Trải qua một phen tìm kiếm, Lumian tìm được không ít đồng vàng, đồng bạc và tiền đồng, tổng cộng 197 pelkin 25 kepei.
Ở trong này, chỉ riêng đồng Louis vàng đã có năm đồng.
Về phần tiền giấy, hắn chỉ phát hiện ra một ít khiếm khuyết mơ hồ.
Trừ bỏ tiền tài, Lumian còn lục ra được một quyển sách màu xanh lam.
Quyển sách này lấy màu xanh lam xám làm bìa ngoài, kích thước khổ giấy 16, tồn tại rộng khắp ở thành trấn và nông thôn Intis.
(Khổ giấy 16 – 16K: 192x265mm)
Nó lấy lịch ngày làm cơ sở, kết hợp giữa sách lịch với giáo lý tôn giáo hai đại giáo hội, có tác dụng tương đối tích cực đối với chỉ đạo nông dân người chăn nuôi trồng trọt, sinh sản và chăn thả, làm phong phú đời sống tinh thần của bọn họ.
Đương nhiên, cho dù cách thời kỳ Russell Đại Đế khởi xướng giáo dục bắt buộc đã gần hai trăm năm, nhưng vẫn có rất nhiều nông dân, dân chăn nuôi, công nhân không biết chữ, ở trạng thái thất học, bọn họ chỉ có thể dựa vào giải thích của những người xung quanh mới có thể thu được nhắc nhở cần có từ trên quyển sách nhỏ màu xanh lam.
Lumian lật xem vài tờ, phát hiện quyển sách màu xanh lam này không khác gì quyển sách ở trong nhà mình, chính là về tổng thể nó có vẻ càng cũ hơn chút.
- Có quyển sách nhỏ màu xanh lam, có nhiều pelkin như vậy, nhà này ở nông thôn tuyệt đối thuộc về gia đình có gia cảnh rất tốt, gia đình tương tự như vậy ở thôn Cordu không vượt trên năm nhà...
Lumian vứt bỏ quyển sách nhỏ màu xanh lam, phân loại những đồng vàng, đồng bạc, tiền đồng này ra cất vào trong các túi khác nhau – có đồng bỏ vào túi ở sâu bên trong áo bông kia, có đồng bỏ vào trong túi quần, có đồng tùy tiện nhét vào bên trong túi áo jacket làm bằng da.
Tuy rằng Lumian biết rõ chỗ tiền này không thể mang về hiện thực được, nhưng hắn vẫn không nhịn được sưu tầm giữ gìn.
Những vật nhỏ ánh lên ánh hoặc vàng hoặc bạc hoặc đồng này luôn khiến cho hắn không dời mắt đi được.
Đã từng trải qua cuộc sống lưu lạc, cho dù chỉ là một kepei, một tiền đồng rick, hắn đều vô cùng quý trọng, thường xuyên vì thế đánh nhau với người khác, mạo hiểm làm vài chuyện gì đó.
Nhìn quanh một vòng, Lumian cầm rìu lên, kín đáo đi về phía công trình bị sập càng gần ngọn núi màu nâu đỏ hơn.
Hắn dần dần đi sâu vào, mỗi một lần khi đi qua khu vực trống ở giữa hình tròn đều vô cùng lo sợ, sợ hãi đột nhiên có mười mấy con quái vật vọt ra, bao vây lấy mình ở chỗ không hề có gì che chắn.
Trong màn sương mù màu xám nhàn nhạt, Lumian khom lưng, đi đến sau bức tường đá sụp một nửa, ngồi ở đó, mượn nó để che giấu thân hình của mình.
Hắn cẩn thận thò đầu ra, nhìn tới trước.
Đó là một mảnh hẹp dài ở giữa hai hàng công trình bị hủy, không có cây cối, không có cỏ dại, chỉ có đá vụn, khe nứt và bùn đất.
Đột nhiên có một bóng dáng đập vào trong mắt Lumian.
Kẻ đó đứng ở bên trong công trình đối diện, không biết đang nhìn ngó cái gì.
Bóng dáng này mặc trường bào màu đen có mũ trùm đầu, nhìn từ lưng không có chỗ nào quái dị, giống như là một nhân loại bình thường.
Lumian căng thẳng trong lòng, càng trở nên cảnh giác.
Trong đống đổ nát cảnh trong mơ như vậy, xuất hiện một người bình thường có thể khủng bố hơn cả xuất hiện một con quái vật!
Giống như nhận thấy đang có người nhìn chằm chằm vào mình, bóng dáng kia thong thả xoay người lại.
Lumian nhanh chóng liếc nhìn, vội vàng rụt đầu về, dựa lưng vào tường, động cũng không dám động.
Mới chỉ liếc mắt như vậy, hắn đã cảm thấy có phải bản thân đến địa ngục đến vực sâu rồi không.
Bóng dáng kia đúng là có hình người, nhưng mà hắn có ba gương mặt, sáu con mắt!
Gương mặt chính diện mí mắt đục ngầu, lông mày thưa thớt, rất nhiều nếp nhăn, rõ ràng là một lão giả;
Gương mặt bên trái góc cạnh rõ ràng, mắt màu lam có thần, chòm râu dày và đen, giống như một người cường tráng;
Gương mặt bên phải có làn da bóng loáng nhẵn mịn, giống như trứng gà bóc vỏ, trong đôi mắt xanh thẳm lộ ra hồn nhiên và ngây thơ rõ ràng, vừa nhìn đã thấy sẽ không vượt qua năm tuổi.
- Đây là quái vật gì...
Lumian nỗ lực khống chế hô hấp, không để trái tim kinh hoảng.
Cho dù ở trong các câu chuyện khủng bố của Aurora, quái vật như vậy đều chưa từng xuất hiện, chỉ có trong cơn ác mộng sâu nhất nặng nề nhất hoang đường nhất mới có khả năng gặp được.
Tuy rằng lấy diện mạo để nhận biết người không tốt, nhưng dựa vào diện mạo này, Lumian theo trực giác cho rằng quái vật ba mặt này còn lợi hại hơn quái vật không da lúc trước không biết bao nhiêu lần!
Hơn nữa nó thật sự có tỷ lệ lớn có được sức mạnh siêu phàm.
- Mặt Trời của Vĩnh Hằng, người Cha vĩ đại, xin che chở cho con đừng bị nó phát hiện...
Trong tình cảnh này, Lumian tín đồ hời hợt này không nhịn được cầu nguyện về phía Mặt Trời Vĩnh Hằng.
Nếu như không phải trong tay hắn còn đang cầm rìu, nếu như không phải hoàn cảnh hiểm ác, hắn sẽ dang hai tay ra, làm tư thế ca ngợi thái dương.
Khoảnh khắc này, thời gian giống như ngừng trôi, Lumian cho rằng mình có thể xuất hiện ảo giác:
Giống như có tầm mắt xuyên qua vách tường rơi lên trên lưng hắn.
Lưng hắn lập tức cứng đờ lại, mơ hồ hơi nóng rực.
Cũng chỉ trong thời gian một hai giây, ảo giác này không thấy nữa, tiếng bước chân trầm trọng đi về nơi xa.
Lumian lại đợi thêm một lúc nữa, mãi cho đến khi tiếng bước chân hoàn toàn biến mất, hắn mới thong thả đứng thẳng lên, xoay người lại, thò đầu ra, nhìn tới trước.
Quái vật kia đã đi xa hơn, đến phía sau công trình hai bên hoàn toàn sụp xuống ở giữa còn nguyên vẹn kia, lộ ra nửa người từ trong màn sương mù màu xám nhàn nhạt.
Hắn vẫn quay lưng về phía Lumian, giống như biến thành bức tượng.
Lumian lặng yên nhẹ nhàng thở ra.
Đối mặt với quái vật như vậy, hắn không hề nắm chắc chút nào.
- Trực tiếp đi từ đây xâm nhập đống đổ nát chắc chắn không được… đi vòng qua?
- Nơi khác sẽ không có quái vật tương tự như vậy chứ?
- Càng đến gần ngọn núi kia, quái vật xuất hiện sẽ càng lớn mạnh?
Lumian lùi lại, ngẫm nghĩ một lát, quyết định đêm nay kết thúc ở đây.