Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 169: Chương 169: Năng lực mới




Dịch: Thiendi9

Chờ màu mắt Klein bình thường trở lại, Crestel Sesima cười cười nói:

“Cậu có thể hoạt động một chút, làm quen với sự thay đổi của cơ thể, tìm năng lực quan trọng của ma dược Tên Hề.”

Klein gật đầu, nghĩ có lẽ cần chấp sự cao cấp chỉ bảo, cho nên cũng không ngại có người khác, dựa vào nội dung đã tập đi tập lại trong thời gian gần đây, một chân bước lên trước, xoay eo, thu tay về bên hông, vai căng lên, vung tay đấm thẳng một phát.

Vút!

Hắn nghe tiếng nắm tay đấm vào không khí, bỗng cảm thấy lực lao về phía trước hoàn toàn vượt qua dự tính của mình.

Trong nháy mắt, hắn như đang ngồi trên một đoàn tàu phanh gấp, cơ thể bỗng mất thăng bằng, bổ nhào ra trước.

Hỏng bét! Sắp lưu lại lịch sử đen tối giống Leonard rồi... Klein chợt nghĩ, đã chuẩn bị tinh thần ngã sấp mặt. Nhưng đúng lúc này, hắn phát hiện, trong tình huống này, hắn lại có thể điều khiển cơ bắp, điều khiển thân thể và trọng tâm.

Xương sống, gân cơ, dây chằng cùng ra sức, trong chớp mắt hắn điều chỉnh trọng tâm, phanh lại bằng một tư thế vặn vẹo.

Ừm... Klein hiểu ra đôi chút, liên tục làm thêm vài động tác, xác nhận thay đổi lớn nhất của mình là khả năng giữ thăng bằng được tăng lên rất nhiều. Nếu không phải tình huống đặc biệt sẽ không bị mất thăng bằng rõ rệt.

“Cảm giác giống con lật đật... Có thể đi biểu diễn tạp kỹ được rồi... Đi trên đường ống nước cũng không phải việc khó... Không hổ là Ma dược Tên Hề...” Từng suy nghĩ hiện ra, Klein lại thử kiểm tra sức lực, sự nhanh nhẹn và tốc độ.

“Ừm, không kém thầy Gavin bây giờ. Chờ khi hoàn toàn thích nghi và sau một thời gian luyện tập chắc chắn sẽ còn mạnh hơn... Bằng khả năng điều khiển thân thể hiện giờ của mình, vận dụng kỹ xảo giác đấu chỉ là chuyện nhỏ...” Klein dừng lại, băn khoăn gật đầu.

Ban đầu hắn nghĩ, đại khái cần khoảng nửa năm mới có thể suýt soát trở thành một tay giác đấu tài ba trong tiêu chuẩn của người bình thường. Nhưng sau khi uống Ma dược Tên Hề, hắn cảm thấy có lẽ chỉ cần một tháng, thậm chí hai ba tuần, mình có thể trở thành một “Cảnh sát” thành thạo cận chiến.

Đây chính là sự khác biệt giữa người phi phàm và người bình thường.

Nói cách khác, “thiên phú” của người phi phàm là một cấp độ siêu việt của loài người!

Crestel yên lặng nhìn “Tên Hề” mới toanh thử nghiệm các động tác, đến khi Klein hoàn toàn dừng lại, mới nhẹ nhàng gật đầu nói:

“Quả nhiên là ma dược trong lĩnh vực chiến đấu.”

Không đợi Klein mở miệng, anh ta lại hỏi:

“Vừa rồi cậu nghe thấy âm thanh gì?”

“Tôi nghe có ai lẩm bẩm bên tai “Hornaces“.” Klein tạm thời giấu từ “Fregela“.

Hắn muốn quan sát phản ứng của chấp sự cao cấp Sesima trước. Nếu anh ta bằng lòng giảng giải về những chuyện liên quan tới dãy núi Hornaces và quốc gia Đêm Tối, vậy hắn sẽ lấy lý do lại nghe thấy âm thanh khác để bổ sung.

Crestel nhẹ gật đầu, lướt qua đề tài này, nhắc nhở:

“Cậu phải nhớ kỹ một điểm, cùng trong một danh sách đường tắt, kẻ danh sách cao có khả năng ảnh hưởng tới người phi phàm danh sách thấp ở một mức độ nào đó. Trong đó có một phần, theo một nghĩa nào đó, chính là những người ở đầu đường tắt, bao gồm cả Bán Thần. Những lời nói mê hoặc gào thét cậu nghe thấy, có lẽ do chính bọn họ cố ý truyền tới, nội dung đầy ác ý.”

“Nếu danh sách đầu thuộc về một Tà Thần nào đó, càng phải cảnh giác. Vừa rồi tôi nói chuyện với Dunn, vị Kẻ Gác Đêm bị mất khống chế gần đây trong tiểu đội các cậu chính là ví dụ tương tự.”

Lão Neil... Hiền Giả Ẩn Dật... Klein sầm mặt, trịnh trọng gật đầu nói:

“Ngài Sesima, tôi sẽ ghi nhớ, tôi sẽ không bị những lời nói mê và gào thét kia cám dỗ, sẽ không bị chúng ô nhiễm.”

Cùng lúc, hắn nghĩ tới một chuyện khác:

Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân giáo hội chỉ cung cấp đường tắt Kẻ Không Ngủ và Người Nhặt Xác, giấu diếm phần lớn danh sách khác? Dù sao, danh sách trước thuộc về Nữ thần Đêm Tối, là người trong nhà. Còn cái sau thuộc về Tử Thần đã biến mất... Sở dĩ còn có thể chọn Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn và Thầy Bói, bởi vì đây là hai nghề nghiệp trợ giúp cho danh sách 9 và danh sách 8 Kẻ Không Ngủ và Người Nhặt Xác. Lại chỉ là danh sách mở đầu, ảnh hưởng không lớn...

Nhưng điều này không thể giải thích tại sao ngay cả tên ma dược, đặc điểm tương ứng và những điểm cần lưu ý khi bắt gặp đều bị bỏ trống...

Lúc này, trông thấy Crestel Sesima nhấc cái rương lên, chuẩn bị rời đi, Klein vội ngừng suy nghĩ, xin chỉ bảo:

“Ngài Sesima, tôi muốn biết cách đóng vai “Tên Hề”, chẳng lẽ phải tới gánh xiếc sao?”

Crestel sửa sang cổ áo dựng thẳng, cười khẽ nói:

“Nói theo ngôn ngữ triết học hiện nay, cậu đang phạm phải bệnh hình thức đấy.”

“Cậu nhất định phải hiểu, tên ma dược không chỉ nói tới nghề nghiệp, mà còn nói tới một nhóm người, một cộng đồng có đặc điểm chung. Ví dụ “Thầy Bói”, chúng ta có thể miêu tả là “Người thăm dò vận mệnh nhưng lại kính sợ vận mệnh“. Đương nhiên, vừa rồi tôi đã nói, cùng uống một loại ma dược nhưng mỗi người tổng kết ra quy tắc hành vi khác nhau, cậu không thể hoàn toàn đi theo kinh nghiệm của người khác, rõ chưa?”

Klein suy tư, gật đầu nói:

“Tôi đã hiểu đại khái. Có phải chỉ cần nắm vững những tinh túy, trong cuộc sống hàng ngày cũng có thể đóng vai “Tên Hề”?”

“Về lý thuyết là thế.” Crestel cẩn thận lựa lời.

“... Tôi hiểu rồi.” Klein vẽ một mặt trăng đỏ rực trước ngực nói, “ Cảm tạ ngài, ngài Sesima, xin Nữ Thần phù hộ ngài.”

Ừm, tinh túy của “Tên Hề” là cái gì đây? Không xét tới các ý nghĩa của Tên Hề trên trái đất, chỉ xét trong thế giới hiện tại, Tên Hề là nghề nghiệp dùng những trò lố để mua vui cho người khác, ví dụ hóa trang khôi hài, động tác khoa trương, biểu diễn tạp kỹ? Quan trọng là, dùng những cách thức hoang đường hay mua vui cho người khác hình như đều không đúng... Chẳng lẽ phải cân nhắc cả những Tên Hề trong cung đình trước kia? Klein lặng yên suy nghĩ, càng nghĩ càng rối.

Crestel nhìn hắn một cái, cũng vẽ một mặt trăng đỏ rực trước ngực.

Khóe mắt anh ta nheo nheo, cười nói:

“Xin Nữ Thần cũng phù hộ cậu.”

Đúng lúc này, Klein bỗng có trực giác, một loại trực giác gần giống linh cảm, là chấp sự cao cấp Sesima sẽ bước chân trái trước!

Sau đó, hắn thấy Crestel cầm chiếc rương bạc, bước chân trái về cửa phòng luyện kim!

Một bước hai bước ba bước, Klein đưa mắt nhìn anh ta đi qua cửa ngầm, dần mất hút trong đường ngầm.

Cái này... Đầu tiên hắn đờ ra, rồi chợt cảm thấy mừng như bắt được vàng.

“Năng lực phi phàm của ma dược Tên Hề mạnh hơn tưởng tượng của ta rất nhiều!”

Vậy mà ta có thể dựa vào trực giác đoán được hành động tiếp theo của mục tiêu!

Năng lực này, cộng thêm khả năng giữ thăng bằng siêu việt, tốc độ và nhạy bén vượt trội, khác nào kỹ xảo cận chiến? Những năng lực này còn có thể phát triển mạnh hơn nữa. Klein chợt nghĩ.

Ừm, năng lực “Thầy Bói” cũng tăng lên một chút ở danh sách 8, nhưng vẫn chưa đủ... Chắc là, đường tắt này, mỗi lần thăng cấp sẽ thu được thêm một năng lực đặc biệt mới... Có điều, trực giác chỉ trong chớp mắt, không phải lúc nào cũng chắc ăn... Tất nhiên, cái này đã đủ mạnh rồi. Chỉ cần nắm được một lần là khả năng chuyển bại thành thắng tăng cao... A đúng rồi, chờ tác dụng phụ của Ma dược Tên Hề giảm đến mức có thể khống chế được, ta phải thử nghi thức “Triệu hồi” chính mình lần nữa, xém quên mất chuyện này... Ừm, nhất định là bị lây bệnh của đội trưởng rồi!

Các suy nghĩ nhảy ra trong đầu, Klein xét kỹ lần nữa, nghiên cứu xem Ma dược Tên Hề còn mang lại năng lực nào khác không.

Căn cứ vào tư liệu nội bộ của Kẻ Gác Đêm, nếu ma dược ban cho người uống những pháp thuật nhất định, thì sau khi thăng lên danh sách cao, họ có thể lờ mờ phát hiện những pháp thuật cụ thể đó, giống như được truyền thụ tri thức.

“Nhưng ta không thấy gì, nói cách khác, danh sách “Tên Hề” không có khả năng thực hiện pháp thuật, giống hệt mô tả trong tư liệu nội bộ Kẻ Gác Đêm. Xảo trá nghĩa là, bây giờ ta có thể khống chế nét mặt và ngôn ngữ tay chân, nói dối khiến người khác tin sái cổ?” Klein gật đầu, nghiêm túc phân tích tình trạng bản thân.

Lúc này, hắn nhớ tới Tên Hề mặc áo đuôi tôm đã gặp trước kia, pháp thuật đa dạng và kỳ lạ khiến hắn ấn tượng khó phai:

“Ừm, xem ra vị thành viên hội Mật Tu này là người phi phàm danh sách 7, hóa trang Tên Hề chỉ nhằm che giấu khuôn mặt, tránh sau này bị truy nã... Khó trách hắn ta có thể đọ sức với hai vị danh sách 7 và một vị danh sách 8 lâu như vậy... Nếu hắn ta biết mình chưa bị vật phong ấn “2 -049” khống chế, mười Klein cũng chưa chắc giải quyết được hắn ta...”

“Đương nhiên, “Tên Hề” không phải hoàn toàn không có năng lực pháp thuật, vẫn có một vài loại pháp thuật...”

Klein xoay người đi tới trước bàn dài, cầm tờ giấy viết công thức “Tên Hề” lên.

Đôi mắt hắn trở nên sâu thẳm, vẩy cổ tay, ném tờ giấy ra.

Phập!

Tờ giấy mềm mại cắm vào vách phòng luyện kim như phi đao!

“Sau này có thể mang một bộ bài Tarot bên người, vừa xem bói, vừa làm vũ khí.” Klein không bận tâm nữa, thu dọn các dụng cụ vừa dùng pha chế ma dược.

Dọn dẹp dụng cụ xong, cất kỹ những vật liệu còn sót lại, cũng đốt sạch công thức ma dược, hắn thở phào, ra khỏi phòng luyện kim, tiện tay đóng cửa ngầm lại.

Vì chuyện của lão Neil, tạm thời hắn không có tâm trạng đi làm trò lố chọc cười mọi người. Hắn tính dùng minh tưởng làm giảm hiện tượng Ma dược Tên Hề tràn ra ngoài trước, rồi làm việc đó sau.

Ha, lại là một trải nghiệm hoàn toàn mới... Bất kể thế nào, ta đã không còn là nhân viên hỗ trợ đơn thuần nữa... Ừm, sau khi lão Neil qua đời, trong tiểu đội Kẻ Gác Đêm thành phố Tingen chỉ còn mình ta là người hỗ trợ. Hẳn là Thánh Đường sẽ điều từ nơi khác tới đây chí ít một vị “Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn” hoặc “Thầy Bói“... Klein bước dọc theo từng chiếc đèn khí gas trang nhã chiếu rọi hành lang lạnh lẽo hun hút, leo từng bậc cầu thang, chậm rãi trở về công ty bảo an Gai Đen.

Sau đó, hắn nhìn thấy ánh nắng rực rỡ trong phòng giải trí Kẻ Gác Đêm.

Ánh nắng tinh khiết và ấm áp tràn vào từ cửa sổ lồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.