Dịch: alreii
Biên: Duy Anh
Nếu Kẻ Khờ chỉ đơn thuần nhắc đến trong nhật ký của Russel có ghi một vài thường thức bình thường, Người Treo Ngược Arges chưa chắc đã quyết định trả “thù lao” để đổi lấy đáp án. Một mặt là vì miêu tả này phá hủy lòng hiếu kỳ, mặt khác lại bởi vì anh ta luôn đề phòng trao đổi với Kẻ Khờ. Điều này sẽ khiến anh ta nhớ đến một vài tiền lệ đã giao dịch với Tà thần và Ác ma.
Nhưng bây giờ anh ta đã biết nội dung cái gọi là thường thức bình thường, nên sinh ra hứng thú mạnh mẽ với nó. Nhưng anh ta lại không hiểu được phần miêu tả của nó, chứ đừng nói là liên hệ đến thực tế và nắm chặt nó. Thế nên anh ta khó mà kiềm nén nhưng vẫn cực kỳ cung kính hỏi:
“Ngài Kẻ Khờ! Ngài hy vọng nhận được thù lao gì?”
Ừ ừ! Chính nghĩa Audrey gật đầu với biên độ rất nhỏ nhưng hiệu suất rất cao, bày tỏ đây cũng là vấn đề cô nàng muốn hỏi.
Mặt Trời Dereck tuy vẫn bảo trì trầm mặc như cũ, không có quá nhiều ngôn ngữ cơ thể, nhưng ánh mắt không tự chủ hướng về Kẻ Khờ đã nói rõ hết hảy.
Klein đang chờ mấy phản ứng đó mỉm cười trả lời:
“Tình báo liên quan đến hội Mật Tu.”
“Hội Mật Tu.” Người Treo Ngược Arges khẽ nhắc lại một lần.
Anh ta không hề xa lạ với cái danh từ này. Anh ta từng nhận thù lao để giảng giải rất nhiều chuyện về những tổ chức bí mật cho tiểu thư Chính Nghĩa, trong đó bao gồm cả hội Mật Tu.
Audrey và Dereck đều vô ý thức nhíu mày. Một người là vì hiểu biết về hội Mật Tu chỉ giới hạn qua những lời kể của Người Treo Ngược, một người thì bởi vì chưa từng nghe đến tổ chức này.
Klein đã sớm dự đoán được cảm nhận của Mặt Trời, nên không hề bất ngờ. Trong suy đoán của hắn, khu vực thành Bạch Ngân đang ở là Vùng đất bị Thần bỏ rơi, chắc là ra đời sau phiến đá Khinh Nhờn thứ nhất nhưng lại xuất hiện trước phiến đá Khinh Nhờn thứ hai, thuộc về giai đoạn nào đó ở kỷ thứ 3. Thậm chí có khả năng là biểu hiện dự đoán hoặc là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến đại tai biến. Mà gia tộc Zarathu tại kỷ thứ 4 mới bước lên vũ đài lịch sử, sáng tạo hội Mật Tu càng là chuyện của nửa sau kỷ thứ 4, hai bên hoàn toàn không có khả năng tồn tại cùng thời kỳ.
Nếu Mặt Trời biết được hội Mật Tu thì Klein mới giật mình. Không thể không bác bỏ một vài dự đoán, xây dựng lại hiểu biết về thành Bạch Ngân, về Vùng đất bị Thần bỏ rơi, về gia tộc Zarathu.
Trầm mặc mười mấy giây, Người Treo Ngược Arges nhìn về phía Kẻ Khờ bên trong màn sương mù xám, châm chước mở lời:
“Tôi sẽ tiếp nhận ủy thác này, thu thập những chuyện có liên quan đến hội Mật Tu cho ngài.”
“Ngài có thể trả “thù lao” trước được không?”
Một tồn tại hư hư thực thực thần linh cảm thấy hứng thú với một tổ chức xa xưa bí ẩn không phải là chuyện khiến người ta cảm thấy kỳ quái. Arges cũng không hề nghi ngờ gì về điều này.
Mà quan trọng hơn là đã trải qua rất nhiều cuộc tụ hội, trong lòng anh ta dần có một suy đoán, chính là trạng thái của ngài Kẻ Khờ không được hoàn mỹ. Có lẽ Thần đang ở trong hoàn cảnh khó khăn nào đó, các loại thử nghiệm mà Thần làm cùng với hành động mà những bề tôi của Thần làm ở lục địa Bắc, đều là vì để Thần thoát khỏi trói buộc, không bị hạn chế nữa.
Chuyện này thậm chí có khả năng liên quan đến bí mật lớn bảy vị Thần không hề giáng lâm thế giới hiện thực sau kỷ thứ 4 nữa... Ý nghĩ này lướt qua trong đầu Arges, anh ta run rẩy, cảm giác được bản thân đã tiến và lĩnh vực của thần linh.
Nghe được lời thỉnh cầu của Người Treo Ngược, Klein dựa vào lưng ghế, gật đầu khẽ nói:
“Không vấn đề.”
“Nếu tình báo anh thu thập vượt qua giá trị của đáp án, ta sẽ đền bù số còn lại cho anh.”
Còn về tính huống nào được tính là vượt qua giá trị của đáp án, tất nhiên sẽ do ngài Kẻ Khờ tôn kính quyết định. Nếu hắn có năng lực để trả thù lao ngoài định mức thì tính, nếu không có năng lực thì quên đi... Klein lặng lẽ bổ sung thêm một câu trong đầu.
Ánh mắt của Chính Nghĩa Audrey lập tức sáng lên, giơ tay nói:
“Tôi hy vọng gia nhập vào này giao dịch.”
Klein cười nói:
“Được.”
Nói thẳng thì mục đích chủ yếu của hắn thực ra nhắm vào tiểu thư Chính Nghĩa, bởi vì đối phương là địa đầu xà ở Backlund. Hơn nữa cũng đã trà trộn vào trong giới người phi phàm, trình độ tin tức linh thông ở “Vùng đất Hy Vọng” của cô vượt qua người mới tới thủ đô như hắn, cũng vượt qua Người Treo Ngược trường kỳ sinh hoạt ở trên biển.
Dựa vào gợi ý xem bói được lúc trước, Klein cho rằng manh mối của hội Mật Tu xuất hiện ở Backlund, chứ không phải ở nơi nào khác.
Mặt Trời Dereck yên lặng lắng nghe, suy nghĩ gì đó, nói:
“Tôi vui lòng dùng bồi thường tích lũy lúc trước để đổi lấy đáp án.”
Trong ba cuộc giao dịch trước đó, cậu ta dùng phối phương danh sách 8 Người Đọc Tâm chỉ đối lấy phối phương danh sách 9 Kẻ Ca Tụng. Klein hứa sẽ đền bù cho cậu ta, mà lựa chọn lúc đó của cậu là để dành đấy, để chuẩn bị cho phối phương, ma dược và vật liệu chính của danh sách sau.
Klein gật đầu, nói ra giải thích đã sớm chuẩn bị:
“Cái gọi là danh sách gần, là để chỉ mấy danh sách cao có thể thay đổi đường tắt khác.”
“Ta lấy một ví dụ nhé, danh sách 5 Người Gác Cửa của đường tắt Tử Thần, không chỉ có thể tấn thăng một cách bình thường, còn có thể lựa chọn đường tắt Người Khổng Lồ, cũng chính là danh sách 4 Kẻ Săn Bắn của đường tắt Chiến Thần.”
“Còn không hề mang đến nguy hiểm mất khống chế, cũng sẽ không tích lũy sự điên cuồng, khác biệt với uống sai ma dược.”
“Tất nhiên nếu không phải danh sách gần, nửa điên là kết quả tốt nhất.”
“Có thể trao đổi?” Chính Nghĩa Audrey bật thốt ra khỏi miệng, vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Cô nàng kinh ngạc là vì danh sách của đường tắt không hoàn toàn bị cố định, không phải chỉ có thể đi tiếp theo con đường ban đầu, cũng không cần vì muốn thay đổi mà phải trả giá biến thành nửa điên để từ đó không thể tăng lên được nữa. Trong 22 đường tắt của Thần, tồn tại tình huống đặc thù, tồn tại danh sách gần nhau!
Mà cô nàng vui mừng là vì, về sau bản thân lại có cơ hội lựa chọn. Hệt như hứng thú lúc lựa chọn đồ ở cửa hàng bách hóa Phillip, đó là một thể nghiệm tốt đẹp!
Thì ra là như vậy... Arges tự nhủ. Anh ta cảm thấy bản thân bỗng chốc hiểu ra rất nhiều chuyện, cởi bỏ rất nhiều nghi hoặc tích lũy trong những việc từng trải qua lúc một mình.
Tin tức này quả thật rất có giá trị! Không hổ là ngài Kẻ Khờ. Cái gọi là thường thức bình thường cũng khiến phần lớn người phi phàm ở danh sách thấp và trung phải kinh ngạc thất thố, được lợi không nhỏ! Anh ta thầm cảm khái một câu.
Mặt Trời Dereck có hơi thất vọng, bởi vì cậu hoàn toàn không có ý định đổi danh sách. Cậu muốn trở thành Mặt Trời chiếu sáng bóng đêm, xua đuổi nguyền rủa.
Nhưng mà cậu lại nhanh chóng dựa vào trí nhớ nghĩ tới một chuyện cũ ở thành Bạch Ngân:
Thủ lĩnh tiền nhiệm, một vị cường giả có khả năng rất cao đã đột phá hạn chế của Kẻ Săn Ma, xây dựng một ngôi lăng tẩm cho bản thân, một lăng tẩm đi sâu vào dưới mặt đất. Sau đó ông chuyển vào trong, từ đó coi nó là nhà.
Sau đó nữa, ông càng lúc càng ít xuất hiện. Thậm chí cửa lăng còn không cách nào mở ra được nữa.
Hồi đó dân chúng thành Bạch Ngân đều cho rằng lúc thủ lĩnh thăng cấp đã xảy ra vấn đề, biến thành kẻ điên, gần mất khống chế, cuối cùng tự mình giải quyết chính mình.
Bây giờ kết hợp với miêu tả của Kẻ Khờ, Mặt Trời đột nhiên nghĩ đến một khả năng khác:
Vị thủ lĩnh đó có lẽ đang thử nghiệm thăng cấp lên danh sách gần!
Trong lần nào đó thăm dò hắc ám chỗ sâu, ông ta đạt được phối phương tương ứng danh sách Tử Thần, mà lăng tẩm có thể là yêu cầu đặc thù... Nhưng cuối cùng ông ta vẫn thất bại? Nhưng tại sao lại không biến thành quái vật? Ông ta rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì bên trong lăng tẩm tối tăm?
Thành Bạch Ngân không có phối phương ma dược danh sách sau của Kẻ Săn Ma sao?
Trong lúc đang suy nghĩ, Dereck đột nhiên bị giọng nói có vẻ rụt rè của tiểu thư Chính Nghĩa gọi giật lại:
“Ngài Kẻ Khờ, tôi muốn hỏi con đường Khán Giả có thể trao đổi với danh sách cao ở những con đường nào?”
Danh sách 4 Kẻ Săn Ma, nghe có vẻ rất không tệ... Cái này rất phù hợp với mình, rất phù hợp với chính nghĩa! Audrey rất yêu thích tên gọi của danh sách cao đầu tiên mình biết.
Tôi cũng muốn biết... vấn đề của tiểu thư Chính Nghĩa. Klein cũng rất muốn trả lời lại câu đó.
Không chờ hắn mở miệng, Audrey lại hùng hồn bổ sung thêm một câu với lý do đầy đủ:
“Tôi! Tôi có thể trả thù lao để mua đáp án của vấn đề này. Ngài! Ngài cảm thấy cần phải trả bao nhiêu tiền đây? Tôi nghĩ, tôi nghĩ bề tôi của ngài rất cần một khoản phí sinh hoạt...”
Nói đến đây, cô nàng thoáng chốc nhớ đến bề tôi của ngài Kẻ Khờ dễ dàng giải quyết tướng quân hải tặc Zilingus có được Đói Khát Ngọ Nguậy, rõ ràng đó là một cường giả ở danh sách cao. Suýt chút nữa, cô đã thốt ra câu: Thật ngại quá ngài Kẻ khờ, cứ xem như tôi chưa nói gì.
Nhưng nếu đã nói ra khỏi miệng, thì cũng không thể lùi bước! Cố lên, Audrey. Có lẽ Kẻ Khờ còn có bề tôi nào khá yếu thì sao? Audrey cắn môi, lặng lẽ cổ vũ cho chính mình.
Tiền? Klein nghiêm túc suy nghĩ, nói:
“Chờ tình báo của hội Mật Tu thu thập đủ nhiều, chúng ta lại tiến hành giao dịch này.”
Trong lúc nói chuyện, hắn nhớ gián điệp bên trong hội Tâm Lý Luyện Kim của mình, Daxter Guderian
Mình và đội trưởng đều, aiz... Thân phận gián điệp của Daxter không thể nào chứng thực được nữa rồi. Không biết chuyện này được xem là bi kịch hay là hài kịch đây... Đáng tiếc, không thể liên hệ với anh ta nữa, bằng không đạt được tình báo tương ứng với con đường Khán Giả ở chỗ anh ta sẽ tiện hơn nhiều... Klein nhếch khóe môi.
“Được.” Audrey vui sướng trả lời.
Giao dịch của hai người khiến Người Treo Ngược muốn hỏi vấn đề giống vậy phải ngậm miệng, chờ thu thập được đủ nhiều tình báo của hội Mật Tu đã.
Sau mấy giây yên lặng ngắn ngủi, Audrey nghiêng đầu nhìn ngài Kẻ Khờ, giơ tay với biên độ rất nhỏ.
Sau khi cô thu được cái gật đầu khẳng định, cô liền nhìn về phía vị thành viên ở đối diện, chờ mong hỏi:
“Anh Người Treo Ngược, tình báo của tôi giúp anh giải quyết được trung tướng Gió Lốc, anh đã chuẩn bị xong tuyến yên hoàn chỉnh của thằn lằn bảy màu trưởng thành chưa?”
Đây chính là một trong những nguyên nhân tôi trở lại trên biển... Arges khẽ gật đầu nói:
“Tôi đã lấy được vật liệu phi phàm mà cô muốn.”
“Nhưng tôi phải đưa cho cô thế nào đây?”
Đưa cho cô thế nào? Đưa cho cô thế nào... Audrey sững sờ, rơi vào trầm tư.
Không thể trực tiếp đưa địa chỉ của mình được... Cũng không thể thông qua Hugh và Filth được, sẽ làm bại lộ thân phận người phi phàm... Ừm, cũng không phải không thể, Russel đại đế từng nói, lúc hai lựa chọn đều có chỗ xấu, thì nên lựa chọn cái nào có mức ảnh hưởng nhẹ hơn...
Đúng lúc này, một suy nghĩ lóe qua đầu Klein. Ngón tay hắn khẽ gõ mép bàn dài, mỉm cười nói:
“Tiểu thư Chính Nghĩa! Anh Người Treo Ngược! Về chuyện này, hai người có bằng lòng phối hợp với ta làm một thử nghiệm không?”