Một màn trước mắt nhất thời làm cho Klein nhớ tới câu chuyện ngôn tình mà Talim Dumont đã kể kia:
Người bạn thân phận cao quý của ông ta, yêu một cô gái bình dân, không phải cô ta thì không cưới, cái này ở trong giới quý tộc đỉnh tầng là chuyện tuyệt đối không cho phép, Talim vì thế thực phiền não, suýt nữa thuê giết người, nhưng cuối cùng ông ta đã thuyết phục cô gái kia, để cho cô ta chủ động rời khỏi người bạn kia.
Chẳng lẽ nhân vật chính trong câu chuyện này là Edsack Augustus? Các phương diện tình huống đều thực ăn khớp, thân là vương tử, cưới một bình dân, ở thời đại này, quả thực là hành vi giống như là làm phản vậy, Ruen lập quốc tới nay, thành viên trực hệ gia tộc Augustus lập gia đình chỉ có thể là quý tộc. . . Nghe lời nói vừa rồi lộ ra tin tức thú vị, Edsack lại tìm cô gái bình dân kia trở về? Hơn nữa, còn trừng phạt cô ta bằng cách cấm chừng? Chân ái mà. . . Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Klein đã thành hình một câu chuyện vương tử bá đạo cùng thôn nữ đáng thương.
Anh không dời đi ánh mắt, thưởng thức phong cảnh phía trước.
“Hiện tại cũng không phải bộ dáng chân chính của nó, đợi đến mùa xuân, cỏ xanh nẩy mầm, anh sẽ nhìn thấy một sân Golf quy cách cao nhất.” Vương tử Edsack đuổi nữ hầu đi, giơ lên roi ngựa, chỉ về bốn phía nói.
“Golf?” Klein hỏi lại đồng thời đã hiểu rõ đáp án.
Vương tử Edsack ý bảo hộ vệ cùng các tùy tòng rời xa, chỉ để cho lão quản gia cùng Klein theo bên cạnh.
Anh ta vừa bước chậm ở trên đất bằng hoang vu, vừa cười nói:
“Đúng, golf, đây là vận động thuộc về quý tộc chân chính, đại bộ phận chủ nhân tạp chí cùng báo đều rất khó có cơ hội tham dự.
“Tuy tôi cũng không thích Russell, nhưng không thể không thừa nhận, kỳ tư diệu tưởng của ông ta cho chúng ta một thế giới đủ thú vị, nếu anh có thể làm rõ tử vong của Talim, nơi này sẽ mở ra đối với anh bất cứ lúc nào.”
Quả nhiên là Russell. . . Klein nhẹ nhàng thở hắt ra.
Thấy anh không có đáp lại, vương tử Edsack lại tiếp tục cảm khái nói:
“Russell này các phương diện đều đáng học tập, nhưng thái độ của ông ta đối với tình cảm để cho tôi ghê tởm, đương nhiên, đây là tính cùng phong cách chung của đại đa số quý tộc Intis, cũng là căn nguyên bọn họ mê luyến xa hoa, cuộc sống thối nát.”
Edsack nhìn dòng suối nhỏ chậm nông ở phía trước, dùng một kiểu nói thành thục vượt xa lứa tuổi nói:
“99% mọi người không phải thiên tài như Russell, nếu muốn đạt được thành công, thành lập sự nghiệp vĩ đại, phải biết rõ ràng bản thân chân chính muốn cái gì, vì thế nguyện ý trả giá như thế nào, cùng kiên định đi tới tuyệt không quay đầu.”
Nói tới đây, anh ta giọng điệu chậm lại, như tự giễu cười nói:
“Năm nay trước, tôi vẫn cho rằng tôi rất thích con gái của bá tước Hall, cô ta có dung mạo hoàn mỹ, cử chỉ tao nhã, tài sản dày, gia tộc hiển hách, cùng với phụ thân cực kỳ có quyền thế, đây là đối tượng hôn nhân mà bất cứ vị vương tử nào cũng không thể bỏ qua, nhưng mà, tôi hiện tại rõ ràng, chân chính hấp dẫn tôi, để cho tôi ngay cả nằm mơ cũng muốn có được, là một loại khí chất độc đáo, một tâm hồn sâu sắc được tạo thành từ kinh nghiệm cuộc sống, a, tôi không phải nói vị tiểu thư nhà bá tước Hall không có khí chất, nhưng đây không phải cái tôi muốn, thưởng thức, yêu thích.”
Vương tử điện hạ, giọng điệu, thái độ cùng vẻ mặt hiện tại của ngài, là gần như nhất trí với Talim khi còn sống. . . Ngài đừng có mà đột nhiên bất ngờ chết ở trước mặt tôi, tôi có nhảy vào sông Torquack cũng tẩy không khỏi hiềm nghi trên người. . . Hơn nữa loại chuyện này nghe qua, thực dễ dàng sẽ bị diệt khẩu, ngài là muốn buộc tôi lên chiến xa của ngài sao. . . Klein không hiểu có chút sợ hãi.
Anh hắng hắng yết hầu, chủ động chuyển hướng đề tài:
“Vương tử điện hạ, lấy thân phận cùng địa vị của ngài, khẳng định sẽ không khuyết thiếu cấp dưới, sẽ có người nguyện ý điều tra Talim tử vong cho ngài, ngài vì sao nhất định phải tìm tôi?”
Edsack lắc đầu cười nhẹ nói:
“Làm một vương tử, có quyền thế bao nhiêu liền thì sẽ không có tự do bấy nhiêu, rất nhiều chuyện là không thể để cho người bên cạnh đi làm, rất nhiều ánh mắt nhìn chăm chú vào tôi.
“Anh là một đại thám tử có năng lực có đầu óc, hơn nữa có giao tình không tệ với Talim, lúc ấy cũng ở hiện trường, tôi không thấy ai càng thêm thích hợp hơn so với anh.
“Yên tâm, nếu thực có vấn đề gì, tôi khẳng định có thể cam đoan an toàn của anh.”
Loại hứa hẹn này tựa như giấy trong nhà vệ sinh vậy. . . Klein nhịn không được lẩm bẩm một câu.
Vương tử Edsack đã nói đến mức này, anh cảm thấy mình nếu còn cự tuyệt, thì rất có khả năng không rời khỏi trang viên Red Rose được, đành phải thở dài nói:
“Thật ra, đối với Talim tử vong, tôi cũng phẫn nộ giống như ngài, nhưng hiện thực làm cho tôi chỉ có thể bảo trì bình tĩnh.”
Edsack lộ ra nụ cười nói:
“Anh cần tôi cung cấp trợ giúp gì không?”
“Tóc, máu thịt của Talim là lựa chọn đầu tiên, lại thêm vật phẩm tùy thân của ông ta.” Klein đưa ra yêu cầu.
“Tốt, tôi sẽ cho người mang những thứ này đến nhà của anh sau.” Edsack lập tức đáp ứng, sau đó tò mò hỏi, “Chỉ có cái này?”
Klein không có khách khí:
“Chờ có phương hướng bước đầu, tôi mới có thể biết cần dạng trợ giúp gì? Vương tử điện hạ, ngài tốt nhất cho tôi một phương thức liên lạc, một thám tử tư luôn tiến đến tòa trang viên này, khẳng định sẽ dẫn người hoài nghi.”
Edsack gật gật đầu, như sớm có chuẩn bị nói:
“Tôi sẽ cho người bí mật thuê căn nhà cách vách của anh, cũng chính là số 13 phố Minsk, thời điểm cần liên lạc, anh viết một phong thư cho hàng xóm mới, đưa vào trong hộp thư báo, về phần trả thù lao, anh hẳn biết, tôi không phải là người keo kiệt, chẳng sợ cuối cùng không có kết quả, chỉ cần anh làm ra cống hiến, gánh vác phiêu lưu, cũng sẽ có thu vào tương ứng, nếu anh quả thật điều tra ra chân tướng, tôi sẽ cho anh một số thù lao đủ để cho anh dưỡng lão.”
Vị vương tử điện hạ này phong cách thực mạnh mẽ mà. . . Dưỡng lão, vậy ít nhất là trên 3.000 bảng. . . Klein âm thầm cảm thán nói.
“Tốt, nguyện linh hồn Talim ở quốc gia gió bão cùng tia chớp nhận được an bình.” Anh cúi người chào.
Edsack nhẹ nhàng gật đầu, phân phó lão quản gia:
“Ông đưa thám tử Moriarty đi ra ngoài, cùng đưa anh ta về phố Minsk.”
Không lưu mình dùng bữa trưa à? Thái độ đối đãi với khách này có phải quá ngạo mạn hay không? Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là cách bữa trưa còn khá lâu. . . Klein không tiếng động trêu chọc hai câu.
Anh đi theo lão quản gia một đường ra ngoài, đến cửa trang viên, lĩnh trở về bao súng, súng ngắn cùng đạn.
. . .
Trong số 15 phố Minsk, Klein đứng ở trướccửa sổ lồi, nhìn theo chiếc xe ngựa có huy hiệu vương thất rời xa.
“Thật muốn xâm nhập điều tra, Sherlock Moriarty có khả năng chết bất đắc kỳ tử bất cứ lúc nào. . . Hiện tại nói không chừng đã có người đang nhìn chằm chằm vào mình, ừm, tạm thời vẫn chưa sao, dù sao mình còn chưa có triển khai hành động gì. . .” Klein hơi nhíu mày, lẳng lặng đứng thẳng.
Giờ này khắc này, anh đối với tấn thăng “Người không mặt” bức thiết trước nay chưa có.
“Không thể chỉ chờ đợi 'Quả Tim Máy' thăm dò lăng mộ gia tộc Amon, ở con đường khác cũng phải tiếp tục thử mua da người đặc tính u ảnh, dù sao ai cũng không biết 'Quả Tim Máy' sẽ chuẩn bị bao lâu, vạn nhất hơn một tháng, thậm chí cả nửa năm thì sao? Cái này không phải không có khả năng, trước phái người bảo vệ cửa vào, lại chậm rãi sưu tư liệu tập đối ứng, yêu cầu vạn vô nhất thất, là sách lược không tệ, nhưng nếu như vậy thì mình lại không chờ nổi. . .” Klein suy nghĩ xoay chuyển trong đầu, xác định chủ ý.
Đến 2 giờ 45 chiều, anh cầm theo báo, tiến vào nhà vệ sinh, tích cực chuẩn bị cho tụ hội Tarot tuần này.
3 giờ đúng.
Hào quang đỏ thẩm mà hư ảo bốc lên, Audrey Hall tâm tình không tệ nhìn quanh một vòng.
Tối hôm qua, cô rốt cuộc thu được phối phương ma dược “Bác sĩ tâm lý” danh sách 7 vẫn tha thiết ước mơ, lúc này vẫn đang lưu lại cái loại cảm thụ hưng phấn, kích động cùng kiên định, yên ổn hỗn tạp này, mà Hội Tâm lý luyện kim vẫn chưa yêu cầu cô lập tức làm ra cống hiến, chỉ gọi đây là dự chi.
Bọn họ hoàn toàn tin tưởng tiểu thư Audrey có được năng lực “hoàn lại” xuất sắc.
Không có thành viên mới. . .”Chính nghĩa” Audrey đứng lên, đưa ánh mắt hướng về trên cùng bàn dài đồng xanh, hơi nhấc váy chào:
“Chào buổi chiều, ngài Kẻ Khờ. . .”
Giọng nói nhẹ nhàng mà vui vẻ của cô đánh vỡ yên tĩnh như mãi mãi không thay đổi phía trên sương mù xám, làm cho Klein tâm tình nguyên vốn có chút áp lực cũng tạm thời thoát khỏi những rắc rối ở bên ngoài.
Anh nhẹ nhàng gật đầu, đáp lại sự chào hỏi của các thành viên.
Thời điểm một lần nữa ngồi xuống, Audrey lại mang bóng dáng thành viên khác nhét vào mắt, cùng hình ảnh quan sát trước đó hợp thành một bộ hình ảnh động:
Ngài “Người Treo Ngược” ngoài việc chào hỏi, lặng yên liếc mắt đánh giá ngài “Kẻ Khờ” một cái, mang theo hiếu kỳ không rõ, sau đó, anh ta nhìn về phía ngài “Thế Giới”, có vẻ chờ mong. . . Nói cách khác, anh ta có quan hệ không phải là ít với giáo hội Gió Bão đã biết chi tiết án ám sát công tước Negan, biết hiệp đạo “Hoàng đế đen” xuất hiện, đối với chân tướng che dấu phía sau màn của chuyện này có dục vọng tìm hiểu nghiên cứu. . . Ngài “Thế Giới” ủy thác anh ta bán đặc tính phi phàm “Người sói” xem ra đã có kết quả, anh ta rất có khả năng còn tìm được một trong hai loại tài liệu da người đặc tính u ảnh cùng tóc Naga biển sâu. . .
“Mặt Trời” cảm xúc thực ổn định, cùng mang theo vài phần thoải mái, cái này thuyết minh cậu ta cho rằng thành Bạc Trắng đã giải trừ theo dõi đối với mình. . . Cậu ta dựa vào cái gì để đưa ra phán đoán? Một lần nữa được bố trí vào cái gọi là tiểu đội thăm dò?
Furth trong thả lỏng có chút hậm hực. . . Cô ta thông qua khảo nghiệm của thành viên gia tộc Abraham kia, trở thành học sinh của đối phương, nhưng bị bắt tiếp nhận một ít chuyện đối với bất lợi đối với bản thân?
Ngài “Thế Giới” vẫn thâm trầm lạnh lẽo giống như bình thường. . . Có lẽ mình phải đến danh sách 7, thậm chí danh sách 6, mới có thể nắm bắt được cảm xúc biến hóa cùng tâm tư ý tưởng của ông ta. . .
Ô, “Kẻ Khờ” vẫn thần bí, mạnh mẽ, không thể nào phỏng đoán như vậy.
Ý niệm liên tiếp xẹt qua trong đầu “Chính nghĩa” Audrey, cô nhìn về phía bóng người bao phủ trong sương mù xám nói:
“ 'Ngài Kẻ Khờ tôn kính, tôi mới có được ba trang nhật ký Russell.”
Đây là bản sao mà cô có được từ “Hội Tâm lý luyện kim”, bởi vì tối hôm qua mới đề cập, thời gian tương đối gấp, Islam chỉ kịp cho cô 3 trang.
“Cô muốn thù lao gì?” Klein mỉm cười hỏi.
Audrey thiệt tình thành ý trả lời:
“Coi như là thù lao ngài trước đó giải đáp nghi vấn của tôi, có thể chứ?”
Thời điểm nói những lời này, cô không hiểu có chút tâm tình khoe khoang:
Mấy người “Người Treo Ngược” đều còn chưa biết “Hội ẩn sĩ hoàng hôn” tồn tại!
Hô, thật sự là hâm mộ mà, tiểu thư “Chính Nghĩa” không biết lại đang lén thỉnh giáo vấn đề khó gì. . . Mình trở về sẽ viết thư cho thầy, hỏi ở chỗ ông ấy có nhật kí Russell hay không, không, nói ra bên ngoài, là bút ký. . . “Ma thuật sư” Furth nhất thời có khát vọng cùng động lực.
Ở trong ánh mắt hồ nghi của “Người Treo Ngược”, Klein không để ý cho lắm gật gật đầu:
“Có thể.”
Audrey rất nhanh thể hiện ra ba tờ nhật kí màu nâu vàng, mang chúng truyền cho ngài “Kẻ Khờ“.
Klein tiếp nhận xem qua, chỉ thấy trang đầu tiên viết:
“13-1, ổn định liên lạc với ngài 'Gate'.”