Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1099: Chương 1099: Ra oai phủ đầu (2)




Edit: Sahara

****Sa chúc bạn KallenKaslana171 mau hết bệnh nha!!!!

______

Khóe miệng Thanh Mộc không khỏi co rút, bàn tính như ý của tháp chủ..... Tính thật hay!

Dùng lễ vật của người khác đi ban ơn lấy tiếng cho mình, nếu để những người tặng lễ vật kia mà biết được, chắc chắn không đứt từng đoạn ruột thì cũng tức chết cho mà xem.

“Thanh Mộc, Cát Dương!” Vân Lạc Phong nhìn về phía hai lão nhân gia trước mặt, nhướng mày nói: “Hiện giờ thế lực của Y Tháp đã càng ngày càng lớn, cũng đã đến thời điểm chúng ta thống nhất Vô Tận Thành!”

Thống nhất Vô Tận Thành?

Ánh mắt kinh ngạc của chúng trưởng lão đều nhất tề đặt lên trên người Vân Lạc Phong.

Mục tiêu của tháp chủ, là thống nhất toàn bộ Vô Tận Thành?

Thanh Mộc có chút chần chừ: “Tháp chủ, cường giả mạnh nhất của tam đại gia tộc đều đã đột phá đến Thánh Linh Giả, chúng ta muốn thống nhất Vô Tận Thành, sợ là không có dễ như vậy!”

“Trên đời này, không có chuyện gì là không có khả năng! Mà cho dù có thật sự không dễ dàng thì như thế nào? Lời mà Vân Lạc Phong ta đã nói ra, thì nhất định sẽ làm được!”

Lúc này đây, Vân Lạc Phong thẳng sống lưng, tóc đen nhẹ bay, tuyệt mỹ khuynh thành.

Lời nói của cô kiên định mà tự tin, tuyên bố một cách khí phách trước mặt mọi người, làm nội tâm của mọi người không tự chủ được mà rung động.

“Thanh Mộc, ông phát thiệp mời cho tam đại gia tộc, mời bọn họ đến Y Tháp một chuyến!”

“Tháp chủ, người muốn làm gì?” Thanh Mộc có chút sửng sốt, không rõ nguyên nhân mà hỏi.

Vân Lạc Phong chợt cười khẽ, vừa có chút gian xảo, vừa có chút nghiêm nghị: “Đến lúc đó các người sẽ biết!”

______

“Hành động này của Y Tháp quả thật là không nhỏ!”

Nam Cung gia, sau khi Nam Cung Khánh nhận được thiệp mời thì liền bóp chặt lấy thiệp mới trong tay, trên mặt lại hiện lên ý nghĩ sâu xa: “Chỉ là không biết Y Tháp đột nhiên mời Nam Cung gia chúng ta đến đó làm gì? Lập uy chăng?”

“Gia chủ, nghe nói tháp chủ Y Tháp là một người thần bí khó lường. Có lẽ đây là một cơ hội tốt để chúng ta điều tra một chút về người này.”

“Gần đây có không ít gia tộc đến Y Tháp tặng lễ với ý đồ muốn đào người. Nói không chừng vì vậy mà đã chọc giận tháp chủ Y Tháp, cho nên mới ra lệnh cho Y Tháp phát thiệp mời.”

Chúng trưởng lão Nam Cung gia cứ ngươi một câu ta một lời, thảo luận vô cùng sôi nổi.

Nam Cung Khánh trước sau vẫn không để lộ cảm xúc gì, nhưng giữa ấn đường nhíu chặt lại có một tia ưu sầu, rất lâu sau, ấn đường của ông ta mới từ từ dãn ra: “Ngươi đi thông báo cho thiếu gia và tiểu thư một tiếng, đến lúc đó, hai đứa nó cùng đi theo ta một chuyến.”

“Dạ, gia chủ!”

Thị vệ đứng bên cạnh lập tức lên tiếng đáp lại, cung kính chắp chắp nắm tay rồi lui xuống.

Nam Cung Khánh thả tấm thiệp mời lên bàn, trong mắt hàm chứa tia sáng không rõ ý vị.

“Ta rất muốn biết, Âu gia và Ngô gia sau khi nhận được thiệp mời thì sẽ có biểu tình thế nào....”

_____

Lúc này, tại Âu gia.

Âu gia chủ hung hăng ném tấm thiệp mời trong tay lên bàn, khuôn mặt vì tức giận mà xanh mét, phẫn nộ nói: “Tháp chủ của Y Tháp này có ý gì hả? Đi tới Vô Tận Thành, không đến bái phỏng Âu gia ta đã đành, lại còn hạ một thiệp mời loại này, đặc biệt là nội dung bên trong tấm thiệp kia, quả thật là khinh người quá đáng mà!”

Âu Nhã không nói gì, rũ mắt xuống mà cầm lấy tấm thiệp lên, vừa mở thiệp ra liền thấy ngay mấy chữ thiếp vàng to tướng viết trên thiệp.

“Trưa nay, Y Tháp ta mời các vị quang lâm! Nếu không đến, tất có người Y Tháp đích thân đi mời.

Nếu vẫn khăng khăng không đến, Y Tháp ta cũng chỉ có thể dùng sức mạnh!”

Cái gì gọi là cũng chỉ có thể dùng sức mạnh?

Đây rõ ràng là uy hiếp một cách trần trụi mà!

“Phụ thân!” đáy mắt Âu Nhã xẹt qua một tia sáng lạnh, im lặng nở nụ cười: “Nữ nhi thì lại cảm thấy Y Tháp này quả thật là có ý nghĩa, chi bằng, chúng ta cứ đi thử một chuyến, con thật sự rất muốn tận mắt nhìn thử, xem tháp chủ Y Tháp này rốt cuộc là người phương nào?”

Âu gia chủ cười lạnh một tiếng: “Người có thể uy hiếp Âu gia ta còn chưa có ra đời đâu! Chỉ là một Y Tháp mà cũng dám càn rỡ như thế. Thật sự là khinh người quá đáng. Ta tuyệt đối sẽ không nuốt xuống cơn giận này.”

Đợi ông đến Y Tháp rồi, mới mạnh mẽ trút ra cơn giận này, để cho những người đó hiểu rõ một điều, trêu chọc ai cũng đừng trêu chọc vào Âu gia của ông!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.