Đây là yêu cầu bắt buộc của quan hành chính Bayost.
- Đã làm phiền ngươi.
Trước khi đóng cửa xe, Aurora rất lễ phép nói một tiếng với người đánh xe.
Người đánh xe tên là Sewell, có tròng mắt màu lam thường thấy nhất ở nước cộng hòa Intis.
Hắn vui sướng vì nhận được tôn trọng từ cô gái xinh đẹp Aurora này, chờ mong vì tiền boa nhất định sẽ có sau khi đến Darliege, rất nhiệt tình nói:
- Thưa cô, thưa cậu, ngồi ổn.
Hắn giơ roi lên, cho con ngựa chạy từ chậm đến nhanh.
Khi xe ngựa xuyên qua thôn Cordu, đột nhiên dừng lại.
Mặc dù biết trên con đường rời đi tuyệt đối sẽ không thuận lợi và thoải mái, nhưng Lumian vẫn không nhịn được hồi hộp.
- Có chuyện gì vậy?
Hắn cách thùng xe, hỏi người đánh xe ở bên ngoài.
Sewell nói:
- Ngày hôm qua phu nhân đồng ý muốn đưa Naroka đi thôn Junak, ta sợ đi đến Darliege lại quay về sẽ không kịp, định tiện đường đón cả nàng lên, yên tâm, sẽ không kéo dài thời gian của các ngươi.
Thôn Junak càng gần Darliege hơn thôn Cordu, đi đến đó trước thật sự không hề ảnh hưởng đến thời gian tới nơi của Aurora và Lumian.
Bởi vì đây là xe ngựa của người khác, bản thân không có quyền ngăn cản, do đó Aurora chưa hề dị nghị gì.
Lumian càng để ý đến Naroka người này – trong vòng tuần hoàn lần trước, Naroka đột nhiên chết, giống như bị người thân mưu sát, vả lại có liên quan với đám người cha xứ.
Sewell xuống xe ngựa, vào nhà Naroka, sau đó dẫn vị phu nhân này đi ra.
Naroka khác với bình thường, thay một chiếc váy dài màu đen có hoa văn tinh xảo, trên đầu đội mũ mềm màu tối được các bà cụ thích, mái tóc thưa hơi trắng bệch rõ ràng đã được chải vuốt nghiêm túc.
- A, tiểu cải bắp của ta, ngươi định đi đâu vậy?
Naroka lên xe ngựa, nhìn thấy Aurora, rất vui vẻ.
Trên khuôn mặt có nhiều lốm đốm và nếp nhăn của nàng tràn đầy vui sướng không che giấu được, ánh mắt hơi có vẻ đục ngầu trước kia có thần không ít.
- Ta đi Trier tham gia một buổi họp mặt tác giả, tiện thể mang Lumian đến khảo sát trường đại học nơi đó.
Aurora nói thật tuyệt đối trên ý nghĩa.
Nàng ngược lại hỏi:
- Naroka, ngươi đi làm khách sao?
Tuy rằng Naroka là một quả phụ, mặc quần áo màu đen thật bình thường, nhưng chỉ vào ngày hội, ngày lễ và ngày giỗ chồng thì nàng mới mặc chiếc váy này.
Naroka lộ vẻ chờ mong:
- Đúng thế, đi gặp một số người.
Lumian không nói gì, lặng lẽ quan sát Naroka, xem có thấy được chút gì từ trên người nàng không.
Xe ngựa lại chạy đi, ra ngoài thôn Cordu.
Aurora câu được câu chăng trò chuyện với Naroka, lực chú ý càng đặt ở bên ngoài xe.
Nàng vẫn còn lo lắng hai tỷ đệ vội vàng rời đi sẽ khiến những người khác hoài nghi.
Xe ngựa chạy đi, Lumian đột nhiên nhận ra trạng thái của Naroka có thay đổi.
So sánh với mới vừa rồi, sắc mặt của vị phu nhân này tái nhợt không ít, ánh mắt cũng không còn linh động như vậy, toàn bộ thân thể trở nên trầm mặc, trừ phi Aurora hỏi mới có thể trả lời đơn giản đôi lời.
Như này rất giống với Naroka kia người Lumian đã nhìn thấy vào nửa đêm trong tuần hoàn lần trước!
Lumian âm thầm kéo tay Aurora.
Aurora nhanh chóng nghiêng đầu, nhìn hắn, dùng ánh mắt hỏi.
Lumian bí mật chỉ về phía Naroka, lại vẽ một cái xiên ở trong lòng bàn tay tỷ tỷ.
Xiên là ký hiệu Aurora thường xuyên dùng đến khi chỉnh sửa bài kiểm tra cho hắn, tỏ vẻ sai lầm, lúc này Lumian dùng để chỉ trạng thái của Naroka không đúng.
Aurora sợ run một giây, rất nhanh hiểu rõ ý tứ của Lumian.
Nàng lập tức giơ tay phải lên, day hai bên huyệt thái dương.
Đôi mắt màu lam nhạt của nàng lập tức trở nên càng thêm thâm thúy, nhiễm lên một chút u ám.
Chỉ thoáng nhìn qua, hàng chân mày đẹp mắt của Aurora đã nhíu lại, thân thể hơi ngửa ra đằng sau, giống như nhận lấy đánh sâu vào nào đó.
Nàng nhắm mắt lại, hơi đau khổ day huyệt thái dương, giống như tương đối mỏi mệt.
Sau khi một lần nữa mở hai mắt ra, Aurora nghiêng đầu nói với Lumian:
- Sau khi đến Darliege, ngươi nhất định phải theo sát ta, cho dù tình huống gì đều phải theo sát ta.
Nàng nói rất nghiêm túc.
Lumian vừa nghe đã hiểu ý của tỷ tỷ là tiếp theo nếu như xảy ra chuyện gì, nhất định phải theo sát nàng, nàng sẽ xử lý.
Hắn trịnh trọng gật đầu, quyết định để lát nữa sẽ thẳng thắn với tỷ tỷ chuyện mình trở thành người phi phàm.
Aurora thu hồi tầm mắt, nhìn Naroka, cố ý hỏi:
- Naroka, ngươi thật sự đi thôn Junak sao, hay là đi nơi nào khác?
Nàng lo lắng đợi đến khi xe ngựa tự động dừng lại, sự việc sẽ càng thêm không thể giải quyết, một khi đã như vậy, không bằng kích hoạt trước, không chiến đấu trong hoàn cảnh như chờ mong của đối phương.
Ánh mắt của Naroka hơi trống rỗng, thấp giọng đáp lại:
- Không, ta không phải đi thôn Junak.
- Nơi ta muốn đi, thế giới bên kia.
Nàng vừa dứt lời, Lumian cảm thấy ngoài cửa sổ xe ngựa trở nên u ám lạ thường.