Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1100: Chương 1100: Ra oai phủ đầu (3)




Edit: Sahara

Cùng thời gian, trong Ngô gia cũng nhấc lên một hồi sóng gió.

Trong đại sảnh xa hoa tinh xảo, Ngô gia chủ ngồi nơi chủ vị, sắc mặt nghiêm túc lãnh lệ, ánh mắt ông ta nhìn mọi người đang ngồi bên dưới, trầm giọng nói: “Đối với hành vi này của Y Tháp, các người có ý kiến gì?”

Hành động lần này của Y Tháp, nghiễm nhiên đã ảnh hưởng đến cục diện của Vô Tận Thành.

Có lẽ, sự xuất hiện của Y Tháp này, sẽ phá vỡ đi thế chân vạc của tam đại gia tộc.

Đây là chuyện mà dù thế nào Ngô gia chủ cũng không muốn nghĩ tới.

“Gia chủ, lão phu cho rằng, trước tiên chúng ta cứ nhận lấy thiệp mời, sau đó đi gặp vị tháp chủ Y Tháp kia một lần, xem thử tháp chủ Y Tháp rốt cuộc là muốn làm cái gì?” trong mắt trưởng lão Ngô gia xẹt qua một tia tăm tối, ông ta nở nụ cười âm trầm: “Mặt khác, chúng ta có thể mượn cơ hội lần này để điều tra một chút về thế lực của Y Tháp!”

Biết người biết ta, bách chiến bách thắng!

Ngô gia chủ vỗ bàn đứng lên: “Được, các ngươi lui xuống chuẩn bị một chút, cùng theo bổn gia chủ đến Y Tháp!”

_____

Tây thành.

So với các khu vực khác trong Vô Tận Thành, thì tương đối hoang vu nghèo nàn hơn nhiều. Đừng nói là những người quyền quý như tam đại gia tộc, mà ngay cả người của những thế lực bình thường cũng không muốn đặt chân đến đây nửa bước.

Tuy nhiên, hiện giờ Tây thành lại phá lệ náo nhiệt vô cùng, chẳng những có vô số cường giả đến đây tìm thầy bốc thuốc, mà xe ngựa của người trong tam đại gia tộc cũng đang tiến đến đây.

Đặc biệt là, người tới lần này còn là gia chủ của tam đại gia tộc.

Vì thế mà toàn bộ Tây thành đều chấn động và kinh ngạc không thôi, vô số bình dân bá tánh đều đứng hai bên đường vây xem, tò mò mà nhìn chăm chú mấy cổ xe ngựa xa hoa đang chạy trên đường.

Chỉ tiếc, đám người quyền quý này từ trước đến nay luôn ngang ngược phách lối, nhìn thấy bình dân bá tánh đều đứng hai bên đường vây xem bọn họ thì liền giận tím mặt.

Chỉ thấy một người thị vệ bước tới, chỉ vào một tiểu cô nương đang đứng ở giữa đường, lạnh giọng quát lớn: “Không thấy người Âu gia chúng ta ở đây hay sao? Lại còn dám cản đường? Mau cút đi cho ta!”

Tiểu cô nương này chỉ khoảng chừng ba bốn tuổi mà thôi, trong tay còn đang cầm một xâu kẹo hồ lô, bé nghe thấy tiếng rống giận của thị vệ Âu gia, trên khuôn mặt nhỏ đỏ rực tràn đầy vẻ ngây thơ.

Nghiễm nhiên là không hề hiểu lời nói của thị vệ Âu gia có nghĩa là gì.

Thị vệ Âu gia hừ lạnh một tiếng: “Ta đã nhắc nhở ngươi rồi, đây là do ngươi tự tìm đường chết!”

Xa phu đánh xe ngựa cho Âu gia cũng không có vì nhìn thấy tiểu cô nương kia đứng giữa đường mà ngừng lại, ngược lại, hắn ta còn tăng nhanh thêm tốc độ đánh xe lao tới.

Tiểu cô nương chớp mắt rồi lại chớp mắt, hai mắt to tròn sáng ngời tò mò mà nhìn xe ngựa đang lao về phía mình.

Có lẽ...... Cả đời này của bé cũng chưa từng được nhìn thấy cổ xe ngựa nào xinh đẹp đến như vậy.

“Cẩn thận!”

Chúng bá tánh nhìn thấy cổ xe ngựa của Âu gia sắp đụng trúng tiểu cô nương kia, liền sợ hãi mà hét toáng lên, cha mẹ của tiểu cô nương kia thì đang bán hồ lô ngào đường ở bên đường, nghe thấy tiếng hét của mọi người chung quanh thì liền theo bản năng mà quay đầu nhìn lại....

Đập vào mắt hai người họ là cảnh tượng mà khiến tim bọn họ đập nhanh đến mức muốn nhảy khỏi lòng ngực.

Cha của tiểu cô nương kia muốn lao lên cứu con gái mình, nhưng cũng không còn kịp, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn xe ngựa lao vào con gái mình.

Rầm!

Mắt thấy xe ngựa sắp sửa đụng trúng tiểu cô nương kia, thì đột nhiên có một đạo kiếm quang sắc bén từ giữa không trung chém xuống, mà phần tiếp giáp giữa thùng xe và xe ngựa, dưới một kiếm này, thùng xe của xe ngựa cũng bị chém làm hai đoạn.

“Là ai lớn mật như thế? Dám đánh lén Âu gia ta?”

Trong thùng xe, một người nam nhân trung niên mình mặc cẩm y hoa phục bước ra, cả người ông ta có vẻ chật vật, nhưng lại không làm mất đi khi thế trên người, ánh mắt sắc bén của ông ta đang bắn thẳng về phía sau của tiểu cô nương kia, nhìn chằm chằm vào một nam một nữ đang đi tới.

Nam nhân tuấn mỹ lạnh nhạt, hai mắt lộ ra hàn quang lạnh đến thấu xương, tay hắn cầm trường kiếm, tầm mắt lạnh băng dừng lại trên người nam nhân trung niên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.