Dịch: Bán Nhị Lang
Biên: alreii
***
Klein cúi đầu, đã không còn nhìn thấy ngọn nến kỳ dị như được bọc một lớp da người trong tay mình nữa, nhưng mùi thơm thoang thoảng ngọt ngào vẫn luôn quanh quẩn đầu mũi.
Hắn không thèm nhìn giám mục Otlowski đang nằm trong vũng máu, móc hộp diêm ra, quẹt đốt một que.
Lúc tia lửa bừng sáng lên, máu trên mặt đất nhanh chóng biến mất, sảnh lớn bừa bộn bên trong giáo đường biến trở lại chỉnh tề sạch sẽ như cũ.
Otlowski như một người khổng lồ chậm rãi bò dậy, nhìn xuống Klein, khuôn mặt vặn vẹo nói: “Thế mà không có hiệu quả... Chẳng trách mày dám nhận ủy thác này. Nhưng đây là bất hạnh của mày, tao vốn không định giết mày đâu.”
Trong khi gã nói chuyện, ánh lửa của những hàng nến hai bên giáo đường chập chờn lay động, cả khu sảnh lớn chợt sáng bừng, nhưng khá ôn hòa chứ không chói lóa, giống như ánh nắng ban mai chiếu vào khi bóng đêm vừa biến mất.
Linh tính không thể nhìn thấy đang nhanh chóng biến mất. Klein không nói nhảm nhiều, vứt que diêm, phồng má mô phỏng tiếng súng:
“Pằng!”
Đạn không khí vô hình bắn thẳng về phía ngực của giám mục Otlowski, tiếng vang vọng lại rõ ràng. Nhưng vị giám mục Người khổng lồ nọ không biết từ lúc nào đã mặc lên mình một bộ giáp trắng bạc, phần che tay, giáp ngực, mũ giáp màu trắng bạc bao phủ toàn thân.
Lúc này đây, “mảnh kim loại” trắng bạc trước ngực gã bị bắn nứt ra một vết rạn như là mạng nhện, nhưng không vỡ vụn hẳn ra, thậm chí còn đang từ từ khôi phục lại.
“Pằng! Pằng!”
Klein liên tục phát ra tiếng, chế tạo hai viên đạn không khí nối đuôi nhau nhắm về phía ngực của kẻ địch, định tấn công liên tục vào một chỗ để phá vỡ hoàn toàn phòng ngự chỗ đó!
Nhưng hắn lại nhìn thấy trên tay giám mục Otlowski đã có thêm một thanh kiếm khổng lồ nặng nề dày rộng, nó dường như được ngưng tụ từ ánh sáng. Gã dùng nó khéo léo đỡ lấy được hai viên đạn không khí, sau hai tiếng keng keng khó phân, chúng dường như hòa thành một thể.
K...E...N...G!
Otlowski chỉ là bước về trước một bước thôi mà giáo đường như bị dẫm đến rung động theo. Đồng thời hai tay gã cầm thanh kiếm khổng lồ, dùng tư thế bổ từ trên xuống như muốn phá nát tòa kiến trúc này chém về phía Klein.
Kiếm còn chưa tới, sức gió nó tạo ra khiến Klein suýt chút nữa đã không giữ được thăng bằng.
Sức mạnh thật kinh khủng! Ngay khi ý nghĩ đó thoáng qua, Klein đã nhanh chóng nhảy sang bên cạnh, đồng thời khom lưng cuộn người, chuẩn bị kỹ càng cho động tác lăn lộn trên đất.
Ầm!
Otlowski bổ thanh kiếm lớn lên mặt đất, chém nát đá phiến, khiến xung quanh vết chém nhanh chóng lan tràn ra vết nứt.
Xoẹtttttt! Hắn kéo lê lấy thanh kiếm lớn ma sát với mặt đất, đổi tư thế chém dọc thành quét ngang, kéo theo một chuỗi tia lửa.
Chiêu này là chuẩn bị cho đối thủ thích lăn lộn!
Khi Klein vừa chạm mặt đất, chỉ nháy mắt trong đầu hiện ra hình ảnh mình bị thanh kiếm khổng lồ quét ngang chém trúng. Hắn vội chống cánh tay trái, khéo léo mượn lực, lần nữa nhảy vọt lên không trung.
Vù! Lực gió thổi bay bụi bặm trên mặt đất, thanh kiếm khổng lồ đáng sợ đập nát mấy chiếc ghế cạnh đó.
Mà Klein còn chưa kịp phản công, công kích của giám mục “Người khổng lồ” đã theo sát đằng sau, không hề dừng lại giây nào.
Một kiếm, hai kiếm, ba kiếm... năm kiếm, sáu kiếm, bảy kiếm... Otlowski như là có được thể lực dồi dào tới cực điểm, tấn công như cuồng phong bão táp liên tục mấy chục giây, không hề gián đoạn.
Bổ dọc, chém nghiêng, quét ngang, đâm thẳng, đập. Gã dùng kiếm thuật đơn giản nhất để diễn giải cái gì gọi là hữu hiệu nhất, hợp lý nhất. Mà phạm vi sát thương của thanh kiếm khổng lồ đạt đến trình độ khủng bố.
Klein khi thì nhảy vọt, khi thì lăn lộn, khi thì bỏ chạy, thế mà không tìm được cơ hội thi triển năng lực. Hắn lộ vẻ chật vật không chịu nổi, tràn đầy nguy cơ. Nếu không phải trước đó hắn đã ném diêm vào những góc hẻo lánh khác nhau trong giáo đường, hai bên vẫn còn một số ngọn nến chưa bị dập tắt, có thể nhờ vào “Chớp hiện”, bằng không e là hắn đã bị đối phương chém không biết bao nhiêu lần rồi.
Không hổ là chức nghiệp phi phàm được xưng là am hiểu chiến đấu... Không có sai lầm, không có điểm yếu... Klein cũng không vì vậy mà hoảng loạn, trong lúc lăn lộn trốn tránh, vẫn luôn tìm kiếm sơ hở của kẻ địch, chờ đợi công kích của đối phương tiến vào giai đoạn hòa hoãn.
Cuối cùng hắn phát hiện một vấn đề trong kiếm thuật của Otlowski.
Đó chính là thanh kiếm khổng lồ quá dài quá lớn, để lộ sơ hở rõ ràng khi chiến đấu xáp lá cà!
Suy nghĩ lướt nhanh, Klein nắm lấy cơ hội lúc thanh kiếm khổng lồ bổ dọc tới, lăn người về phía bên trái trước, sau đó chống lấy bàn tay, nhanh chóng lăn tới giữa hai chân Otlowski.
Là “Nửa người khổng lồ” với chiều cao vượt quá 2m2, Otlowski chỉ đứng thẳng bình thường thôi thì hai chân cũng tách ra khá rộng, có thể thấy rõ đồ bảo hộ thân dưới màu trắng bạc.
Klein vừa lăn tới đó thì tay trái đã thò vào trong túi áo, rút ra một mảnh giấy note dài, biến nó thành một cây gậy ba-toong cứng rắn sắc bén, cắm nó vào khe hở cạnh mép đồ bảo hộ thân dưới của kẻ địch, cắm thẳng vào trong cơ thể của giám mục “Người khổng lồ”!
Đây là một kích chí mạng!
Nhưng chính vào lúc này, hắn chợt rùng mình, trong đầu hiện ra cảnh tượng thanh kiếm khổng lồ đâm xuống, vô số tia sáng bắn tung tóe tạo thành cơn lốc khủng bố nuốt hết bản thân.
Cạm bẫy! Cạm bẫy của Otlowski! Klein không hề do dự chống lấy tay phải, nhảy về phía trước, xuyên qua khe hở giữa hai chân giám mục “Người khổng lồ”, nhảy ra phía sau lưng gã.
Vào lúc hắn thực hiện động tác này, hai tay Otlowski đã nắm lấy chuôi kiếm, cong eo, đâm thẳng thanh kiếm khổng lồ từ trên xuống dưới cắm vào tảng đá trước người.
Trong thanh âm răng rắc, những điểm sáng li ti như tia nắng sớm mai tuôn ra từ trên thân kiếm, hóa thành cơn lốc quét ngang hết mọi thứ xung quanh.
Không một tiếng động, ở vị trí trước đó của Klein, đá phiến đã biến mất tăm hơi, bùn đất bên dưới lún xuống gần 10cm. Phần giáp trắng bạc ở hai chân cùng thân dưới của Otlowski cũng bị tổn hại, vỡ ra từng mảnh, lộ ra làn da.
Cạm bẫy của gã chính là dùng tổn thương của chính mình, đổi lấy cái chết của kẻ địch.
Vào lúc này đây, Klein đã nhảy ra phía sau giám mục Otlowski, rốt cuộc tìm được cơ hội phản công. Hắn cưỡng ép xoay người giữa không trung, phồng má, mô phỏng tiếng súng nhắm về phía sau gáy của kẻ địch:
“Pằng!”
“Pằng!”
Hai viên đạn không khí lần lượt bắn trúng gáy Otlowski, viên đầu bắn nứt miếng kim loại trắng bạc ở vị trí đó, viên sau khiến nó chia năm xẻ bảy, để lộ một chỗ không có đồ phòng hộ.
Klein đang định cho gã một kích chí mạng, Otlowski đột nhiên đứng thẳng người, xoay hông, quét mạnh thanh kiếm khổng lồ ra đằng sau.
Với đòn tấn công nhanh và bất ngờ thế này, Klein dường như rất khó tránh né được. Nhưng hắn lại rút ra một tờ giấy từ trong túi áo, kịp thời chắn trước người.
K...E...N...G!
Thanh kiếm khổng lồ va chạm với tờ giấy, thế mà lại phát ra tiếng kim loại đập mạnh vào nhau, tiếng vọng đinh tai nhức óc vang khắp cả giáo đường.
Klein bị đánh bay ra ngoài như một quả bóng tennis, tờ giấy trong tay chia năm xẻ bảy, chỉ còn một mảnh nhỏ kẹp giữa hai ngón tay.
Đang ở giữa không trung, hắn lại ngay lập tức đối mặt với truy kích cuồng bạo, nhanh chóng, không hề dừng một giây nào của Otlowski, tình thế tràn đầy nguy cơ.
Có điều Klein lại không chút hoảng loạn, hắn phẩy nhẹ cổ tay.
Mảnh giấy nhỏ nọ bừng cháy, ánh lửa nhanh chóng lan ra, hoàn toàn bao phủ lấy Klein.
Vù! Thanh kiếm khổng lồ chém đứt ngọn lửa, nhưng không gây nên được bất cứ tổn thương nào, chỉ tạo ra được những tia lửa nhỏ.
Một cây nến nào đó bên phải giáo đường, ngọn lửa mờ tối bỗng dưng khuếch tán, phác họa ra một bóng dáng với khuôn mặt bôi đầy thuốc màu.
Klein lần nữa hiện ra, lại rút ra một mảnh giấy note dài từ trong túi áo.
Phạch!
Hắn phẩy cổ tay, tờ giấy biến thành một cây roi rắn chắc, ngọn lửa đỏ thẫm vẫn đang thiêu đốt bên ngoài cây roi.
Vút! Vút! Vút!
Klein đứng từ xa vung roi, quất về phía giám mục “Người khổng lồ“.
Nhưng vũ khí của hắn bị thanh kiếm khổng lồ bao phủ bởi ánh sáng chặn lấy và công kích, nhanh chóng chia năm xẻ bảy.
Mà đây chính là mục đích của Klein!
Tách, tách, tách! Hắn búng tay liên tục, khiến mặt đất bốc lên những ngọn lửa, dúng chúng để ngăn cản Otlowski, đồng thời thiêu đốt hai chân đã không có giáp bảo hộ của đối phương.
Áo giáp Bình Minh khôi phục khá chậm!
Trong lúc ngọn lửa chập chờn lay động, hai chân Otlowski bị đốt ra vài vết cháy đen, đồng thời ngọn lửa đỏ thẫm cũng đang vọt lên trên.
Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự nhanh nhẹn của giám mục “Người khổng lồ”, gã ta đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, giống như một đoàn tàu hơi nước cuối cùng đã tăng lên tốc độ cao nhất, vừa nhanh vừa mạnh vừa hung mãnh vượt qua những ngọn lửa trùng điệp, xông tới trước mặt Klein.
Tốc độ của gã nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi!
Tiếp đó thanh kiếm khổng lồ của Otlowski nổ tung, hóa thành một quầng sáng, quét ngang về bốn phía.
Gần như chỉ là nháy mắt, Klein rơi vào cảnh ngộ chắc chắn phải chết.
Mấy que diêm được để riêng trên người hắn bỗng bừng cháy, ngọn lửa mãnh liệt bao phủ hoàn toàn lấy hắn.
Nhưng nó không nhanh bằng tốc độ càn quét của “Cơn lốc ánh sáng, sắc đỏ thẫm chỉ vừa mới hiện ra đã lập tức bị cắn nuốt hoàn toàn!
Cơ thể Klein theo đó bị chia năm xẻ bảy, biến mất từng khúc. Nhưng chúng lại mất đi độ dày, biến thành giấy vụn.
Một ngọn lửa đỏ thẫm bốc lên ở phía sau người Otlowski, Klein từ bên trong đi ra.
Hắn móc ra hộp diêm từ bên túi áo bên kia ném về phía kẻ địch, như thể muốn một lần đốt hết toàn bộ số diêm còn lại, đồng thời thông qua áp suất trong không gian nhỏ hẹp để chế tạo một vụ nổ khác.
Mà vị trí hộp diêm bay tới chính là phần thân dưới không còn giáp bảo hộ của Otlowski!
Klein giơ tay phải, búng tay.
Cùng lúc đó, giám mục Otlowski quay người nhảy lên, gập đầu gối co hai chân lại.
Tách!
Theo tiếng tách vang lên nhưng hộp diêm lại không hề có chút biến hóa nào, chỉ nghe được một tiếng phập, là một viên đạn không khí chuẩn xác ghim vào sau gáy đã không còn đồ bảo hộ của giám mục Otlowski, đây là một đòn chí mạng đã được chuẩn bị từ sớm!
Xương đầu nứt ra, máu tươi cùng óc trắng bắn tung tóe, Otlowski khó khăn quay đầu, mờ mịt mở miệng: “Mày...”
Lách cách, hộp diêm rơi xuống vị trí mặt đất đã bị “Cơn lốc ánh sáng” khiến cho gồ ghề lồi lõm, nhưng vẫn không hề bốc cháy.
Klein mỉm cười nói:
“Tôi lại chưa bao giờ nói, búng tay chỉ có thể thao túng ngọn lửa chứ không thể bắn ra đạn không khí. Ông xem.”
Tách, tách, tách!
Hắn búng tay liên tục, để từng viên từng viên đạn không khí ghim vào đầu Otlowski, bắn nát mũ giáp của gã, bắn vỡ đầu của gã.
Rầm!
Otlowski mất đi hơi thở, ngã mạnh xuống mặt đất, đại sảnh giáo đường như khẽ lắc lư theo.
Tách!
Klein xoay người, búng tay.
Hộp diêm trên đất lập tức nổ tung, hóa thành ngọn lửa đỏ thẫm, mai táng thi thể khổng lồ của Otlowski.
Klein không đi cảm ứng sự tồn tại của ngọn nến kỳ dị, trực tiếp dựa vào sự tỉnh táo và lý trí của bản thân, cưỡng ép thoát khỏi tầng sau nhất trong tâm linh.
Ở phía sau hắn, thi thể bị ngọn lửa đỏ thẫm bao trùm, hừng hực thiêu đốt, thế giới tan rã từng chút một.