Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 192: Chương 192: Coi trọng




Dịch: Hồng Lâm Hi

Audrey khẽ đảo mắt, suy nghĩ miên man, phân tích ra nhiều vấn đề:

Anh Người Treo Ngược đã từng miêu tả Zilingus là một con sói cô độc, không tin bất kỳ ai, kế hoạch hành động của gã chỉ có mình gã biết. Nếu ta không phát hiện sớm, hẳn là không ai biết được gã sẽ ám sát vào đêm nay...

Ta chỉ nói chuyện nghi ngờ Nam tước Gramer có vẻ là Trung tướng Gió Lốc Zilingus giả dạng với cha và ngài Kẻ Khờ...

Mặc dù trong biệt thự của Công tước Negan có điện báo, có thể kịp thời truyền tin tức ra ngoài để tìm sự giúp đỡ, nhưng điều này cũng không cần phải giấu diếm... Cha đang nghi hoặc có nghĩa là kẻ mạnh đã giết chết Zilingus không nằm trong dự tính của họ...

Tổng hợp những điều trên, người giết Zilingus gần như có thể chắc chắn là bề tôi của ngài Kẻ Khờ!

Cũng chỉ có hình thức đặc biệt của Hội Tarot chúng ta mới có thể tạo ra tình huống không rõ động cơ!

Zilingus là danh sách 6 Phong Quyến Giả, còn có vật phẩm thần kỳ Đói Khát Ngọ Nguậy, có thể giết gã một cách nhanh chóng không để lại dấu vết như thế, chỉ có kẻ danh sách cao được gọi là nửa Thần nửa người nhỉ? Hoặc là sử dụng vật phong ấn cực kỳ nguy hiểm, tai họa ngầm cực kỳ lớn trong truyền thuyết?

Dù là khả năng nào, đều nói rõ rằng bề tôi của ngài Kẻ Khờ vô cùng mạnh mẽ...

Không hổ là ngài Kẻ Khờ!

Bất kể thế nào, ta đã cung cấp manh mối, sau này anh Người Treo Ngược sẽ phải thực hiện lời hứa, tìm cho ta tuyến yên của Thằn lằn bảy màu!

Đây xem như lần hành động chính thức đầu tiên của Hội Tarot chúng ta nhỉ?

Vì thế mà Zilingus - một trong bảy vị tướng quân hải tặc tử vong!

Thấy con gái vừa trầm tư vừa hưng phấn, Bá tước Hall, từng là một quý ông lịch lãm khi còn trẻ, ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở khá nghiêm túc:

“Audrey, cha biết con rất hứng thú với những điều thuộc về lĩnh vực thần bí, bình thường cũng chiều theo con; nhưng chuyện này, con tuyệt đối không được dính dáng tới, ngay cả nghe cũng không được. Cuối năm, con sẽ được Hoàng Hậu dẫn dắt, được giới thiệu chính thức trong các trường hợp xã giao, trở thành người trưởng thành rồi. Con nên biết rõ và nhớ cho kỹ, một người phi phàm kinh khủng, hoặc là một tổ chức bí ẩn, mạnh mẽ, thường thường đồng nghĩa với nguy hiểm. Hiểu chưa?”

“Con hiểu rồi, thưa cha.” Audrey nhẹ nhàng đáp, “Vừa rồi, con chỉ là tò mò chút thôi.”

“Tò mò cũng không được!” Bá tước Hall nhấn mạnh câu này xong, không kiềm được cười bất đắc dĩ.

“Vâng, vâng!” Audrey vội vàng ngoan ngoãn gật đầu.

Dù sao con còn biết rõ mọi chuyện hơn cha nữa... Cô len lén làm mặt quỷ trong lòng.

Bá tước Hall ngẫm nghĩ rồi cười hiền:

“Cho dù thế nào đi nữa, đêm nay, con là công thần, là cứu tinh của Công tước Negan, cái chết của Zilingus có chí ít một nửa công lao thuộc về con, tiền thưởng cũng thế. Đương nhiên, nếu không ai chịu đứng ra nhận mình giết chết Zilingus, tuyên bố chịu trách nhiệm với chuyện này, cũng như chủ động tới nhận tiền thưởng, vậy thì một nửa còn lại cũng thuộc về con. Tổng cộng có một vạn bảng.

Chà, cũng có thể phái người đi nhận tiền thưởng ở nước Cộng Hòa Entis, Đế quốc Fusark và các quốc gia, tổ chức có treo thưởng, sau khi quy đổi ra, hẳn là được hai vạn bảng đấy.

Vừa rồi Công tước Negan đã hứa, ông ta muốn tặng con một thôn trang nghỉ dưỡng của ông ta ở vịnh Dipsy, nơi này bao gồm cả một rừng cao su lớn. Lợi nhuận hàng năm, cha không biết cụ thể, nhưng chắc chắn sẽ không thấp. Trước đây, ông ta bỏ ra 8000 bảng mới mua được, sau đó còn xây nhà cửa, mua giống tốt.”

Audrey đã có khối tài sản 30 vạn bảng, đủ để xưng là người giàu có; nhưng phần thưởng xấp xỉ 4 vạn bảng, thậm chí hơn, vẫn là một khoản thu kếch xù như trước; của hồi môn của rất nhiều tiểu thư quý tộc không được tới con số này.

Trong cuộc hôn nhân giữa quý tộc và thương nhân hồi tháng tám vừa rồi, con gái của phú ông trăm vạn bảng - tiểu thư Mary Oldbury, của hồi môn là 8 vạn bảng.

“Ta vốn chẳng hề cân nhắc tới tiền thưởng...” Audrey thầm nói từ đáy lòng.

Bỗng, cô nghĩ tới một việc, nếu ta nhận tiền thưởng, danh tiếng lan truyền ra ngoài, vậy Người Treo Ngược có thể dễ dàng xác định được Chính Nghĩa là ai.

Điều này không thể được! Là một thành viên của Hội Tarot, ta phải giữ vững sự bí ẩn! Audrey nhìn cha, cân nhắc nói:

“Cha ơi, con hơi sợ...”

“Vì sao? Xảy ra chuyện gì?” Bá tước Hall vội vã lo lắng hỏi.

“Nếu tuyên dương ra ngoài là con phát hiện ra Zilingus giả dạng thành Nam tước Gramer, con sợ tay chân của gã sẽ trả thù con, con cũng sợ kẻ đứng sau sai khiến gã ám sát Công tước Negan sẽ để mắt tới con...” Audrey cố gắng ra vẻ đáng thương, yếu ớt và bất lực.

“Cha sẽ mời người bảo vệ con.” Bá tước Hall trả lời một câu trước, rồi sau đó nhẹ nhàng gật đầu nói, “Nhưng đúng là không cần để con phải gánh chịu nguy hiểm này. Hơn nữa, người giết chết Zilingus đã cầm đi Đói Khát Ngọ Nguậy. Đương nhiên, đối với kẻ mạnh danh sách cao, động cơ này cũng không đủ sức thuyết phục... Ừm, cha sẽ chuyển lời cho Công tước Negan, để ông ta che giấu chuyện này, cũng để ông ta tìm người khác nhận tiền thưởng, sau này sẽ bù lại cho con.”

Nói đến đây, Bá tước Hall tươi cười:

“Không hổ là con gái của cha, vô cùng đơn giản lấy được 4 vạn bảng, còn nhiều hơn một phần mười tài sản hiện nay của con.”

30 vạn bảng kia là tài sản ông dự định phân chia cho con gái, chờ đến khi cô kết hôn sẽ còn cho thêm một phần nữa.

“Có giỏi giang như cha hồi trước không ạ?” Audrey mừng rỡ hỏi lại.

Bá tước Hall lắc đầu bật cười:

“Giỏi giang hơn cha nhiều, lần đầu tiên buôn bán, cha chỉ lãi được có 60 bảng.”

Audrey lập tức vui sướng vô cùng, 4 vạn bảng tiền thưởng, được cha khen ngợi, cảm giác thành công khi dẫn tới cái chết của Trung tướng Gió Lốc Zilingus và khi hoàn thành một việc khó khăn, niềm tự hào là một thành viên của Hội Tarot, sau này sẽ nhận được tuyến yên của Thằn lằn bảy màu từ tay Người Treo Ngược, khiến cô không chỉ vui mừng gấp đôi, mà thậm chí gấp ba, bốn, năm lần!

Thật muốn báo cáo cho Ngài Kẻ Khờ ngay lập tức, để được ngài công nhận... Không, không được. Kẻ mạnh bí ẩn giết chết Zilingus có động cơ không rõ. Bây giờ, chắc chắn có người đang âm thầm quan sát ta, tìm kiếm manh mối, ta không thể có biểu hiện bất thường nào cả... Phì! Ta vốn chẳng có gì bất thường, chỉ cần không cố gắng đọc danh xưng của ngài Kẻ Khờ...

Ừm, nếu đúng là bề tôi của ngài Kẻ Khờ làm, chắc chắn Thần đã biết kết quả, không cần ta báo lại... A... Ta có cần chia tiền thường cho vị bề tôi kia không? Không, khoản tiền 2 vạn bảng không thể thanh toán bằng bất kỳ hình thức nào, nếu không, tất nhiên sẽ bị chú ý, ta không thể liều lĩnh như thế được...

Hơn nữa, chuyện này là Người Treo Ngược mời ngài Kẻ Khờ trợ giúp, lẽ ra phải do anh ta thanh toán thù lao mới phải. Ừ, anh ta tuyên bố có rất nhiều nhật kí Russel!

Ta phải cố gắng sưu tập thêm nhật ký mới được, để cảm ơn ngài Kẻ Khờ đã đáp lại khẩn cầu của ta. Chắc chắn Thần kinh thường tiền tài tầm thường...

Audrey nhanh chóng quyết định những việc cần làm tiếp theo.

...

Trong biệt thự Công tước Negan, tại phòng làm việc bí mật.

Công tước mập mạp cao lớn ngồi sau bàn làm việc, tựa lưng vào chiếc ghế dựa, hút xì gà, nhìn Người Ca Hát Của Thần Ace Snake và Thủ tướng Argusid Negan.

“Từ những tin tức báo cáo về, trước mắt không thể xác định vị danh sách cao nào làm chuyện này.” Argusid mới vội vã trở về từ chỗ của Quốc vương.

Tổng giám mục Snake gật đầu theo:

“Chúng tôi đã dùng các phương pháp siêu phàm xác định, không phải những kẻ mạnh danh sách cao mà chúng ta biết rõ, cũng không phải mấy vị trong Linh Giáo Đoàn.

Có đủ lý do để tin tưởng rằng, đó là một vị kẻ mạnh bí ẩn mà chúng ta chưa biết, đương nhiên, không loại trừ khả năng gã sử dụng vật phong ấn nguy hiểm.”

Công tước Negan kẹp điều xì gà, nói:

“Có lẽ không chỉ là một kẻ mạnh danh sách cao, rất có thể sau lưng gã còn che giấu một tổ chức bí ẩn nào đó mà chúng ta không đủ hiểu biết về nó, nếu không, không thể nào mai phục Zilingus chính xác như thế được. Ừm, có lẽ trong vũ hội tối nay, có một vị khách nào đó là thành viên của bọn họ.”

Thủ tướng Argusid - em trai của ông ta nghiêm túc nói:

“Cho dù là khả năng nào, chúng ta đều phải cẩn thận, nhất định phải nhanh chóng tìm hiểu rõ thân phận của vị danh sách cao kia, biết rõ mục đích gã tới Backlund là gì, làm rõ có phải gã chỉ đơn thuần muốn truy sát Zilingus không, và tại sao lại muốn giết chết Zilingus.”

Một kẻ danh sách cao không bị kiểm soát lang thang ở Backlund, là chuyện đủ để cho chính phủ vương quốc và ba giáo hội lớn coi trọng!

Mặc dù kẻ mạnh danh sách 4, danh sách 3 chưa hẳn đã chống lại được sự oanh tạc của đại bác, nhưng họ hoàn toàn không cần phải chống cự chính diện, bọn họ có quá nhiều năng lực kỳ quái.

Vậy nên, sự tồn tại của những người này còn nguy hiểm hơn tàu chiến bọc thép, chỉ từ danh xưng “nửa Thần nửa người” có thể nhận ra!

Lúc này, Người Ca Hát Của Thần Ace Snake đứng lên nói:

“Tôi sẽ bố trí mọi chuyện xong xuôi ngay thôi, sẽ liên hệ với Giáo hội Đêm Tối và Giáo Hội Hơi Nước.”

“Quốc vương bệ hạ cũng sẽ cho quân đội và tổ chức tình báo phối hợp.” Thủ tướng Argusid cam kết.

...

Khu Bắc Backlund, trong một phòng khách sạn.

Azcot nước da màu đồng cổ, bên tai có nốt ruồi, ngồi dưới đèn khí gas, ngắm nghía cái bao tay trước mặt.

Cái bao tay này vô cùng mỏng manh, dường như tạo ra từ da người, dường như chỉ cần lấp đầy máu thịt là nó sẽ biến thành một bàn tay ngay.

Azcot nhìn một lúc lâu, đột nhiên vẻ mặt vô cùng đau khổ và nhăn nhó, thấp giọng lẩm bẩm:

“Giống như, giống như ta đã từng hợp tác với họ rồi...”

...

Klein cả đêm trằn trọc khó ngủ, bởi vì hắn vẫn chưa nhận được báo cáo của tiểu thư Chính Nghĩa và Người Treo Ngược, cũng không nhận được hồi âm của thầy Azcot, nên từ đầu tới cuối vẫn luôn canh cánh kết quả của vụ Trung tướng Gió Lốc Zilingus.

Hẳn là đã xảy ra chuyện không nhỏ, nên tiểu thư Chính Nghĩa và Người Treo Ngược không dám tùy tiện liên hệ với ta... Thế nhưng, tại sao thầy Azcot còn chưa hồi âm? Ông ấy không tham gia, hoặc là không nói ra chuyện đó? Hay bị Zilingus làm bị thương? Klein che miệng ngáp một cái, lên xe ngựa công cộng tuyến không cố định đi thẳng về phố Zoutelande.

“Tin đặc biệt! Tin đặc biệt! Trung tướng Gió Lốc Zilingus bị giết chết ở Backlund!”

“Tin đặc biệt! Tin đặc biệt! Trung tướng Gió Lốc Zilingus bị giết chết ở Backlund!”

...

Xe ngựa đang chuẩn bị lăn bánh, Klein bỗng nghe đứa trẻ bán báo rao - đây cũng là một phát minh của Russel đại đế.

Sửng sốt một chút, Klein tranh thủ thời gian móc ra một đồng 1 penny, đưa ra ngoài cửa sổ, mua một tờ “Báo buổi sáng Tingen”, không ít hành khách cũng làm thế.

Mở tờ báo ra, Klein lập tức thấy tựa đề tin tức:

“Đại hải tặc Zilingus bị vệ sĩ của Công tước đánh chết ở Backlund”

Zilingus chết rồi ư? Do thầy Azcot làm à? Klein lâm vào trầm tư, cũng rủa thầm một câu:

Làm BOSS sau màn vụ này, vậy mà ta phải xem báo mới biết được kết quả...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.