Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 304: Chương 304: Trận đầu của mọi người (1)




Nghe tiếng lầm bầm cố ý của Tôn Phi, cường giả thần bí đang chuẩn bị rời đi sặc một tiếng, chân hơi lảo đảo, thiếu chút té lăn trên đất.

Tiểu vương bát đản này thật đúng là dám mơ, lại muốn cả quyền phổ Long Quyền?

Cường giả thần bí xưa nay lãnh đạm không nhiễm khói lửa nhân gian một khắc này chỉ muốn bổ một kiếm.

Phải biết rằng tính cả trong mấy trăm đế quốc, Long Quyền cũng được công nhận là bảo điển võ học nguyệt cấp số một, được xưng là võ học 'đệ nhất vạn quốc', thậm chí rất nhiều cường giả thành danh từ lâu đều đoán bộ quyền pháp này chỉ cần trải qua ma luyện cùng cô đọng lại hoàn toàn có khả năng thăng cấp thành nhật cấp võ học.

Nhật cấp võ học a, bí tịch đẳng cấp này trong mắt những võ sĩ bình thường còn chói mắt hơn cả truyền thuyết thần thoại.

Mỗi một bộ võ học nhật cấp chính là một truyền thuyết thần thoại.

Vô cùng trân quý! !

Mà không nói tới võ học nhật cấp, từ khi Long Quyền xuất hiện tới nay, ngoài sáng trong tối, không biết có bao nhiêu siêu cấp đại thế lực đã bỏ ra đại giới khó có thể tưởng tượng để được nhìn thấy quyền phổ của nó mà không thể, từ đó có thể thấy được độ trân quý của bộ quyền pháp này.

Theo một số nguồn tin, bộ quyền phổ này với đế quốc Zenit đã không đơn giản là một bộ điển tịch võ học mà còn là thần khí trấn áp số mệnh của cả đế quốc. Trong Zenit, ngoại trừ Yashin đại đế, dù Arshavin cùng Domingos hai vị hoàng tử có tư cách thừa kế đế vị trong tương lai cũng chưa từng thấy quyền phổ Long Quyền.

Mà bây giờ, tiểu quốc vương tham như mõ này lại dám đánh chủ ý lên quyền phổ Long Quyền?

Cường giả thần bí trong nháy mắt này thậm chí phải xoay người sang chỗ khác để tránh xúc động mà đem gã tham lam trước mắt đập thành đầu heo.

Bất quá cuối cùng hắn vẫn nhẫn nhịn, định thân hình, hít thở sâu một hơi, cũng không thèm nói gì thêm, hóa thành một đạo lưu quang biến mất ở giữa trời đêm tối tăm.

- Ơ? Sao một câu không nói đã đi rồi? Hắc hắc, thế này chắc mai sẽ mang quyền phổ Long Quyền đến cho mình rồi!

Tôn Phu bắt đầu tràn ngập chờ mong với lần gặp mặt tối mai.

...

...

Lúc Tôn Phi trở lại đại doanh Hương Ba thì trời cũng đã gần sáng.

Một ngày mới sắp đã đến, đám tướng lĩnh Torres, Oleguer… sau đêm qua được quốc vương bệ hạ ban cho bí tịch đều đã đóng cửa bế quan trong trướng bồng của mình mà tiến hành tu luyện, lúc này cũng đều đã tiến hành tới giai đoạn tối hậu.

Chỉ có Peter Cech bởi vì phải phụ trách chỉnh đốn thánh đấu sĩ, lựa chọn binh tướng tham gia đoàn chiến sắp tới nên mới đình chỉ tu luyện mà bận rộn công tác chỉ huy.

Trong đại doanh Hương Ba, tất cả mọi người đều liều mạng, làm chuẩn bị cho cuộc chiến tranh thứ hạng sắp tới.

Bởi vì mỗi người đều hiểu, cơ hội từ lần xếp hạng này trọng yếu như thế nào, nhất định không thể xảy ra sai sót.

Một quốc gia trong thập đại cao thủ chiến khu phương bắc chiếm tám ghế, nếu như trong thi đấu xếp hạng quốc lực cũng bảo trì ưu thế như vây, có nghĩa là tân quân đoàn kia sẽ hoàn toàn bị Tôn Phi nắm giữ trong tay.

Mà Hương Ba Thành cũng sẽ theo Hương Ba Vương nhất phi trùng thiên, trở thành nước phụ thuộc có quyền lực nhất.

Mặc dù Tôn Phi không có nói ra bất cứ mục tiêu gì, nhưng mỗi cao thủ trong Hương Ba Thành đều lặng lẽ phấn đấu vì quốc vương của mình, tranh thủ cơ hội lần này trợ giúp quốc vương bệ hạ đoạt giải nhất trở thành quân đoàn trưởng, chân chính khống chế tân quân đoàn kia.

Chứng kiến các tướng sĩ dưới trướng vất vả chuẩn bị, Tôn Phi cũng biết tâm ý của họ, trong lòng đương nhiên vui mừng cùng cao hứng.

Một Hương Ba Thành xưa kia như một sơn trại ở vùng hang cùng ngõ hẻm, hiện giờ chẳng những thực lực tăng trưởng mà tinh thần đoàn kết lại càng dâng cao chưa từng có, tất cả chuyện này khiến công thần lớn nhất là Tôn Phi trong lòng tràn ngập cảm giác thành tựu.

Liên tục bận rộn bôn ba một đêm, trở lại quốc vương đại trướng, Tôn Phi theo thói quen lựa chọn nghỉ ngơi trước khi bình minh đến.

Đợi khi hắn tỉnh dậy thì trời cũng đã sáng rõ.

Lúc này bên trong doanh khu hai mươi dặm là một mảnh ầm ĩ, bởi vì thi đấu xếp hạng các nước phụ thuộc đã tới, không khí nơi này cũng không vì thời tiết rét lạnh quạnh quẽ, trái lại tất cả mọi người sớm đã vây quanh thí kiếm đài từ số 1 đến số 10, tranh thủ kiếm vị trí tốt mà xem màn quyết đấu của đại cao thủ khắp đế quốc

Tôn Phi dùng bữa sáng thị nữ chuẩn bị xong, cũng bắt đầu làm chuẩn bị.

Bất quá làm hắn thoáng cảm thấy lo lắng là tới tận lúc này vẫn chưa thấy Angela trở về từ sau đêm hôm trước tới chỗ trưởng công chúa tham gia yến tiệc. Theo lý thuyết hôm nay là ngày tối trọng yếu của Hương Ba Thành, Angela nhất định sẽ trở về hò hét cổ vũ cho Tôn Phi, giờ vẫn bặt tăm không biết có phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không.

Tôn Phi nghĩ nghĩ, phái vài tên thánh đấu sĩ lanh lợi mang theo tín vật của mình tiến vào đế đô tìm hiểu nguyên nhân, bản thân thì thống suất tướng lĩnh Hương Ba tiến tới địa điểm quyết chiến.

Hương Ba Thành có tổng cộng tám cao thủ tiến vào top thập đại cao thủ của chiến khu phương bắc. Ngoại trừ Tôn Phi, những người khác theo thứ tự là Nhất Chỉ Toái Thiên Peter Cech, Bạch Phát Khoái Kiếm Paul Pearce, Hắc Phát Cuồng Quyền Didier Drogba, Ảnh Chi Thích Khách Filippo Inzaghi, Tuyệt Vọng Giả Oleguer cùng người được những ngâm du thi nhân xưng tụng có thể sánh vai cùng Đệ Nhất Thần Nữ Cindy của Bran quốc, Cung Chi Thần Nữ mỹ nữ dong binh Elena.

Mà hai ghế còn lại trong thập đại cao thủ là hai cao thủ đứng đầu hai nước phụ thuộc nhất đẳng khác.

Đối với các nước phụ thuộc chiến khu phương Bắc, lần diễn võ tác chiến này quả thực là một lần ‘đen tối’ nhất từ trước tới nay.

Hương Ba Thành cường thế làm 49 nước phụ thuộc khác khóc không ra nước mắt, nếu không phải Hương Ba Thành chỉ để 8 cao thủ ra dự thi thì nói không chừng cả hai vị trí cuối trên top 10 cũng không đến lượt hai nước phụ thuộc nhất đẳng kia.

Có điều cũng là cái may trong cái rủi, đó là người Hương Ba tuy cường thế, nhưng thủ đoạn lại không hề tàn nhẫn. Cả tám cao thủ bên Hương Ba Thành không có ở trên thí kiếm đài ra tay giết người, ngược lại xuống tay rất có chừng mực, cử động như vậy cũng được một ít nước phụ thuộc ủng hộ và cảm tạ, đồng thời cũng làm cho chiến khu phương Bắc đã trở thành chiến khu thực lực bảo tồn hoàn chỉnh nhất trong ngũ đại chiến khu.

Mặt trời lên cao, ánh nắng ngày càng chói chang, đoàn người do Tôn Phi dẫn đầu vừa mới ra khỏi đại doanh đã hấp dẫn vô số ánh mắt dõi theo.

Địa điểm diễn ra trận chung kết là mười tòa thí kiếm đài giữa giáo trường.

Bắt đầu từ hôm qua, sau khi Quân Thần Arshavin suất lĩnh viện quân đến chiến trường phía nam, toàn bộ 10 thí kiếm đài nằm ở trung tâm này đã lần nữa được sửa chữa bởi cung đình ma pháp sư thuộc hoàng gia, bố trí thủ hộ ma pháp kết giới càng thêm cường đại, ngăn ngừa mọi dư chấn từ những trận quyết đấu đỉnh cao của cao thủ 240 nước phụ thuộc.

Đoàn người đi tới, xa xa đã có thể thấy mười đạo thiên lam sắc quang hoa từ ma pháp kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa bay lên trời, phóng thích ra khí tức thủy nguyên tố mênh mông.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh năm mươi đại cao thủ từ ngũ đại chiến khu toàn bộ tập trung đến khu vực trung tâm.

Xuất hiện ở nơi này ngoại trừ cao thủ dự thi còn có đông đảo cao tầng đế quốc, đại biểu các đại gia tộc, trọng thần quân bộ… Mà phụ trách việc thi đấu lần này lại là nhị hoàng tử Domingos, người đang bị cho rằng từ khi chiến tranh bùng nổ đang dần dần mất đi ưu thế.

Nhị hoàng tử đứng trên đài cao, gió lạnh thổi bay tấm áo choàng hồng nhạt của hắn. Hắn mọt thân giáp bạc hoa lệ, dáng người thon dài, tướng mạo anh tuấn làm cho thiên địa đều ảm đạm thất sắc, vừa xuất hiện đã trở thành tiêu điểm của nhiều ánh nhìn. Domingos cùng Arshavin là hai loại hình hoàn toàn khác biệt, một bên là dáng vẻ phong độ hoàn mỹ không tỳ vết, còn bên kia là thống soái trời sinh tung hoành vô địch…

Từ chuyện người chủ trì nghi thức đợt thi đấu này, một số người tinh ý lại nhìn được chút huyền cơ.

Nghe nói ban đầu rất nhiều đại quý tộc cùng đại thần đề nghị người khác chủ trì nghi thức lần này, nhưng Yashin đại đế dù đang bệnh nặng vẫn mặc kệ số đông kiệt lực phản bác, tự mình chỉ định Domingos nắm giữ toàn bộ quá trình thi đấu lần này.

Điều này chứng tỏ dù chiến tranh bùng nổ, nhưng địa vị của nhị hoàng tử trong lòng đại đế vẫn chưa từng suy giảm, cũng khiến không ít người phải thầm suy tính lại.

Nghi thức rất đơn giản, nhị hoàng tử đơn giản nói một vài lời, sau đó năm mươi đại cao thủ phân biệt bốc thăm, tiếp đến sẽ tìm đối thủ của mình. Bản thân Tôn Phi bắt được số 22, đồng thời đối thủ của hắn mang số 1.

"Tốt nhất đừng là người Hương Ba Thành, không thì xui rồi". Tôn Phi ở trong lòng cầu nguyện, hi vọng chính mình không đụng phải người nhà.

Cùng lúc này, 25 chi đội do 50 binh lính tinh nhuệ cùng 20 binh lính thay thế bổ sung tạo thành đến từ các quốc gia cũng bắt đầu thi đấu đoàn chiến dưới sự dẫn dắt của đám quan viên đế quốc.

Quy tắc của đoàn thể chiến cùng cao thủ chiến không có gì khác nhau, cũng là trước sau rút thăm xác định số thứ tự của mình cùng đối thủ, cuối cùng lần lượt đấu theo vòng bảng tìm ra đệ nhất chiến đoàn.

Hương Ba Thành phái ra đội ngũ gồm 50 thánh đấu sĩ cùng 20 thành quản. Để đảm bảo tính công bình, lần này không cho phép cao thủ tam tinh trở lên tham gia.

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.