Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 67: Chương 67: Tục ngữ (1)




Lumian có lòng quan sát, hoàn chỉnh làm lại một lần quy trình kết bạn với đám người Leah, cho đến khi hai bên đi đến bên ngoài nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng.

Hắn bước đầu xác nhận, ba người xứ khác này thật sự đã không quen mình, không hề đề phòng gì với trò đùa dai tương ứng.

Dòng thời gian thật sự chảy ngược rồi sao… Lumian lập tức hơi hoảng hốt.

- Bọn ta đã đến đây, không có ai cả.

Valentine nhìn kiến trúc to lớn đã chìm một nửa vào trong bóng đêm trước mặt mình, nói ra lời kịch như dự định.

Lumian lấy lại bình tĩnh, không dựa theo trình tự.

Hắn nói thẳng:

- Đó là bởi vì cha xứ không muốn quan tâm đến các ngươi.

Hắn định lưu lại ấn tượng thích đùa nhưng tính cách không hề xấu xa ở trong mắt ba người xứ khác giống như người phi phàm chính thức này.

- Ý của ngươi là cha xứ đang ở bên trong giáo đường, nhưng mà vì đang bị vướng chuyện gì đó nên không đáp lại tiếng gõ cửa?

Leah nghĩ đến một vài khả năng.

Lumian nở nụ cười:

- Yêu đương vụng trộm ở trong nhà thờ không thích hợp bị người khác nhìn thấy.

Nói xong câu này, hắn thì thầm một câu theo bản năng ở trong lòng: Đáng tiếc, lần này không nghe được lời kịch kinh điển là hành động của các ngươi phá hủy giáo hội thần thánh.

Đương nhiên, sau khi hiểu biết thêm một bước đối với phu nhân Puares, hắn cảm thấy ở trên ý nghĩa nào đó, cha xứ nói như vậy cũng không phải hoàn toàn không hề có đạo lý.

Cha xứ không được phép giống như nhân vật chính trong tiểu thuyết thể loại gián điệp của Aurora, vì để hoàn thành nhiệm vụ quan trọng, tình nguyện chịu đựng nhục nhã tạm thời, bán đứng thân thể của mình, để đánh vào bên trong thế lực tà ác được phu nhân Puares đại biểu?

- Yêu đương vụng trộm ở trong nhà thờ?

Valentine thay đổi thái độ lạnh lùng, gấp giọng hỏi lại.

Lumian dang tay nhún vai:

- Chuyện này có vấn đề gì chứ? Đây là hoạt động bình thường của cha xứ.

- Ngươi đừng kích động như vậy, không phải có câu tục ngữ quá khứ tương lai đều giống nhau, đàn ông luôn sẽ tòm tem phụ nữ sao?

- Nhưng đây là ở nhà thờ!

Valentine lớn tiếng nói.

Lumian ngẫm nghĩ, rất hiếu kỳ hỏi:

- Nói cách khác, chỉ cần giáo sĩ không yêu đương vụng trộm ở trong nhà thờ là có thể tiếp nhận hả?

- Như vậy là khinh nhờn đối với Thần linh!

Valentine có dáng vẻ như sắp bùng nổ.

Ryan vỗ nhẹ bả vai hắn, ý bảo hắn bình tĩnh một chút.

Cùng lúc đó, người xứ khác trầm ổn nhất này hỏi Lumian:

- Biết rõ tối nay cha xứ đang cùng với ai, yêu đương vụng trộm không?

Lumian lắc đầu:

- Có thể nhiều lắm, tình nhân của hắn, những người ta biết rõ có phu nhân Puares, Madena Bene, Philippa Guillaume, Sybille Berry…

- Madena Bene, cùng họ với cha xứ?

Leah sâu sắc nắm được một điểm này.

Lumian gật đầu:

- Nàng và cha xứ là anh em họ cách hai đời.

- ...

Valentine sửng sốt vài giây, cắn răng nói:

- Guillaume Bene rốt cuộc là tôi tớ của Thần hay tôi tớ của ma quỷ vậy?

Ngươi biết câu thoại này? Cũng không thấy ngươi đi nổ tung đầu hắn… Lumian cố ý biện bạch dùm cha xứ:

- Chuyện này thật ra không có gì, ở vùng Darliege có câu tục ngữ là, anh em họ bà con xa, cứ việc ngủ với nhau.

- Sao ngươi biết nhiều câu tục ngữ vậy?

Leah không nhịn được bật cười một tiếng, lục lạc bằng bạc trên đỉnh đầu vang lên leng keng.

Lumian lại dang tay:

- Ở nơi nông thôn chính là như vậy.

Lúc này, Ryan như có đăm chiêu hỏi:

- Sao ngươi biết bọn ta không phải là người vùng Darliege?

- Bằng không, ngươi đã không nói rằng ở vùng Darliege có câu tục ngữ.

Chuyện này là do chính các ngươi nói với ta… Lumian nhất thời lanh mồm lanh miệng, lại coi chuyện phát sinh trước đó thành tin tức đã hiểu biết.

Hắn đành phải bịa ra lý do:

- Khí chất của các ngươi không giống với người địa phương Darliege.

Hắn lập tức chỉ về phía con đường vào trong thôn:

- Ta đã giúp các ngươi tìm được cha xứ, tiếp theo ta phải về nhà.

- Ta cho rằng ngươi sẽ đi vào với bọn ta.

Leah liếc mắt nhìn hắn, cười nhạt nói.

- Ta cũng không dám đắc tội cha xứ.

Lumian giống như tùy tiện nhắc đến một câu:

- Thôn dân mật báo lần trước đã mất tích thật lâu rồi.

Không đợi đám người Ryan đáp lại, hắn vẫy tay, chạy về phía bên kia quảng trường, vừa chạy vừa nói:

- Nhớ giữ bí mật thay ta, các cải bắp của ta!



Vầng trăng màu đỏ bị tầng mây che khuất, Lumian đi trên con đường về nhà dưới ánh sao rơi.

Hắn đút hai tay vào túi, nghĩ đến chuyện xảy ra gần nhất.

Khi sắp về đến nhà, hắn ngẩng đầu lên nhìn nóc nhà của tòa nhà kiểu hai tầng có tầng hầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.