẳng lẽ đang diễn nhân vật Vương Bảo Xuyến khổ sở chờ đợi chồng mười tám năm sao (*)? Tại sao anh cảm thấy ớn lạnh đến nổi hết da gà? Chẳng lẽ họ quen thân lắm sao? Bọn họ đã từng gặp nhau chưa?
(* Quỳnh: Vương Bảo Xuyến là tiểu thư con nhà quan, bất chấp sự ngăn cản của gia đình lấy Tiết Bình Quý nhà nghèo, sau đám cưới, Tiết Bình Quý phải đi đánh giặc, Vương Bảo Xuyến phải chờ đợi 18 năm mới trở về. Các bạn có thể tìm hiểu thêm về Vương Bảo Xuyến ở Google nha, hình như có phim mới về Vương Bảo Xuyến và Tiết Bình Quý do Tuyên Huyên và Trần Hạo Dân đóng đó)
“Duệ, thật sự là anh sao!”
Duệ. . . . . . Đột nhiên Nhan Duệ trở nên cảnh giác, không lẽ người phụ nữ này cũng giống như lời con trai anh vừa mới nói, là người tình cũ của anh sao? Anh trợn to đôi mắt đào hoa, anh cố gắng nhìn kỹ mặt người phụ nữ trước mặt hơn, nhưng cho dù cố gắng thế nào cũng không thể thấy rõ, gương mặt rực rỡ được trang điểm kỹ lưỡng làm cho anh cảm giác giống như đang nhìn chiếc mặt nạ vậy. Bây giờ, anh đã không còn sợ bất cứ chuyện gì, anh chỉ lo lắng Vi Nhàn sẽ suy nghĩ nhiều. Trong lòng đang suy nghĩ lo lắng không ngừng, nhưng trên mặt anh vẫn là vẻ lạnh nhạt lạnh lùng: “Cô là ai?”
“Anh không nhớ em sao? Em là Lily, giờ anh đã nhớ em chưa?” Người phụ nữ nôn nóng ôm lấy ngực của mình, trong nháy mắt liền làm ra vẻ giống như nhân vật nữ chính trong truyện của Quỳnh Dao (Quynh: mình nghĩ truyện Quỳnh Dao thì chắc ai cũng biết), gương mặt đầy vẻ đau lòng lại càng thêm khổ sở, nhìn giống như việc Nhan Duệ không nhớ được cô ta cũng có nghĩa là đang phản bội tình yêu của bọn họ.
Lily. . . . . . Cái gì Lily, trên đời này, rất nhiều người đều có tên gọi Lily như vậy, ở trên đường tùy ý kêu một tiếng, không mười thì cũng có chín người cùng quay đầu lại, hơn nữa, mặc dù Nhan Duệ không có ấn tượng, nhưng anh rất có lòng tin đối với phẩm vị của mình, mặc dù người phụ nữ trước mặt đã trang điểm kỹ lưỡng cũng được coi là người đẹp, nhưng cô ta nhất định không đạt yêu cầu của anh, nhìn qua thì khí chất quá thô tục, cho dù là ánh mắt của anh mười năm trước chứa đầy phân bò cũng sẽ không để ý cô ta được: “Thật xin lỗi, thật sự tôi không quen biết cô.” Không lẽ lại là một kẻ tự mình đa tình muốn bám vào anh sao?
Thật ra thì Nhan Duệ đã hiểu lầm cái người tên Lily này rồi, bởi vì cô ta thật sự biết anh, chỉ có điều cô ta cũng không phải là người tình cũ của anh, cô ta chỉ là một người ái mộ điên cuồng yêu mến anh trong thời gian anh đang học ở nước Anh mà thôi. Không chỉ ái mộ cấp bình thường, mà còn là cấp Boss. Khi cô ta gọi ‘Duệ’ thật ra không phải là ‘Duệ’ mà là ‘Ray’, đây chính là tên tiếng Anh mà Nhan Duệ đã dùng khi đi du học.
“Duệ, anh không nhớ em thật sao? Chúng ta quen biết ở buổi lễ chào đón học sinh mới, lúc đó anh còn mời em cùng nhau đi uống nước!” Người phụ nữ rất kích động, hưng phấn muốn chết, đây là người đàn ông mà cô ta đã mơ ước ảo tưởng từ khi còn rất trẻ, nhưng sau khi anh học xong rồi về nước, cô không còn cơ hội để có thể gặp lại anh, cô ta càng không nghĩ tới lại có thể nhìn thấy anh sau vài chục năm! Nếu bây giờ bắt cô ta lập tức phải chết, cô ta cũng không có bất kỳ nửa câu oán hận nào!
Khóe miệng của Nhan Duệ co quắp hai cái, thì ra cô ta là người theo sau ái mộ anh lúc còn ở đại học, nhưng trời đất làm chứng cho anh, anh không có một chút ấn tượng nào với cô ta. Anh định nói mấy câu để đuổi người đi, không ngờ đột nhiên Ninh Vi Nhàn lại từ phòng y tế đi ra, thấy anh đang đứng cùng một chỗ với một người phụ nữ xa lạ, liền đi tới hỏi: “Có chuyện gì vậy, cô này là…..”
Anh hoảng sợ trong lòng, liền tranh thủ thời gian giải thích: “Cô ta là……” Không xong rồi, là ai mới được chứ? Là Mi Mi hay là Ni Ni?
“Cô Mi Mi.”
“Cái gì mà Mi Mi, tên người ta là Lily mà!” Người phụ nữ dậm chân đầy vẻ không hài lòng, Nhan Duệ lại một lần nữa bị khiếp sợ, anh rất không có tiền đồ nhích ra bên cạnh hai bước, muốn tìm kiếm sự bảo vệ từ vợ mình: “Đúng rồi, cô ta tên là Lily, hình như là bạn của anh lúc còn học đại học…..Nhưng mà anh lại hoàn toàn không nhớ nổi nữa!” Anh cũng không thèm để ý tới chút xíu mặt mũi nào của con gái nhà người ta, lại hùng hồn lớn tiếng nói rằng mình không nhớ rõ cô ta, chỉ trong nháy mắt làm cho sắc mặt của cô Lily kia trở nên rất khó coi.
Ninh Vi Nhàn cười khẽ: “Chào cô.” Cô gật đầu nhẹ, sau đó khoác cánh tay Nhan Duệ một cách rất tự nhiên, cô nhìn sang gương mặt anh tuấn đến nỗi làm cho người ta không thể hô hấp của anh hiện lên nụ cười dịu dàng khi mình tỏ vẻ thân thiết với anh: “Ninh Ninh đang ở trong đó, con muốn chúng ta ở bên cạnh mới được, đi thôi anh.”
Nhan Duệ liền gật đầu, xoay người rời đi, Lily muốn gọi anh, nhưng cô ta lại không có lý do gì để kêu anh ở lại, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì, chỉ có thể đứng tại chỗ ngây ngốc nhìn vợ chồng bọn họ đi vào phòng y tế, giống như một kẻ ngốc đang ngẩn ngơ đứng đó.
Nhan Ninh vừa thấy ba mẹ đi vào cùng nhau, khi cậu thấy sắc mặt mẹ vẫn như thường thì sự lo lắng trong lòng mới giảm bớt. Cậu nhanh chóng tìm lý do để Ninh Vi Nhàn rót nước giúp cậu, sau đó nhỏ giọng hỏi: “ Ba không có việc gì xảy ra phải không? Con vừa nhìn thấy ba gặp lại người tình cũ ở bên ngoài cửa sổ. . . . . . Ba chắc không phải bị cô ta bắt gặp được chứ?!” Ba sẽ không gặp bi kịch như vậy chứ?
“Cái gì mà người tình cũ, sao con lại nói chuyện thành như vậy.” Nhan Duệ liếc con trai một cái, “Đó là bạn học của ba ở đại học.” Anh nói xong rồi, lại suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm một câu: “Ừ…….Đúng là như vậy.” Dù nói như thế nào, thì anh cũng không có một chút ấn tượng nào cả.
Nhan Ninh liếc mắt một cái nhìn Ninh Vi Nhàn, khi xác định cô không chú ý ở bên này thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi, tuyệt đối không thể để mẹ biết việc này.”
Khóe miệng của Nhan Duệ co rút thật mạnh, anh thật sự không đáng tin cậy như vậy sao, ngay cả đứa con trai, căn bản cũng chưa từng thấy qua chuyện xấu của anh, cũng đối với anh không có một chút xíu lòng tin nào?