Dịch giả: Thiendi9
Phù, cuối cùng cũng được thông qua... thông qua thật rồi...
Nghe Crestel Sesima tuyên bố, Klein đã sớm chuẩn bị tinh thần, đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, tiếp theo tỏ ra hơi ngơ ngác, cảm giác chuyện này không chân thực, giống như một giấc mộng.
Trong dự tính của hắn, quá trình đánh giá hẳn là sẽ vừa khó khăn vừa dài dằng dặc. Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, lại cảm thấy tình huống này mới hợp lý. Nếu không phải hắn tiêu hóa hết ma dược “Thầy Bói” trong một tháng, cũng mong muốn tấn thăng, mà làm từng bước đợi đến ba năm sau, có khi đánh giá thậm chí không kinh động tới Thánh Đường, chỉ cần tiểu đội trưởng Kẻ Gác Đêm thành phố Tingen chịu trách nhiệm.
Ta còn tưởng rằng sẽ có bước điều tra hoàn cảnh gia đình, các mối quan hệ cá nhân... Ừm, có lẽ ngài Sesima đã tới Tingen từ mấy ngày trước, âm thầm hoàn thành bước này... Ta còn tưởng rằng trong các bước đánh giá, còn phải hoàn thành nhiệm vụ được giao nữa. A, ta nghĩ nhiều rồi. Đánh giá chỉ nhằm mục đích xác nhận trình độ tiêu hóa ma dược, và có tai hoạ ngầm hay không, có biết rõ “Phương pháp đóng vai” không, có chia sẻ kinh nghiệm cho những người khác không... Từng suy nghĩ hiện ra trong đầu Klein, để hắn cười chân thành:
“Cảm ơn ngài, ngài Sesima.”
“Ca ngợi Nữ thần!”
Crestel nhẹ nhàng gật đầu nói: “Tấn thăng là để cống hiến nhiều sức lực hơn cho Nữ Thần, bảo vệ những tín đồ thiện lành tốt hơn. Cậu phải nhớ kỹ điều này. Tin tôi đi, nó cũng có thể giúp cậu chống lại cám dỗ mất khống chế, nhớ kỹ, là cám dỗ.”
“Cám dỗ...” Klein lẩm nhẩm từ này.
Crestel dùng đôi mắt màu xanh sẫm đánh giá hắn, vô cùng nghiêm túc nói:
“Phương pháp đóng vai có thể giúp cậu tiêu hóa ma dược, giảm nguy cơ mất không chế, nhưng nó không phải thuốc tốt vạn năng. Thậm chí trong một vài thời điểm, nó sẽ còn khiến cậu lẫn lộn giữa vai diễn và sự tồn tại của bản thân. Cậu biết đấy, cũng như những diễn viên ca kịch và hài kịch xuất hiện vấn đề tâm lý nghiêm trọng, đến một mức độ nhất định, cậu sẽ thật sự phát điên.”
Nhớ kỹ, cậu chỉ đang đóng vai... Đây là điều chú ý duy nhất được thành Bạch Ngân tổng kết, về cơ bản giống với mô tả của chấp sự Sesima... Klein băn khoăn gật đầu, tỏ vẻ đồng ý với quan điểm của đối phương.
“Mặt khác.” Crestel lại nhấn mạnh một câu, “Mất khống chế không chỉ có liên quan với ma dược, mà còn có liên hệ mật thiết với trạng thái cảm xúc, sức khỏe tâm lý của cậu. Ừ, điều quan trọng nhất với người phi phàm là có thể tự kiểm soát bản thân, chỉ có vậy mới chống lại được những cám dỗ của Tà Thần ác ma, mới chống lại được các cảm xúc ghen ghét tham lam và ham muốn sa ngã. Đương nhiên, ý tôi không phải muốn cậu hoàn toàn từ bỏ những cảm xúc và ham muốn đó. Đây là điều con người, thậm chí nửa Thần nửa người đều không thể làm được. Ừm, có lẽ chỉ một vài danh sách đặc biệt mới đạt được trạng thái đó.”
“Nghĩa là phải giữ những tâm tình và ham muốn này ở một mức độ hợp lý, không bị chúng khống chế làm những chuyện không bình thường, không lý trí?” Klein bỗng nghĩ đến lão Neil, không kiềm được hỏi.
Crestel trịnh trọng gật đầu:
“Đúng thế.”
Trả lời xong, anh ta nheo nheo mắt, nói:
“Đây chính là những điều tôi muốn dặn dò cậu. Sau đó, tôi sẽ đưa cậu, ừm, công thức ma dược “Tên Hề” và những vật liệu tương ứng.”
Anh ta cúi người, nhấc cái rương trắng bạc lên bàn dài, sau đó quay người lại, dịch qua mấy bước, chắn tầm mắt Klein.
Đợi đến khi ánh sáng xung quanh biến mất một cách kỳ lạ lần nữa, Klein đứng giữa bóng tối bỗng thấy rõ công thức và vật liệu đều ở trong chiếc rương chứa thánh vật kia. Chỉ vì trước đó, ánh mắt của hắn hoàn toàn bị hấp dẫn bởi thanh cốt kiếm trắng thuần, căn bản không để ý, hay không tài nào để ý bên trong có còn những vật khác không.
Qua mấy phút, ánh đèn khí gas chiếu sáng phòng luyện kim lần nữa. Crestel cầm chiếc rương lùi lại, để những thứ đặt trên bàn dài hiện ra trước mắt Klein.
Trong đó, làm người ta chú ý nhất chính là một cái sừng dê màu xám lớn chừng bàn tay, dường như nó được thu nhỏ lại từ kích thước bình thường, toàn thân sáng óng ánh, long lanh, hào quang lấp lánh, bên trong dường như có tầng tầng lớp lớp hoa văn.
Bên cạnh sừng dê là một đóa hoa hồng màu lam, trên cánh hoa là những đường vân màu đỏ, đan xen với nhau tạo thành một khuôn mặt người đang ngoác miệng cười.
Ha ha ha, hu hu hu, ha ha ha, hu hu hu... Klein nghe xung quanh có tiếng cười xen lẫn tiếng khóc hư ảo, trông thấy từng hạt bụi lơ lửng giữa không trung.
Kết tinh của sơn dương một sừng Hornaces trưởng thành, một bông hoa hồng mặt người hoàn chỉnh, ừm, vật liệu chính trong ma dược “Tên Hề” đã đủ! Hắn khẽ gật đầu, đi vài bước tới trước chiếc bàn dài.
“Nước cất 80 ml, nhựa Mạn Đà La 5 giọt, bột hoa hướng dương viền đen 7 gam, bột cỏ bồng vàng 10 gam, nhựa cây sâm độc 3 giọt...” Klein nhìn tấm da dê đang mở, so sánh nội dung viết trên đó với công thức trong trí nhớ của bản thân.
Sau khi xác nhận không sai sót, hắn nhớ lại lần biểu diễn trước đó của lão Neil.
Hít vào một hơi, chậm rãi thở ra, Klein thu lại tất cả cảm xúc, mượn các dụng cụ trong phòng luyện kim chưng cất ra nước cất ma dược cần.
Trong công thức ma dược, nước cất tức là nước được chưng cất nhiều lần.
Sau đó, hắn rửa sạch nồi sắt màu đen, cho các vật liệu phụ trợ vào theo thứ tự, thuần thục như đang làm thí nghiệm hóa học ở trường trung học.
Bởi vì chưa có vật liệu phi phàm thúc đẩy, hắn chưa thấy chất lỏng trong nồi có thay đổi gì rõ rệt, cùng lắm là trông thấy bột phấn và tạp chất lơ lửng.
Làm xong chuẩn bị ban đầu, Klein đưa mắt về phía hai loại vật liệu chính, ở trong lòng từ đáy lòng may mắn nói:
“Dù là kết tinh của sơn dương xám một sừng Hornaces, hay hoa hồng mặt người, đều không có định lượng... Có lẽ trong cùng một loài, kết tinh sừng dê trưởng thành và hoa hồng mặt người hoàn chỉnh đều có kích thước như nhau, vừa khéo phù hợp yêu cầu... Ừm, trong thế giới phi phàm thần bí, chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra...”
“Vậy ta sẽ không phải lo lắng cho quá nhiều vật liệu chính!”
Bình tĩnh mấy giây, Klein cầm đóa hoa hồng mặt người kia, ném vào nồi sắt.
Đóa hoa tươi kỳ dị này vừa chạm vào chất lỏng, lập tức phát ra tiếng xì xì xì, tiếng cười hư ảo xung quanh càng chói tai:
Ha ha ha, ha ha ha!
Klein không chần chừ, tranh thủ thời gian ném sừng dê thần bí óng ánh vào nồi sắt.
Tõm!
Tiếng cười rợn tóc gáy đột nhiên biến mất, những hạt bụi trôi nổi xung quanh nhanh chóng thu vào trong nồi sắt.
Klein cúi đầu nhìn, thấy chất lỏng trong nồi ánh lên ba màu vàng, cam, đỏ giao thoa, lại trong vắt kỳ lạ.
Ùng ục, ùng ục, bọt khí sôi sùng sục trong chất lỏng, lại không thể thoát ra, chỉ có thể chán nản vỡ tan.
Cảnh tượng đó khiến Klein nhớ tới nước ngọt Sprite và những đồ uống có ga ở đời trước.
Có vẻ uống rất ngon... Trong đầu hắn tự nhiên lóe suy nghĩ phù hợp với bản sắc dân tộc.
Kềm chế cảm xúc hồi hộp, kích động và mong đợi, Klein đổ chất lỏng trong nồi sắt vào chiếc cốc thủy tinh đã mượn.
Khiến hắn kinh ngạc là, ma dược không hề sót lại chút nào trong nồi sắt.
Không hổ là ma dược mang cho người ta thành tựu siêu phàm... Klein nâng tay phải lên, ngắm nhìn cốc chất lỏng ba màu đỏ vàng cam đẹp mắt kia.
Crestel Sesima đứng bên vẫn luôn yên lặng, lúc này cười nói:
“Không phải lo lắng, chí ít tôi thấy quá trình pha chế ma dược của cậu không có vấn đề gì.”
“Chúng ta đợi ở đây là để xử lý tình huống ngoài ý muốn xảy ra sau khi cậu uống ma dược. Cậu hãy yên tâm, chỉ cần vấn đề không nghiêm trọng, tôi đều có thể cứu vãn được.”
Ừm, Klein gật đầu, nhưng lại đặt ma dược “Tên Hề” lên bàn dài.
Hắn lấy sợi dây bạc trong tay áo bên trái ra, cầm bằng tay không thuận, sau đó treo mặt dây chuyền thạch anh vàng đứng yên phía trên ma dược, gần như tiếp xúc với chất lỏng.
Đối với những nghề nghiệp phi phàm khác, phương pháp con lắc cảm xạ có thể bói ra “Có” và “Không“. Đương nhiên, nếu không đủ tư liệu cơ bản, khi cưỡng ép sử dụng phương pháp này, con lắc cảm xạ sẽ đứng yên một chỗ, không xoay tròn, nghĩa là xem bói thất bại.
Mà thân là “Thầy Bói”, Klein đã sớm phát hiện ra khi hắn dùng phương pháp con lắc cảm xạ còn có thể mơ hồ xác định mức độ của “Có” và “Không“.
Đôi mắt tối đi, Klein đọc thầm:
“Cốc ma dược này có hại.”
“Cốc ma dược này có hại.”
...
Sau bảy lần, hắn mở đôi mắt khép hờ ra, trông thấy mặt dây chuyền thạch anh vàng xoay tròn thuận chiều kim đồng hồ, nhưng biên độ rất nhỏ.
Thuận chiều kim đồng hồ nghĩa là khẳng định, nói cách khác bình ma dược này có hại... Biên độ rất nhỏ, có nghĩa mức độ có hại thấp... Ừm, ma dược sẽ dẫn tới mất khống chế, chắc chắn có hại, mức độ thấp chứng minh ma dược không có vấn đề... Klein nhẹ nhàng thở ra, quấn con lắc cảm xạ lên cổ tay trái, kéo ống tay áo che lại.
Lúc này, Crestel không kìm được thở dài:
“... Cậu đúng là một Thầy Bói chuyên nghiệp.”
“Nên vận dụng tất cả ưu thế của mình, nhưng cũng không nên quá ỷ lại nó, cảm thấy nó vạn năng.” Klein khẽ trả lời một câu, cầm cốc ma dược “Tên Hề” lên lần nữa.
Uống hết nó, ta sẽ trở thành người phi phàm danh sách 8...
Suy nghĩ lóe lên, Klein không do dự nữa, nâng cốc ma dược lên, khẽ ngửa cổ, uống ừng ực.
Suýt! Thật đắng!
Không ngon chút nào!
Trong nháy mắt, hắn liền hiểu cái gì là bề ngoài đẹp mắt thực ra khó ăn, mặt mũi nhăn nhó, muốn ói lại không thể ói ra.
Ngay sau đó, Klein phát hiện khuôn mặt đỏ lên, thân thể và những bộ phận khác cũng thay đổi tương tự.
Hắn vô cùng tin bây giờ người mình đã đỏ như tôm luộc, còn tinh thần bị kéo ra ngoài, biến thành những cây châm nhỏ, hòa vào từng giọt ma dược, đâm vào mỗi tế bào.
Đó là một cảm giác không cần kính hiển vi cũng có thể “Quan sát” được tế bào. Klein đứng ở đó, “Nhìn” người xâm nhập vào từng bộ phận nhỏ trong thân thể.
Trong vài giây, hắn cảm thấy mình là một người máy, đang được sửa chữa linh kiện và mạch điện.
Không biết qua bao lâu, trong đầu hắn hiện ra hình chiếu của bản thân, giống như thông qua hai tai nghe thấy tiếng hát của chính mình.
Nhờ hình chiếu kỳ lạ này, Klein phát hiện mình có thể điều khiển chính xác từng vẻ mặt và động tác tứ chi.
Cùng lúc đó, tai hắn ong ong, nghe thấy bốn phía vọng lại tiếng lẩm bẩm và la hét đã lâu không gặp:
“Hornaces... Fregela... Hornaces... Fregela... Hornaces... Fregela...”
Phù, Klein tưởng tượng ra tầng tầng lớp lớp quả cầu ánh sáng, chậm rãi chìm vào trạng thái minh tưởng, từng chút thoát khỏi tình huống linh tính tràn ra ngoài và hơi bị mất khống chế.
Lúc này, hắn biết mình đã tấn thăng thành công, biết mình đã trở thành danh sách 8 “Tên Hề“.