Dịch: alreii
Biên: Cún Con Xa Nhà
Thi thể Meursault nằm đó, mắt gã trợn tròn, nhưng vẫn còn sót lại vẻ hung ác.
Vết thương cắt đứt nửa cổ họng vốn chỉ là một đường chỉ dài, nhưng do vừa rồi đặc tính phi phàm ngưng tụ nên tách ra rất lớn, trở nên bầy nhầy. Cùng với lúc đó, hiện tượng không cầm giữ được sau khi chết khiến thân dưới gã tỏa ra mùi hôi thối.
Klein nâng vật phẩm tròn đỏ thẫm như thạch rau câu, tâm trạng đầy khó xử vì không biết tiếp theo nên xử lý thế nào.
Phương hướng giải quyết hắn không ngoài ba lựa chọn. Một là thu dọn hiện trường, xử lý vết thương, lấy danh nghĩa là phòng vệ chính đáng để báo cảnh sát. Hai là chờ đến tối khuya, vứt thi thể vào cái cống nước nào đó, giả bộ như chưa từng xảy ra chuyện gì. Ba là lập tức vứt bỏ thân phận trước mắt, lẩn trốn đến khu khác, đổi tên đổi họ.
Vấn đề của lựa chọn thứ nhất nằm ở chỗ, hiện nay Klein đang thuộc về người nhập cư trái phép, có bí mật không thể đệ lộ ra ánh sáng, báo cảnh sát dễ làm cho bản thân cũng bị điều tra ra vấn đề. Lựa chọn thứ hai lại để hắn lúc nào cũng phải lo lắng thi thể bị phát hiện, cảnh sát tìm tới tận cửa, còn tàng ẩn nguy hiểm lớn hơn.
Vị đại sứ sau lưng Meursault sau khi xác nhận thuộc hạ đã mất tích hoặc tử vong, khẳng định sẽ tiếp tục phái người đến số 15 phố Minsk. Đến lúc đó Klein có lẽ sẽ gặp phải kẻ địch ở danh sách 7, thậm chí là danh sách 6. Thế lực đằng sau mà hắn phải đối mặt có khả năng là một quốc gia, hoặc là một quốc gia mạnh mẽ.
Lựa chọn thứ ba nhìn như thể sáng suốt nhất an toàn nhất, trốn tránh tất cả nguy hiểm. Nhưng nó cũng có chỗ không ổn, chính là chân dung của Klein rất có thể sẽ bị truy nã, hơn nữa còn có phu nhân Sammer ở cách vách. Ở trước mặt đám người hàng xóm như luật sư Jurgen, hắn chưa từng ngụy trang. Chờ đến khi được đăng lên báo, cho dù chỉ giới hạn trong thành phố Backlund, Klein có khả năng cao bị đám Kẻ Gác Đêm Daly nhận ra, vậy vấn đề sẽ trở nên rất phiền phức.
Bởi vì liên quan đến Ince Zangwill, liên quan đến vật phong ấn “0-08”, có xác suất rất cao hắn sẽ bị kẻ mạnh trong đám chấp sự cấp cao đuổi bắt.
Tất nhiên lựa chọn thứ ba còn có một ngã rẽ khác, chính là giấu thi thể, vứt chứng cứ vào trong cống nước, sau đó lại lẩn trốn. Nhưng cũng sẽ có nguy cơ bị truy nã, bởi vì đại sứ nọ trong tình huống không tìm thấy người, không chừng sẽ sai khiến thành viên đảng Zhemage báo cảnh sát, nhờ thế lực của chính phủ Backlund tìm kiếm. Ông ta có thể phong tỏa hành tung của Klein, chuyện sẽ trở về giống lựa chọn thứ hai.
Suy đi nghĩ lại, Klein nhanh chóng cho ra quyết định: Xem bói...
Tất nhiên trong lòng hắn thực ra đã có khuynh hướng nghiêng về đáp án nào, đó chính là lựa chọn thứ nhất có mức nguy hiểm khá nhỏ. Bản thân hắn có thể nắm giữ quyền chủ động một phần nào đó, còn có thể thông qua cách bại lộ, dẫn dắt sự chú ý của phía chính phủ, khiến hành động sau đó của đại sứ nọ bị hạn chế, không đến mức quá điên cuồng.
Lấy giấy ra, ghi lên câu xem bói, Klein cởi con lắc nơi cổ tay trái xuống, để mặt dây thạch anh vàng rũ xuống tự nhiên, gần như chạm vào bề mặt tờ giấy.
“Tôi nên báo cánh sát.”
“Tôi nên báo cảnh sát.”
...
Đọc thầm xong, hắn nhìn thấy con lắc đang chuyển động thuận theo chiều kim đồng hồ, biên độ không nhỏ, tốc độ khá nhanh.
Điều này chứng tỏ với tán thành!
Lại theo thứ tự xem bói hai lựa chọn còn lại, sau khi đều nhận được đáp án phủ định, Klein không còn do dự nữa, bắt đầu xử lý hiện trường.
Hắn mang găng tay đen vào, lục soát thi thể của Meursault, tìm được một con dao sắc bén, một xấp tiền giấy không nhiều, một hộp xì gà cùng với một cái bật lửa, một vài đồ lặt vặt.
Klein bỏ mấy thứ còn lại trở về vị trí cũ, tháo găng tay, cầm thẳng thanh dao găm, đâm nó vào trong vết thương trên cổ của Meursault, phá hỏng hình dạng nguyên bản.
Tiếp đó hắn mang găng tay lên, để Meursault nắm lấy dao găm.
Làm xong hết mấy thứ này, Klein gom đặc tính phi phàm của Meursault, bùa tự chế, bài Tarot, hợp đồng dính máu, tờ giấy ghi câu xem bói và các loại vật liệu trên người trong nhà vào một chỗ, nhét vào trong túi.
Sau đó hắn cử hành nghi thức tự mình “Kêu gọi” mình, biến thành linh thể đặc biệt.
Mang theo cái còi đồng Azcot, sau khi biến bản thân càng trở nên mạnh mẽ kiên cố, Klein ôm lấy cái túi kia, kết thúc kêu gọi, trở về lại màn sương mù xám.
Hắn tạm thời bỏ đống vật phẩm này đằng sau chiếc ghế dựa lưng cao của Kẻ Khờ, còn để cả còi Azcot lại, tiếp đó hắn thong dong mô phỏng cảm giác rơi nhanh xuống, tiếp đó tiến vào trong thân thể của mình.
Nguyên nhân Klein không đốt hợp đồng chế thức nhiễm máu và tờ giây ghi câu xem bói là bởi vì lo lắng sau khi báo cảnh sát, chuyện sẽ được chuyển giao cho bên bộ phận đặc biệt, có người phi phàm mạnh mẽ tới tiến hành xem bói nhắm vào hắn.
Mà một khi có sự ngăn cách của màn sương xám, cho dù Mặt Trời Vĩnh Hằng có tự mình giáng lâm cũng sẽ không nhận được kết quả gì.
Đây cũng chính là nguyên nhân sau khi thăng cấp lên danh sách 8, linh tính được nâng cao lên mức cực lớn, suy luận và tổng kết mỗi tuần của Klein đều đặt trong thế giới sương xám.
Bây giờ hắn không thể bị trở thành đối tượng hiềm nghi và đi sâu vào điều tra được!
Tháo bỏ bức tường linh tính, để gió đột nhiên nổi lên thổi bay mùi vị còn sót lại của mấy vật liệu nghi thức. Trên người Klein và toàn bộ căn nhà, vật phẩm có liên quan đến lĩnh vực thần bí chỉ còn lại cây nến đang lẳng lặng thiêu đốt trước mặt hắn.
Nhưng lần này, hắn lựa chọn là nến bình thường, dù sao tự mình khẩn cầu mình, tự mình kêu gọi mình, không cần thiết phải chú trọng lắm.
Mà trong một gia đình bình thường, có nến là một chuyện rất hợp lý rất bình thường rất phù hợp với thời đại, cho dù nhà đó chỉ có một tên đàn ông độc thân.
Thổi tắt nến, đặt nó về lại chỗ cũ, Klein móc ra chiếc đồng hồ quả quýt bỏ túi, bật mở ra xem, tính toán xem Meursault chết đã bao nhiêu phút, cộng thêm thời gian ít nhất sở cảnh sát phái người điều tra hỏi thăm và các thủ tục báo cáo sẽ hao tổn.
Hắn phải đảm bảo cho dù sau đó có người phi phàm tới điều tra, thời gian tử vong của Meursault cũng đã qua một tiếng.
Trong Thần bí học, ở lĩnh vực thông linh, đây là mốc thời gian quan trọng. Vượt qua 1 tiếng, tin tức có thể nhận được sẽ khá có hạn, hơn nữa rất mơ hồ. Ví dụ như có thể thông linh ra người giết Meursault là “Sherlock Moriarty”, lại không thể nào nhận được chi tiết tử vong cụ thể.
Còn về tai họa ngầm đối phương có khả năng xem bói coi thử có liên quan đến nhân tố phi phàm hay không, Klein chẳng hề lo lắng chút nào. Bởi vì nhân tố phi phàm chủ yếu liên quan đến chuyện này đều năm trên màn sương xám cả rồi...
Mà tác dụng từ năng lực cách đấu và dự cảm của chính hắn cũng bởi vậy bị trộn lẫn vào trong kết quả xem bói của đối phương, chắc chắn sẽ chỉ về phía không gian thần bí trên màn sương xám, khẳng định sẽ chịu quấy nhiễu.
May mắn mình cũng khá chuyên nghiệp... Cảm giác như trở thành Moriarty thật rồi ấy... Klein tra xét lại hiện trường một lần nữa, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, hắn bắt đầu nhìn chằm chằm kim đồng hổ quả quýt di chuyển.
Qua thời gian tính toán, hắn mang kính mắt gọng vàng lên, lại đợi thêm mấy phút nữa, kéo cửa bước ra ngoài.
Lúc này bầu trời của Backlund đã trở nên tối đen, đèn khí ga trên đường chiếu sáng màn mưa liên miên.
Phố Minsk là một khu vực tụ tập của giai cấp trung lưu, thường xuyên có cảnh sát tuần tra, Klein chờ đợi một lúc thì thấy mục tiêu xuất hiện, lập tức chạy tới.
Mà hai vị cảnh viên tầng thấp nhất quân hàm chỉ có 1 chữ V, bọn họ xách theo súng, mang theo gậy ngắn, cầm ô nhìn ngó xung quanh.
“Cảnh quan! Có côn đồ tập kích tôi!” Klein hét lên rất có kỹ xảo.
Dáng vẻ chật vật của hắn khiến hai vị cảnh viên không dám chậm trễ, hai người đều rút gậy ra, cảnh giác nhìn về phía bên cạnh.
“Côn đồ đâu?” Cảnh sát mặt tròn mắt màu cọ trầm giọng hỏi.
Klein chỉ về phía nhà của mình: “Gã lẻn vào nhà của tôi, muốn giết hại tôi!”
“Trong lúc vật lộn, tôi không cẩn thận đã đâm chết gã rồi!”
Đâm chết... Hai vị cảnh sát liếc nhìn lẫn nhau, tra xét nhìn về phía Klein, nói: “Dẫn chúng tôi đến đó.”
“Được!” Klein bày ra dáng vẻ sống sót sau tai nạn, dẫn hai vị cảnh viên tới số 15 phố Minsk, móc chìa khóa, mở cửa lớn.
Hai vị cảnh sát trước hết là nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn bất kham, tiếp đó chú ý đến thi thể nằm trên mặt đất, chú ý thấy vết thương dữ tợn nơi cổ họng của đối phương, chú ý thấy một thanh dao găm dính máu.
“Anh bảo vệ hiện trường, tôi trở lại cục cảnh sát báo cáo trưởng quan.” Một vị cảnh sát khác nói với đồng nghiệp mặt tròn mắt màu cọ.
“Được.” Cảnh sát mặt tròn mắt màu cọ dời tầm mắt về phía Klein, biểu cảm trên mặt và ngôn ngữ cơ thể đều đang lộ ra sự cảnh giác và đề phòng của anh ta.
Qua một lúc, một vị cảnh sát trưởng mặc đồng phục đen trắng, quân hàm có ba chữ V dẫn theo anh cảnh sát lúc trước và hai cấp dưới khác đến.
Đám cảnh sát kiểm tra hiện trường, trong lúc thu thập manh mối, vị cảnh sát trưởng để râu ngắn màu nâu nhạt dẫn Klein qua một bên, hỏi thăm sơ bộ: “Họ tên.”
“Sherlock Moriarty, nơi này có giấy tờ thuê nhà của tôi, nửa năm.” Klein lấy ra thứ đã chuẩn bị từ sớm.
Cảnh sát trưởng liếc mắt nhìn một cái, tiếp tục hỏi: “Nghề nghiệp là gì?”
“Thám tử tư.” Klein thản nhiên trả lời.
Cảnh sát trưởng nhíu mày: “Cậu có quen biết người chết không? Biết tại sao gã lại muốn tập kích cậu không?”
“Tôi nhận ra gã, gã tên là Meursault, Người Xử Phạt của đảng Zhemage.” Klein không đợi đối phương hỏi tiếp, đã tự mình nói: “Lúc trước tôi có tiếp nhận một vụ ủy thác đến từ Ian Wright. Cậu ấy bảo tôi điều tra chủ thuê lúc trước của mình là thám tử Zarel Victor Lee, chuyện này vừa đúng có liên quan đến đảng Zhemage và Meursault.”
“Tôi theo dõi đối phương, phát hiện gã và một thân sĩ rất có địa vị âm thầm gặp mặt, gã xưng hô đối phương là ngài đại sứ.” Nói xong câu này, Klein không ngoài dự liệu nhìn thấy sắc mặt của cảnh sát trưởng biến hóa mấy lần.
“Đại sứ... biết họ tên của ông ta chứ?” Cảnh sát trưởng lẩm bẩm một câu, sau đó lại trầm giọng hỏi.
“Không rõ, nhưng nếu để tôi nhìn thấy ảnh của ông ta, tôi chắc chắc sẽ nhận ra.” Klein nói thật, “Buổi sáng hôm nay, Meursault tới chỗ tôi, bảo tôi tìm Ian Wright. Dựa vào đạo đức nghề nghiệp của thám tử tư, tôi đã từ chối gã. Kết quả, chạng vạng tối nay, lúc tôi vừa quay trở về nhà đã gặp phải tập kích, thiếu chút nữa đã bị gã giết hại. May mắn trình độ cách đấu của tôi không tệ lắm, phản ứng cũng đủ nhanh nhạy.”
Cảnh sát trưởng trầm tư chốc lát, lại hỏi thêm về quá trình vật lộn cụ thể, Klein gần như là miêu tả đầu đuôi ngọn nguồn, nhiều nhất đổi dự cảm thành phản ứng, đổi ném hợp đồng chế thức lúc cuối thành đối phương đánh rơi dao găm.
“Ừm... cậu theo chúng tôi trở về sở cảnh sát trước, chờ đợi kết quả khám nghiệm tử thi, kết luận từ điều tra hiện trường và lời khai của các nhân sĩ liên quan.” Tâm tư của cảnh sát trường dường như đã không còn nằm trên chuyện này, lộ vẻ khá qua loa.
Giờ đây trong đầu ông ta chỉ có một suy nghĩ: Chuyện này có thể là vụ án quan trọng liên quan đến đại sứ ngoại quốc!
Cần phải lập tức báo cáo lên cấp trên!
Trong lúc hốt hoảng, ông ta lập tức nhớ đến một vấn đề, vội vàng bổ sung: “Tín ngưỡng của cậu là gì?”
“Thần Hơi Nước và Máy Móc.” Klein trả lời không chút do dự.
Giáo đường Thánh Phong tổng bộ Backlund của giáo hội Bão Táp nằm ở quận Jowod, cho nên án kiện liên quan đến người phi phàm thường đều được chuyển giao cho bọn họ. Nhưng có một trường hợp ngoại lệ, đó chính là tín ngưỡng của người liên quan đến vụ án không phải Chúa Tể Bão Táp.
Vì để không gặp phải Kẻ Gác Đêm, Klein đành phải có lỗi với Nữ Thần vậy.