Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 306: Chương 306: Trận đầu của mọi người (3)




Cả hai chân có tới 10 vết thương thật sâu không ngừng chảy máu, máu tươi như suốt tràn xuống cả một khoảng, thật giống như lần Inzaghi nhìn thấy York đại thúc cùng tiểu Tina trong vũng máu, lại biết lúc này Owen, Cavani… bốn cô nhi đang dưới đài nhìn lên trận đấu của mình… Giờ khắc này đôi vai gầy yếu của hắn gánh vác hi vọng của rất nhiều người, cho nên, hắn tuyệt đối không thể ngã xuống.

Tuyệt đối không thể ngã xuống.

Vô tận mỏi mệt như là thủy triều đánh úp lại, hắn hít một hơi thật sâu, dưới chân đột nhiên di động, tiếp theo một cái chớp mắt thân thể giống như là trong suốt hoàn toàn biến mất ngay tại chỗ.

Đây là thiên phú dị năng Nặc Hình (giấu hình) của hắn.

Chỗ đáng sợ của thiên phú này là khi Inzaghi ẩn thân cơ hồ hoàn toàn không có kẽ hở, giống như là hoàn toàn núp bên trong một không gian khác, ngay cả vết máu không ngừng nhỏ đều biến mất.

Nhưng là Inzaghi biết, trong tình trạng thương tổn nghiêm trọng thế này, thân thể của hắn đã chỉ có thể thi triển một lần Nặc Hình cuối cùng.

Lần này, nhất định phải thành công.

Đối diện, đối thủ của Inzaghi thần sắc bình tĩnh, ánh mắt hơi khép lại, tuy rằng thân thể hắn vẫn không nhúc nhích, nhưng từng làn sóng năng lượng trong suốt không ngừng tràn ra quanh thân thể trong phạm vi mười thước.

Những làn sóng năng lượng này cũng chính là những cơn gió nhè nhẹ.

Chỉ cần bất kể người hay vật gì xâm nhập vào phạm vi của gió, cho dù là một cái lông tơ hắn cũng có thể cảm giác được sau đó làm ra phản ứng.

Vừa rồi là dựa vào thủ đoạn lặng yên không tiếng động này mà hắn có thể đơn giản phát hiện thân ảnh của Inzaghi sau đó làm ra phản kích.

- Thủ đoạn ẩn nấp của kẻ này quả thực nghịch thiên, dù cho gặp đối thủ thực lực cao hơn hắn bốn năm cấp bậc cũng đừng hòng phát hiện hành tung của hắn. Đáng tiếc hắn lại gặp phải ta. Hơn nữa, tên tiểu tử này tựa hồ có chút ngu xuẩn, liên tục thất bại mà vẫn kiên trì, còn không biết nếu ta có thể phát hiện hắn một lần cũng có thể phát hiện lần thứ hai!

Trong lòng đắc ý nghĩ, ở trong này nháy mắt, trường đao trong tay hắn cũng không nhàn rỗi, không chút dấu hiệu mà hướng chỗ cách đỉnh đầu ba tấc chém tới.

Xoẹt!

Một đạo đao khí nhẹ nhàng như gió chém ra, hai mảnh quần áo màu đen chia ra làm bốn.

Phong hệ đấu khí võ sĩ biến sắc, bởi vì một đao này của hắn lại hụt, không hề xuất hiện cảnh đao phong trúng da thịt máu tươi vẩy ra mà chỉ chém qua quần áo.

Hơi kinh hãi, võ sĩ thần sắc ngưng tụ, trường đao trong tay biến hóa nhanh đến cực điểm, thuận thế đột nhiên trảm xuống, một bạch sắc đạo đao khí sắc bén mảnh như dải lụa.

Thế nhưng một đao này lại lần nữa trảm trúng một mảnh quần áo.

Vừa lúc đó, chân chính tập kích, đột nhiên theo chính diện đâm qua. Một thanh chủy thủy xanh đen như là gai độc vô thanh vô tức từ hư không, không hề có chút dao động đâm tới.

Chủy thủ được nắm thật chặt trong một bàn tay gầy yếu.

Xoẹt!

Vài sợi tóc chạm vào phía trên chủy thủ, nhất thời bị chém làm hai đoạn.

Cơ hồ là một lần tất sát.

Ai cũng thật không ngờ, ở trọng thương đã muốn sắp chống đỡ hết nổi, thiếu niên gầy yếu kia tựa hồ cái đầu được thông suốt, hai lần dùng y phục của mình hấp dẫn chú ý của đối thủ rồi bày ra một chiêu tối hậu.

Thế nhưng thực lực chênh lệch thật lớn cũng không phải thứ mưu kế có khả năng thay đổi, huống chi lúc này Inzaghi đã trọng thương tới trạng thái nỏ mạnh hết đà.

Phong hệ đấu khí võ sĩ đã có phản ứng, thuận thế một đao trảm trên mặt đất, mặt đất chấn động, sóng chấn động tác dụng lên người của Inzaghi khiến máu trên vô số vết thương đều chảy ra, làm cho động tác của thiếu niên này thoáng dao động, mà lại nháy mắt, nương lực phản chấn, trường đao trong võ sĩ lấy sống đao làm lưỡi, chém ngược lên.

Bốp!

Răng rắc!

Sống dao hung hăng đập vào trên cánh tay của Inzaghi, nhất thời truyền đến tiếng xương cốt gãy.

Mắt thường có thể thấy được xương tay của thiếu niên sau cú va chạm vừa rồi đã hoàn toàn dập nát.

Thế nhưng hắn vẫn nắm thật chặt không buông Tử Thần Chi Xúc.

Phảng phất là không biết đau đớn, thiếu niên dùng hết toàn lực, cả người nhào tới, đâm sâu chủy thủy vào vai trái phong hệ đấu khí võ sĩ.

Đây là lần đầu tiên trong toàn bộ cuộc tranh tài Inzaghi thương tổn được đối thủ.

Đáng tiếc đối thủ cũng không có bởi vì một kích này mà đánh mất sức chiến đấu, thân thể thoáng lùi lại, đem thương thế bị đâm vào bên trong giảm tới thấp nhất, sau đó xoay tròn, ánh đao như dải lụa chém về cái gáy của Inzaghi.

- Cẩn thận!

- Filippo...

- Dừng tay!

Dưới thí kiếm đài nháy mắt vang lên vài tiếng kêu sợ hãi cùng tiếng gầm phẫn nộ, đám người Torres, Cech cùng Hanh Cáp Nhị Tướng quát vang lên, Torres thậm chí không biết khi nào mà trường cung trong tay đã cài tên, mũi tên ẩn chứa lực lượng kinh người sẵn sàng bắn ra.

Thế nhưng Tôn Phi lại vào lúc này nhẹ nhàng xua tay, ngăn lại tất cả chuyện này.

Bởi vì trên thí kiếm đài, thắng bại đã phân.

Trường đao của phong hệ đấu khí võ sĩ cách cái gáy của Inzaghikhông đến một xăng ti mét đột nhiên dừng lại. Mà lúc này Inzaghi, cũng đã bởi vì thương thế quá nặng lại thêm mất nhiều máu mà bất tỉnh. Bất quá khiến kẻ khác khó có thể tin chính là, thiếu niên này tuy rằng đã mất đi ý thức, nhưng lại như là một pho tượng hai chân vững vàng đứng trên mặt đất, không có ngã xuống.

- Một đối thủ đáng kính!

Phong hệ đấu khí võ sĩ nhìn thấy Inzaghi mặc dù đã ngất nhưng lại vững vàng đứng thẳng không chịu buông ra vũ khí trong tay, cuối cùng cũng không nhịn được hơi biến sắc, trường đao trong tay thu hồi, cao giọng nói:- Ta có ba lý do không giết, thứ nhất là nghe nói cao thủ Hương Ba tại thi đấu xếp hạng chiến khu không hề giết một người nào, cho nên ta hôm nay không giết hắn. Lý do thứ hai, thiếu niên này mặc dù thực lực không bằng ta, nhưng vẫn cố dây dưa suốt một giờ, còn có thể đâm ta bị thương, là một đối thủ đáng kính trọng. Lý do thứ ba, một thích khách căn bản nên là một bóng ma chứ không nên xuất hiện trong quyết đấu, cho nên, ta càng không thể giết hắn!

Hắn nói những lời này không phải mới Inzaghi, mà là cho khán giả đang theo dõi chung quanh.

Tựa hồ là bị sự quang minh lỗi lạc của phong hệ đấu khí võ sĩ cùng ý chí chiến đấu ngoan cường của thiếu niên đã ngất đi làm rung động, sau phút yên lặng ngắn ngủi, xunh quanh thí kiếm đài số 8 vang lên tiếng vỗ tay cùng hoan hô điên cuồng như mưa bão.

- Kết quả trận đấu... Hương Ba Thành bại!

Trọng tài vừa dứt lời, đã thất trong đám người đột nhiên lóe ra một đạo thân ảnh như sấm sét mà bay về phía thí kiếm đà. Ngay sau đó, kết giới Thủy Mạc Thiên Hoa được xưng có thể ngăn cản một kích toàn lực của võ sĩ cấp lục tinh ở trước mặt người này giống như tờ giấy, bị người này đưa cánh tay nhẹ nhàng xé ra, liền sụp đổ.

Là Hương Ba Vương!

Tôn Phi xuất hiện trên thí kiếm đài, ôm lấy thiếu niên đã ngất đi kia.

Thí kiếm đài một mảnh tĩnh lặng.

Hương Ba Vương đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ nổi giận muốn đánh chết phong hệ đấu khí võ sĩ báo thù cho đệ tử của mình sao?...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.