Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 334: Chương 334: Đạn




Dịch: lumos

Biên: alreii

Ánh lửa chập chờn mờ tối từ ngọn nến duy nhất trong phòng khách, chiếu lên những bức tường xung quanh, tạo ra những bóng đen lay động.

Klein chọn cho mình vị trí dễ bỏ chạy nhất, quan sát quanh một vòng, thấy ngài Con Mắt Trí Tuệ với nếp nhăn hai bên khóe miệng rất sâu, thấy Thầy Thuốc với khuôn mặt mập mạp.

Ừm, trải qua thêm lần so sánh này nữa, dù gã có đeo mặt nạ sắt che khuất nửa khuôn mặt, nhưng vẫn có thể xác nhận, gã chính là người đàn ông ăn nói thiếu đánh mà mình gặp phải trong rạp xiếc nhỏ của gánh xiếc Lewis… Klein thu hồi ánh mắt, chờ đợi buổi tụ hội chính thức bắt đầu. Quý cô có “Công Tượng” chống lưng che giấu khá kỹ, giống như đa số những người tham dự ở đây. Do đó, trước khi cô ta lên tiếng, hắn không thể nào xác nhận cô ta đã đến hay chưa.

Thời gian trôi qua thêm vài phút, ngài Con Mắt Trí Tuệ ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ máy móc trên tường, cười ha ha nói:

“Hôm nay mọi người đến đông đủ nhỉ. Bắt đầu thôi.”

Lời của ông ta còn chưa dứt, Thầy Thuốc mập mạp đã cướp lời:

“Tôi cần một sinh vật siêu phàm để làm thí nghiệm, tốt nhất là động vật, thuần phục rồi càng tốt, không có tính nguy hiểm quá cao.”

Sinh vật siêu phàm động vật ư? Klein nghe vậy có hơi kích động.

Hắn nhớ lại những lời nói của đối phương trong rạp xiếc nhỏ ở gánh xiếc, nhớ hình như đối phương có thể đọc hiểu được suy nghĩ của dã thú.

Chỉ là một tên “Thầy Thuốc” mà có thể nắm giữ được năng lực thế này, hơn nữa còn đang tìm mua sinh vật siêu phàm loài thú. Ừm, sau khi mình bán kết tinh tủy chất Suối nguồn Tinh Linh cho gã, chắc gã ta đã gom đủ tài liệu, thăng cấp thành công… Nói cách khác, danh sách phía sau Thầy Thuốc có liên quan tới việc điều khiển dã thú? Klein dựa vào những tin tức đã biết, cho ra một suy đoán.

Lúc này, có người chế nhạo trả lời Thầy Thuốc:

“Ai lại để sinh vật siêu phàm kế bên mình chứ?”

“Vừa nguy hiểm, lại dễ bị người khác phát hiện. Cứ giết đi rồi giữ lại vật liệu phi phàm, không phải tiện lợi hơn, bí mật hơn à?”

Thầy Thuốc miệng lưỡi chưa thua ai bao giờ, lập tức “Oh” một tiếng:

“Ý tưởng ngu xuẩn!”

“Ông đâu thể nào chắc chắn rằng vật liệu siêu phàm trên người sinh vật siêu phàm chính xác là thứ ông cần và có thể bán được. Chi bằng thuần phục nó, khống chế nó, biến nó trở thành trợ thủ, khiến thực lực của mình tăng gấp bội…”

Càng nói giọng của gã ta càng nhỏ dần, cảm thấy mình hình như đã tiết lộ một ít bí mật quan trọng.

Chó chết! Sao mình không quản được cái miệng này vậy chứ! Thầy Thuốc thầm tự cho mình một cái tát thật đau.

Quả nhiên… Klein khẽ gật đầu.

Không ngoài dự đoán, nhu cầu của Thầy Thuốc không được thỏa mãn. Đa số người tham dự ở nơi đây đều không phải danh sách cao, cũng không phải là người có thân phận hiển hách gì ở Backlund. Bản thân họ phải sống trong cảnh giác, gần như là miễn cưỡng chống đỡ qua ngày, thì sao có thể xa xỉ nuôi dưỡng một sinh vật siêu phàm.

Với lại, quan trọng hơn nữa là sinh vật siêu phàm hoang dã thường rất căm thù con người, một khi gặp phải sẽ không chết không thôi. Nếu như muốn bắt sống chúng, phải có đội ngũ mạnh mẽ, hoặc là có thực lực nghiền ép chúng. Dĩ nhiên là không thể loại trừ một số danh sách có năng lực đặc thù, vừa vặn thích hợp trong những tình huống thế này.

Sau một hồi thất vọng, Thầy Thuốc ho nhẹ hai tiếng nói:

“Tôi mang theo khá nhiều thuốc tới đây, đều là loại mà mọi người đã biết hiệu quả. Nếu muốn thì chờ lúc sắp kết thúc hãy lên tiếng.”

Lại là mấy loại thuốc trị liệu vết thương, khiến bản thân điên cuồng và nâng cao năng lực phương diện ấy đó hả? Klein oán thầm một câu, cười khẽ một tiếng, cho đối phương một lời khuyên:

“Anh có thể mua phối phương danh sách 9, tìm đủ vật liệu phi phàm, sau đó điều chế thành ma dược, cho động vật loài thú mà anh nhìn trúng uống. Như thế anh sẽ lập tức sẽ có được sinh vật siêu phàm danh sách 9, sau này còn có thể liên tục thăng cấp cho nó, thông qua việc cho nó uống ma dược danh sách sau.”

“À dĩ nhiên điều kiện tiên quyết là anh có đủ tiền bạc cũng như có thể đối phó với sản phẩm thất bại mất khống chế.”

Thầy Thuốc nghe thấy vậy ngẩn người vài giây, một lúc lâu sau mới nói:

“Thật quá xa xỉ mà.”

“Chỉ mỗi việc để tiền mua sắm vật liệu phi phàm cần thiết cho bản thân thôi, tôi đã thấy rất khó khăn rồi. Động vật uống ma dược sau đó mất khống chế lại là chuyện có xác xuất khá cao, không thử vài lần thì rất khó thành công.”

“Người có thể làm điều này, chắc chắn là có quặng mỏ, hoặc là nhà mở ngân hàng.”

Tiểu thư “Chính Nghĩa” của hội Tarot bọn tôi, hẳn là có nuôi một sinh vật siêu phàm… Klein chợt cảm thấy xót xa thay cho Thầy Thuốc.

Nói tới kiếm tiền mà không thèm đếm xỉa đến mọi thứ thì Thầy Thuốc hoàn toàn là một trong những danh sách thấp có thể gom góp được của cải dễ dàng nhất. Nhưng vấn đề ở chỗ, làm vậy cũng dễ bị người phi phàm chính thức để mắt tới.

Sau mấy cuộc giao dịch, có hoàn thành cũng có dang dở, Klein nghe được một giọng nói cố ý đè thấp:

“Lần này, tôi chỉ mang đến một món vũ khí phi phàm.”

“Nó là 50 viên đạn có hiệu quả khác nhau. Trong đó, 20 viên có chạm nổi biểu tượng và ký hiệu của lĩnh vực Mặt Trời, tạo thành một bùa chú hoàn chỉnh, có hiệu quả tinh lọc quái vật loại quỷ hồn, gây tổn thương khá lớn với oan hồn và u linh, do đó gọi là “Đạn tịnh hóa“. Còn có 20 viên chuyên đối phó loài sinh vật sa ngã ô uế, gọi là “Đạn săn ma“. Ngoài ra còn có 10 viên khắc chế với mấy loài quái vật tà dị, gọi là “Đạn trừ tà“. Hiệu quả đều có thể duy trì trong 18 tháng không thay đổi, thậm chí là lâu hơn nữa.”

“50 viên 500 bảng, hoặc là phối phương ma dược “Kẻ Man Rợ“. Tặng kèm một khẩu súng lục ổ quay đặc chế có đường kính tương thích.”

Đúng là loại đạn được chế tạo dựa theo đề nghị lần trước của mình. Nhưng có vẻ phức tạp hơn vũ khí phi phàm bình thường nhiều ha, qua khá lâu mới làm được một bộ… Klein không chừa cơ hội cho người khác, trực tiếp mở miệng:

“Tôi có phối phương ma dược “Kẻ Man Rợ“.”

Lúc này, một quý ông có quả đầu khá cao cũng ra giá:

“550 bảng.”

Trong thời nay, đây là vũ khí phi phàm tiện mang theo và tiện sử dụng nhất!

Trong giọng nói của quý cô được che giấu rất kín đáo kia chứa đựng một sự vui sướng khó có thể kiềm chế, nói:

“Thật xin lỗi quý ngài đây, tôi ưu tiên tuyển chọn phối phương “Kẻ Man Rợ“.”

“600 bảng.” Quý ông nọ nâng giá thêm lần nữa.

“Không, đây không phải vấn đề tiền bạc.” Quý cô có “Công Tượng” chống lưng nghiêng đầu nhìn về phía Klein, “Giao dịch thành công! Nhưng xin hãy giao phối phương cho ngài “Con Mắt Trí Tuệ” trước, để ngài ấy làm giám định.”

Phù, cũng may là mình lấy được lá bài “Hắc Hoàng Đế”, chứ mà gặp phải người nâng giá ác như vậy, thế nào hôm nay cũng phải bỏ ra một mớ… Klein vén áo trùm lên, lấy phối phương “Kẻ Man Rợ” đã chuẩn bị trước từ trong túi ra, tiện tay mở ra nhìn thoáng qua:

“Danh sách 8 “Kẻ Man Rợ”, vật liệu chính: một cây cỏ cuồng hóa, kết tinh độc giác đặc của tê giác đại địa, vật liệu phụ: một hạt hạch đào nhiều hoa văn, một cây cỏ hương phong, 10ml tinh chất từ vỏ dương thụ ngâm, 100ml rượu mạnh.”

Sau khi xác nhận không có gì sai sót, Klein gấp tờ giấy lại, đưa cho người hầu.

Giống như lần trước, ngài Con Mắt Trí Tuệ lấy ra chiếc nhẫn có viên đá quý màu xanh biếc được khảm rất nhiều mảnh nhỏ như là kim cương vỡ, mô phỏng năng lực phi phàm của “Công Chứng Viên”, xác nhận phối phương là thật.

Lúc nghe được tuyên bố “Phối phương có hiệu quả”, quý cô có “Công Tượng” chống lưng thở phào nhẹ nhõm một cách rõ rệt, lấy ra một chiếc hộp sắt hình vuông lớn chừng bàn tay.

Sau khi nhận được phối phương hằng mong ước từ tay người hầu, cô ta không thể chờ thêm được nữa, mở ra xem tại chỗ, nhìn kỹ vài lần như muốn ghi nhớ luôn vậy. Klein cũng lập tức mở hộp sắt ra quan sát thu hoạch của mình.

Đống đạn trong hộp sắt được chia làm ba nhóm, một nhóm hiện lên ánh sáng màu vàng nhạt như mới được vớt từ trong nước nóng ra. Một nhóm toàn là màu bạc, phủ kín hoa văn, lạnh lẽo nhưng thần thánh. Nhóm ít nhất có màu đồng, ánh lên màu vàng kim, có thể nhìn thấy thấp thoáng bên trong khắc rất nhiều biểu tượng và ký hiệu.

Ừm, là hàng thật… Trong lĩnh vực thần bí học, chút ít năng lực giám định thì Klein vẫn có. Hắn đóng nắp hộp lại rồi bỏ vào túi áo bên trong áo choàng.

Còn khẩu súng lục ổ quay được tặng kèm, hình dạng và cấu tạo không có gì đặc biệt, thân súng có màu đồng tối, tay cầm được làm từ gỗ hồ đào.

Bởi vì bao đựng súng dưới nách đã bị mất trong lần đụng phải cảnh sát kiểm tra, Klein đành phải nhét súng lục vào bên hông, dùng áo che lại.

Hoàn thành xong cuộc giao dịch trong kế hoạch này, hắn nhìn quanh phòng khách, cố ý nâng cao giọng:

“Tôi cần các loại vật phẩm tinh lọc mạnh mẽ như “Nước Thánh Mặt Trời”, “Thánh huy Mặt Trời“.”

“Tôi có thể bỏ ra tiền ra mua, cũng có thể dùng phối phương để đổi, ví dụ như danh sách 7 phía sau “Kẻ Man Rợ”, “Kẻ Hối Lộ“.”

“Dĩ nhiên, nếu có vấn đề về lĩnh vực thần bí và thế giới siêu phàm cần giải đáp. Tôi có thể thử một lần, nhưng không đảm bảo là sẽ trả lời được.”

Thầy Thuốc ở đối diện nghe vậy thì trợn to hai mắt. Gã ta cho rằng đây chính là “Tên may mắn” kia.

Nhưng mà, hắn mới trở thành người phi phàm không bao lâu, làm sao lại có thể sở hữu nhiều vật phẩm giá trị đến như vậy? Thầy Thuốc càng nghĩ càng nghiến răng nghiến lợi, cho rằng trước đây mình đã lựa chọn sai lầm.

May mắn mới là thứ quan trọng nhất!

Mà quý cô mua phối phương “Kẻ Man Rợ” suýt nữa thì không thể kiểm soát nổi bản thân, suýt chút nữa đã dùng giọng thật của mình để nói:

“Tôi không có thứ mà anh cần, nhưng mà tôi có thể trả tiền, 800 bảng!”

Klein nuốt lại câu “Giao dịch thành công”, suy nghĩ chốc lát mới cười khẽ nói:

“Tôi tạm thời chỉ chấp nhận dùng vật đổi vật.”

“Lần tụ họp sau, chắc là tôi sẽ tới, cô có thể tìm kiếm mấy vật như vậy trước.”

Tạm thời… Quý cô kia ngẫm nghĩ từ này, gật đầu một cách chậm chạp nói:

“Được.”

Sau đó, những người tham dự còn lại không ai lên tiếng, yêu cầu của Klein cũng không được thỏa mãn. Bởi vì ở Backlund, ở vương quốc Ruen, tín đồ “Mặt Trời Vĩnh Hằng” có thể bị xử lý như những tín đồ tà giáo. Do đó, những vật phẩm như vậy lưu thông ở bên ngoài rất ít.

Klein thấy thất vọng, nhưng không để ý lắm. Hắn còn chuẩn bị phương án khác.

Hắn nhớ rõ, tiểu thư Hugh từng đi tìm một người phi phàm tín đồ “Mặt Trời Vĩnh Hằng” để tinh lọc!

Hơn nữa, quý cô kia rất ao ước phối phương “Kẻ Hối Lộ”, nên chắc chắn sẽ tích cực tìm kiếm.

Klein không nói thêm gì nữa, ngồi nghe những giao dịch và trao đổi tiếp theo sau đó.

Lúc tụ họp chuẩn bị kết thúc, một người tham dự có dáng người trung bình, không có đặc điểm gì nổi bật, vuốt vuốt mặt nạ sắt, dùng giọng nam trung tính hùng hậu nói:

“Tôi cần sợi tơ của nhện quả phụ khổng lồ trưởng thành.”

Tơ của nhện quả phụ khổng lồ trưởng thành ư? Nghe quen quá, hình như mình đã nghe thấy ở đâu đó… Klein khẽ cau mày, không xem bói mà cố gắng nhớ lại.

Đột nhiên, hắn nhớ cái cảm giác quen thuộc đó được bắt nguồn từ đâu:

Đây là một trong những vật liệu chính của ma dược “Ma Nữ Hoan Du”!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.