Dịch: alreii
Biên: Duy Anh
Thử nghiệm? Chính Nghĩa Audrey hưng phấn, dè dặt nhưng cũng không mất đi vẻ ưu nhã gật đầu, nói: “Tôi rất vui lòng được phối hợp với ngài.”
Là một Khán Giả, cô hiểu rõ ngài Kẻ Khờ chỉ dùng từ thử nghiệm vào hai chuyện: Một là kéo mình và Người Treo Ngược vào không gian thần bí này. Hai là lần đưa ra danh xưng của ngài, để hai người họ thử khẩn cầu. Mà kết quả đều thành công mỹ mãn, hơn nữa để lộ ra một vài bản chất của Thần.
Lần này sẽ thử nghiệm gì đây? Đúng là khiến người mong đợi mà! Audrey kiềm chế tâm trạng nôn nóng của mình, cố gắng bày ra dáng vẻ của một Khán Giả hợp cách.
Thử nghiệm... Tinh thần của Người Treo Ngược Arges chợt căng thẳng, tràn đầy cảnh giác với lời đề nghị của Kẻ Khờ.
Thần muốn làm gì? Mục đích thật sự của Thần là gì? Chuyện này sẽ có lợi hay có hại với mình đây? Từng dòng suy nghĩ lướt qua, trong đầu Arges hiện lên dáng vẻ thối rữa nhanh chóng của Trung tướng Gió Lốc Zilingus lúc chết.
Cuối cùng anh ta lại cúi đầu, cung kính trả lời: “Ý nguyện của ngài chính là mong đợi của tôi.”
Mặt Trời Dereck bên cạnh nhìn Người Treo Ngược, lại nhìn Chính Nghĩa, không rõ tại sao bọn họ lại mẫn cảm với cái gọi là “thử nghiệm” như vậy.
Ngón tay đang gõ nhẹ mép bàn đồng đen dài của Klein dừng lại, cười nói: “Thử nghiệm này giúp giao dịch của hai người trở nên đơn giản và an toàn, hơn nữa còn rất bảo mật.”
Hắn hơi nghiêng đầu, nhìn về phía Người Treo Ngược, không nhanh không chậm nói:
“Anh còn nhớ nghi thức hiến tế mà Mặt Trời từng miêu tả chứ?”
Klein cố ý nhắc tới chuyện này, chính là để bày tỏ sự rộng rãi của mình. Khiến thành viên hội Tarot khó mà ngờ được nghi thức hiến tế hắn sắp nhắc tới bắt nguồn từ miêu tả của Mặt Trời, khó mà ngờ được hồi đó hắn phí hết tâm tư chỉ để lừa một khuôn mẫu nghi thức hiến tế.
“Nhớ, ngày thường tôi cũng từng tiếp xúc mấy chuyện ở phương diện này.” Arges thành thực trả lời, trong lòng thì đang sợ hãi.
Bởi vì Thần linh chính thống rất ít khi đáp lại mấy nghi thức kiểu vậy. Từ kỷ thứ 5 đến nay, cái từ “nghi thức” này thường để chỉ ác ma hay tà thần!
Nghĩ đến có lẽ sẽ vì chuyện này mà dẫn đến một vài kết quả đáng sợ, Người Treo Ngược cảm giác được mình như đang đi bên mép vực thẳm, chỉ cần không cẩn thận sẽ rơi xuống, bị ăn mòn, bị nuốt chửng.
Klein dựa theo kế hoạch đã tính trước, không giải thích quá nhiều, gật đầu khẽ nói: “Ý tưởng của ta là, anh thông qua nghi thức hiến tế vật liệu phi phàm cho ta, ta lại ban cho tiểu thư Chính Nghĩa. Hình thức giao dịch như vậy đối với song phương đều có lợi.”
Còn có thể làm như vậy? Audrey lập tức trợn tròn mắt, cảm giác trò này đã vượt qua khỏi cực hạn tưởng tượng của chính mình.
Nhưng cô lại nhanh chóng bừng tình, hiểu rõ ưu điểm của cách thức này và bản chất thần linh ẩn giấu bên dưới thao tác nhìn như đơn giản của nó!
Ngài Kẻ Khờ thật tuyệt! Hội Tarot chúng ta quả nhiên khác với mấy tổ chức bí mật khác! Chúng ta dùng cách thức của thần linh để trao đổi vật tư và tài liệu! Audrey suýt nữa theo thói quen thầm nói một câu “Ca ngợi Nữ Thần” ở trong lòng, nhưng cuối cùng đã đổi lại thành ca ngợi ngài Kẻ Khờ.
Arges càng thêm đề phòng, tiến vào hình thức tỉnh táo cân nhắc: “Ngài Kẻ Khờ tôn kính, tôi cần làm gì?”
Anh ta thử thông qua quá trình nghi thức hiến tế để phân tích ra mục đích chân thực của Kẻ Khờ.
Klein ấn nhẹ tay phải, nói: “Ta nói rồi, đây là một thử nghiệm, chưa chắc đã thành công. Cho nên cần sự phối hợp của hai người.”
“Đầu tiên, anh cần chuẩn bị một đàn tế, không cần quá phức tạp, có thể giản lược bớt. Yêu cầu duy nhất là khắc hoặc vẽ ra ký hiệu tượng trưng này.”
Trong lúc nói chuyện, trước mặt hắn đã xuất hiện một màn sáng, bên trên nó chính là đồ án thần bí được tổ hợp thành từ “Con mắt không tròng” tượng trưng cho bí mật và “Sợi dây vặn vẹo” tượng trưng cho biến hóa, hình đồ án sau chiếc ghế lưng cao của Kẻ Khờ.
Trải qua thử nghiệm không dùng vật liệu linh tính lúc trước, Klein xác định nghi thức hiến tế mình thiết kế có thể tạo ra một cánh cửa hư ảo trên màn sương mù xám, giống hệt mấy loại Triệu hồi cánh cửa. Chỉ là với lực lượng của hắn vẫn không thể xây dựng thông đạo ổn định được, cũng chính là không cách nào thông qua nó để điều động sương mù xám đặc biệt trong không gian thần bí này, làm cho hiến tế có thể thành công.
Nhưng hắn tự tin nắm chắc 90% nghi thức cuối cùng có thể thành công. Vấn đề duy nhất là, chỉ cần dùng vật liệu có chứa linh tính bình thường mới có thể xây dựng thông đạo, hay là cần vật liệu phi phàm, vật liệu vi phàm thỏa mãn điều kiện mới được?
Cứ để tiểu thư Chính Nghĩa và anh Người Treo Ngược thừa nhận hao hổn cho lần thử nghiệm này vậy... Dù sao ngay từ lúc đầu bọn họ đã biết bản chất hội Tarot chính là một vật phẩm thí nghiệm. Về sau còn có mấy thử nghiệm khác thì vẫn nằm trong dự đoán, mà thử nghiệm thì khó tránh khỏi thất bại, cho dù Thần cũng không ngoại lệ... Klein quyết định chuyển phí hao tổn cho người khác.
Trong lúc Người Treo Ngược, Chính Nghĩa và Mặt Trời đang cố ghi nhớ ký hiệu đó, Klein cười khẽ nói: “Nếu các vị quên, có thể khẩn cầu ta, rồi các vị có thể “nhớ lại“.”
“Được!” Audrey trả lời với giọng điệu nhẹ nhàng.
Có ngài Kẻ Khờ, nghi thức không còn quá mệt mỏi quá phiền phức nữa! Cô nàng vui vẻ nghĩ.
Thấy Người Treo Ngược cũng gật đầu, Klein tiếp tục miêu tả: “Tiếp theo, cứ làm theo quy trình bình thường. Nhưng không cần phải đốt thảo dược, vẩy tinh dầu, không cần phải lựa chọn thời gian đặc biệt. Chỉ cần đọc tên của ta là đủ.”
“Nhớ đọc bằng tiếng Hermes cổ hoặc tiếng Người Khổng Lồ, đồng thời phối hợp với lời khẩn cầu dưới đấy:
“Người hầu trung thành của ngài khẩn cầu sự chú ý của ngài.”
“Khẩn cầu ngài nhận lấy hiến tế của tôi.”
“Khẩn cầu ngài mở ra cánh cửa quốc độ.”
“Đọc xong thì kết hợp chấn động của lực lượng tự nhiên tạo thành chú văn cùng với vật liệu chứa linh tính, chờ lời đáp ứng từ ta...”
“Nếu bước này không thành công, thì đổi vật liệu chứa linh tính thành vật liệu phi phàm, sau đó thử lại từ đầu.”
Người Treo Ngược Arges yên tĩnh lắng nghe, cho rằng suy đoán lúc trước của mình đã đến rất gần với chân tướng:
Kẻ Khờ đang ở trong hoàn cảnh khó khăn nào đó!
Thần đưa ra thử nghiệm mang tính dẫn dắt, thử nghiệm từng bước đi sâu hơn, chính là vì muốn mượn sức của mình, Chính Nghĩa và Mặt Trời, chậm rãi thoát khỏi trói buộc. Cuối cùng Thần có thể giáng lâm đến thế giới hiện thực!
Đây cũng là mục đích chân thực mà hồi đó Thần kéo người tiến vào không gian thần bí này, đồng ý thành lập hội Tarot!
Cho dù không có suy đoán lúc trước, nghe được nghi thức hiến tế từng chút thử lỗi sai này, sau đó so sánh với mấy thử nghiệm lúc trước, Arges tin tưởng mình cũng sẽ cho ra kết luận giống vậy.
Chuyện duy nhất khiến anh ta khó hiểu chính là ngài Kẻ Khờ có bề tôi mạnh mẽ, không cần phải lợi dụng mình, Chính Nghĩa và Mặt Trời. Bản thân bề tôi của Thần cũng có thể làm thử nghiệm giống vậy.
Bên trong nhất định còn có bí mật gì đó mình không biết hoặc chưa đoán được... Thử nghiệm thì nhất định phải đủ bí mật, mà bề tôi của Thần thì bị tồn tại nào đó chú ý? Người Treo Ngược Arges lại suy nghĩ miên man.
Klein miêu tả nghi thức xong, dùng giọng điệu trầm thấp lại ôn hòa giải thích: “Nghi thức hiến tế nhất định phải có thời gian xác định, anh Người Treo Ngược, anh chuẩn lúc nào thì thử nghiệm?”
Không giống với đáp ứng khẩn cầu, có thể trì hoãn đáp lại được. Thông đạo ổn định được tạo từ nghi thức hiến tế chỉ tồn tại trong thời gian rất ngắn, cho nên Klein nhất định phải chờ đợi ở phía trên thế giới sương mù xám.
“Tạm thời tôi chỉ có tuyến thể của thằn lằn bảy màu là vật liệu phi phàm, vật liệu có chứa linh tính thì không ít... Ngài Kẻ Khờ, chờ cuộc tụ hội kết thúc, tôi sẽ lập tức thử nghiệm tình huống đầu tiên. Nếu thất bại, tôi sẽ đi thu thập vật liệu phi phàm khác, sau khi có thu hoạch, tôi sẽ dùng phương thức khẩn cầu thông báo cho ngài để xác định thời gian.” Arges nói xong, nhịn không được liếc mắt nhìn tiểu thư Chính Nghĩa.
Là một Khán Giả, Audrey chỉ chớp mắt đã hiểu được ý của anh ta, không hề do dự trả lời: “Nếu cần phải trả vật liệu phi phàm ngoài định mức, sau chuyện này tôi sẽ bồi thường cho anh, ừ... Tôi không thể bảo đảm là vật liệu đặc biệt mà anh muốn có đâu.”
Không hổ là tiểu thư Chính Nghĩa, Kẻ Khờ Klein bên cạnh chiếc bàn đồng đen dài không khỏi cảm thán một câu, cười khẽ lên tiếng: “Giao dịch thành lập.”
Hắn nhìn Chính Nghĩa, suy nghĩ gì đó, nói: “Chờ anh Người Treo Ngược thử thành công, ta sẽ nói nghi thức thỉnh cầu ban thưởng cho cô.”
“Được!” Audrey vô cùng tin tưởng với năng lực của ngài Kẻ Khờ.
Trả lời xong, cô nàng chợt nảy sinh ý tưởng, cảm thấy hình như cũng có thể dùng cách này để trao đổi tiền, tất nhiên tiền đề là thử nghiệm thành công.
Không biết vật phẩm không đủ linh tính có được không... Chờ thử thành công, mình lại hỏi ngài Kẻ Khờ thử xem... Khóe miệng Audrey nhếch lên suy nghĩ về cảnh tượng tốt đẹp của tương lai.
Thấy vấn đề hiến tế và ban thưởng đã kết thúc, cô nàng đắn đo vài giây, lại mở miệng hỏi: “Ngài Kẻ Khờ, tôi phát hiện hai cô gái rất phù hợp với hội Tarot của chúng ta, bọn họ đều là người phi phàm. Đều có mạng lưới quan hệ và tài nguyên riêng của mình ở Backlund, hơn nữa còn rất biết giữ bí mật, tính cách không tệ, ngài có muốn cho hai người đó gia nhập không?”
Chính Nghĩa muốn tăng lên thế lực của mình trong nội bộ hội Tarot? Đây là ý nghĩ bản năng nhất của Người Treo Ngược Arges.
Mặt Trời Dereck thì lại rất hứng thú với chuyện này, nghiêng đầu nhìn về phía ngài Kẻ Khờ, chờ đợi đáp án của Thần.
Klein có chút khó xử. Với dự tính lúc trước của hắn, thành viên của hội Tarot không nên quen biết lẫn nhau. Sau đó mỗi người đều tự có cấp dưới của riêng mình, hình thành một kết cấu tổ chức nghiêm mật.
Cứ như vậy, cho dù có thành viên nào đó bị bại lộ, bị bắt, bị thông linh, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn với hội Tarot.
Nhưng lời kể vừa nãy của tiểu thư Chính Nghĩa vừa khéo lại trúng ngay nhược điểm của hắn. Klein đang hy vọng quen biết mấy người phi phàm có mạng lưới quan hệ và nguồn tài nguyên khác nhau ở Backlund, dùng nó để tìm kiếm manh mối của hội Mật Tu và Lanlus.
Thông qua giới thiệu của Chính Nghĩa, chung quy đối phương sẽ có chỗ giữ lại. Nhưng điều hắn không rõ là, chỉ dựa vào việc đọc tên của hắn có thể giúp hắn kéo họ vào thế giới sương mù xám được không... Vì để giữ hình tượng, Klein chẳng cần suy xét quá nhiều, áp dụng biện pháp kéo dài.
Hắn ôn hòa nói: “Ta cần phải kiểm tra họ đã.”
“Tiểu thư Chính Nghĩa, cô hãy dùng cách bí mật mà không để bản thân bị bại lộ, làm họ biết được tên ta, từ đó khiến cho bọn họ sinh ra hứng thú.”
Audrey thấy đề nghị của mình đã được tiếp nhận, lập tức hưng phấn trả lời: “Vâng, ngài Kẻ Khờ!”
Lại trao đổi một lúc, tụ hội kết thúc, Mặt Trời, Người Treo Ngược và Chính Nghĩa đều tự về chỗ của mình. Klein thì tiếp tục ở lại trên màn sương mù xám, chờ đợi hiến tế.