Ban đêm.
Đối phó xong với hàng xóm đến mượn lò nướng, Lumian lên tầng hai, đi đến căn phòng làm thư phòng kia.
Ở thôn Cordu, rất nhiều người nhà nghèo không có lò nướng, cũng không có loại bếp lò cỡ lớn kia, khi cần làm bánh mỳ nướng hoặc làm thịt hun khói, chỉ có thể đi đến nhà người ta mượn, sử dụng tại chỗ.
Về chuyện này, Aurora luôn luôn dân chủ, rất khoan dung, ai đến mượn đều có thể, nhưng mà cần phải trả một khoản chi phí nhiên liệu tương ứng hoặc kèm theo than đá, bó củi vân vân.
Lúc này nàng đã thay một bộ váy ngủ bằng tơ tằm màu trắng, đang ngồi co rúc trong một chiếc ghế bành, trên bàn học đặt chiếc đèn bàn sáng ngời sử dụng pin ka, tập trung đọc quyển sách trong tay.
Lumian không quấy rầy nàng, tùy tiện rút một quyển báo khá mỏng từ trên kệ sách xuống, ngồi xuống ghế tựa trong góc.
- Mạng che mặt giấu kín”… Đây là tạp chí gì vậy? Lumian chăm chú nhìn lên bìa báo tràn đầy ký hiệu kỳ quái, nghi ngờ trong lòng.
Hắn cấp tốc lật xem, càng nhìn càng khiếp sợ.
Quyển tạp chí này nói đến hình thức tồn tại của linh hồn nhân loại, nói đến vạn vật có linh, nói đến thông qua phương thức bí mật khơi thông với linh hồn khác nhau, nhận được trợ giúp khác nhau…
Cho dù tín ngưỡng không hề thành kính chút nào, cho dù chỉ thuận miệng tiến đến giáo đường Mặt Trời Vĩnh Hằng để cầu guyện, thỉnh thoảng tham dự lễ Misa, trong đầu Lumian cũng khó mà ngăn chặn nổi lóe lên hai chữ:
- Khinh nhờn!
- Cấm kỵ!
Tuy rằng Aurora là một phù thủy chỉ cần bị lộ ra nhất định sẽ bị tòa án tôn giáo chộp đến thiêu chết, trong nhà có bộ sách như vậy thật bình thường, nhưng Lumian nhìn thấy rõ ràng, bản tập chí này có ấn cho phép xuất bản của chính phủ!
Thứ này là có thể quang minh chính đại xuất bản sao?
Không phải nói xét duyệt xuất bản luôn thật nghiêm ngặt sao?
Hay là, đây là cho phép giả tạo… Lumian ngẩng đầu lên, nhìn Aurora, mở miệng hỏi:
- Đây là tạp chí vi phạm lệnh cấm?
Aurora dời ánh mắt ra khỏi quyển sách, liếc nhìn đệ đệ, không để ý lắm nói:
- Trước kia thuộc về văn chương bí mật, sau này không biết làm sao lại thông qua xét duyệt, chính thức xuất bản, giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng lại không quan tâm, cứ như vậy ngầm đồng ý.
- Văn chương?
Lumian rất không hiểu cách dùng từ của tỷ tỷ.
- Nó đương nhiên là văn chương, ngươi sẽ không coi là thật đấy chứ?
Aurora nở nụ cười:
- Nếu như nội dung viết là thật, ngươi cảm thấy nó còn có thể xuất bản sao? Nếu như ngươi làm theo phương pháp ở trên đó, trừ bỏ khiến cho tinh thần bản thân suy yếu, trở nên thần kinh ra, không có thu hoạch quá mức nào, ừm… thỉnh thoảng sẽ có vài thứ thật sự, nhưng dưới tình huống không có ngôn ngữ nghi lễ tương ứng, thử thế nào đều chỉ uổng phí công phu thôi.
Đây là đánh giá của một phù thủy chuyên nghiệp.
- Được rồi...
Lumian cố nén thất vọng:
- Ta chỉ kỳ quái, thứ này lại có thể xuất bản.
Aurora phồng quai hàm lên, giống như đang nghiêm túc suy nghĩ:
- Ta cũng không rõ vì sao, có thể vài năm gần đây, các nơi kỳ quái, ờm, hiện tượng đề cập đến nhân tố siêu phàm càng ngày càng nhiều, không thể giấu giếm toàn bộ, mang đến tư tưởng trào lưu nhất định, chính phủ muốn để cho mọi người có chút hiểu biết, do đó thả lỏng khống chế đối với sách báo cùng loại. Ba loại tạp chí càng lưu hành ở Trier là ‘Thông Linh’, ‘Liên Hoa’, ‘Áo Nghĩa’, trên giá sách của ta đều có, nếu như ngươi cảm thấy hứng thú, có thể tìm nhìn xem, về sau đi quán rượu bịa chuyện cũng có thể bịa ra câu chuyện càng giống một chút.
- Ừm.
Lumian quả thật cảm thấy hứng thú.
Cùng lúc đó hắn lại cảm khái trong lòng:
Sách báo được Aurora lưu trữ thật sự phong phú đa dạng!
Chính là nhờ dựa vào những sách báo này và Aurora thường xuyên giảng giải, hắn một thanh niên thất học mới có thể có đầy đủ hiểu biết về thế giới này, vùng đại lục này, quốc gia này ở trong cuộc sống của mình.
Thế giới này có hai vùng đại lục Nam Bắc, ở giữa bị ngăn cách bởi bão lớn càn quét, biển Berserk khó di chuyển, về phần Đông đại lục và Tây đại lục trong truyền thuyết, trước mắt không có ai biết đến, không ai có thể xác định chúng nó rốt cuộc tồn tại hay không tồn tại.
Nước cộng hòa Intis nơi Lumian và Aurora sinh sống ở vùng trung bộ Bắc đại lục, tây giáp biển Fog, bắc giáp đế quốc Fusac, phía đông cách dãy núi Hornacis đối diện với vương quốc Ruen, quốc gia biên giới ở phía nam theo thứ tự là vương quốc Feneport, Renburg và Masic.
Ở trong vương quốc Feneport và vương quốc Ruen còn có vài tiểu quốc như Segal, chúng nó với Renburg, Masic được xưng là các nước trung nam bộ, điểm giống nhau là đều tín ngưỡng Thần của Tri Thức và Trí Tuệ.
Nam đại lục đã trở thành thuộc địa của các nước Bắc đại lục, cho dù là đế quốc Balam hay là vương quốc Paz, vương quốc Haggati hoặc là các quốc gia khác đều đã mất đi phần lớn quyền tự chủ, đương nhiên, làn sóng đấu tranh với thực dân vẫn chưa bao giờ chấm dứt.
Trừ bỏ biển Berserk giữa Nam Bắc đại lục ra, biển Fog ở phía tây nước cộng hòa Intis, còn có biển Sonia ở phía đông vương quốc Ruen, biển Bắc ở phương bắc đế quốc Fusac, biển vùng cực ở phía nam của Nam đại lục, chúng nó được xưng là năm biển.
Trong các nước ở Bắc đại lục, tổng hợp thực lực của vương quốc Ruen là mạnh nhất, tiếp theo là nước cộng hòa Intis, đế quốc Fusac đã thau trận trong chiến tranh lần trước rơi xuông thứ tư, vương quốc Feneport tăng lên thứ ba, còn các nước trong Nam đại lục, Renburg mạnh nhất.
So với những thôn dân của Corduchir biết đến nước cộng hòa Intis, vương quốc Feneport và Renburg, Lumian có thể nói là nhà địa lý học.
Đương nhiên, chuyện này là bởi vì những người chăn cừu của thôn Cordu cần phải di chuyển bãi chăn nuôi đến gần vương quốc Feneport và Renburg, vì thế nên mới có hiểu biết nhất định về hai quốc gia này, nếu đổi lại dân chúng ở nông thôn bắc bộ vùng Darliege, trừ bỏ thôn xóm, thôn trấn và thành thị xung quanh ra, bọn họ chỉ biết đến các thành phố lớn của đất nước như Trier, Suchite.
Đôi khi, Lumian thật nghi ngờ, Aurora có thể nắm giữ được nhiều tri thức như vậy bằng cách nào?
Tất cả sách vở cho hắn học tập đều do Aurora biện soạn, toàn bộ bài kiểm tra luyện tập đều do Aurora ra, sách báo bình thường nhìn xem, hễ có vấn đề gì, Aurora cũng đều có thể giải đáp!
Càng quan trọng hơn là nàng còn nắm giữ thuật đánh nhau của các trường phái.
Chuyện này thật sự không phải chuyện một cô gái mới hơn hai mươi tuổi có thể làm được, có người đã sống năm sáu chục năm đều không tích cóp được nhiều tri thức như vậy.
Chẳng lẽ những thứ này là điều kiện trụ cột để làm phù thủy chân chính sao? Lumian lại lần nữa ngẩng đầu lên nhìn sang Aurora.
Aurora vừa đọc sách vừa dùng một ngón tay gõ nhẹ lên trên gò má mình, không hề có dáng vẻ của học giả và phù thủy.
- Nhìn cái gì?
Aurora nhận ra tầm mắt của hắn.
- Lần trước ngươi có nói, ta có kho tri thức để tham gia kỳ thi tuyển sinh thống nhất vào đại học?
Lumian thay đổi đề tài.
Aurora ngẫm nghĩ:
- Về lý luận ngươi có thể thi vào bất cứ một trường đại học nào, nhưng ta chưa từng tham gia kỳ thi tuyển sinh kia, không dám xác định phạm vi đề mục cụ thể.