Quý Phi Nhà Ta Muốn Mẫu Bằng Tử Quý

Chương 9: Chương 9: Thất Phẩm Hương




Editor: Hy

“Hơn nữa ta còn nghe nói rằng, nguyên liệu nấu ăn của Thất Phẩm Hương, đều là mua trong ngày. Còn nghe nói, tiệm của bọn họ còn có người chuyên đi hái rau và lựa chọn các loại thịt cá.

Đặc biệt là những loại rau dưa kia, lúc mang về cửa hàng vẫn còn đang dính bùn đất đấy. Chính vì mới nhổ từ trong đất ra mới có thể tươi mới như vậy đó!”

“Thật vậy sao! Nếu tốt như vậy, thì ta vẫn chưa thấy trà lâu hay quán ăn nào làm được như vậy đâu!”

“Còn nữa này, đồ ăn của tiệm này không bao giờ để qua đêm, nhưng nguyên liệu nấu ăn nếu như dùng không hết, đều sẽ chia cho người làm, để họ mang về nhà ăn. Vậy nên, nhiều người tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán cũng không chen được vào làm ở Thất Phẩm Hương!”

“Hương vị món ăn thật sự tốt như vậy sao?”

“Lão bản thật sự tốt như vậy sao?”

“Còn không đúng à! Người làm việc trong tiệm của họ sắp bằng người làm trong phủ quý tộc rồi!”

“Nếu thế, món ăn làm ra, chắc chắn sẽ có hương vị khác!”

“Ta nhất định phải ăn, nhất định phải nếm thử!”

“Ta cũng muốn nữa!”

“...” Hạ Thất Thất đứng bên cửa cùng Bách Lý Đại vừa mới cắt xong dây màu, đột nhiên cao giọng nói:

“Các vị hương thân hộ lão, các vị anh hùng hảo hán, các đại ca đại tỷ, các đại thúc đại di.

Kẻ hèn này thật vinh hạnh khi có thể khai trương cửa hàng tại kinh thành, đây là chi nhánh thứ sáu của Thất Phẩm Hương chúng ta, cũng thật vinh hạnh khi có thể gặp các vị tại đây.

Để mừng các vị tới đây ăn mừng khai trương Thất Phẩm Hương, trong hôm nay, chỉ cần vị nào dùng bữa tại quán hết hơn một quan tiền, đều sẽ được tặng một đĩa rau trộn cùng một vò rượu tự ủ.

Hy vọng các vị có thể vào trong nếm thử, chúc tất cả các vị tới bổn tiệm hôm nay dùng bữa vui vẻ.”

“Bộp bộp bộp!” Bách Lý Đại đứng bên cạnh vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Hay hay hay!!!”

“Bộp bộp bộp...” Người trong tiệm cũng nhanh chóng ồn ào theo, những người đã được sắp xếp trước trong đám đông cũng bắt đầu hô: “Hay! Hay lắm!”

Hạ Thất Thất vừa dứt lời, nhường đường đứng qua một bên, các bá tánh liền nhanh chóng bước vào cửa hàng.

Vốn dĩ vì chuyện khai trương cửa hàng, Hạ Thất Thất đã vội tới sứt đầu mẻ trán.

Nhưng nhìn thấy mọi người nườm nượp tới ủng hộ, trong lòng nàng cũng coi như nhẹ nhõm mà thở ra: “Ha ha...” Không uổng công lúc trước nàng tốn công thuê người đi khắp nơi lan truyền tin tức khai trương.

“Này.” Bách Lý Đại liếc nhìn Hạ Thất Thất, đến gần nhắc nhở nói: “Thất Thất, cửa hàng bên này cũng coi như ổn rồi. Người có nên đi nhìn thử chỗ học mới của con trai ngươi không? Dù sao cũng là chỗ mới, tuy nói thằng bé đã thuận lợi nhập học, nhưng ngươi không lo lắng con mình sẽ cảm thấy không quen sao?”

“Không được, cửa hàng mới khai trương, ta phải trông ở đây, sợ bọn họ quản không được!” Hạ Thất Thất trở tay nói: “Con trai ta vốn dĩ thông minh, đến chỗ nào cũng đều quen thuộc, không cần phải lo cho nó.”

“Hả?” Bách Lý Đại lắc lắc đầu, phê bình nói: “Ta chưa từng thấy ai làm mẹ như ngươi, có người mẹ nào mà không coi con mình như trời như biển chứ. Còn ngươi thì ngược lại, coi cửa hàng như mạng của mình, con trai ngươi sẽ không ghen tị sao?”

“Hừ, ta đang mặc nam trang, đừng có bàn mấy chuyện ta là nữ nhân hay là mẹ nữa.”

Hạ Thất Thất chỉnh lại vài chỗ trên y phục, nhướng mày lải nhải.

Nhớ tới đứa con trai này của nàng, Hạ Thất Thất liền lộ ra vẻ mặt đắc ý: “Con của ta! Nó thích nhất là chơi với bạn cùng trang lứa. Hơn nữa, nó còn biết thông cảm cho ta.”

“Bách Lý Đại!” Hạ Thất Thất đội nhiên nghĩ tới một chuyện:

“Ngươi đừng có đứng đây nói mấy chuyện này rồi lại than eo đau! Mau tới nhà bếp nhìn xem còn thiếu cái gì, chúng ta cho người nhanh chóng bổ sung!

Ta không muốn mới ngày đầu khai trương mà mọi chuyện đã be bét đâu! Còn nữa, nếu đồ ăn có gì đó không tốt, để khách hàng chờ lâu sau đó đi mất, vậy làm sao bây giờ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.