Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 45: Chương 45: Trí tuệ chiến đấu (1)




Tinh thần của Lumian hoàn toàn tập trung.

Khi sự việc thật sự sắp xảy ra, hắn ngược lại không còn sợ hãi như lúc vừa rồi, tuy rằng thân thể vẫn hơi run rẩy, nhưng ít ra không còn cảm giác bản thân sắp sụp đổ như ban nãy nữa.

- Năm năm trước ta đã nên chết, ít nhiều nhờ Aurora mới có thể còn sống cho đến bây giờ, đã buôn bán lời năm năm rồi, có gì để sợ hãi nữa chứ?

Lumian cắn răng, thầm cổ vũ cho mình.

Một giây sau, hắn thấy trên mặt đất trải phía ngoài hố bẫy đầu tiên, ánh sáng vốn lờ mờ càng ảm đạm hơn.

Có bóng dáng đến bên cạnh hố bẫy, chắn một chút tia sáng từ trên trời cao xuyên qua màn sương mù dày đặc xuống.

Bóng dáng kia đúng là con quái vật nửa người nửa dã thú, lưng đeo súng săn, ánh mắt đỏ tươi như máu của nó quét nhìn mặt đất, đầu gối phía trước hơi cong lên.

Cũng chỉ sau một hô hấp, nó khoác áo jacket sẫm màu mặc quần dài lấm lem bùn đất lấy súng săn xuống, nhảy dựng lên, dưới tình huống khống chế độ cao trực tiếp nhảy qua hố bẫy này, rơi lên trên mặt đất rắn chắc nhưng có vết nứt.

Gần như đồng thời, nó xoay cái đầu với mái tóc đen bóng nhẫy, nhìn về phía truyền ra tiếng động khẽ khàng.

Sau đó nó nhìn thấy Lumian có vẻ mặt hoảng hốt, đang vội vàng đứng dậy, ý đồ trốn ra đằng sau vách tường.

Trong tiếng gầm nhẹ, con quái vật này lại một lần nữa nhảy lên thật cao, bổ nhào về phía mục tiêu.

Vị trí nó khóa chặt là ở bên ngoài chỗ ban đầu Lumian đứng một chút, tránh cho đối phương xoay người lại, thừa dịp mình đặt chân chưa vững đã cho đả kích trí mạng.

Còn Lumian giống như bổ nhào đi biến mất ở bên cạnh tường.

Con quái vật kia vừa rơi xuống đất, bùn đất dưới chân nó đã không chịu nổi sức nặng sụp xuống dưới.

Nó không thể nào mượn lực, theo bùn đất và võng lưới, rơi xuống bên dưới cái đáy hố sâu đột nhiên xuất hiện.

Phịch!

Tiếng vật nặng rơi xuống đất lan tràn ra, xen lẫn tiếng kêu thảm thiết giống như tiếng chuột kêu.

Lumian vọt đến sau bức tường nhìn thấy một màn này, cảm xúc vui sướng khó có thể ngăn cản nổi mãnh liệt tràn ngập ra trong lòng.

Bước đầu tiên thành công!

Điều này khiến cho sợ hãi còn sót lại của hắn lập tức tiêu tan hơn phân nửa, hắn quơ tay cầm lấy xiên thép để ở bên cạnh chạy đến bên cạnh hố bẫy.

Sức sống ương ngạnh của con quái vật không có da trước đó đã để lại cho hắn ấn tượng mãnh liệt, hơn nữa mục tiêu hiện giờ còn có súng săn, do đó hắn cũng không để cho thân thể của mình xuất hiện ở trên hố bẫy, mà cách một khoảng cách rồi dừng lại, dùng xiên thép đâm loạn vào bên trong.

Đột nhiên, xiên thép khựng lại, cứng đờ ở đó.

Ngay sau đó, lực lượng mạnh mẽ thông qua xiên thép truyền đến chỗ Lumian, mạnh mẽ kéo hắn về phía hố bẫy.

Lumian bất ngờ không kịp đề phòng, bị kéo trượt tới trước một bước.

Hắn không quan tâm tới việc quan sát tình huống ở dưới đáy hố sâu kia nữa, trực tiếp vứt bỏ xiên thép, xoay người lại, nhào về bên cạnh vách tường còn chưa bị sụp đổ kia.

Bụp!

Sau lưng hắn nặng nề, giống như bị chùy lớn hung hăng nện vào một cái.

Yết hầu Lumian ngòn ngọt, cảm giác có vị rỉ sắt rõ ràng dâng lên.

Phịch một tiếng, hắn ngã xuống đất mất đi cân bằng, lăn liên tục vài vòng mới tìm về được quyền khống chế thân thể, bò dậy.

Gần như đồng thời, hắn thấy con quái vật nửa người nửa dã thú kia nhảy ra khỏi hố bẫy.

Nó cầm khẩu súng săn một nòng kia trong tay, áo jacket chỗ ngực bụng rách tung, lộ ra nhiều vết thương ghê rợn xuyên qua thân thể, máu tươi màu đỏ sậm pha trộn với chất lỏng màu vàng nhạt đang không ngừng chảy ra ngoài, mơ hồ có thể thấy được đủ loại nội tạng ở bên trong.

Thật rõ ràng, con quái vật này đã bị thương nặng vì hố bẫy của Lumian, nhưng còn chưa đến mức độ hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.

Trong quá trình nó rơi xuống đáy hố bẫy, có lẽ đã kịp thời điều chỉnh thân thể dáng người, tránh hai vị trí quan trọng là đầu và ngực, cũng không để cho hai chân hai tay bị thương nghiêm trọng, bằng không hiện giờ nó thật sự không có khả năng nhảy được ra khỏi hố bẫy.

Lumian vừa nhìn thấy dáng vẻ này của đối phương, hắn lập tức bỏ chạy vào trong tòa nhà đổ nát bên cạnh, không chút do dự.

Đây không phải là ý tưởng hắn tạm thời nảy sinh ra, mà trước đó đã có quy hoạch.

Dù sao hắn cũng không thể xác nhận hố bẫy có thể chơi xỏ được con quái vật kia hay không, nếu như có thể, vậy có khả năng khiến cho nó trực tiếp mất đi năng lực chiến đấu không.

Nếu như không được, đối phương chỉ bị thương nặng, Lumian tiếp tục chuẩn bị chơi trò chơi trốn tìm với nó.

Nói cách khác, lợi dụng hoàn cảnh để đối phó với mục tiêu, dốc sức kéo dài thời gian, kéo dài đến khi nó không thể áp chế thương tích, cho dù là lực lượng hay phản ứng đều giảm xuống.

Đến lúc đó, cơ hội đã tới.

Đoàng!

Lại là một tiếng súng vang lên, chỗ Lumian mới vừa đứng nhiều thêm một viên đạn chì, một ít bùn đất bắn tung tóe lên.

Lumian lùi lại ra đằng sau bức tường bị sập một nửa không hề dừng lại, dùng cả tay cả chân bò sang phía bên kia theo khe hở trong đống đổ nát.

Hắn con chưa kịp đứng lên, đã nghe thấy trong không trung có tiếng gió quét đến.

Con quái vật kia nhảy lại.

Lúc này Lumian lập tức xoay người lại, bò men theo chỗ khe hở kia quay lại đằng sau vách tường sụp đổ một nửa.

Cứ như vậy, hắn mượn dùng điều kiện đặc thù của phần lớn công trình bị sụp nơi đây, khi trốn khi tránh, khi thì vòng qua, không trực tiếp đối đầu với con quái vật kia, chỉ tránh né công kích tương ứng.

Chơi trốn tìm là thế mạnh của Lumian.

Trước đó rất nhiều khi sau khi đùa dai, hắn đều dựa vào bản lĩnh này nên mới có thể tránh được vận mệnh bị đánh một trận tại chỗ.

Trong khi một đuổi một trốn một tấn công một tránh né, thời gian nhanh chóng trôi qua, bản thân Lumian đã hơi thở hổn hển, nhưng con quái vật kia cho dù tốc độ chạy đuổi, độ bật cao hay lực lượng, phản ứng, rõ ràng đều trở nên yếu đi.

- Lại chờ thêm một chút, chờ thêm chút nữa, nó hiện giờ vẫn không phải ta có thể đánh lại được...

Lumian lại tránh về vị trí ban đầu, lưng dựa vào vách tường sụp đổ một nửa, mạnh mẽ khống chế kích động định lập tức đánh trả.

Phịch! Lưng hắn lại đau xót, toàn bộ thân thể bay tới trước.

Vách tường sụp đổ một nửa hắn vừa dựa vào sau lưng kia tảng đá bay loạn, hoàn toàn sụp đổ xuống.

Lần này con quái vật kia không lựa chọn vòng qua đuổi theo nữa, trực tiếp nghiêng người qua, dùng thân thể đụng thật mạnh lên chướng ngại vật ngăn cản mình.

Dưới tình huống nó phát toàn lực, vách tường vốn đã sụp đổ một nửa lung lay sắp đổ tự nhiên không chịu nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.