Đương nhiên Klein không thể nói luôn chuyện phương thuốc Người Đọc Tâm ngay từ đầu được, nhưng hắn cũng không che giấu rằng bản thân có nó, dù sao người đứng trước hắn là một Khán Giả, không hề dễ dọa.
“Gần đây Hood Eugene có biểu hiện gì khác thường không?” Hắn hỏi tới tên “bệnh nhân” ở bệnh viện đã biến Daxter Gudarian thành thành viên của hội Tâm Lý Luyện Kim.
Daxter nhìn chằm chằm vào đôi mắt, vẻ mặt và động tác của Klein, suy nghĩ rồi đáp:
“Không, anh ta vẫn giống lúc trước. Nói thẳng thì tôi cho rằng nếu anh ta muốn rời khỏi bệnh viện tâm thần thì có hteer lập tức biểu hiện như mình đang rất khỏe mạnh và bình thường, nhưng anh ta lại không làm vậy, vẫn cứ ở lại nơi đó, dường như muốn chữa khỏi cho mỗi một bệnh nhân. Ừm, mấy người bị rối loạn hoặc nóng nảy hay có tư duy khác thường đã chuyển biến tốt đẹp hơn, Có lẽ... Có lẽ Hood Eugene đang rèn luyện năng lực phi phàm của anh ta nhờ vào việc này.”
Danh sách 7 Bác Sĩ Tâm Lý tương ứng với Khán Giả? Có lẽ là cao hơn... Từ việc Hood Eugene không làm bác sĩ mà hóa thân thành bệnh nhân tâm thần lẻn vào có thể thấy là gã chưa nắm rõ được phương pháp đóng vai. Hẳn là như những gì Daxter suy đoán, gã đang rèn luyện năng lực phi phàm của bản thân. Vả lại kiểu rèn luyện tương đối gần với phương pháp đóng vai này có thể làm giảm ảnh hưởng của ma dược với bản thân ở một mức độ nào đó, vì thế Hood Eugene mới ở lì tại bệnh viện tâm thần như nhà mình... Klein thản nhiên bày ra sự suy tư của mình về Hood Eugene, bởi vì làm như vậy sẽ khiến Daxter Guderian cảm thấy hắn biết rất nhiều, hiểu rất nhiều, và cũng rất bí hiểm.
Nghĩ tới đây, Klein suy đoán ra một chuyện khác, đó là hội Tâm Lý Luyện Kim vẫn chưa nắm được phương pháp đóng vai, bởi dù sao thì một thành viên mạnh ít nhất cũng ở danh sách 7 không hề nắm rõ điều này. Trong thời đại mà người phi phàm rất ít thế này, mặc kệ ở tổ chức bí ẩn nào, danh sách 7 đã được cho là tầng giữa, đủ để biết một số chuyện quan trọng, nhất là chuyện có thể giúp thành viên chống lại việc mất khống chế.
Cũng phải thôi, hội Tâm Lý Luyện Kim được thành lập từ hai ba trăm năm gần đây, thậm chí là còn mượn hơn, nên việc bọn họ không nắm được hay không tổng kết ra được phương pháp đóng vai là chuyện bình thường. Trước mắt tổ chức duy nhất đưa ra biện pháp này thì chỉ có hội Mật Tu, đó còn là tổ chức cổ xưa với dòng lịch sử đã hơn 1.500 năm, tới tận kỷ nguyên trước!
Ô, giáo hội của nữ thần còn xưa cũ hơn cả hội Mật Tu, chỉ riêng lịch sử mà phần “Thư Thánh” trong “Đêm Tận Thế” ghi chép lại thì nó đã có lịch sử gần đạt tới ba nghìn năm, đó còn là chưa tính tới những truyền thuyết thần thoại trước đó... Tại sao một giáo hội như vậy lại không phát hiện ra phương pháp đóng vai?
Một tổ chức khổng lồ với lịch sử lâu dài như vậy chắc chắn sẽ phải có thành viên nào đó có ý tưởng độc đáo đã vô tình tìm ra hoặc thử các loại khả năng nhằm thử nghiệm, ví dụ như Người Thông Linh Daly. Có lẽ bọn họ không thể đưa ra được phương pháp đóng vai chính xác, nhưng đã xuất phát từ tên của ma dược mà chạm tới con đường chính xác, cũng thông qua các loại phản hồi dần mò mẫm được một số thứ. Qua nhiều đời tích lũy lại với những tiền lệ chồng chất, trừ phi tất cả các thành viên cao cấp đều là lũ khỉ lông quăn, không thì không có chuyện bọn họ lại không tổng kết được phương pháp đóng vai!
Klein miên man suy nghĩ, đột nhiên hắn giật mình hoảng sợ.
Trong mắt những Kẻ Gác Đêm không biết về phương pháp đóng vai thì những người tương tự Daly đều là thiên tài, là những nhân vật mà thành viên bình thường không thể bắt chước, cho nên không ai nghi ngờ vì sao bọn họ không thể áp dụng kinh nghiệm của Daly vào bản thân.
Nhưng với những người đang nắm giữ phương pháp này thì lại rất kỳ lạ!
Klein tin rằng trong lịch sử dài lâu của giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, Daly không phải là người đầu tiên sử dụng phương pháp tương tự đóng vai để nhanh chóng tiêu hóa hết ma dược của danh sách thấp, thậm chí cô ta còn không thể xếp vào tóp 5 hay 10 gì cả!
“Về mặt xác suất thì điều này không đúng... Trừ phi Daly không tự mình lĩnh hội được phương pháp đóng vai mà được người ta chỉ bảo, như vậy có thể nói rõ giáo hội Nữ Thần Đêm Tối không tổng kết ra nó là vì do đường tắt cũ, tất cả các thành viên đều phải tuân theo ý chí quá khứ, tin tưởng vào kinh nghiệm của các bậc tiền bối, không dám đi ngược lại. Dù sao làm trái lại là có nghĩa mất khống chế... Ừm, ngoài lời giải thích này ra thì còn một khả năng khác, đó là tầng lớp cao cấp của giáo hội đã che giấu phương pháp này vì một vài vấn đề nào đó...
Mình phải xem tài liệu tương ứng về những tiền lệ người phi phàm của giáo hội Nữ Thần nhanh chóng tiêu hóa hết ma dược, cũng xem kết cục sau đó của bọn họ là gì...” Klein ngẫm nghĩ đầy nghiêm túc.
Daxter nhìn sắc mặt của hắn, chờ hai giây rồi hỏi với vẻ ngờ vực:
“Sĩ quan cảnh sát, những biểu hiện của Hood Eugene có vấn đề à?”
“Tạm thời thì không có, tôi chỉ liên tưởng tới một chuyện thôi.” Klein mỉm cười trả lời, gác những nghi vấn sang một bên.
Hắn hỏi ngược lại: “Gần đây hội Tâm Lý Luyện Kim có hành động gì không?”
“Không, ngoài một cuộc tụ hội nhỏ ở quận Akhova để trao đổi đồ vật và kinh nghiệm.” Daxter trả lời, không hề giấu diếm.
Klein khẽ gật đầu:
“Vậy tình hình anh thế nào rồi?”
Daxter khống chế vẻ mặt của mình, đáp: “Không tốt lắm, tôi vẫn thường xuyên nghe thấy những lời vô nghĩa, thường xuyên thấy ảo giác. Nếu không phải là bác sĩ khoa tâm thần, thậm chí tôi còn cho rằng tôi bị bệnh tâm thần rồi cũng nên.”
Dứt lời, sắc mặt ông ta trở nên nặng nề:
“Tôi làm theo lời dặn của anh và Hood Eugene bỏ mặc những lời vô nghĩa và ảo giác kia, làm vậy khiến tôi cảm thấy thư thái hơn rất nhiều. Nhưng chúng vẫn ảnh hưởng tới giấc ngủ của tôi, khiến tôi trở nên nóng nảy, dễ cáu giận, trở nên không còn giống với bản thân nữa, hệt như có một tôi mới được sinh ra ngay trong tôi, hoặc có thể gọi nó là nhân cách mới. Tôi rất lo và rất sợ rằng một ngày nào đó có lẽ tôi đột nhiên không kiểm soát được nữa.”
Giống với suy đoán của mình lúc trước, thậm chí không cần xem bói cũng biết... Đã chuẩn bị trước, Klein cười đáp:
“Anh không phải quá lo! Bây giờ anh đã là thành viên vòng ngoài của Kẻ Gác Đêm, có được phúc lợi của riêng anh. Mà là một tổ chức cổ xưa, chúng tôi nắm giữ được không ít biện pháp tránh việc mất khống chế, tuy không có tác dụng trăm phần trăm, nhưng chắc chắn có thể giúp được anh. Ngoài ra, cá nhân tôi sẵn lòng chia sẻ kinh nghiệm cho anh. Anh nên biết rằng người đứng trước mặt anh chỉ mất một tháng là hoàn toàn thoát khỏi những lời vô nghĩa và ảo giác, khiến chúng nó không xuất hiện nữa. Anh chắc là từ chỗ Hood Eugene và những đồng bọn khác biết chuyện này khó tới mức nào rồi.”
Vì danh sách 8 tương ứng với Khán Giả là Người Đọc Tâm, Klein chỉ khoe khoang đôi chút một cách khá thẳng thắn vô tư.
“Sĩ quan cảnh sát, trong những gì anh nói thì có nói dối, nhưng chủ yếu là nói thật.” Daxter đột nhiên bình tĩnh nói: “Anh muốn dựa vào tôi để lấy được cái gì?”
Khó lừa Khán Giả ghê... Klein mỉm cười đáp: “Không chỉ là tôi muốn có được cái gì.”
Còn cả tiểu thư Chính Nghĩa nữa...
Đương nhiên hắn biết Daxter chắc chắn sẽ cho rằng tiểu đội Kẻ Gác Đêm muốn cái gì đó.
“Nếu quả thực biện pháp của anh có hiệu quả, mà đồ vật hoặc thông tin các anh muốn là thứ tôi có thể tiếp xúc...” Daxter suy nghĩ rồi đáp.
“Tôi sẽ thanh toán trước phúc lợi cho anh.” Klein thản nhiên nói: “Chúng tôi muốn phương thuốc Người Đọc Tâm.”
Hắn không giấu phương thuốc ma dược này mà sẽ nộp cho đội trưởng, nói là Daxter dùng nó để đổi lấy kinh nghiệm nắm bắt ma dược cua rbarn thân. Mà trong quá trình đó, Klein chắc chắn sẽ nghiệm chứng phương thuốc, “bất cẩn” ghi tạc trong đầu.
Mặt khác, dùng kinh nghiệm cá nhân đổi lấy phương thuốc sẽ khiến hắn tích góp được nhiều công trạng hơn.
Đến lúc đó, cùng với phần trước đây, rất có khả năng hắn không cần phải làm gì thêm mà đã có thể xin được vật liệu chính cho ma dược Tên Hề.
Một phương thuốc cho hai lần giao dịch, quá hời... Klein nghĩ, tâm tình trở nên tốt đẹp hơn.
Daxter nhìn chằm chằm vào mắt hắn, ông ta im lặng một lát rồi nói: “Anh rất bình thản... Tôi sẽ cố gắng kiếm phương thuốc này, nhưng không chắc là sẽ mất bao lâu. Nếu quá nguy hiểm, tôi mong có thể dùng cái khác thay thế.”
“Không thành vấn đề.” Klein không định ép đối phương quá, sau đó hắn bắt đầu nói một cách mơ hồ về phương pháp đóng vai: “Điều mấu chốt để chống chọi lại việc mất khống chế nằm ở tên của ma dược. Chúng ta bắt buộc phải hiểu tên của nó, hàm nghĩa chính của nó, và đây không phải chuyện chỉ cần suy nghĩ là có thể làm được, bắt buộc phải thử nghiệm thật sự. Ví dụ như làm một Khán Giả, anh nên biết rằng anh chính là “Khán Giả” chứ không phải “Diễn Viên”, mà khán giả thì nên như nào thì anh phải đào bới từ cuộc sống thường ngày, phải thử, rồi tổng kết quy tắc hành vi chuẩn cho nó, rồi dùng quy tắc đó ước thúc bản thân.”
Daxter lắng nghe rất chăm chú, một lúc lâu mới lên tiếng:
“Đúng là một lý luận hoàn toàn mới. Ồ, tôi càng muốn dùng từ “lý luận” để hình dung lời anh mới nói. Cái này giống như lý luận tương ứng với diễn viên kịch sân khấu và nhạc kịch vậy... Tôi sẽ thử một lần, mong là sẽ có thay đổi tốt hơn. Nếu quả thực điều này có hiệu quả, tôi sẽ cố gắng giúp các anh có được phương thuốc Người Đọc Tâm!”
“Mong Nữ thần phù hộ anh.” Klein vẽ mặt trăng đỏ rực trước ngực.
Hắn không đòi thêm ma dược Bác Sĩ Tâm Lý là vì hắn biết với địa vị bây giờ Daxter chắc chắn không lấy được nó, nếu bất cẩn cái là ông ta sẽ bị lộ ngay. Cho nên hắn định từ từ, giúp Daxter đạt được vị trí càng ngày càng cao hơn trong hội Tâm Lý Luyện Kim.
Bởi làm như vậy thì lợi ích lâu dài sẽ càng nhiều hơn.
Klein không dừng lại, hắn nhìn qua ô nhỏ trên cửa quan sát bên ngoài, sau đó nhanh chóng đi ra rồi tới thẳng sân bắn của Kẻ Gác Đêm.
Hắn bước vào sân bắn, khóa cửa lại, sắc mặt chợt sầm xuống. Ban nãy trong suy đoán về việc giáo hội Nữ Thần không tổng kết ra phương pháp đóng vai, hắn lại liên tưởng tới một chuyện bị bản thân xem nhẹ.
Sở dĩ hắn xem nhẹ nó là vì hai chuyện này vốn liên quan tới nhau, nhưng vì thu hoạch theo trình tự đảo ngược nên hắn không đào sâu suy nghĩ thêm.
Chuyện đầu tiên là gia tộc Antigenous bị giáo hội Nữ Thần Đêm Tối hủy diệt.
Chuyện thứ hai là gia tộc Antigenous nắm giữ danh sách Thầy Bói, hoặc chí ít nắm giữ được khá nhiều.
Bởi vì biết hai chuyện này cách nhau quá xa nên Klein gần như không phân tích cả hai chuyện này chung với nhau, nên cũng bỏ qua điều kỳ lạ trong đó. Nhưng hiện giờ khi bày cùng một chỗ, vấn đề trở nên rõ ràng hơn cả.
Nếu gia tộc Antigenous nắm giữ chí ít là khá nhiều danh sách của đường tắt Thầy Bói, vậy giáo hội Nữ Thần Đêm Tối vốn tiêu diệt cả gia tộc đó tại sao lại chỉ lấy được danh sách 9 Thầy Bói?
Không thể nào có chuyện chiến lợi phẩm chỉ có từng đó được!
Thành viên của hội Cực Quang, tổ chức chỉ lấy được cuốn bút ký thần kỳ của gia tộc Antigenous cũng có được phương thuốc Tên Hề, vậy giáo hội Nữ Thần Đêm Tối, kẻ đã hủy diệt toàn bộ gia tộc đó thì sao?
Cho dù gia tộc đó có chuẩn bị từ trước, giấu tất cả những thứ đáng giá nhất lên đỉnh cao nhất ngọn núi Hornaces thì giáo hội Nữ Thần Đêm Tối cũng không thể chỉ thu hoạch được tí xíu như vậy, bọn họ đã giết không ít thành viên của gia tộc Antigenous, và người chết thì có thể nói!