Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 431: Chương 431: Bệnh gấp không thể chữa loạn




Nghe Klein hỏi, Emlyn White bị dọa giật mình, cẩn thận đánh giá đối phương:

“Anh giàu có hơn so với tôi tưởng tượng.”

Hắn nguyên tưởng rằng Sherlock Moriarty ít nhất một tuần mới có thể gom đủ 2.450 bảng.

“Tôi đã gom tiền từ lâu rồi.” Klein thở dài trả lời.

Emlyn có chút suy nghĩ gật gật đầu:

“Làm thám tử tư kiếm tiền tốt như vậy sao?”

“Cái này chỉ là một cái thân phận thuận tiện hành động, nếu không gặp được treo thưởng lớn, một năm cũng chỉ hai ba trăm bảng.” Klein thản nhiên nói.

Emlyn liếc mắt nhìn anh một cái, ra vẻ lơ đãng hỏi:

“Vậy anh thực tế là làm cái gì? Buôn lậu vũ khí quân đội, trộm két phú hào? Đối với người phi phàm danh sách 7 trở xuống mà nói, chuyện có thể nhanh chóng kiếm được hơn 2.000 bảng cũng không nhiều, đại bộ phận đều chạy ở trên mép phạm tội trái pháp luật.”

Một quỷ hút máu như cậu nói chuyện phạm tội trái pháp luật với tôi? Xem qua cậu đối với kiếm tiền nhanh cũng có chút hướng tới. . . Klein cười cười nói:

“Tiếp một ít nhiệm vụ có vẻ nguy hiểm, nếu cậu không sợ tử vong, cũng có thể thử.”

Emlyn ngậm miệng lại, hồi lâu mới nói:

“Thời điểm chạng vạng tới tìm tôi, tôi đưa anh đi đến chỗ người bán.”

Thật sự là một quỷ hút máu từ tâm. . . Klein đang muốn đáp ứng, bỗng nhiên cảm thấy phải có chút bảo hiểm.

Vạn nhất người bán kia thấy hơi tiền nổi máu tham thì sao? Vạn nhất hắn căn bản không có tài liệu phi phàm tương ứng, chỉ muốn gạt người đi qua đánh giết thì sao? Emlyn White có thể tín nhiệm, người bán mà cậu ta giới thiệu lại vị tất. . . tìm cớ đi phía trên sương mù xám thử bói toán, xác nhận trình độ nguy hiểm. . . Ừm, không cần thiết phức tạp như vậy, có biện pháp tốt hơn. . .Suy nghĩ một chút, Klein nghiêng đầu nhìn về phía Emlyn:

“Không, cậu đi đi.

“Tôi cho cậu 1.000 bảng làm dự chi, cậu mang hai món tài liệu nọ đưa đến giáo đường Harvest, trải qua xác nhận, tôi sẽ trả tiếp phần còn lại, tôi nghĩ người bán kia hẳn có thể chấp nhận phương thức này, cái này có thể nhìn ra độ tín dụng của một vị Huyết tộc cao quý.”

Bị nịnh một chút như vậy, Emlyn bất tri bất giác đã nâng cằm lên:

“Loại phương thức giao dịch này cũng không có vấn đề.”

Nói tới đây, cậu ta hắc một tiếng:

“Anh sợ hãi bên kia không đáng tin? Ở trong giáo đường Harvest, anh có thể an tâm?”

“Đương nhiên, một vị quyến giả Đại Địa Mẫu Thần thân cao vượt qua hai thước hai mươi, cơ bắp cực kỳ rắn chắc đứng ở bên cạnh, ai cũng sẽ có cảm giác an toàn.” Klein mỉm cười chỉ Utravsky thần phụ, “Có thể đối phó với ông ta, cũng sẽ không để ý đến tài phú hai ba ngàn bảng.”

Emlyn sắc mặt tối sầm lại, hừ một tiếng nói:

“Anh sẽ không lo lắng tôi nuốt riêng 1.000 bảng dự chi chứ?”

Klein thản nhiên nhìn về phía trước nói:

“Vì sao phải lo lắng?

“Cậu mỗi ngày đều sẽ đến nơi đây, rất dễ dàng đã tìm thấy, mà một quỷ hút máu còn sống cho dù xẻ ra bán, cũng không chỉ 1.000 bảng.”

Emlyn bị đâm đến chỗ đau, tức giận nói nhỏ:

“Huyết tộc! Hiểu chưa? Huyết tộc!

“Còn nữa, không cần dùng từ 'chỉ' này!”

Klein khẽ cười một tiếng, không nói nữa, chờ đợi đối phương bình tĩnh.

“Cứ dựa theo phương thức giao dịch mà anh yêu cầu.” Rốt cuộc, Emlyn đưa tay day day thái dương.

Klein lúc này lấy ra phong thư sáng nay mới thu được, mang nó cùng 1.000 bảng tiền mặt thật dày bên trong đưa cho đối phương:

“8 giờ tối, gặp nơi này.”

Emlyn đếm tiền vài lần, sau khi xác nhận không có lầm, cảnh giác lén liếc mắt nhìn Utravsky thần phụ một cái, đè thấp giọng nói:

“Ngài thám tử tư, anh thường xuyên tiếp xúc các loại tình báo cùng tin tức, có nghe nói qua một Tà Thần tên là 'Kẻ Khờ' hay không?”

Tà. . . Tà cái con mẹ. . . Klein suýt nữa chửi thề ở trong lòng.

Anh vẻ mặt như thường hồi đáp:

“Gần đây có rất nhiều người tìm tín đồ 'Kẻ Khờ', cậu cũng muốn gia nhập hàng ngũ bọn họ, để kiếm treo thưởng tương ứng?”

Emlyn thở dài nói:

“Không, tôi chỉ là đang suy xét, có nên khẩn cầu với Tà Thần, hoặc là tà linh này hay không, xin trợ giúp tôi giải trừ ám chỉ tâm lý, anh cũng biết, truyền lưu ra có tôn danh cụ thể, chỉ cần chuyển hóa thành tiếng Hermes, tiếng Hermes cổ, là có khả năng thu được hưởng ứng. . . Anh có hiểu biết gì đối với hắn? Hắn sẽ mang đến nguy hại lớn cho tín đồ hay không? Sẽ cưỡng chế thay đổi quan điểm tín đồ hay không?”

Tuy mục tiêu chỉ hướng mình, nhưng mình vẫn muốn nói, bạn quỷ hút máu à, bạn đây là tuyệt vọng cái gì cũng có thể thử rồi. . . Klein cảm giác cực kỳ phức tạp nói:

“ 'Kẻ Khờ' thực thần bí, cho tới nay cũng là như thế, trừ những tin tức mà cậu đã biết ra, không ai rõ ràng chi tiết tình huống của hắn, ví dụ như phạm vi thần chức bao dung, ví dụ như nghi thức cầu nguyện tương ứng.

“Làm cho tôi nghi hoặc là, dưới loại tình huống này, cậu vì sao không suy xét quỷ hút, ừm, thuỷ tổ huyết tộc, cổ thần Lilith của các cậu? Chỉ cần nghi thức chính xác, tế phẩm thỏa đáng, hắn hẳn sẽ giúp cậu giải trừ ám chỉ tâm lý.”

Emlyn hơi hơi dựa ra sau, nhìn thẳng về phía trước, vài giây không nói gì.

Cậu ta tựa như hơi chút trở nên thâm trầm.

Sau im lặng ngắn ngủi, cậu ta trầm giọng nói:

“Ở trước đại tai biến, thuỷ tổ đã rất ít đáp lại khẩn cầu, chỉ có một số việc đặc thù, mới có thể được trợ giúp, phương diện này không bao gồm giải trừ ám chỉ tâm lý.”

Ở trong truyền thuyết thành Bạc Trắng, cổ thần Lilith đại biểu ánh trăng đã bị Tạo vật chủ một lần nữa thức tỉnh thu hồi quyền lực, hoặc là từ sớm hơn đã ngã xuống ở trong thần chiến nào đó. . . Như vậy, ngẫu nhiên đáp lại Huyết tộc khẩn cầu là ai? Ánh Trăng Nguyên Thủy? Klein cố ý truy hỏi:

“Vậy còn có 'Ánh Trăng Nguyên Thủy' có thể khẩn cầu, không ít nghi thức của người phi phàm thế giới ngầm đều có mượn dùng lực lượng của hắn.”

Cái này chủ yếu chỉ “Vu Vương” cùng sinh vật tương ứng. . . Klein bổ sung một câu ở trong lòng.

Emlyn môi mấp máy, lại không thể phát ra tiếng, trên mặt thêm vài phần sợ hãi khó có thể diễn tả bằng lời.

Hồi lâu, cậu ta mới nghiêm túc nói:

“Tôi hoài nghi 'Ánh Trăng Nguyên Thủy' là vị Tà Thần hoặc là ác ma địa vị cao nào đó giả trang, người khẩn cầu với hắn, đại bộ phận sẽ thay đổi phát sinh từng chút một, trở nên tàn nhẫn, trở nên điên cuồng, hơn nữa tràn ngập dục vọng sinh sản, mà còn lại, lấy Huyết tộc làm chủ, đại khái sẽ mất khống chế ngay tại chỗ, biến thành quái vật chân chính.

“Từng có vị Huyết tộc lợi hại, nhân nguy hiểm mà thử khẩn cầu, kết quả biến thành khối thịt chỉ biết giao phối cùng sinh sản, cô ta cùng bò, dê, ngựa, chuột, thậm chí thực vật, tảng đá, sinh ra từng đời sau kỳ dị, mỗi một cái đều tương đương với khai sáng chủng tộc quái vật mới, may mắn là, cô ta rất nhanh đã bị trừ bỏ, đời sau của cô ta cũng giống như vậy.”

. . .”Ánh Trăng Nguyên Thủy” nguy hiểm như vậy? Trong “Sách bí mật” hoàn toàn không đề cập qua. . . Karaman Vu Vương đã bị ăn mòn tư duy? May mắn, mình đều là bắt chước cùng cải biên, đối tượng cầu nguyện là mình. . . Klein bị miêu tả của Emlyn White làm cho sợ tới mức tim đập nhanh hơn.

Điều này làm cho anh khắc sâu cảm nhận được tồn tại bí ẩn ở ngoài bảy thần quả thật chẳng thể đáng giá tin cậy.

Ngoại trừ mình. . . Anh thở dài một tiếng.

Lúc này, Emlyn cay đắng cười nói:

“Nếu 'Kẻ Khờ' mang đến ảnh hưởng xấu không lớn, khẩn cầu với hắn cũng không phải là chuyện không thể suy xét.”

Ảnh hưởng duy nhất chính là, cậu sẽ phải trả một khoản thù lao nhất định. . . Klein vì bảo hộ hình tượng mình biểu hiện ra, chỉ có thể vỗ nhẹ bả vai Emlyn, vẽ ra thánh huy tam giác ở trước ngực mình:

“Cầu nguyện với tồn tại bí ẩn có tình huống không rõ ràng lắm, là cực kỳ nguy hiểm, nếu như vậy, còn không bằng từ trong bảy thần chọn lựa một tín ngưỡng mà mình thích, bọn họ cũng sẽ không ảnh hưởng cuộc sống thông thường của cậu, có thể sẽ không để cậu vứt bỏ con rối.”

“Nếu thật sự không có biện pháp nào khác. . .” Emlyn đột nhiên phát hiện mình càng thêm bình tĩnh so với tưởng tượng.

Klein không dừng lại, đi tới hành lang, bước ra ngoài giáo đường Harvest.

Nhìn bầu trời sương mù mênh mông bên ngoài, anh bắt đầu suy nghĩ kế tiếp nên làm chuyện gì.

Không hề nghi ngờ, trọng tâm trước mặt của anh là ở kiếm tiền cùng tìm kiếm tài liệu.

“Mặt Trời” bên kia đã khá ổn, đã không bị hoài nghi, để cậu ta dùng biện pháp trừ đi ô nhiễm tinh thần của người mất khống chế để trả thù lao đã hứa hẹn. . . Tóc Naga biển sâu có thể ủy thác cho “Người Treo Ngược”, da người đặc tính u ảnh thì phải dựa vào chính mình. . . Emlyn White cùng Stanton “Mắt trí tuệ” bên kia, hơn một tháng nay cũng không có tin tức tương ứng, đổi con đường. . . Ừm, đã lâu như vậy, cường giả danh sách cao Học phái Hoa Hồng hẳn đã không theo dõi bên ngoài quán bar Brave quá chặt chẽ nữa, chạng vạng đi qua một chuyến, xem có thể liên lạc với tiểu thư Sharon cùng Maric hay không. . . Klein nhanh chóng có ý tưởng.

Trước khi đi đến quán bar Brave, mình phải tới khu đông, đến gian phòng đã thuê ở phố Black Palm thay đổi một bộ trang phục công nhân.

Nghĩ đến đây, anh đi về phía trạm xe ngựa công cộng ở đối diện.

. . .

Ngoại ô khu tây, trong nghĩa trang Green.

Furth Wall đầu đội mũ có mạn che màu đen im lặng địa ở bên cạnh Dorian Gray thành viên gia tộc Abraham, cùng ông ta đi tảo mộ tặng hoa cho mấy người Lawrence, Anissa.

Trong khi đi tới không tiếng động, tất cả suy nghĩ của cô đều ở trên tài liệu phi phàm “Dạ dày thực linh giả” này.

Cô biết mình đã tiêu hóa ma dược “Học đồ”, chỉ cần lại được “Dạ dày thực linh giả”, là có thể trở thành “Ảo thuật đại sư”, nhưng thủy chung không có manh mối vật phẩm tương ứng, mà trợ giúp có hi vọng nhất là đến từ “Mặt Trời” lại bởi vì chuyện trước đó, không dám cử hành nghi thức, không dám mời bằng hữu săn giết “Thực linh giả” .

Vì nhanh chóng tăng lên, càng tiến một bước về phía thoát khỏi trăng tròn nguyền rủa, cô thậm chí đã khẩn cầu với “Ngài “Kẻ Khờ”, xin quyến giả của đối phương hỗ trợ tìm kiếm tài liệu, trong quá trình này, cô đã thổ lộ ra chuyện xuất bản sách mới của mình, sắp thu được tiền nhuận bút cùng bản quyền, để chứng minh mình có đầy đủ năng lực mua—— cô cũng không lo lắng thân phận hiện thực bị ngài “Kẻ Khờ” biết, bởi vì cô cho rằng ngài “Kẻ Khờ” khẳng định rất rõ ràng.

Trong hoàn cảnh yên lặng, an bình, lạnh lẽo, Furth cùng Dorian đứng ở trước mộ Lawrence.

Nhìn tấn di ảnh sau khi chết mới chụp, đọc câu “Ông ta là người thầy tốt “ trên bia mộ, Dorian Gray lặng lẽ thật lâu, hồi lâu mới thở dài nói:

“Thật sự là châm chọc mà. . .”

“Vì sao?” Furth kinh ngạc hỏi lại.

Cô trước đó nghe Lawrence đề cập qua ông ta là giáo sư trường công quận Conston Between Sea, cho nên mới dùng câu này ở trên bia mộ của mình.

“Cái này không có vấn đề gì với cô, là chuyện gia tộc chúng tôi.” Dorian cười tự giễu, cúi người đặt xuống hoa tươi.

Sau khi đứng thẳng dậy, ông ta mắt nhìn về phía trước, đột nhiên mở miệng nói:

“Furth, cô có muốn trở thành người phi phàm không? Loại mà tôi đã miêu tả ở trong thư.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.